Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 118:  phần iiitiếp theo và hết!

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 118:  Phần IIITiếp theo và hết!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Hỏi đến vấn đề tưởng như ngu ngốc này, Đại tiểu thư phẫn nộ liếc mắt tức giận nhìn nói: - Ngươi sao cứ hỏi hoài những lời này, ta không thích nghe! “Tiểu nữ tử này, tính xấu lại nổi lên rồi!” Lâm Văn Vinh cười ha hả: - Vậy cứ cho là ta hỏi sai rồi. đợi chút nữa nàng nghe ta, ta nói nên làm gì thì cũng đừng có sợ hãi, hiểu chưa? Đại tiểu thư gật gật đầu: - Ta không sợ, ngươi nói đi. Lâm Văn Vinh đứng dậy, hướng về phía Từ Vị ôm quyền cười nói: - Từ đại nhân, trường võ công này, Tiêu gia sẽ do Đại tiểu thư lên đài tỷ thí. Lời này vừa nói ra, tất cả đều kinh ngạc: “đây là luận võ mà lại để Đại tiểu thư xinh đẹp mềm mại lên đài!” Lâm Tam lúc này đúng là chọc giận hùng phong của hai vị hội trưởng. Đại tiểu thư cũng đôi chút kinh ngạc, nhưng nhớ tới những lời của Lâm Tam, trái tim đang đập dữ dội của nàng liền dần dần bình ổn trở lại, chỉ đành bất đắc dĩ liếc mắt nhìn hắn, thầm nghĩ: “Ngươi cũng không nói sớm cho ta một tiếng chứ, cùng hợp tác với tên xấu xa như ngươi, sợ là nếu không bị ngươi khi phụ chết thì cũng bị ngươi dọa chết!” Nàng hừ một tiếng, nhưng nhìn thấy hắn cầm trên tay viên kim cương thật to của người Tây Dương tặng cho thì trong ánh mắt hiện lên một tia hâm mộ, tưởng chừng như muốn dùng ý nghĩ cất viên đá đó vào trong não vậy, quay về phía Lâm Tam nói: - Lâm Tam, ngươi và người Tây Dương nói cái gì? Hắn vì sao lại tặng người một viên kim cương đẹp như thế? Lâm Văn Vinh nở nụ cười thần bí: - Bí mật. Đại tiểu thư nghếch đầu lên hừ một tiếng: - Bí mật ư? To tát lắm sao? Ta không thèm! Đại tiểu thư sẽ đi tỉ thí? Lâm Văn Vinh này thật là nằm ngoài ý liệu của một người, hết nhìn đấu văn sang đấu võ, Lâm Tam này dũng cảm như thế, vốn tưởng rằng lại có thể thấy hắn loạn đả thì thật thú vị, lại không nghĩ rằng hắn thình lình để Tiêu đại tiểu thư lên đài tỷ thí. Điều này đúng là xuất kỳ bất ý, làm rối loạn thế trận của Đào Đông Thành. Chủ tâm trước kia của Đào Đông Thành hoàn toàn chỉ là đối phó với Lâm Văn Vinh, Tiêu gia lại phái Đại tiểu thư ra tay, bây giờ thì thực sự bắt hắn tham dự đấu võ. Uyển Doanh thì tuyệt đối không thể xuất trận, nếu không tình hình hai nữ tử đánh nhau trước mắt mọi người truyền ra ngoài, thanh danh trong sạch của Uyển Doanh hoàn toàn bị hủy hoại, từ này về sau làm sao có thể lập gia thất. Chỉ là không biết trong hồ lô của Lâm Tam này ẩn chứa bảo bối gì, mà ngay cả thanh danh của Đại tiểu thư cũng chẳng để ý đến như thế chứ? - Vậy để ngu huynh bồi tiếp hiền muội chơi đùa một chút! Đào Đông thành cười dâm dật. Đại tiểu thư sắc mặt đỏ bừng, cả giận mắng: - Vô sỉ! Lâm Văn Vinh thực sự có kế hoạch và cân nhắc kĩ càng, sớm dự đoán Đào Đông Thành sẽ tự mình