Truyện [Dịch] Đế Tôn : chương 282:  vừa thấy hoa âm ngộ chung thân

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
[Dịch] Đế Tôn
Chương 282:  Vừa thấy Hoa Âm ngộ chung thân
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Cận sư huynh, ta còn không có giết nghiện, ngươi chín trâu mất sợi lông, nhất định sẽ không keo kiệt tiếc mấy cọng tóc a? Giang Nam cầm búa mà đứng, ánh mắt hướng Cận Đông Lưu nhìn lại, mỉm cười nói: - Sao không lại nhổ xuống mấy cây, để cho tiểu đệ chém thống khoái? Trong nội tâm Cận Đông Lưu tức giận, mặt lại không biểu tình, đột nhiên chỉ nghe một người đầu trọc ha ha cười, dương dương đắc ý nói: - Chúa công, ngươi nếu đem cọng lông của người ta hết thảy chém sạch, Thái Huyền Thánh tông Đại sư huynh, chẳng phải là muốn cùng ta làm sư huynh đệ rồi sao? Cận Đông Lưu thật sâu liếc nhìn Giang Nam, tâm tình phảng phất trong lúc đó khôi phục lại bình tĩnh, như là không hề bận tâm, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, quay người rời đi, thản nhiên nói: - Giang sư đệ tiến bộ nổi bật, ta rất chờ mong năm mươi năm sau cùng ngươi chiến một trận, hi vọng đến lúc đó ngươi có tư cách đứng ở trước mặt của ta. Phần đông đệ tử của Thái Huyền Thánh tông cũng quay người ly khai. Giang Nam trong lòng nghiêm nghị, hắn tiến bộ, Cận Đông Lưu cũng sẽ tiến bộ, hắn ngộ ra đạo tâm, Cận Đông Lưu cũng ngộ ra đạo tâm, hắn cùng với Cận Đông Lưu ở giữa chênh lệch cũng không có thu nhỏ lại. Đây là một đối thủ vô cùng cường đại và khủng bố, hơi có lười biếng mà nói, chỉ biết bị hắn vứt xuống càng ngày càng xa! Đối thủ như vậy, đổi lại những người khác sẽ cảm giác được tuyệt vọng, cùng hắn là địch, thậm chí sẽ cảm giác được hít thở không thông, nhưng mà Giang Nam như cũ chiến ý hừng hực, tin tưởng gấp trăm lần. Giờ phút này, đã không có bao nhiêu người có can đảm hướng Giang Nam khiêu chiến, thế hệ trước thực lực quá mạnh mẽ, hắn lựa chọn phòng thủ không chiến, thực lực yếu một ít lại không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa, linh dịch trên thân mọi người cũng bị tiểu tử này lừa bịp không sai biệt lắm, thật sự vô lực lại tiến hành đánh bạc loại này. - Giang sư huynh lần này lợi nhuận rất nhiều tiền, không bằng đi Khanh Vương Các ta tiêu sài một chút? Thác Bạt Lan Vân mặt mày hớn hở nói: - Tiểu muội chiết khấu cho ngươi 65%! Giang Nam trong nội tâm khẽ nhúc nhích, lúc này gật đầu, thầm nghĩ: - Lần này nhân họa đắc phúc, nói không chừng tài liệu ta luyện chế Thiên Phủ Trọng Lâu liền có thể tập hợp đủ rồi! Hắn mục đích của chuyến này là luyện chế Thiên Phủ Trọng Lâu cùng Sơn Hải Đỉnh, sau khi kiến thức đến uy lực của Ngũ Sắc kim, liền để cho hắn càng thêm chắc chắc dùng Ngũ Sắc kim đến luyện chế Bảo Khí thuộc về mình. Ngũ Sắc kim giá trị rất cao, nhưng lần này hắn gặt hái được trọn vẹn 600 ngàn cân linh dịch, bỏ khấu trừ mất tiền thuê, hơn nữa phân cho Vân Bằng một ít, linh dịch còn lại cũng đủ mua hơn hai vạn cân Ngũ Sắc kim. Thiên Phủ Trọng Lâu thật sự quá phức tạp, so với Địa Từ Nguyên Phủ cùng Ngũ kiếp chung phức tạp rất nhiều lần, mặc dù là hơn hai vạn cân Ngũ Sắc kim cũng chưa chắc có thể luyện thành. Sau khi Giang Nam cùng Thác Bạt Lan Vân giao dịch, cũng không có nóng lòng ly khai, giờ phút này đã không biết có bao nhiêu người đưa ánh mắt tập trung ở trên người hắn, nếu hắn dám ly khai Nam Hải nửa bước, nhất định sẽ bị không biết bao nhiêu cao thủ cướp giết. Những cao thủ này là không cho phép hắn đến chọn lựa đối thủ, hắn dám khẳng định, trong đó tất nhiên sẽ có cường giả trên Đạo Đài cảnh, thậm chí Thần Phủ cảnh thế hệ trước, cũng sẽ hướng hắn ra tay! Ở bên trong Vạn Hoa lầu, Thác Bạt Lưu Chiếu thiết yến, mở tiệc chiêu đãi Giang Nam, Thác Bạt Lan Vân tiếp khách, Lưu Chiếu nâng chén cười nói: - Giang đạo hữu, ngày hôm trước là tiểu muội lỗ mãng, đem tin tức của ngươi bán cho Bách Hiểu Lâu, lúc này mới rước lấy mọi người khó xử đạo hữu. Ta ở chỗ này cùng đạo hữu nói tiếng xin lỗi. Giang Nam nâng chén, cười nói: - Cho dù Lan Vân sư tỷ không bán tin tức của ta, sự tình ta xuất hiện ở Nam Hải cũng dấu diếm không được bao lâu, khẳng định còn sẽ có người tìm đến thăm ra, Lưu Chiếu huynh không cần canh cánh trong lòng. Vạn Hoa lầu ở vào Nam Thành của Nam Hải, tuy nói có danh xưng là lâu, nhưng kỳ thật lại là một khu kiến trúc cực lớn, đình đài lâu tạ, ngọc trì hương viên, có linh hạc du lịch, Du Long chơi đùa, lại có mỹ nữ như mây, nhảy múa đánh đàn, tiếng nhạc du du mà không ầm ỹ, hồn nhiên không giống như một nơi phong hoa tuyết nguyệt. - Vân Bằng sư huynh ở đâu? Thác Bạt Lan Vân như cũ là cách ăn mặc như công tử, không có phát hiện Vân Bằng, hiếu kỳ nói. - Vân sư huynh mua rất nhiều tài liệu, hôm nay đang luyện chế Bảo Khí thuộc về mình, chỉ sợ qua mấy ngày nữa mới xuất quan. Giang Nam tinh tế dò xét Vạn Hoa lầu, Vạn Hoa lầu tuy là một nơi gió trăng, nhưng ngoài sáng lại không làm sinh ý da thịt, trong lầu đều là danh viện sắc nước hương trời, khí chất cao quý, ấn tượng cực mạnh. Bất quá tuy nói Vạn Hoa lầu ngoài sáng không làm sinh ý da thịt, nhưng không tránh khỏi chuyện tiếp khách, cũng có chút danh viện ở dưới tình huống hào khách vung tiền như rác, liền đem thân thể bán đi. Thác Bạt huynh muội ở chỗ này mở tiệc chiêu đãi hắn thực sự thanh tịnh, tổng so với Thần Tiên ổ là nơi Âm mị còn muốn thanh tịnh hơn rất nhiều. Nếu Giang Nam chỉ là đệ tử bình thường, Thác Bạt huynh muội căn bản sẽ không phản ứng đến hắn, dù sao hai người thân phận địa vị phi phàm, nhưng Giang Nam thanh danh ở bên ngoài, ngày nay lại triển lộ thực lực cùng tiềm lực của mình, lúc này mới dẫn tới huynh muội bọn họ coi trọng. - Kỳ thật ta càng ưa thích Thần Tiên ổ. . . Thần Thứu Yêu Vương nói