Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 498:  kia là cái gì ?

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 498:  Kia là cái gì ?
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Như vậy sao được? Lạc Ngưng kinh hãi, vội vàng giữ lấy tay nàng: - Tỷ tỷ, tỷ người mang thai, sao có thể lên xuống bôn ba mệt nhọc, hay là muội đi, muội và Chỉ Tình tỷ tỷ tương giao thân thiết, tỷ ấy nhất định sẽ nể mặt muội. - Đây chẳng phải là vấn đề nể mặt hay không nể mặt. Tiêu Thanh Tuyền khẽ lắc đầu than: - Ngưng Nhi, mấy ngày trước Từ tiểu thư mời Lâm lang qua phủ, muội có biết ta vì sao ngầm ngăn trở chàng đi gặp gỡ không? - Điều này, hẳn là tỷ tỷ muốn quản thúc đại ta thêm phải không? Lạc Ngưng cẩn thận thăm dò. Nàng và Từ Chỉ Tình quen nhau từ thủa nhỏ, giao tình sâu sắc, tự nhiên muốn nói giúp cho nàng ta vài lời. Tiểu Thanh Tuyền lắc đầu: - Quản thúc chàng, cũng chỉ là cái vỏ mà thôi, đó chính là để dọa cô ta, khiến cô ta bớt phóng túng lại một chút. Muội cũng biết đó, với tính cách của Lâm lang, cho dù là thần tiên hạ phàm cũng khó quản được một phần. Vị Từ tiểu thư này, ta chỉ gặp mới mấy lần, nhân phẩm dung mạo tất nhiên không có gì phải chê trách, nhưng có một điều làm ta nhớ rất khắc sâu, đó chính là tính tình của nàng ta. Ngưng Nhi muội cũng biết đó, ngày đó ta và Lâm lang trùng phùng trong thánh phường, vào giữa thời khắc vừa mừng vừa tủi ấy, đổi lại là một người khác ở chỗ ấy, sớm đã nấp đi, để lại chút thời gian cho ta và Lâm lang tâm sự. Duy chỉ có vị Từ tiểu thư này khác biệt với mọi người, nàng ta một bước không rời Lâm lang, hơn nữa trước mặt ta thể hiện tình cảm với Lâm lang, ý đồ rất rõ ràng, chính là không muốn thua ta. “Còn có việc này nữa à?” Lạc Ngưng thầm tặc lưỡi: “Thử nghỉ đại ca và tỷ tỷ xa cách bao lâu mới gặp lại, khi tâm tình tỷ tỷ bội phần ấm áp và kích động, lại có một nữ tử khác trước mặt tỷ ấy chủ động thân thiết với đại ca, trong lòng tỷ ấy sẽ có tư vị gì? Chẳng trách Tiêu tiểu thư đối xử với Từ Chỉ Tình không lạnh không nhạt.” Tiêu tiểu thư cười khổ: - Ta cũng chẳng phải là người hà khắc, không tùy tiện làm khó người khác. Nhưng ở việc này, liền có thể nhìn ra tính cách của Từ tiểu thư, độc lập, hiếu thắng. Bất kể việc gì cũng không muốn thua người, có lẽ, lúc này nàng ta đang đợi ta tới cẩu khẩn đó. Lạc Ngưng cũng không biết phải nói cái gì, buồn bã thở dài: - Tính tình của Chỉ Tình tỷ tỷ. Có liên quan đến điều tỷ ấy trải qua. Chưa được động phòng, đã mất đi vị hôn phu, sau đó lại với thân nữ nhi ra trận giết địch, nếu không cứng rắn độc lập một chút, nào có thể kiên trì tới hôm nay? Đại ca sau này nếu thật sự phải lên tiền tuyến phía bắc, khó tránh khỏi sẽ phải giao thiệp nhiều với Chỉ Tình tỷ tỷ… Tiêu Thanh Tuyền chậm rãi đi mấy bước, trầm ngâm hồi lâu, mới than: - Đây cũng chính là điều ta lo lắng. Với tính tình của Từ tiểu thư, nói dễ nghe thì gọi là kiên cường, nhưng kiên cường quá mức sẽ cố chấp chỉ làm theo ý riêng của bản thân. Nếu ngày nào đó Lâm lang và nàng ta cùng lên chiến trường. Sẽ xảy ra chuyện gì thì không nói chắc được. Lạc Ngưng không nói gì, Tiêu tiểu thư nói có đạo lý. Những điều từng trải đã tạo nên tính cách, con người Từ Chỉ Tình trở thành như vậy cũng do những gì nàng ta nếm trải. - Tỷ tỷ, vậy tỷ còn muốn mời Chỉ Tình tỷ tỷ cứu đại ca không? - Mời, đương nhiên phải mời. Tiêu Thanh Tuyền kiên định: - Không có chuyện gì quan trọng hơn Lâm lang, dù là ta phải bừng trà rót nước cũng phải mời được Từ tiểu thư đi một chuyến. Ngưng Nhi, muội ở nơi này chiếu cố cho Lâm lang thật tốt… Nàng nghĩ ngợi chần chừ trong chốc lát. Lại lấy kính viễn vọng kia giao tới tay Lạc Ngưng: - Thứ này muội tạm thời cầm lấy, nhớ kỹ, nếu không phải Lâm lang xảy ra chuyện, muội ngàn vạn lần không được dùng nó để nhìn. - Vì sao? Lạc Ngưng nghi hoặc nhìn nàng. Tiêu tiểu thư khẽ cắn răng, sắc mặt đỏ bừng: - Nghe nói người Tây dương tạo ra kính viễn vọng này có chút phép tắc, một ngày chỉ có thể nhìn ba lần, nếu muội hao phí cơ hội, vậy chúng ta cứu Lâm lang sẽ phải khó khăn hơn rất nhiều. Lạc Ngưng cả kinh, vội xua tay: - Vậy muội tạm thời sẽ không nhìn, muội sẽ ở đây nói chuyện với đại ca, đợi chàng trở lại sẽ nhìn cho kỹ. “Đồ phóng đãng nhẫn tâm!” Tiêu tiểu thư đau xót, nước mắt trào ra, vội vàng quay đầu đi ừ một tiếng, chui vào trong kiệu nhanh chóng đi xuống núi. Hồ Bất Quy cũng là người tinh tế, sớm biết vị Xuất Vân công chúa này chính là người đứng đầu chư vị phu nhân của Lâm tướng quân, có sức ảnh hưởng cực lớn với Lâm tướng quân, vội vàng điểm một đội kỵ binh, phái Hứa Chấn hộ vệ, đi theo tướng quân phu nhân. Ánh mặt trời chói chang, sắc xuân tươi đẹp rực rỡ, người đi đường huyên náo tấp nập không ngớt, nhưng Tiêu Thanh Tuyền chẳng có lòng dạ nào mà thưởng thức, thúc dục tiểu kiệu tiến về phía trước, vừa tới trước cửa Lâm phủ, còn chưa dừng lại, đã nghe hộ vệ phía trước quát chói tai: - Điêu dân phương nào, dám ngăng cản phượng giá của công chúa? Một âm thanh lo lắng run rẩy vọng tới: - Người ngồi trong kiệu, phải chăng là Xuất Vân công chúa?! Giọng nữ tử vừa cất tiếng nói rất trong trẻo, nghe tựa hồ tuổi không lớn, Tiêu tiểu thư vén rèm lên, liền thấy ngay ở phía trước, quân sĩ đao thương sáng loáng, đang ngăn cản một tiểu cô nương. Tiểu cô nương này ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, người mặc một chiếc áo mỏng, môi hồng răng trắng, da dẻ như ngọc, mặt tiều tụy vô cùng, nhưng không ảnh hưởng tới vẻ đẹp trời xinh của nàng, lại càng thêm phầnthương cảm động lòng người, tựa như một đóa hoa nhỏ nở vào buổi sớm mai. Thêm chút thời gian nhất định sẽ là một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. “Đây là tiểu cô nương nào, sao lại quen mắt như thế?” Trong lòng Tiêu Thanh Tuyền nghi hoặc, nhưng không nhớ nổi đã gặp nàng ở đâu. Tiểu cô nương hai tay đỡ lấy đao thương của quân sĩ phía trước, liều mạng đẩy ra, đôi mắt trong sáng kia đã long lanh nước mắt, trông như muốn lăn xuống, nàng hét lớn lên: - Công chúa, ta muốn gặp công chúa! Tiêu Thanh Tuyền còn chưa kịp nói, trong Lâm phủ đã có một người chạy nhanh ra, kéo lấy tay áo tiểu cô nương: - Tiêu nhị tiểu thư, xin đừng nhiễu loạn phượng giá. Công chúa đã trở lại