Truyện [Dịch] Đại Ma Vương : chương 377:  tiến bộ nhanh chóng

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Đại Ma Vương
Chương 377:  Tiến bộ nhanh chóng
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Sự nhận thức của Hàn Thạc về bản chất của Vong Linh ma pháp sớm đã vượt qua Phạm Ny, người đã từng là sư phụ của hắn, điều này Phạm Ny không thể không thừa nhận. Nhìn Hàn Thạc trước mặt đang giảng giải thao thao bất tuyệt, suy nghĩ của Phạm Ny lại bay tới lúc hắn vẫn còn là một gã ma pháp học đồ, với một loại nghị lực siêng năng học hỏi tri thức, lại độc có một mình chịu đựng sự tịch mịch lặng lẽ tu luyện, dường như làm cho Phạm Ny đã ngộ ra được một chút gì đó. Nam nhân ở trước mắt này đã sớm không còn dấu tích của trước kia, dấu tích của một người thiếu niên hèn nhát, với thân thể yếu đuối cao không tới một thước bảy, cả ngày cứ yên lặng mà đi quét dọn rác rưởi trong trường. Lúc đó người thiếu niên đó không có bất kỳ chút thực lực nào, chỉ có thể để cho người khác tùy ý khi dễ, bây giờ lại chính là người nam nhân hùng tráng mà cường đại này sao? Tinh thần của Phạm Ny nhất thời có chút ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn Hàn Thạc đến xuất thần, quên mất rằng hắn đang giảng giải cho nàng một số giải thích về ma pháp, qua hồi lâu, tới lúc giọng nói của Hàn Thạc bất chợt cao hẳn lên, Phạm Ny mới giật mình tỉnh lại, đôi mắt sáng nhìn hắn xin lỗi, mỉm cười giải thích: - Không biết tại tao, thiếp phát hiện được chàng bây giờ và trước kia không sao trùng lặp lại được, dường như trong nháy mắt chàng đã trở thành một người khác, cho tới bây giờ, sự liên tiếp biến hóa của chàng đều làm người ta cảm giác được như đang ở trong mộng. Chỉ có thời gian mấy năm ngắn ngủi, Hàn Thạc đã phát triển tới một mức độ mà kẻ khác không tài nào với tới, đến bây giờ thậm chí cả nàng, người đã từng làm sư phụ của Hàn Thạc cũng phải nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ. Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc không thiếu thiên tài, nhưng dạng thiên tài với tốc độ trưởng thành nhanh chóng cỡ Hàn Thạc lại có một không hai. Hàn Thạc cười nhẹ, nói: - Ta so với quá khứ có thay đổi quá lớn, nàng có loại cảm giác này cũng rất bình thường. Hà hà, bất luận người nào đều cũng sẽ thay đổi, đây là quy tắc trong tiến hóa của con người, chỉ cần một người trải qua kinh nghiệm mà người khác không thể tưởng tượng được thì kẻ đó mới có thể trưởng thành rất nhanh. Trong lòng Hàn Thạc cũng hiểu được, hắn và Bố Lai Ân vốn là hai con người của hai thế giới, vốn không phải là một người, tính cách cùng kinh nghiệm cũng hoàn toàn không giống, cảm giác mang tới cho Phạm Ny chắc chắn sẽ không đồng nhất, nàng ấy có cái loại cảm giác này cũng là một việc bình thường, cho nên hắn mới tìm cớ để xóa đi nỗi nghi ngờ trong lòng Phạm Ny. - Bố Lai Ân, mấy năm nay thiếp đều ở bên trong học viện, nhưng chàng cũng rất ít học tập ở trong học viện. Thiếp vẫn muốn biết mấy năm nay chàng đã làm được những việc gì. Tại sao chàng mỗi một lần trở về học viện đều làm cho người khác chấn động? Dựa theo lời của chàng vừa nói, chàng nhất định là đã trải qua một vài chuyện mà thiếp không thể tượng tượng được, nếu không sự biến hóa của chàng sẽ không lớn như thế, có thể nói cho thiếp biết chứ? - Phạm Ny kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, bắt đầu hỏi những chuyện đã phát sinh trong cuộc sống của hắn. Phạm Ny vừa hỏi như thế, Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi nói: - Chuyện ta trải qua nhiều lắm, ta cũng khó kể hết một lần với nàng. Nhưng mà chính như nàng đoán, kinh nghiệm mấy năm nay của ta quả thật là rất phong phú, hà hà, đơn giản mà nói là ta mỗi phút mỗi giây đều ở trong nguy hiểm, đúng là vì cái loại nguy hiểm đó vẫn tồn tại, nên nó mới kích thích làm cho ta không ngừng tiến bộ. - Bố Lai Ân, xem ra mấy năm nay chàng rất vất vả rồi. Thiếp vẫn chưa hỏi chàng, không có nghĩa là thiếp không quan tâm tới chàng. Chỉ là thiếp không biết làm sao để trợ giúp chàng… - Phạm Ny ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc, dịu dàng thủ thỉ. Đưa tay chạm vào khuôn mặt kiên nghị của Hàn Thạc, khẽ vuốt ve, dường như nàng muốn thông qua cách này để xoa dịu sự cực nhọc mấy năm nay của hắn. Tùy ý cho Phạm Ny khẽ vuốt lên khuôn mặt mình, Hàn Thạc dễ chịu nhắm mắt lại, trong lòng không hề có một chút sắc dục nào, chỉ mang mỗi một chuyện đã phát sinh từ lúc hắn bắt đầu tiến vào cái thế giới này chậm rãi ôn lại trong đầu một lượt, thậm chí hắn còn nhớ tới cha mẹ hiện đang ở một cái không gian khác. Đêm nay Hàn Thạc cũng không tiếp tục xâm phạm Phạm Ny, chủ yếu chỉ giảng giải một vài điểm khó khăn trên phương diện tri thức ma pháp cho nàng. Phạm Ny lắng nghe sự giải thích tỉ mỉ chi tiết của hắn, chăm chú ngay từ đầu tới lúc tinh thần mệt mỏi, sau đó khóe môi cong lên một nụ cười ngọt ngào, rồi từ từ ngủ thiếp đi trong lòng Hàn Thạc. Thấy Phạm Ny đã ngủ say, Hàn Thạc vẫn duy trì tư thế làm nàng cảm thấy dễ chịu ấy, từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra bộ sách về Vong Linh ma pháp, lại bắt đầu từ từ nghiên cứu. Ma công khi đã tới cảnh giới hiện giờ của Hàn Thạc, giấc ngủ đã từ từ biến mất trong cuộc sống, cho dù thân thể hay tinh thần có mệt mỏi tới mức nào, chỉ cần ngắn ngủi dùng ma công điều tức một chút là có thể khôi phục lại được, rốt cuộc không cần thông qua giấc ngủ để bổ sung thể lực và tinh thần. Chính bởi vì thế nên Hàn Thạc lại càng có nhiều thời gian hơn để đề cao bản thân, hơn nữa não vực của hắn cũng được phát triển mạnh mẽ, do đó cái loại sách khô khan khó hiểu này, dưới sự tĩnh tâm nghiên cứu của Hàn Thạc, từng ký tự kỳ diệu đều hiện lên, được hắn dần nắm được. Sách vở là di sản quá giá nhất mà tiền nhân lưu lại, mà những người viết nên các quyển sách đều là nhân vật có tài trí phi phàm, đặc biệt là trong lĩnh vực ma pháp này. Kẻ ngu dốt nếu muốn thông qua các bộ sách do tiền nhân