Truyện Đấu La Đại Lục : chương 48: loạn phi phong chuy pháp (2)
Đấu La Đại Lục
-
Đường Gia Tam Thiếu
Chương 48: Loạn Phi Phong Chuy Pháp (2)
Tố vân đào cười khổ nói: Nói xong, vỗ vỗ trên vai Đường Tam, vội vã đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Tố Vân Đào rời đi, lão hồn sư Mã Tu Nặc bất đắc dĩ lắc lắc đầu:
Đường Tam đứng ở phía trước bàn làm việc của Mã Tu Nặc, nghe Mã Tu Nặc thì thào tự nói lo âu trong lòng:
Mã Tu Nặc mỉm cười nhìn Đường Tam, nói:
Thanh âm thân thiết hòa ái của lão nhân nhất thời làm hảo cảm của Đường Tam tăng nhiều, nhanh chóng nói:
Mã Tu Nặc mỉm cười, nói:
Vừa nói, Mã Tu Nặc kéo tay Đường Tam tựa như dẫn cháu mình đi ra khỏi phòng làm việc, theo hành lang lầu hai hướng vũ hồn nội điện đi đến.
Khi bọn hắn đi tới cuối hành lang thì, ba phiến cửa hình vòm cung cao lớn xuất hiện tại trước mặt Đường Tam.
Mã Tu Nặc mỉm cười nói:
Nói xong, hắn đẩy ra cánh ngoài cùng bên trái, mang theo Đường Tam đi vào.
Vừa vào gian phòng này, Đường Tam liền có một loại cảm giác đặc thù, nội lực của Huyền Thiên Công trong cơ thể tựa hồ theo một loại tiết tấu đặc thù nhẹ nhành chuyển động.
Phòng này vừa lớn vừa cao, chừng hai trăm thước vuông, một ô cửa sổ lớn cấp cho bên trong phòng đủ ánh sáng.
Đường Tam lập tức tìm được nguyên nhân khiên động nội lực của mình, trên vách tường bốn phía, khảm một loại đá lớn chừng nắm tay, màu đen, nhìn bộ dáng, chất liệu của nó hẳn là giống với hòn đá mà lúc trước Tố Vân Đào dùng để giúp hắn giác tỉnh vũ hồn.
Trên mặt đất, khắc họa một cái tiêu chí lớn hình lệnh bài, một thanh trường kiếm chỉ xuống, vừa đúng chỉ vào lối vào của đại môn.
Tiêu chí này và cái treo ở ngoài Vũ hồn điện là giống nhau.
Đại hồn sư Mã Tu Nặc nhìn Đường Tam chú ý tới hoa văn trên mặt đất, mỉm cười nói:
*chung đích quy túc (final home to return): câu này mình không rõ nghĩa lắm, có lẽ là: nơi cuối cùng để trở về.
Sáu loại cấp bậc của Vũ hồn điện mà Mã Tu Nặc nói vừa hợp với sáu loại tiêu chí mà Đại sư đã nói, Đường Tam trong lòng đã hiểu được.
Mã Tu Nặc nhìn hắn, nói:
Đường Tam đi tới, đứng ở trung ương tiêu kí hoa văn trên mặt đất, nâng tay phải lên, ngưng thần tĩnh khí, nội lực của Huyền Thiên Công phối hợp với vũ hồn Lam ngân thảo mang nhiệt lưu tới tay rồi từ lòng bàn tay chậm rãi xuất ra.
Những chiếc lá Lam ngân thảo cứng cáp chen nhau mà ra, trong nháy mắt đã hạ xuống tới trên mặt đất, hồn hoàn sáng rực của bách niên Mạn đà la xà từ dưới chân Đường Tam mọc lên, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, di động lên xuống.
Vẻ mặt của Mã Tu Nặc vốn là mỉm cười ôn hòa, khi hắn chứng kiến Lam ngân thảo từ trong lòng bàn tay Đường Tam mạnh mẽ mọc ra thì, thần sắc trên mặt đã biến thành ngạc nhiên:
Trong mắt Đường Tam lóe ra lam quang nhàn nhạt, đây là hiệu quả đặc hữu khi sử dụng vũ hồn Lam ngân thảo:
Mã Tu Nặc xoa xoa mắt của mình, xác định mình không có nhìn lầm, lúc này, chú ý lực của hắn dời tới màu vàng hồn hoàn trên người Đường Tam:
Mã Tu Nặc thở dài một hơi, bình phục kích động trong lòng:
Mã Tu Nặc từ trên chiếc bàn ở bên cầm lấy một viên thủy tinh cầu màu vàng đi tới trước mặt Đường Tam:
Một chữ của Mã Tu Nặc còn không có nói ra, thủy tinh cầu mà hắn đưa tới trong tay Đường Tam đã nổi lên một tầng quang thải màu vàng nhạt. Quang mang cũng không tính là mạnh mẽ, nhưng cực kỳ rõ ràng.
Mã Tu Nặc nhìn Đường Tam có điểm như là đang nhìn một tiểu quái vật:
Danh Sách Chương: