Truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng : chương 322 : tới thất bảo lưu ly tông

Trang chủ
Đồng Nhân
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Chương 322 : Tới Thất Bảo Lưu Ly Tông
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh tiến đến Thất Bảo Lưu Ly Tông làm việc, chuyện này chỉ có vài người biết. Trữ Phong Trí có nhã ý mở tiệc, nàng lập tức từ chối.

Diệp Phi Linh cũng không muốn làm lớn chuyện, trước mắt bởi vì bản thân nàng tình huống không thích hợp, ngoài ra thực lực cũng không phải tuyệt đỉnh hồn sư.

Rêu rao quá nhiều sẽ có người chú ý tới nàng, từ đó Trữ Vinh Vinh lại thêm người để ý, sẽ gây phiền toái không đáng có.

Ôm xấp công văn chỉ bằng một phần ba so với ngày trước, Trữ Vinh Vinh cảm thấy đầu nhẹ bỗng đi. Những gì cần chú ý nàng sẽ tự mình sắp xếp, những việc nhỏ khác để cho những thư ký mới mà Diệp Phi Linh chiêu mộ về hỗ trợ.

- Thời gian cũng không còn sớm, hôm nay đến đây thôi !

Diệp Phi Linh nhìn sắc trời ngả chiều, xem Trữ Vinh Vinh ổn định công việc vài ngày, lập tức chuẩn bị phương thức khác tu luyện.

Trữ Vinh Vinh cần được cường hóa năng lực, bất kể ở phương diện nào. Tứ Khiếu Hằng Chi Tâm nàng đã nắm rõ, vậy thì để nàng đột phá Ngũ Khiếu Tán Chi Tâm.

Đối với Diệp Phi Linh sắp xếp như vậy, Trữ Phong Trí cũng cảm thấy yên tâm hơn. Trữ Vinh Vinh đúng lúc thiếu người bầu bạn, lựa chọn tu luyện thêm cũng tốt.

Trữ Vinh Vinh xoa xoa thái dương, Diệp Phi Linh bắt đầu ở bên cạnh nàng tu luyện một tuần, cảm giác cả người đau nhức khủng khiếp. Mỗi ngày chạy bộ hai tiếng, sau đó liên tục phân tán chú ý với từng mục tiêu.

Có lúc mục tiêu là quả trứng, có lúc lại là một con chim nhỏ. Mục tiêu di động, nàng lập tức liền mất phương hướng.

Tuy vậy Diệp Phi Linh cùng nàng hoàn thành tu luyện lại khiến nàng yên tâm hơn. Ít nhất không cần một mình cô độc như vậy nữa, nỗ lực và cố gắng của nàng sẽ được đền đáp, không phải dựa vào mỹ danh công chúa Thất Bảo Lưu Ly Tông làm việc.

Người trong tộc đối với Diệp Phi Linh chuyên chúc theo sau Trữ Vinh Vinh hỗ trợ, lập tức cảm thấy Diệp Phi Linh muốn bợ đít người, còn âm thầm nói xấu sau lưng.

Trữ Vinh Vinh vừa vặn ghé qua chỗ các trưởng lão trong tộc nghe thấy, cảm giác thật sự tức giận.

- Vị tiểu thư kia hoàn toàn xem Thất Bảo Lưu Ly Tông là chỗ tùy ý sao ?? Không biết cô ta còn muốn bám lấy tiểu tông chủ bao lâu, còn dám tỏ vẻ thân thiết với Thái Tử nữa.

Trữ Vinh Vinh định xông lên mắng cho bọn họ một trận, Diệp Phi Linh lập tức gạt đi. Chuyện này đối với nàng không tính là gì, bởi vì thường xuyên gặp Tuyết Thanh Hà thăm dò, ngẫu nhiên làm chút trò vặt, bọn họ đem nàng biến thành vậy cũng không sai.