ra tay. Hắn cười lạnh vài tiếng, cũng không muốn cùng với tên họ Đào này đấu khẩu. Vũ đề do Tiêu gia đưa ra nên mọi người đều nghi hoặc, không biết Tiêu gia dùng cách gì đấu võ để Tiêu đại tiểu thư chiến thắng Đào công tử. Từ Vị hỏi: - Lâm Tam, các ngươi ra vũ đề này, thật sự là như thế nào? Lâm Văn Vinh cười đáp: - Vũ đề này của ta cũng rất là đơn giản, có một cái tên hiểu rất dễ hiểu, gọi là Du oa tẩy thủ. (1) “Du oa tẩy thủ”, cái tên này nghe thật dọa người. Mọi người vốn đang cảm thấy tiếc nuối vì lỡ mất một trường đấu võ thú vị lại nghe tên của vũ đề kia, so ra có vẻ hay ho kích thích hơn nhiều, huống chi còn có một Tiêu Đại tiểu thư xinh đẹp thướt tha kia. Thấy vẻ mặt của Đào Đông Thành thình lình biến sắc, Lâm Văn Vinh cười hắc hắc: “Mẹ nó, tiểu tử nhà ngươi chơi trò đánh bất ngờ, nhưng lão tử lại là tổ tông của cái trò này.” Từ Vị cả kinh nói: - Du oa tẩy thủ? Nhưng đại tiểu thư là một nữ tử, như vậy sao được? Lâm Văn Vinh cười nói: - Điều này là để cho Đào công tử tâm phục khẩu phục, Đào công tử ngươi dám hay là không dám? Đào Đông Thành sắc mặt tái nhợt: “Du oa tẩy thủ, sao có thể đùa như vậy, dầu sôi chỉ cần chạm vào, tay kia liền bị phế.” Lâm Văn Vinh không đợi Đào Đông Thành trả lời, hướng thẳng tới Từ Vị nói: - Từ đại nhận, xin phân phó cho tử lâu này chuẩn bị bếp lò dầu cải, lại chuẩn bị thêm một vạc nấu ăn. Ồ, để ta tự mình đi vậy, chờ một lát, lập tức sẽ trở về. Từ Vị quay qua Đào Đông Thành: - Đào công tử, ngươi có thể phản đối. Đào Đông Thành sắc mặt thật khó coi, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Văn Vinh, không nói gì. Lâm Văn Vinh đi xuống tửu lâu chuẩn bị trong chốc lát. Qua một tuần trà, dưới lầu đi lên vài tiểu nhị, trong tay nâng một chiếc chảo rán rất to, trong chảo đầy dầu cải, tựa hồ có chút mùi dấm, vài tiểu nhị khác khệ nệ bê bếp lò lên. Hành động này thực sự không phải trò đùa, mọi người trong sảnh nhất thời đều xôn xao. Từ Vị cũng liếc mắt nhìn Lâm Tam cùng Đại tiểu thư: “Lâm Tam này, thật là thần bí, cũng không biết đang giở trò gì?” Trong đại sảnh, ai ai cũng biết Lâm Tam có quỷ kế, nhưng lại không biết là mấu chốt ở chỗ nào. Thật sự khơi dậy óc tò mò của họ. Lâm Văn Vinh chỉ đạo mấy tiểu nhị gác bếp đặt lò, mọi người đều tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn vào động tác mấy người đó. Lâm Văn Vinh mỉm cười nói: - Để đảm bảo tính công bằng của tỉ võ, xin mời Từ đại nhân đến đốt bếp lò. Từ Vị gật gật đầu, nhận mồi lửa trong tay một tiểu nhị , ném vào bếp lò, dưới bếp đã trữ sẵn cỏ khô, lập tức bếp lửa bắt đầu cháy bừng bừng. - Mời đại nhân kiểm chứng dầu. Lâm Văn Vinh nói tiếp. Từ Vị đưa tay lấy từ tiểu nhị chiếc vá nhỏ, múc dầu lên rồi đổ lên trên bếp lửa trong ánh mắt mọi người. Lửa trong lò trong chốc lát bốc lên cao, chứng minh trong chảo xác thực là đầu. Lâm Văn Vinh cũng lấy ra một hòn đá vôi mà ném vào trong chảo, chỉ trong