rồi, người nhất định sẽ đem hành tung của Lâm đại nhân báo cho tiểu thư. Người từ phía sau chạy ra này, nếu là Lâm Vãn Vinh nhìn thấy, chắc chắn sẽ hưng phấn kêu lớn, vị này chính là Cao Tù đã lâu không gặp. Hắn phụng mệnh hoàng thượng làm thủ lĩnh hộ vệ bảo vệ Lâm phủ, ngày trước từng theo Lâm Vãn Vinh và Tiêu Ngọc Nhược trên đường từ Hàng Châu trở về, rất quen thuộc với Lâm Vãn Vinh. “Tiêu nhị tiểu thư?” Tiêu Thanh Tuyền khẽ gật đầu, tiểu nha đầu này và tỷ tỷ của nàng có vài phần giống nhau, chẳng trách nhìn quen thuộc như vậy. Đây chính là vị Tiêu tiểu thư giới thiệu Lâm Vãn Vinh vào Tiêu gia làm việc, còn từng lấy thân cứu Lâm Vãn Vinh dưới lưỡi kiếm của Bạch Liên giáo, ngay cả nhân duyên giữa Tiêu Thanh Tuyền và Lâm Vãn Vinh, tiểu nha đầu này cũng đáng xem là một nửa người làm mai. Trong lòng Tiêu Thanh Tuyền cảm kích, lại thấy tiểu nha đầu này xinh tươi động lòng người, lại càng thích hơn, vội vàng phất tay, chúng thị vệ thu đao kiếm lại. - Tiểu muội muội, muội gọi ta sao? Một âm thanh trong trẻo vang lên bên tai Tiêu Ngọc Sương, bình thản ung dung, vừa đằm thắm lại có một phong thái khoan khai khó tả. Nhị tiểu thư ngẩng đầu lên nhìn, tức thì ngây người ra. Từ trên tiểu kiệu một nữ tử chậm rãi đi xuống. Áo lụa vàng, dáng vẻ thướt tha, mi như rặng núi xa, mắt tựa nước thu. Đứng trong đám người lại có một loại khí chất xuất trần trời sinh, xinh đẹp tuyệt trần. - Người, người là … Nhìn vẻ tuyệt lệ của của Tiêu Thanh Tuyền, Tiêu Ngọc Sương tựa hồ quên mất điều mình muốn nói, lẩm bẩm: - Tỷ tỷ, tỷ thật là xinh đẹp. Tiêu Thanh Tuyền nghe được một tiếng tỷ tỷ rất là vui thích, vội nắm lấy tay Ngọc Sương mỉm cười: - Hảo muội muội, muội thật là đáng yêu. Muội ở đây là để chờ ta sao? Ở bên kia Cao Tù khom người hành lễ: - Công chúa, người về thật rồi. Từ cái đêm Xảo Xảo tiểu thư và Lạc tiểu thư đi. Nhị tiểu thư liền ở trước cửa phủ trông đợi tin tức của đại nhân, đến giờ đã là bốn ngày rồi. Thuộc hạ còn chưa thấy Nhị tiểu thư nghỉ ngơi chút nào. Sắc mặt Tiêu Ngọc Sương tiều tùy vô cùng, nhìn thấy phong tư tuyệt thế của Tiêu tiểu thư, ánh mắt nàng ảm đạm, lặng lẽ cúi đầu, khẽ nói: - Tỷ tỷ. Tỷ chính là công chúa sao? Hóa ra đúng là có một người như thiên tiên. Đáng hận là người xấu kia nói với muội, muội vẫn không tin, hơn nữa còn muốn so cao thấp với với tỷ. Nực cười, cực kỳ nực cười! Nước mắt nàng chảy ròng ròng, thân hình lảo đảo muốn ngã, Thanh Tuyền kinh hãi, vội vã đỡ lấy nàng: - Hảo muội muội, muội muội nói đi đâu thế, trong mắt của Lâm lang, muội chính là tiểu tiên tử, tỷ tỷ cũng phải cảm kích muội. Nước mắt Nhị tiểu thư thành từng chuỗi chảy xuống, cắn nát đôi môi đỏ, từng tia máu rỉ ra, nhưng lại cương quyết nghiêng đầu đi, không để người khác nhìn thấy, âm thanh mang chút run rẩy: - Công chúa tỷ tỷ, người xấu kia của nhà ta, hắn, hắn có khỏe không? Có người làm hắn bị thương không? Thấy vẻ quật cường của Tiêu nhị tiểu thư, Tiêu Thanh Tuyền thương xót, ôm lấy vai nàng: - Muội muội chớ nên lo lắng, người xấu kia của muội khỏe mạnh không việc gì, hiện giờ đang ở một nơi phong lưu khoái hoạt. Tiêu