Chính xác thì ... Thái Tử này đúng thực là người khác. Diệp Phi Linh tinh ý phát hiện, cái khác có thể giả, nhưng làn da thì khó mà giả cho được. Da mặt có thể đeo lên, nhưng da tay thì hiếm người chú ý tới tiểu tiết này.

Đối với Diệp Phi Linh ở bên cạnh Trữ Vinh Vinh, Thái Tử đồng dạng cũng đem nàng chú ý nhiều hơn. Không chỉ yêu chiều như đối với Trữ Vinh Vinh, còn có một chút ý tứ lấy lòng.

Diệp Phi Linh nhìn tới lễ vật gửi cho mình, trông cả phòng chất đầy quà có điểm buồn cười. Như này là muốn nàng động tâm hay sao ? Trang sức cùng hoa tươi, cái nào cũng mang theo ý nghĩa '' đặc biệt '' thật đấy.

- Sao, trông Thái Tử cũng là người có lòng đi, nếu muội ưng ý, ta nhất định sẽ tận tình kết nối đoạn nhân duyên này !

Trữ Vinh Vinh bông đùa nói. Từ sau hôn lễ của Ngọc Thiên Hằng, Thái Tử giống như có hứng thú với Diệp Phi Linh nhiều hơn.

Diệp Phi Linh lắc đầu, ánh mắt nhìn ra cửa sổ. Trời rất đẹp, nhưng nàng sao có thể hứng thú với nữ nhân tâm cơ kia được.

- Vinh Vinh tỷ nói đùa rồi, muội thân phận không thích hợp, lòng này trả ngược lại người mà thôi !

Đối với bất kỳ người nào, nàng thân phận đều không thích hợp.

Trữ Vinh Vinh nghe ra giọng điệu Diệp Phi Linh có chút khác, khẽ nhíu mày. Cửu muội tính tình hồn nhiên hoạt bát, thế nào lại có cảm giác như ... ưu thương đến vậy.

Giống như ... chính mình lúc do dự tiếp tục gặp Áo Tư Tạp.

- Cửu muội, ngươi thích ai rồi sao ?

Trước thử hỏi một câu, Diệp Phi Linh trong lòng có người mình thích rồi sao ? Có phải là Ngọc Thiên Tâm ?

- Nào có a, tỷ nghỉ ngơi trước đi, ta đến bái phỏng hai vị trưởng lão !

Diệp Phi Linh không quên yêu cầu trong hợp đồng, dù sao cũng phải là nàng chủ động đi bái kiến các vị trưởng bối, hôm nay cũng nên đúng hạn.

Phong sơn, tại hàn đàm.

Khí lạnh từ trong nơi này tỏa ra khiến người ta rét lạnh. Tuy vậy lại có một bóng người ngồi trên mỏm đá giữa đầm tu luyện.

Lợi dụng khí lạnh của hàn đàm để tôi luyện cho tâm trí bản thân, đem tính tình nóng nảy áp chế lại, dùng khí lạnh thấm nhuần hồn lực, khiến cho võ hồn triển khai thêm sắc bén cùng lạnh giá, một kích khiến người bị kiếm khí xuyên thấu.

Người này, chính là Trần Tâm.

Diệp Phi Linh đem bản thân chuẩn bị tốt, tiến đến bên ngoài đầm đứng chờ.

- Tiểu Linh Linh đến rồi a, vào đi !

Cốt Đấu La nhìn sắc trời vừa đúng, trong lòng tán thưởng đứa bé hiểu chuyện. Song sinh võ hồn hiếm thấy, tuy rằng ưu tiên Đường Tam hơn một chút, nhưng Diệp Phi Linh bồi Vinh Vinh thì vẫn tốt hơn. Hắn cũng xem qua nội dung cùng mục tiêu mà nàng sắp xếp cho Trữ Vinh Vinh, cũng là chuyện nên làm, chứng tỏ Trữ Phong Trí không chọn sai người.

- Tôn kính hai vị tiền bối !

