Truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần : chương 415:  nhân đạo, huyền đạo vi chiến

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 415:  Nhân đạo, Huyền đạo vi chiến
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trương Tử Tinh thấy Ân Hồng đánh tới, hừ lạnh một tiếng, trên người toả ra hắc vụ nhàn nhạt, vươn tay phải ra chụp tới. Một trảo này cực kỳ đơn giản, Ân Hồng cũng làm giống như lúc trước lắc mình tránh sang một bên. Nhưng chẳng biết tại sao, Ân Hồng cho dù cố gắng thế nào cũng vẫn không thể tránh né, vừa vặn bị túm lấy bả vai. Càng làm cho tim hắn đập nhanh hơn nữa đó là, “Phụ hoàng” đơn giản chỉ là dùng tay nắm lấy mình mà áp lực lại đáng sợ tới mức ngay cả Tử Thụ Thiên Y cũng phải chật vật. Chỉ với một chiêu ấy, cho dù sư phụ Xích Tinh Tử của mình cũng còn xa mới bì kịp. Người này lại là “phụ hoàng” của mình sao? Sao lại có thể có thần thông như thế này? Chả trách độc dược kia lại không hề có hiệu quả. Ân Hồng trong lòng đã sợ hãi đến tột đỉnh, trong lúc hoảng loạn theo bản năng bèn xuất Âm Dương Kính ra. Hắc vụ nhàn nhạt đang lượn lờ bên người Trương Tử Tinh bỗng nhiên xuất hiện quang hoa nhàn nhạt, Âm Dương Kính giống như bị một mặt gương phản xạ lại, nhưng là hướng Ân Hông chiếu đến. Ân Hồng chấn động, may mắn là lúc đó Tử Thụ Tiên Y phát huy tác dụng phòng hộ đúng lúc, chặn được kính quang. Nhưng bởi vì trong lòng hoảng loạn, Âm Dương Kính kia cũng vì thế mà không thể dừng lại. Nhưng mà, giờ phút này, áp lực truyền đến trên vai Ân Hồng càng lúc càng lớn, trên người đối phương toả ra hắc vụ nhàn nhạt, năm ngón tay mang theo lực lượng cực kỳ đáng sợ, cứ như là muốn xuyên qua Tử Thụ Tiên Y. Tử Thụ Tiên Y chịu ảnh hưởng của hắc vụ cùng lực năm ngón ấn xuống, phải cật lực phát huy khả năng phòng ngự. Nếu không có Tử Thụ Tiên Y hộ thể, chỉ sợ chính mình với thân thể chân tiên cũng không chịu nổi một trảo này. Vân Tiêu vận xuất dị năng ma thể, con ngươi màu lam đột nhiên biến thành màu đen, dừng trên Tử Thụ Tiên Y, lập tức nhìn thấu được vị trí phòng ngự bạc nhược (yếu) nhất trên tiên y, quát: “Phu quân, chiếu vào bụng hắn!” Trương Tử Tinh cũng không muốn cùng Ân Hồng dây dưa nhiều, lúc này thao túng phản xạ kính quang, nháy mắt đã xuyên thấu khe hở phòng ngự trên bụng tiên y, chiếu vào người Ân Hồng. Ân Hồng chỉ thấy hai mắt tối sầm, lập tức ngã xuống đất. “Sớm biết như vậy, thật không nên trở về …” Vào phút cuối cùng trước khi Ân Hồng hoàn toàn mất đi ý thức bỗng nhiên nghĩ vậy. Tuy nói Âm Dương Kính bạch diện hoảng tử, hồng diện hoảng sinh (chiếu mặt màu trắng vào sẽ chết, chiếu mặt màu hồng sẽ sống lại), nhưng Trương Tử Tinh hiển nhiên sẽ không làm cái chuyện vô ích này . Ân Hồng đã có can đảm thí phụ (giết cha), hắn cũng không cần phải, cái tốn công sức với “đứa con tiện nghi” hết thuốc chữa này nữa. Nhưng dù sao hắn cũng là nhìn Ân Hồng lớn lên, nghĩ đến bộ dáng thương tâm của Khương Văn Sắc lúc đó, Trương Tử Tinh trong lòng cũng có chút khó chịu. Chẳng qua thì nói thế nào chăng nữa, chuyện Ân Hồng đã kết thúc, ít ra thì Khương Văn Sắc vẫn còn có đứa con trai Ân Giao kia. Vân Tiêu thấy hắn không mấy vui vẻ, cũng thở dài: - Ta nguyên bổn lúc tu luyện, trong lòng chỉ nghĩ đến làm thế nào đề thăng cảnh giới, tăng cường thực lực, đối với tình cảm cũng xem thật là đạm mạc. Hiện giờ cùng với phu quân ân ái vô cùng, mới biết