lưu lại để tìm ra một con đường tu tập chính xác, cũng không phải là một chuyện thoải mái dễ dàng. Nếu như tất cả mọi người đều có thể thông qua sách vở để nâng cao bản thân, như vậy thì các học viện như Ba Bỉ Luân không cần thiết phải tồn tại. Bất quá, với cảnh giới của Hàn Thạc, muốn tìm được một vị ân sư có thể chỉ điểm những điều mơ màng cũng không được, chỉ có các bộ sách của tiền nhân lưu lại mới là một phương pháp nhanh nhất để đột phá trói buộc của bản thân. Nhưng các bộ sách về ma pháp luôn đồng nghĩa với khô khan khó hiểu, càng là các bộ sách cao cấp thì càng lại như thế, lấy bộ sách Vong Linh ma pháp trong tay Hàn Thạc ra nói, thông thường thì người có tài trí không đủ chỉ cần nhìn qua các đống phù hào và chú ngữ sẽ mơ mơ màng màng luôn, nói gì tới việc phải tìm hiểu hàm nghĩa xác thực của mỗi phù hào nữa? Bộ não được ma công mở rộng, trí nhớ và sự lĩnh ngộ, giải thích của Hàn Thạc đã vượt xa người thường, khi hắn tĩnh tâm nghiên cứu sách vở thì sẽ nhanh hơn các Vong Linh pháp sư đồng nghiệp gấp mấy lần, cũng do hắn lợi dụng hết thảy thời gian dùng để ngủ để tu tập ma pháp, hơn nữa hắn có một đầu óc mạnh hơn rất nhiều so với người thường, bởi thế hắn mới có thể nắm giữ được triệu hoán thuật Lão thi yêu nhanh như vậy. Sáng sớm ngày thứ hai, không đợi Phạm Ny tỉnh lại, Hàn Thạc lặng lẽ rời khỏi phòng thí nghiệm, đi thẳng tới ma pháp công hội. Tới ma pháp công hội, Hàn Thạc lại gặp lại được cô gái đã tiếp đãi hắn lần trước, cô gái vừa nhìn thấy Hàn Thạc tiến đến, lập tức hưng phấn reo lên: - Ngài là bá tước Bố Lai Ân hả? Ta có biết ngài, lần trước ngài có tới đây một lần, vì sao ngài lại trở về thành Áo Sâm hả? Hì hì, nghe nói ngài tại Bố Lôi Đặc Nhĩ thành tiêu diệt rất nhiều cường đạo, ngài thật là lợi hại nha! Lần trước khi Hàn Thạc tới thi kiểm tra để tiến giai tới Vong Linh Ma đạo sư cũng do cô gái này tiếp đãi hắn, cô ấy tựa hồ có ấn tượng rất sâu sắc đối với hắn, lúc này vừa nhìn thấy Hàn Thạc bước vào ma pháp công hội liền lập tức hưng phấn reo lên. Tiếng hoan hô của cô gái liền dẫn đến sự chú ý của nhiều người, ở trong đại sảnh tầng này, còn có nhiều ma pháp sư mặc ma pháp bào đủ loại màu sắc, còn có vài kiếm sĩ thực lực không tệ. Bọn họ có vài người thuộc về ma pháp công hội, cũng có vài người hẳn là tới đây để xác nhận cấp bậc. Bây giờ lại nghe được tiếng kêu hưng phấn của cô gái, tầm mắt của mọi người đều tập trung lại trên người Hàn Thạc, trong ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên. Hàn Thạc đầu tiên đảo mắt một vòng qua những người này, sau đó kín đáo mỉm cười với cô gái, mở miệng: - Ta tới ma pháp công hội để xác nhận cấp bậc, được rồi, Á Lôi Tư tiên sinh hiện có ở đây không? - Xin ngài đợi trong chốc lát, Á Lôi Tư tiên sinh đang trợ giúp Tạp Lạc Tư tiên sinh xác nhận cấp bậc, ta nghĩ sẽ nhanh thôi. Cô gái mỉm cười trả lời, sau đó đột nhiên nhớ ra được điều gì, chợt kinh hãi hô lên: - Ngài muốn xác nhận cấp bậc ma pháp sư? Vong Linh Đại ma đạo sư? Từ lần trước tiến giai Vong Linh Ma đạo sư tới nay chưa đầy hai năm, đến bây giờ Hàn Thạc lại tới xác nhận cấp bậc Vong Linh Đại ma đạo sư, hiển nhiên điều này làm cô gái khiếp sợ. Chẳng những chỉ có cô gái này, ngay cả các pháp sư ở chung quanh cũng toàn bộ kinh hãi nhìn Hàn Thạc, mọi người đều nhìn hắn như là nhìn một con quái vật, con ngươi đều muốn rớt ra. Ma đạo sư cùng với Đại ma đạo sư, mặc dù chỉ cách nhau có một chữ, nhưng khoảng cách chỉ cách một chữ này xa xôi tới chừng nào. Bất luận một ma pháp sư nào trong lòng đều biết, một người nếu trở thành một Ma đạo sư thì tài trí đều phải cực kỳ xuất chúng, nếu không tuyệt không có khả năng trở thành một Ma đạo sư. Nhưng, nếu như những người này muốn từ Ma đạo sư trở thành một Đại ma đạo sư, vậy cũng tuyệt đối không chỉ là đơn giản hai năm có thể đạt thành. Căn cứ tư chất và sự lĩnh ngộ đối với ma pháp của từng người, quá trình này thông thường cũng phải từ chục năm tới vài chục năm, chỉ có hai năm ngắn ngủi mà có thể từ Ma đạo sư trở thành Đại ma đạo sư, cái loại tốc độ cực nhanh này quả thật làm cho người ta sợ hãi, cũng khó trách có nhiều ma pháp sư đều nhìn Hàn Thạc như là quái vật vậy. Nếu như mang cả thời gian tu tập ma pháp của Hàn Thạc cũng tính vào, hắn chỉ dùng thời gian khoảng hơn bốn năm, liền từ một kẻ không biết tí gì về ma pháp đã trở thành một Đại ma đạo sư, tới bất kỳ quốc gia nào đều có thể oai phong một cõi. Cái loại tốc độ này quả thật chưa có ai từng thực hiện được. Trong lúc cô gái còn đang kinh ngạc, người phụ trách của ma pháp công hội Á Lôi Tư Hầu Tái Nhân đi trên lầu xuống, ngoại trừ Á Lôi Tư ra còn có một người thanh niên, mái tóc dài bồng bềnh, thân mình hơi gầy, tuổi hẳn là chưa tới ba mươi. Thanh niên này bước đi vô thanh vô tức, trên mặt mang theo một ý cười nhẹ, mặc một ma pháp trường bào màu xám trắng. Hàn Thạc chỉ nhìn thoáng qua tiêu chí trên ma pháp trường bào của hắn có thể đoán được y hẳn là Tạp Lạp Tư, kẻ mới tìm Á Lôi Tư để xác nhận cấp bậc. Người này rõ ràng vừa mới trở thành Phong hệ Đại ma đạo sư, xem chừng tâm tình đang rất vui vẻ, đang cùng Á Lôi Tư mỉm cười đi xuống, hai người đang nói chuyện rất khoan khoái. Á Lôi Tư vô tình liếc mắt một cái, liền thấy Hàn Thạc đang đứng dưới lầu, thân hình như một mũi giáo thẳng tắp, giống như hạc giữa bầy gà, tức thì hô lên một tiếng: - Hây, tiểu tử, ngươi là Bố Lai Ân sao, ta còn nhớ ngươi đó, hà hà, ngươi tới ma pháp công hội có chuyện gì không? Mỉm cười gật đầu, Hàn Thạc thong dong nói: - Á Lôi Tư tiên sinh, ta muốn xác nhận cấp bậc pháp sư lần nữa, hà hà, ta nghĩ ta hẳn là đủ tư cách để mang huân chương của Vong Linh Đại ma đạo sư rồi. Cũng giống như những người khác ở trong phòng, Á Lôi Tư cũng vô cùng kinh ngạc, cẩn thận đánh giá hắn vài lần, lúc này mới xoa xoa đầu rồi nói nghi hoặc: - Nếu ta không nhớ lầm, lần trước ngươi tới xác nhận Ma đạo sư mới cách đây hai năm, chẳng lẽ ngươi đã muốn xác nhận cấp bậc