Diệp Phi Linh cúi đầu hạ lễ. So với Độc Cô Bác, Trần Tâm cùng Cổ Dung mang lại cho nàng cảm giác uy nghiêm nên có của một vị Phong Hào Đấu La nhiều hơn.

Đặc biệt là Trần Tâm, quanh người luôn có một loại khí thế sắc bén, tựa như lúc nào cũng có thể xuyên thấu người khác.

- Được rồi, ngươi sở trường là cái gì ?

Trần Tâm nhẹ nhàng mở mắt, đem phản ứng của Diệp Phi Linh nhìn kỹ.

Diệp Phi Linh ngẩng đầu, Trần Tâm vẫn ngồi giữa hàn đàm tĩnh lặng, trong đầm cũng không có gì phát sinh.

Nếu đã không phải thử nàng, vậy thì ăn ngay nói thật.

- Dạ, là cầm tấu !

Diệp Phi Linh thành thật khai báo, Cổ Dung có điểm ngẩn người. Đánh đàn ? Không phải giống như lúc thi đấu, đem đối phương tấu thành một khúc nhạc chứ ?

Nghĩ đến Diệp Phi Linh bảo hộ Trữ Vinh Vinh trong bộ dáng đó, Cốt Đấu La phì cười.

- Còn gì nữa không ?

Trần Tâm đạm mạc hỏi, trong lời nói mang theo chút ý tứ mong chờ. Diệp Phi Linh năm đó biểu hiện cũng có một phần liên quan đến '' Kiếm '', trong khi hắn không tìm được người kế thừa, vậy thì truyền lại tất cả cho nàng là được.

Diệp Phi Linh nghĩ nghĩ, trừ bỏ thông thạo nhất là đánh đàn, cái mà nàng am hiểu chỉ còn có nấu nướng cùng may vá ...

- Dạ, là làm điểm tâm cùng may trang phục !

Cổ Dung nghe được câu trả lời, lập tức ha ha cười lên mấy tiếng. Tiểu Kiếm hôm nay coi như hỏng, gặp phải nữ hài đơn thuần này, có khi bị nàng tức chết.

Trần Tâm hơi nhíu mày, trong lời nói của Diệp Phi Linh không có ý tứ trêu cợt, hỏi gì đáp nấy, có lẽ cũng không rõ ý tứ của hắn.

- Được rồi, vậy đem sở trường của ngươi phát huy trước đi, hai cái sau không cần !

Diệp Phi Linh tấu đàn còn có thể tấn công người khác, cũng coi như có một chút công kích, Trần Tâm muốn thử xem dưới uy áp của hắn, Diệp Phi Linh có thể phát huy mấy phần thực lực.

Cổ Dung nội tâm có chút mong chờ. Tiểu Kiếm đem nàng bồi dưỡng, chính mình cũng nên xuất ra một phần thành ý, mặc dù khác biệt võ hồn cũng ảnh hưởng khá nhiều việc chỉ dạy nàng.

Nhưng là được tồn tại cấp bậc này chỉ dạy mà nói, đối với Diệp Phi Linh ngược lại là một chuyện tốt.

Diệp Phi Linh cung kính không bằng tuân mệnh, hai chân lập tức xếp bằng, đem Cầm võ hồn phóng xuất, nhẹ nhàng tấu lên một khúc nhạc không tên.

Trần Tâm lắng nghe giai điệu, hắn đối với những gì Diệp Phi Linh thể hiện hoàn toàn không hiểu rõ, nhưng từ trong tình huống, lập tức gia tăng uy áp tiến lên.

Diệp Phi Linh đang nhẹ nhàng tấu đàn, đột nhiên cảm giác có thứ gì đó đè nặng bản thân. Ngẩng đầu nhìn lên hàn đàm không chút gợn sóng, nàng hiểu rõ bản thân đang tiến vào quá trình giống như Đường Tam lúc trước.

Ngón tay nhấn lên dây đàn có chút nặng nề, Diệp Phi Linh bình tĩnh ứng phó, đồng thời cũng đem hồn lực bản thân lưu chuyển. Một bản nhạc êm đẹp, tất phải hoàn thành đến cuối cùng, không thể vì người khác ngăn cản mà dừng lại.

Trần Tâm không nói gì, tiếp tục đem uy áp tăng lên. Diệp Phi Linh vẫn bình tĩnh như vậy, hẳn vẫn chưa phải cực hạn của nàng.

Uy áp dần dần theo cấp bậc tiến lên. Cổ Dung xem cường độ phóng thích, qua hai khắc thời gian đã tiến đến năm mươi cấp.

Diệp Phi Linh vẫn điềm nhiên tấu đàn. So với năm đó ở học viện, cường độ này nàng vẫn còn có thể chống chịu được.

Thế nhưng uy áp sau cấp năm mươi là một khoảng cách khác. Trên trán nàng lấm tấm mồ hôi, đối với uy áp đè nặng có cảm giác khó thở. Tiếng đàn tinh tinh tang tang không có ba động hồn lực, đột nhiên kéo lên những âm thanh quái lạ.

Diệp Phi Linh cố gắng điều tức bản thân, đem Cầm võ hồn không phát động công kích. Năm mươi cấp, nếu như tấn công sẽ mang đến hiệu ứng thiên đao vạn quả, nàng lại không muốn bản thân bại lộ chiêu thức này sớm như vậy.

Trần Tâm uy áp tiếp tục tăng lên. Từ trong thanh âm dao động, hắn cảm giác được Diệp Phi Linh đã bắt đầu vận khởi hồn lực chống đỡ.

Để xem cực hạn có thể chịu đựng được của nàng là bao nhiêu.

Diệp Phi Linh cố gắng giữ bình tĩnh tiếp tục tấu đàn, nhưng khi Trần Tâm phóng uy áp lên sáu mươi cấp, cả người nàng giống như bị một ngọn núi đè nặng, cuối cùng không nhịn nổi đem âm kỹ bùng phát. Tiếng đàn nhẹ nhàng thánh thoát bỗng biến thành chói tai, sóng âm vùn vụt phóng thẳng về phía trước.

Trên lưng nàng, đôi cánh cũng nhẹ nhàng nhú ra hai bên. Cổ Dung có điểm kinh ngạc, cũng là ngoại phụ hồn cốt, hơn nữa còn là cốt dực ?

Diệp Phi Linh nghĩ bản thân còn chịu đựng được thêm một cấp, cuối cùng lại để bản thân mất khống chế, trong lòng có điểm xấu hổ. Cũng may lúc phát sóng âm là bản nhạc vừa kết thúc, nàng cũng không có dồn sức quá nhiều, hơn nữa quá trình chống chịu hồn lực cũng đem nàng có cảm nhận mới.

Thân thể có lẽ đã hợp nhất với cốt dực. Trong lúc bản thân gặp nguy hiểm, cốt dực vậy mà tự động phóng ra ngoài. Hồn lực tiêu hao đi nhanh chóng, nhưng kết quả như vậy không tệ.

- Không tồi, có thêm cốt dực phi hành, trên người ngươi quả là vận may đầy mình đấy.

Cổ Dung vỗ tay tán thưởng. Trong lúc hai người bọn họ không để ý, nữ hài này vậy mà tự mình trưởng thành đến vậy.

Diệp Phi Linh nhận được lời khen, ngoan ngoãn tạ ơn Cốt Đấu La thưởng thức, cúi đầu không nói gì. Hai vị tiền bối so với ai kia thì có vẻ nghiêm túc hơn, cũng có lòng chỉ dạy nàng, Diệp Phi Linh thực lòng rất biết ơn.

Xem ra đây là thu hoạch lớn nhất của nàng hôm nay đi.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng Chương 322 : Tới Thất Bảo Lưu Ly Tông được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close