thầm một tiếng, nâng cốc uống một hơi cạn sạch. Thác Bạt Lan Vân bậc cân quắc không thua đấng mày râu, cười nói: - Yêu Vương có chỗ không biết, Thần Tiên ổ tuy mỹ nhân như mây, nhưng nếu luận thú vị, vẫn là thua Vạn Hoa lầu. Chính thức muốn đùa đều là tới nơi này, chỉ có háo sắc mới có thể đi Thần Tiên ổ. Danh viện của Vạn Hoa lầu khí chất cao quý, lại tinh thông cầm kỳ thư họa, lịch sự tao nhã dị thường, muốn thượng thủ lại rất khó, rất có khoái cảm chinh phục. - Nhưng lại có chút nữ tử là thật sự bán nghệ không bán thân, danh chấn nhất thời, lại không người có thể bẻ mấy đóa kiều hoa này. Nói đến đây, Giang sư huynh còn phải hướng tiểu muội thỉnh giáo nhiều hơn, tiểu muội là người trong nghề ở đây, cùng mấy vị hoa khôi rất quen thuộc. . . Thác Bạt Lưu Chiếu ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói: - Tiểu muội, ngươi một cái nữ hài, chú ý hình tượng một chút! Thác Bạt Lan Vân thè lưỡi, cười nói: - Ca ca, ngươi lúc đó chẳng phải không làm gì liền hướng nơi đây trú ngụ hay sao? Còn không phải ý định thông đồng một người trong hoa khôi, tên là Ngọc Sinh Hương hay sao? Chỉ tiếc ngươi xum xoe, người ta lại không thèm nhìn ngươi. Sắc mặt Thác Bạt Lưu Chiếu có chút xấu hổ, lúng ta lúng túng nói: - Nào có việc này? Nơi này là địa phương nam nhân mới có thể tới, ngươi trở về, không nên quấy rầy chúng ta! Thác Bạt Lan Vân nhếch miệng, quay người rời đi. Giang Nam thầm nghĩ: - Thác Bạt Lan Vân vậy mà cũng thường xuyên đi dạo nơi gió trăng loại này, cô gái này tâm chơi đùa thật nặng. - Giang huynh đệ, Vạn Hoa lầu này mỹ nhân tuy nhiều, bất quá chính thức được xưng tụng vạn hoa khôi thủ chỉ có ba người, một vị là Ngọc Sinh Hương, thể nhu âm mỹ, là nữ tử như băng sơn, thiện vũ, khẽ múa Khuynh Thành, bất quá cho dù ném vạn kim cũng chưa chắc có thể đổi lấy nàng múa một khúc. Muội muội không ở bên người, Thác Bạt Lưu Chiếu thả lỏng rất nhiều, thay Giang Nam rót rượu, rượu này là linh dịch ủ thành, hương thơm thuần hậu, đã có can trường, lại để cho người dư vị, cười nói: - Một vị khác tên là Mị Nguyệt, là nhân vật kẻ gây tai hoạ cấp, ưa thích câu dẫn người lại khó đắc thủ nhất. Mị Nguyệt thiện về tiêu khúc, điều khiển thành thạo, môi pháp mê người, từng có thiếu niên nhìn thấy nàng, vậy mà không tự chủ được tiết Nguyên Dương. Giang Nam nháy mắt mấy cái, buồn bực nói: - Nghe tiêu còn có thể làm cho người tiết Nguyên Dương? - Huynh đệ, ngươi không trải qua gió trăng, cho nên mới không biết chỗ lợi hại, nhưng nếu biết rõ một ít đều cầm giữ không được. Còn có một vị tên là Khương Nhu, vô cùng thần bí, thiện Cầm, lại không thường xuyên đến đây, rất khó gặp mặt. Nàng lai lịch thần bí, nghe nói đến Vạn Hoa lầu chỉ là vì tìm một đạo lữ. Tam nữ này đều là tuyệt sắc giai nhân giống như Tiên Tử, thường nhân gặp mặt đều cực kỳ khó được, càng đừng đề cập làm cho các