chốc lát lửa cháy phừng phựt, dầu sùng sục sôi lên. Mọi người trong đại sảnh kể cả Từ Vị đều có đôi chút sững sờ, đây thực sự là dầu, cũng đúng đang sôi, thực sự là rửa tay trong đó sao? Càng lúc càng lắm nghi hoặc. Lâm Văn Vinh nói: - Xin Từ đại nhân ban cho năm đồng tiền. Từ Vị lấy ra năm đồng tiền đưa cho hắn. Lâm Văn Vinh buông tay, năm đồng tiền rơi vào trong chảo dầu. Chảo dầu vẫn còn nóng, dầu ở trong sùng sục, khói xanh nghi ngút bay lên, Lâm Văn Vinh nhìn Đào Đông Thành nói: - Đào công tử, năm đồng tiên này, chia làm năm lần lấy ra, mời ngươi lấy chúng ra. Nhìn chảo dầu cuồn cuộn sôi trào, Đào Đông Thành sắc mặt trắng bệnh. Cho tay không vào chảo dầu sôi lấy tiền là chuyện không thể đùa được. Nhưng nếu không lấy ra thì không chỉ thua mất mặt mũi, mà tiệm quần áo Đào gia cũng về tay Tiêu gia. Hắn nhìn chảo dầu sôi trào, trong lòng không ngừng tính toán: “Chừng nào còn lão gia của hắn, quần áo kia có thể kinh doanh trở lại. Còn tay này khi bị hủy sẽ không bao giờ mọc ra được nữa.” Đào Đông Thành cắn răng, lùi lại mấy bước cách xa khỏi chảo dầu, mở miệng nói: - Ta không lấy được ra, nhưng nếu Tiêu đại tiểu thư cũng không lấy được ra, thì cũng không thể tính ta thua. Sớm biết tiểu tử nhà ngươi có chiêu này, Lâm Văn Vinh tính toán chuẩn xác, hắn nhìn Từ Vị: - Đại nhân, đây là Đào công tử nói, nếu Đại tiểu thư lấy ra được thì trận thứ hai này chúng ta thắng. Tự Vị gật gật đầu: - Đương nhiên là thế. Đại tiểu thư sắc mặt liền trắng bệnh, nếu nói một nữ tử như nàng đối mặt với chảo dầu đang sùng sục sôi yếu đuối không sợ hãi thì đó là lời giả dối. Nhưng tâm trí nàng so với Đào Đông Thành kia còn kiên định hơn nhiều, vì Tiêu gia nàng cái gì cũng đều có thể không ngại. Lâm Văn Vinh cũng nhìn nàng mỉm cười: - Chớ sợ, hãy tin ta! chỉ cần nàng lấy đống tiền kia nhanh một chút, ta cam đoan nàng không có việc gì. Ta là thiên hạ đệ nhị tài tử mà! Đại tiểu thư “ừm” nhẹ một tiếng, chậm rãi hướng về phía chảo dầu đi đến. Mọi người trong sảnh, đến cả huynh muội Đào gia, Từ Vị cũng đều nín thở nhìn thời khắc mấu chốt. Chẳng lẽ Tiêu đại tiểu thư một mỹ nhân xinh đẹp thướt tha đó, thật sự muốn hủy hoại chân tay, thật sự là rất đáng tiếc. Đại tiểu thư đứng ở bênh cạnh chảo dầu. Trên khuôn mặt hồng, hơi nước từ từ bốc lên, nàng mơ hồ cảm thấy trong không trung có truyền đến một vị chua nhàn nhạt, đúng là mùi dấm. Nhưng tại thời khắc này tâm thần nàng đã vô cùng khẩn trương, nàng sớm không bận tâm đến điều này nữa mà chỉ có một ý niệm: “Tin tưởng Lâm Tam, hắn sẽ không sai.” Hồi hộp lo lắng, trái tim nàng liền đập thình thịch, ngay cả chính nàng cũng có thể nghe rõ mồn một. Lâm Văn Vinh cũng đứng ở bên chảo dầu, hắn biết Đại tiểu thư suy nghĩ cái gì, liền cười nói: - Đừng có quên, sau khi chúng ta thắng, nàng phải giúp ta giặt quần áo một năm đó. Đại tiểu thư hừ một tiếng, trong lòng bình thản lên rất nhiều. Lâm Văn Vinh