Ngọc Sương gật đầu, nước mắt trào ra: - Công chúa tỷ tỷ, muội, muội có thể gặp hắn hay không. Tỷ, tỷ đừng nên hiểu lầm, muội không có ý gì khác, muội chỉ muốn nhìn thấy hắn. Tiêu nhị tiểu thư nghẹn ngào không ra tiếng, đôi tay nhỏ bưng chặt gò má: - Người xấu kia vắng mặt, nhà chúng ta loạn cả lên, nương thân đã bệnh rồi, tỷ tỷ lại không thấy… muội… muội một mình không chống đỡ được. Muội nhớ hắn… không, muội không nhớ hắn, muội… Gặp được Tiêu Thanh Tuyền, nhìn thấy dung nhan như thiên tiên của Tiêu tiểu thư, tâm tình tức thì hoàn toàn rối loạn, lẩm bẩm tự nói, không biết phải mở lời như thế nào, òa khóc. Tiêu Thanh Tuyền cảm động, vành mắt đã ươn ướt, vỗ lên vai Nhị tiểu thư: - Ngọc Sương muội muội, muội đừng nên lo lắng, đợi ta làm xong việc ở đây rồi, ta sẽ dẫn muội cùng đi gặp chàng. Tiêu Ngọc Sương dường như không dám tin vào tai mình, ngẩng mạnh đầu lên, dấu nước mắt trên mặt vẫn còn: - Tỷ tỷ, tỷ, tỷ nói thật chứ?! Thấy Tiêu Thanh Tuyền kiên định gật đầu, Tiêu Ngọc Sương đứng ngẩn ra hồi lâu, chợt òa một tiếng nhào vào lòng Thanh Tuyền, khóc rống lên: - Tỷ tỷ, đa tạ tỷ. Muội nhớ người xấu kia, muội rất nhớ hắn … Tiêu Ngọc Sương cực nhọc chờ đời ở trước cửa Lâm phủ bốn ngày đêm không chợp mắt, cuối cùng tâm nguyện được đạt thành, tinh thần nhẹ nhõm, thân thể liền giống như một khối đá cứng ngắc, ngã thẳng ra đằng sau lịm đi. Tiêu Thanh Tuyền nhanh tay lẹ mắt, vội đỡ lấy nàng, thân thể Tiêu Ngọc Sương nhũn ra, dựa vào lòng Tiêu tiểu thư, hai mắt khẽ khép lại, cuối cùng từ từ chìm vào giấc ngủ. “Đúng là tác nghiệt!” Nhìn nụ cười ngọt ngào trong giấc ngủ của Tiêu nhị tiểu thư, hàng mi còn thấm đẫm nước mắt vẫn chưa khô, Tiêu Thanh Tuyền im lặng lắc đầu: “Tiểu cô nương như thế này, ta nhìn thấy còn thương, khỏi phải nhắc đến ông xã trời sinh đa tình của mình rồi.” An trí Tiêu nhị tiểu thư ở phòng nhỏ trong xe ngựa, Tiêu Thanh Tuyền quay người lại hỏi Cao Tù: - Cao thị vệ, đã gặp Xảo Xảo chưa? - Xảo Xảo tiểu thư trở lại sao? Cao Tù kinh hãi lắc đầu: - Ti chức không hề gặp. “Vậy cô bé nhất định còn đang ở Từ phủ.” Tiêu tiểu thư gật đầu, nhà cũng không vào, liền đi tới trước cửa Từ phủ ở cách vách. Tiêu Thanh Tuyền thân phận tôn quý, Từ gia đã có mấy người quỳ ở trước trước cửa nghênh đón, phóng mắt nhìn một lượt, nhưng lại chỉ là những quản gia hạ nhân, Từ Vị, Từ Chỉ Tình một người cùng không có ở bên trong. Lúc này chính là buổi triều sớm, Từ Vị không ở trong phủ cũng không có gì lạ, nhưng không thấy bóng dáng Từ Chỉ Tình, Tiêu tiểu thư tức thì ngẩn ra. - Tỷ tỷ, tỷ đã tới rồi. Hai mắt Xảo Xảo đỏ bừng, từ trong Từ phủ đi ra, nắm lấy tay nàng, nghẹn ngào nói: - Nha hoàn trong phủ nói, Chỉ Tình tỷ tỷ ngày hôm kia đã đi xa, tới nay còn chưa về. Muội còn không tin, đêm qua liền ở trong khuê phòng của Chỉ Tình tỷ tỷ đợi cả đêm, cũng không nhìn thấy bóng dáng tỷ ấy. Phía đại ca một khắc cùng không thể chậm trễ, Từ tỷ tỷ lại không ở nhà, giờ phải làm thế nào mới được đây?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 498:  Kia là cái gì ? được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close