nàng trình diễn tài nghệ. Thác Bạt Lưu Chiếu cảm giác ngà say, không giống lúc trước khô khan như vậy, nhắc tới sự tình gió trăng liền chuyện trò vui vẻ, miệng lưỡi lưu loát: - Không biết bao nhiêu người muốn nhìn ba người các nàng hợp tấu một khúc, Khương Nhu đánh đàn, Mị Nguyệt nhạc đệm, Ngọc Sinh Hương nhảy múa, chỉ là đều uổng phí tâm cơ. Bất quá lại có một lần, tam nữ này đều đối với một người động tâm, vậy mà hợp tấu một khúc, trở thành giai thoại. Chỉ tiếc hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, người nọ đối với ba vị nữ tử này một cái cũng không động tâm, đem mỹ nhân vứt bỏ nghênh ngang rời đi. Giang Nam nghe đến đó, hiếu kỳ nói: " - Người nào thậm chí có mặt mũi lớn như vậy? Thần Thứu Yêu Vương cũng không khỏi hiếu kỳ hỏi: - Chẳng lẽ là Cận Đông Lưu? Hay là Thần Tiềm? Hoặc là tuổi trẻ tài tuấn môn phái khác? - Cũng không phải. Cận Đông Lưu, Thần Tiềm tuy đều là nhân vật nổi tiếng, nhưng so với người nọ, lại còn kém một chút. Các ngươi chỉ đoán nam nhân, lại không nghĩ tới đối phương là nữ tử! Thác Bạt Lưu Chiếu cười ha ha nói: - Giang huynh đệ, sư tôn ngươi sau khi nữ giả nam trang, phong lưu phóng khoáng, không biết mê đảo bao nhiêu giai nhân. Lần trước nàng đi vào Nam Hải ta, liền dẫn xuất đại sự bực này, kết quả cuối cùng lại để cho ba vị giai nhân này khóc không ra nước mắt, nữ ma đầu ngược lại nghênh ngang rời đi, để cho không biết bao nhiêu người đối với nàng hận thấu xương. Muội muội ta thường xuyên nữ giả nam trang, là hướng nàng học đấy. - Sư tôn ta lại có mị lực bực này. Giang Nam dở khóc dở cười, đây không phải nữ ma đầu, mà là nữ lưu manh rồi. Đột nhiên, một tiếng đàn vang lên, đánh gãy tâm tư của bọn hắn, tiếng đàn này như ẩn như hiện, giống như tiên khúc, không cốc thanh minh, sâu kín nhất thiết, đây là đạo âm. Tiếng đàn vang lên, lại để cho người nghe thấy dây cung mà tựa hồ có loại cảm xúc ngộ đạo. - Ân? Cầm Tiên tử Khương Nhu vậy mà đã đến? Thác Bạt Lưu Chiếu đứng dậy, cười nói: - Giang huynh đệ, ngươi ngược lại là hữu duyên, có người ở Vạn Hoa lầu hai ba năm, cũng chưa chắc có thể gặp Cầm Tiên tử một lần, dù gặp cũng chưa hẳn có thể nghe được tiếng đàn! Đi, chúng ta đi theo âm đến tận nơi xem xét! Tiếng đàn kia bắn nửa khuyết, đột nhiên một thanh âm thanh lệ nói: - Hôm nay có cố nhân đến, Khương tỷ tỷ vì hắn hiến Cầm, tiểu muội liền vì hắn nhảy múa. Không trung đột nhiên có một cổ chấn động không hiểu, cái kia là có người nhẹ nhàng nhảy múa, đạo vân cùng đại đạo trong thiên địa tương ứng tương hợp, tuy còn chưa thấy đến kỹ thuật nhảy, Giang Nam cũng đã có thể tưởng tượng, nhảy múa chi nhân kia là tuyệt đại tao nhã bực nào! - Nhảy múa tất nhiên là Vũ Tiên Tử Ngọc Sinh Hương! Thác Bạt Lưu Chiếu con mắt sáng ngời, vội vàng nhanh hơn bước chân, cười nói: - Cầm vũ hợp tấu, khó gặp như thế, chúng ta phải đi qua nhanh