Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 238:  ngộ kiếp phần 2

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 238:  Ngộ Kiếp Phần 2
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thuyền nhỏ thẳng tiến phía trước bơi đi. Tới gần bờ, đã thấy trên bến đèn đuốc sáng choang, đúng là Từ Vị mang theo mấy ngàn nhân mã tự mình nghênh tiếp. “Lâm Tam, cuối cùng cũng gặp lại ngươi rồi!” Còn chưa cập bờ, giọng Từ Vị đã từ xa xa truyền tới. Biểu thiếu gia lần đầu tiên nhìn thấy tấm gương của người đọc sách trong thiên hạ - Từ Văn Trường, tay liền run lên, hai chân có chút run rẩy. Lâm Vãn Vinh ôm quyền đáp: “Khiến Từ tiên sinh lo lắng rồi.” Thuyền đã bơi tới bên bờ, mấy người nhảy xuống thuyền, Từ Vị giữ chặt tay Lâm Văn Vinh nói: “Không phải lo lắng, lão hủ là thành tâm thành ý hướng tới Lâm huynh đệ người cám ơn. Chiến thắng Bạch Liên giáo lần này, Lâm huynh đệ công lao to lớn người người đều biết. Ngươi đề bạt mấy vị thiên hộ này, cũng đều là các tướng trung lương có công lao có bản lĩnh. Ngươi vừa lập công lại vừa ‘trồng’ người, lão hủ có thể nào không cảm tạ?” Lâm Vãn Vinh cười ha ha, lão đầu này đánh giá ta rất cao, bất quá nói vài lời ơn huệ hay ho có tác dụng gì, không bằng phát chút bạc thưởng mới thực tế hơn. Từ Vị nhìn hắn từ trên xuống dưới, thật lâu mới nói: “Lâm tiểu huynh, ngày ấy trong vạn pháo, ngươi không bị thương tổn gì. Nếu là vì lão hủ sơ suất, dẫn đến tổn thương của huynh đệ, lão hủ cả đời sẽ không được bình an a.” “Chuyện này, ta cũng không có tổn thương gì, chỉ là bị đại pháo làm choáng đầu hoa mắt, buổi tối ngủ không yên, còn mơ thấy ác mộng, có đôi khi thổ chút huyết, còn lại coi như bình thường. Đại phu nói, dùng nhiều đồ bổ, nghỉ ngơi bồi dưỡng ba mươi năm sẽ trở lại bình thường thôi mà.” Từ Vị nghe hắn ba hoa cũng không so đo, mỉm cười nói: “Lâm huynh đệ vì xã tắc Đại Hoa ta, cúc cung tận tụy, không tiếc dấn thân vào nơi nguy hiểm, dốc sức đấu thắng Bạch Liên thánh mẫu, đánh gục trong hỏa pháo, tinh thần bậc này, khí khái bậc này thật sự khiến ba quân tướng sĩ ta đều noi theo, lão hủ nhất định báo với hoàng thượng, thưởng thêm thật trọng hậu.” Lão đầu này cố ý mỉa mai ta đây, dù da mặt Lâm Vãn Vinh cực kỳ dày cũng nhịn không được có chút nóng lên, Bất quá Từ Vị làm bộ thật tình chẳng biết, hắn cũng làm bộ hồ đồ, ha ha cười hai tiếng nói: “Từ đại nhân, người chuẩn bị hôm nay động thủ sao?” “Không sai, ta ở Giang Nam mấy ngày này, trong kinh có rất nhiều sự vụ đợi làm. Việc ở Giang Tô này chính là chuyện cuối cùng ta làm ở Giang Nam, xử trí xong rồi, ta liền hồi kinh báo cáo”. Từ Vị nhìn Lâm Vãn Vinh:” Lâm huynh đệ, việc đêm nay, nếu đổi lại là ngươi thì nên làm thế nào mới ổn.” Ngất, trò chính trị ngươi là tay tổ, còn hỏi ta, không phải là cố ý chơi ta sao. Lâm Vãn Vinh cười nói: “Loại việc này tiểu đệ cũng không am hiểu, lẽ tất nhiên Từ tiên sinh tinh thông nhất rồi, đơn giản là tội chứng rõ ràng, hạ thủ tàn nhẫn mà thôi. Từ tiên sinh nhất định sớm an bài tốt đẹp cả rồi, đâu còn cần ta ở bên hoa tay múa chân.” Từ Vị gật đầu than vãn: “Lâm huynh đệ quả là người thông minh trời sinh. Tội chứng đã sáng tỏ, hạ thủ phải tàn nhẫn, đó là bí quyết thành công khuynh loát quan trường, rất nhiều người lăn lộn cả đời cũng không nắm được yếu quyết