cũng hướng vào chảo dầu, nhìn bọt khí nổi lên gần hết, trên mặt hiện rõ lên một nét cười rồi nói với Đại tiểu thư: - Nghe ta dặn, động tác phải nhanh chóng lấy ra năm đồng tiền, chớ để trì hoãn. Đại tiểu thư gật gật đầu, tim như muốn nhảy ra ngoài, mọi người trong hội trường đều sợ hãi chú ý nhất cử nhất động của Tiêu Ngọc Nhược. Từ Vị cũng nhìn Lâm Văn Vinh dặn dò: - Lâm Văn Vinh ngàn vạn lần chớ để Đại tiểu thư tổn thương. Lâm Văn Vinh chậm rãi gật đầu, quát nhẹ một tiếng: - Đại tiểu thư, mau mau lấy tiền ra. Đại tiểu thư thấy khuôn mặt hắn tự tin kiên định, trong lòng cảm thấy yên tâm, cắn chặt hàm răng, không chút do dự tự mình đưa ngọc thủ chầm chậm tới chảo dầu tìm kiếm. - A! Trong hội trường vô số người hô lên kinh hãi, ngay cả Đào Uyển Doanh kia cũng hai tay che mắt, không đành lòng nhìn, cả Từ Vị cũng ngó không được quay đầu đi. Không có tiếng kêu thảm thiết như trong tưởng tượng, thậm chí ngay có một chút tiếng rên cũng không có. Mọi người vội vàng nhìn lại, đã thấy trên mặt Đại tiểu thư đầu tiên hơi hoảng sợ, tiếp theo thì ngạc nhiên, cuối cùng thì thật sự kinh ngạc. Tay Tiêu Ngọc Nhược mới vào chảo dầu mà không có nóng như trong tưởng tượng, ấm như nước rửa mặt thường ngày, tuy là có chút nóng, cũng không nóng hơn nước rủa mặt bao nhiêu, nàng quả thực không dám tin, đây là chảo dầu sao? So với nước rửa mặt hoàn toàn không sai biệt nhiều lắm. Lâm Văn Vinh mìm cười nói: - Chớ rửa tay đấy, mau lấy tiền ra. Đại tiểu thư hoan hỉ ừm một tiếng, đôi tay nhỏ vội sờ soạng, lấy ra một đồng tiền. Tiếng kinh hô của mọi người trong hội trường còn chưa dứt, nàng lại mau chóng đưa tay vào chảo dầu, đồng thứ hai, thứ ba… Đại tiểu thứ cứ tiếp tục cho đến khi xong việc, đem cả năm đồng tiên trong chảo dầu ra ngoài. Nàng vẻ mặt hoan hỉ không có lấy một nét thống khổ. Nhìn bàn tay thanh xuân nhỏ bé của nàng, thật sự không thấy vết bỏng nhỏ nào, vẫn trắng trẻo tinh tươm chẳng hề hư tổn. Thật quá ngoài sức tưởng tượng! Mọi người trong hội trường đều đứng lên kinh hãi: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy màn này thì ai có thể tin nỗi một nữ nhân yếu đuối như Tiêu đại tiểu thư lại có thể từ trong chảo dầu nóng lấy ra năm đồng tiền mà hoàn toàn không hề tổn hại ? Ngoại trừ hai chữ thần kỳ, không thể tìm thấy từ ngữ nào khác để hình dung.” - Sao có thể như thế, như thế nào lại có thể? Đào Đông Thành tê liệt ngay trên ghế, nói lầm rầm. - Thạch tượng năng trường xuất, du oa khả tẩy thủ (2), thiên hạ quả to lớn vô cùng. Lâm tiểu huynh đệ, lão hủ vô cùng khâm phục. Từ Vị hướng về Lâm Văn Vinh thở dài nói. (1) Du oa tẩy thủ: Rửa tay trong chảo dầu (2) Thạch tượng năng trường xuất, du oa khả tẩy thủ: Tượng đá có thể trồi lên, dầu sôi có thể rửa tay (chương 109)

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 118:  Phần IIITiếp theo và hết! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close