lên! Hắn lời còn chưa dứt, lại có một tiếng tiêu vui sướng vang lên, gia nhập vào trong, sóng âm luật động, lay nhân tâm hồn, cùng tiếng đàn phù hợp, cao thấp uyển chuyển, lúc thấp như dòng suối nhỏ nhập cốc, lúc cao như cất bước trèo núi từng bước trèo lên, lúc bình tĩnh như gió xuân ấm áp quất vào mặt, lúc cao trào như sóng dữ biển cả. Hơn nữa cái kia khẽ múa Khuynh Thành, tuy Giang Nam còn chưa tận mắt thấy bức tràng cảnh kia, cũng đã say mê trong đó. - Ba vị Tiên Tử đồng thời lên đài trình diễn tài nghệ, loại chuyện này lúc trước Vạn Hoa lầu chỉ xuất hiện qua một lần. . . Sắc mặt Thác Bạt Lưu Chiếu phức tạp, thở dài, hướng Giang Nam nói: - Giang huynh đệ, sư phụ của ngươi đã đến, nàng là tình địch lớn nhất của ta. . . Giang Nam nháy mắt mấy cái, an ủi: -Ta sư tôn là nữ tử, tâm chơi là nặng chút ít, nhưng nói thành tình địch lại có chút nói quá lời. Lưu Chiếu huynh yên tâm, Vũ Tiên Tử sớm muộn gì cũng sẽ hồi tâm chuyển ý, ưa thích nam nhân. Thác Bạt Lưu Chiếu vẻ mặt đau khổ, chỉ nghe nữ tử trong có hát: - . . . Gặp lại chỉ ở lúc quang hoa rực rỡ, chỉ hận quân là thân nữ nhi. . . hai vị tỷ tỷ, ta nghĩ tới ta cuộc đời này là không bao giờ ... sẽ yêu nữa rồi. . . - Vừa thấy Hoa Âm ngộ chung thân. . . Một khúc chậm rãi trầm thấp xuống, đột nhiên một nữ tử thanh âm tức giận, cất cao giọng nói: - Nữ ma đầu đùa bỡn cảm tình tỷ muội chúng ta, nếu ai có thể giết nàng, Mị Nguyệt ta liền bất cứ giá nào cùng hắn ngủ! Thiên hạ anh hùng, có người nào dám tiếp cuộc mua bán này với tiểu nữ tử hay không? - Cô gái này thật là hào khí, hẳn là một trong ba vị đương gia hoa khôi của Vạn Hoa Lâu Mị Nguyệt? Giang Nam cùng Thác Bạt Lưu Chiếu theo tiếng đi ra phía trước, chỉ thấy trong Vạn Hoa Lâu, giờ phút này tuấn kiệt khắp nơi, cường giả tụ tập, Nam Hải thịnh yến vốn chính là một cuộc đại thịnh chuyện, hấp dẫn cường giả đến từ các phái tham gia. - Ba vị hoa khôi, liền ở bên trong lâu thuyền kia! Hai người tới trước một mảnh hồ nước, chỉ thấy trong hồ sóng xanh nhộn nhạo, lá sen phập phồng, một chiếc lâu thuyền phiêu đãng trong hồ, rất nhiều người đứng ở bên bờ quan sát, mới vừa rồi thanh âm ca múa bắt đầu từ nơi đó truyền đến. - Mị Nguyệt đừng làm rộn. Trong lâu thuyền truyền đến thanh âm của Lạc Hoa Âm, cười nói: - Ta đã tu thành Thiên Cung, trong thiên hạ có thể thắng ta thực không nhiều lắm, những người này không phải là chưởng giáo các phái, chính là lão đầu tử một chân bước vào quan tài, nếu ngươi thật sự theo ngủ, đến lúc đó đối mặt một lão đầu tử, ngươi hơn phân nửa sẽ muốn khóc.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Đế Tôn

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Đế Tôn Chương 282:  Vừa thấy Hoa Âm ngộ chung thân được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Đế Tôn sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close