này, tiểu huynh đệ ngươi một lời nói ra trọng điểm, ngươi nếu làm quan, thiên hạ sợ rằng không ai là đối thủ của ngươi.” Lại nghe lão lừa bịp, Lâm Vãn Vinh nói: “Việc đêm nay, tiểu khả liền chờ tin tức tốt của tiên sinh. Ồ, còn có một chuyện, tiên sinh nếu muốn động thủ, tất nhiên sớm bắt đầu giảm thị bọn người Trình Đức, chẳng biết bọn họ hôm nay có điểm dị thường nào chăng, có bắt bớ ai chăng?” Từ Vị chậm rãi lắc đầu: “Ta đích xác âm thầm giám thị Trình Đức và thuộc hạ, bất quá hôm nay chưa thấy hắn có hành động gì khác lạ. Sao vậy? Lâm tiểu huynh hỏi điều này là sao?” Lâm Vãn Vinh đem chuyện Tiêu phu nhân và Đại tiểu thư bị người bắt mất báo cho Từ Vị, Từ Vị cả kinh nói: “Lại có chuyển này, người phương nào gan lớn tày trời vậy? Ngay cả Quách tiểu thư cũng dám bắt đi? Không sợ tru di cửu tộc sao?” Bắt mất Tiêu phu nhân phải bị tru di cửu tộc? Nói giỡn sao! Lâm Vãn Vinh lắc đầu, bấm ngón tay tính toàn, có oán cừu với Tiêu gia, chỉ có hai phe nhân mã. Một là bọn người Ninh tiểu vương gia nhiều lần ép buộc, còn lại chính là Bạch Liên giáo. Bọn người Triệu Khang Ninh, Trình Đức ở dưới tầm mắt của Từ Vị, tự nhiên không làm được trò gì, mà phe kia - Bạch Liên giáo sớm đã tan thành mây khói, chỉ còn lại hai “dư đảng” xinh đẹp rực rỡ. Dư đảng? Lâm Vãn Vinh sửng sốt một chút, tức thời nhớ tới mẫu nữ Đại tiểu thư gặp đủ loại kiếp nạn, trong lòng giật mình hiểu rõ được một chuyện, liền lớn tiếng nói: “Từ tiên sinh, xin cho ta một thớt khoái mã.” Từ Vị thấy hắn vẻ mặt lo lắng tựa như biết được điều gì, cũng không dám chậm trễ, vội vàng hạ lệnh: “Chuẩn bị cho Lâm tướng quân một thớt khoái mã, Hồ Bất Quy, ngươi suất lĩnh một ngàn tinh kỵ, nghe theo chỉ huy của Lâm tướng quân, nhất định phải đưa Tiêu phu nhân hoàn hảo không tổn hao cứu ra.” Lâm Vãn Vinh sớm đã không nghe được lão an bài cái gì, khoái mã vừa đến, hắn ngay cả Quách Vô Thường cũng không quản, xoay người nhảy lên lưng ngựa hét lớn một tiếng, roi ngựa vung lên, liền như tên rời khỏi cung, hướng tới bên hồ Huyền Vũ chạy thẳng. Hồ Bất Quy suất lĩnh một ngàn tinh kỵ theo sát phía sau hắn, từng trận vó ngựa phá tan sự yên tĩnh của thành Kim Lăng. Tới bên hồ Huyền Vũ, Lâm Vãn Vinh xoay người xuống ngựa, chỉ thấy trên hồ sóng nước mêng mang, nào đâu bóng dáng du thuyền. “Tiên Nhi, Tiên Nhi!” Lâm Vãn Vinh quay về phía mặt hồ gọi lớn. Mấy loài chim nước đậu trong bụi rậm vỗ cánh phành phạch bay lên, mặt hồ càng hiện rõ trống trải yên tĩnh, hoa thuyền của Tiên Nhi không biết trốn ở nơi nào. “Lâm tướng quân!” Hồ Bất Quy suất lĩnh một ngàn kỵ binh chạy vội tới, vội vàng xuống ngựa, lớn tiếng nói: “Mạt tướng nghe theo sự điều động của tướng quân.” Lâm Vãn Vinh phất tay ra lệnh: “Hồ đại ca, ngươi chỉ huy các huynh đệ chèo thuyến nhỏ ra hồ Huyền Vũ tìm một chiếc thuyền hoa, nếu là trên thuyền có người, hãy nói…” Lời còn chưa dứt, Hồ Bất Quy chỉ tay vào mặt hồ hỏi: “Tướng quân, là chiếc này sao?” Lâm Vãn Vinh vừa ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa mặt hồ chậm rãi bơi tới một chiếc hoa thuyền thật lớn, trên đầu thuyền, một nữ tử mi mục như vẽ đang đứng nhìn lên bờ mỉm cười. Hết chương 208.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 238:  Ngộ Kiếp Phần 2 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close