Vong Linh Đại ma đạo sư nhanh như vậy? Lại một lần nữa gật đầu khẳng định, Hàn Thạc nói: - Không sai! - Không thể tin nổi, thật sự là khó có thể tin nổi, công hội hôm nay quả là náo nhiệt a. Hà hà, Lan Tư Lạc Đặc đế quốc quả thật có không ít thiên tài, Tạp Lạc Tư không đến ba mươi tuổi đã trở thành một Phong hệ Đại ma đạo sư, ai dè tiếp theo lại tới lượt ngươi, không biết ngươi có thể sáng tạo được kỳ tích hay không, ta nghĩ ngươi dám chắc không tới ba mươi tuổi hả? - Á Lôi Tư không ngừng lắc đầu, nhìn Hàn Thạc cảm thán. Hàn Thạc nhập vào người của Bố Lai Ân thì Bố Lai Ân mới có mười sáu tuổi, bây giờ mới trôi qua hơn bốn năm, dựa theo thực tế mà tính thì tuổi tác thực của Hàn Thạc tại cái thế giới này hẳn là mới có hai mươi, chẳng qua hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến sinh tử, hơn nữa trước khi Hàn Thạc nhập vào người Bố Lai Ân thì đã hơn hai mươi tuổi, cho nên bề ngoài thoạt nhìn có vẻ thành thục một chút. - Điều này cũng không phải là trọng điểm, hà hà, quan trọng là ta liệu có thể xác nhận được cấp bậc Vong Linh Đại ma đạo sư hay không. - Hàn Thạc thật ra không xem trọng lắm mấy cái vụ hư danh này nên liền cười với Á Lôi Tư. - Ngươi chính là Bố Lai Ân, thành chủ Bố Lôi Đặc Nhĩ kia hả, hì hì, thật là ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ta rất cao hứng được gặp ngươi ở đây, ta là Tạp Lạc Tư. - Tạp Lạc Tư, Phong hệ Đại ma đạo sư đang ở phía sau Á Lôi Tư đột nhiên mỉm cười chào hỏi Hàn Thạc. Hàn Thạc lễ phép đáp lễ lại, mỉm cười nói: - Không sai, ta là Bố Lai Ân, rất cao hứng được biết ngươi Tạp Lạc Tư. Đối với cái tên Tạp Lạc Tư này, Hàn Thạc hình như lần trước tại tổng bộ của Ám Mạc đã có nghe ai đó đàm luận qua, thế nhưng lần đó hắn cũng không để ý. Tạp Lạc Tư chưa tới ba mươi tuổi đã có thể trở thành một Phong hệ Đại ma đạo sư, Hàn Thạc dám khẳng định người này rất nổi danh ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc. Hắn nghĩ thầm rằng nếu trở lại tổng bộ của Ám Mạc nhất định sẽ bớt chút thời gian tìm hiểu, hẳn là sẽ có tin tức của người này. - Thiếu gia, chúng ta nên rời đi rồi! - Một lão nhân ăn mặc kiểu quản gia nói với Tạp Lạc Tư. - Không vội, ha ha, ta muốn chờ Bố Lai Ân xác nhận cấp bậc xong thì ta mới rời đi. Tạp Lại Tư quay đầu lại nói với lão quản gia, sau đó mới cười nhìn Hàn Thạc, nói: - Bố Lai Ân, nếu ngươi không ngại, liệu có thể để cho ta quan sát một chút được không? Hàn Thạc thấy ở tầng lầu này, ngoại trừ người của ma pháp công hội ra thì còn lại đều là người hầu của Tạp Lạc Tư, thầm nghĩ thân phận của người này hẳn là bất phàm, đầu tiên là nhíu mày, sau đó mới thản nhiên cười nói: - Ha ha, không thành vấn đề!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Đại Ma Vương

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Đại Ma Vương Chương 377:  Tiến bộ nhanh chóng được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Đại Ma Vương sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close