thế gian tình ý nam nữ tuyệt vời đến như thế nào. Cũng coi như không uổng cuộc đời này. Mới vừa rồi phu quân lừa Ân Hồng nói ta trong người có thai, nói một câu thật lòng, ta thật ra rất muốn có một kết tinh tình yêu cùng phu quân. Chỉ tiếc là cơ duyên chưa đến … Trương Tử Tinh thấy nàng thở dài, cũng chỉnh đốn lại tâm tình, mỉm cười nói: - Vân Tiêu bảo bối, việc có em bé không cần vội. Hiện giờ là lúc đại thế khẩn yếu qua đầu, ta cũng không muốn phân tâm. Tương lai nếu có thể may mắn thoát khỏi kiếp nạn, phu thê chúng ta có thể tìm một nơi thanh tĩnh không người, chuyên môn nghiên cứu làm thế nào để sinh đứa đứa nhỏ, được không? Vân Tiêu thấy hắn cười đến “đáng khinh”, sắc mặt đỏ lên, nhẹ nhàng gật gật đầu, cuối cùng không chịu nổi ánh mắt mắt nóng như lửa kia, xoay người bước nhanh bỏ chạy. Trương Tử Tinh cười ha hả, biết Vân Tiêu này chủ yếu là muốn giải toả buồn bực trong lòng hắn, lúc này đem tâm tình bình phục trở lại, sai người an trí “hậu sự” của Ân Hồng, cũng làm ra một loạt bố trí. Tây Kỳ, đại hôn khiến cho Cơ Phát buồn bực rốt cục cũng hoàn thành. Nữ nhi của thừa tướng Khương Tử Nha “Ấp Khương” được lập làm vương hậu Tây Chu. Ba ngày sau, Cơ Phát tự mình thống lĩnh ba mươi vạn đại quân Tây Chu rời khỏi Kỳ Sơn, chậm rãi tiến đến Tỵ Thuỷ Quan. Cùng lúc đó, đại quân Quỷ Phương ở bắc địa cũng bắt đầu hướng Trần Đường Quan xuất phát. Nam địa, Ngạc Thuân cũng triệu tập binh mã, thẳng tiến đến Tam Sơn Quan. Chỉ có Đông Lỗ là án binh bất động. Nhưng theo tin tức Thiên Ảnh do thám được, Khương Hoàn Sở cũng đang âm thầm điều động, phỏng chừng là muốn quan sát tình thế một thời gian, sau mới đưa ra tính toán. Thiên tử khẩn cấp điều động, Tỵ Thuỷ Quan do Văn Trọng toạ trấn, Hồng Cẩm đến Trần Đường Quan, Khương Hoàn Sở đến Tam Sơn Quan, thủ nghiêm tam quan. Đối với Du Hồn Quan cũng bí mật điều chỉnh phòng bị. Sách lược trước mắt của Đại Thương là, canh phòng nghiêm ngặt đông, nam, bắc tam tuyến, trọng điểm chủ lực công phòng thì đặt tại tây tuyến. Chỉ cần có thể đánh tan chủ lực của Cơ Phát, cây đổ bầy khỉ tan, những thế lực còn lại sẽ chẳng cần phải lo lắng tới nữa. Đại Thương lịch đại tiên quân đối với Tây Kỳ cường thịnh đều có kiêng kỵ, cho nên tây tuyến có đến ngũ đại quan ải, đều đặt trọng binh canh gác, tường thành kiên cố. Từ tây sang đông phân biệt có Tỵ Thuỷ Quan, Giới Bài Quan, Xuyên Vân Quan, Đồng Quan, Lâm Đồng Quan. Quan ải thứ nhất chính là Tỵ Thuỷ Quan. Hai bên sườn Tỵ Thuỷ Quan còn có Giai Mộng, Thanh Long hai đạo quan ải, phòng hộ cực kỳ nghiêm mật. Tây Chu vài lần trước dụng binh, đều là ra đến Kỳ Sơn sau đó liền gặp quân địch, lần này cũng là lần đầu chủ động tiến quân, đi trước Đại Thương tiến về địa giới Tỵ Thuỷ Quan. Bởi vì lần trước Chu quân ở Kim Kê Lĩnh đại bại quân Thương do Văn Thái Sư suất lĩnh, mà lần này Cơ Phát nhân dịp đại hôn ăn mừng, khi xuất quân đã thực hiện một loạt công tác động viên, hứa hẹn vô số, cho nên trên dưới trong quân Tây Chu sỹ khí đều tăng vọt. Đại quân tiến đến gần Tỵ Thuỷ Quan thì dừng lại thiết lập doanh trại. Văn Trọng suất lĩnh chúng tướng ở Tỵ Thuỷ Quan ra xem rõ ràng. Trong Chu quân lộ vẻ hồng kỳ xích xí (ND: ý là cờ xí rợp trời), binh qua lẫm liệt, đoàn doanh mật bố như mây, người đi lại trong doanh trai ngay ngắn trật tự. Văn Trọng chỉ vào Chu quân nói: - Đây là doanh trại của tiểu nhi (tên nhãi) Cơ Phát, chư tướng nghĩ thế nào?” Tổng binh Tỵ Thuỷ Quan Hàn Quang Vinh nói: - Chu quân trận thế quả nhiên chỉnh tề, lần này tất phải có một phen khổ chiến, chúng ta chẳng thể khinh định.” Nhi tử của Hàn Quang Vinh – Hàn Thăng lại nói: - Nghịch tặc Cơ Phát, hưng vô đạo chi sư (ND: phát động đội quân vô đạo), dám can đảm mạo phạm thiên uy, có gì đáng sợ! Lần này tất phải cho hắn đến được mà không về được Hàn Quang Vinh nghe ra trong lời nói của nhi tử có ý muốn tấn công, thì mặt ám mày nhăn. Một đứa con khác của hắn -Hàn Biến- cũng nói: - Cơ Phát ở tây địa tàn hại dân chúng, đem tịch thu thổ địa tài vật của đại lượng nông phu, một lần nữa lại trở thành khổ nô khiến cho tiếng oán than dậy đất. Lần này nếu để cho hắn công phá được Tỵ Thuỷ Quan, dân chúng Đại Thương ta cũng sẽ gặp phải nỗi khổ nô dịch. Huynh đệ ta thề cùng tồn vong với quan ải! Văn Trọng nghe được cũng cực kỳ tán thưởng, nói với Hàn Quang Vinh: - Hàn tướng quân, ngươi quả nhiên biết cách dạy con, phụ tử nhất môn trung liệt, xứng là tấm gương cho ba quân! Chẳng qua lần này Chu quân tướng sỹ chỉnh tề, lại có kỳ giới (khí giới thần kỳ) trong tay, không thể coi thường. Quân ta tuy không thể tỏ ra hèn nhát, nhưng cũng không thể liều lĩnh khinh địch, cần phải biết xem xét thời cơ mà hành động. Hàn Quang Vinh nghe được Văn Thái Sư khen ngợi nhi tử mình, trên mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng, nói: - Thái sư nói rất đúng. Dân chúng trong thành biết Chu quân đã đến đánh thành, đều chủ động yêu cầu tương trợ. Lần trước gia cố phòng thành cũng đã xuất lực không nhỏ. Quân ta trên dưới một lòng, quân dân hiệp lực, lần này nhất định sẽ đánh cho phản quân tan tác quay về. Văn Trọng gật gật đầu nói: - Lần này Chu quân từ Kỳ Sơn hành quân đến tận đây, chân đứng chưa vững, tướng nào nguyện đánh trận đầu, bẻ gẫy nhuệ khí của chúng? Ô Văn Hoá ở phía dưới ứng thanh nói: - Thái sư, mạt tướng xin đi, báo phục cái thù bị trúng đá trọng thương tại Kim Kê Lĩnh! Ô Văn Hoá quá mức cao lớn, cho nên ngày thường đều đứng ở dưới thành lâu đợi lệnh. Người này cao lớn nhưng không phải là kẻ ngu dốt, lần trước bị máy bắn đá gây thương tích vẫn ghi tạc trong lòng. Lần này mới vừa nghe Văn Trọng mở miệng, vội vàng xin đánh trước tiên. Văn Trọng biết được từ nay nhân giới chiến trường cấm chỉ đạo thuật, cho nên vũ lực cường đại của tướng lãnh lại càng trở nên trọng yếu. Giống như thác thiên cự hán (người to khoẻ có thể nâng được cả trời) này, vừa sinh ra đã có một thân quái lực, thực là một “bảo bối” khó cầu. Lần trước phải dựa vào Ô Văn Hoá mới có thể giúp cho cung kỵ binh khỏi bị tiêu diệt. Cung kỵ binh cao ngạo đối với vị đại cá tử (người to lớn) này đều rất cảm kích. Có hắn đi trước, Chu doanh không có mấy người có thể địch lại. Văn Trọng suy nghĩ một lát rồi cũng đáp ứng, còn lệnh cho đệ tử Cát Lập dẫn theo cung kỵ binh đi phía sau Ô Văn Hoá lược trận, nhằm phòng ngừa vạn nhất. Ô Văn Hoá mặc giáp trụ chỉnh tề, cúi đầu xoay người trở ra đại môn Tỵ Thuỷ Quan, tiến nhanh tới hướng Chu doanh. Phía sau, Cát Lập suất lĩnh một đội cung kỵ binh theo kịp. === Ô Văn Hoá từng bước rầm rầm đi nhanh tới trước Chu Doanh, quát: - Phản quân Tây Chu, có người nào trong doanh dám cùng ta chiến một trận? Nếu chỉ là một đám chuột nhắt nhát gan thì hãy co đầu rụt cổ cho kỹ đừng ra! Sớm đã có binh sỹ báo lại: - Thương quân có Ô Văn Hoá đến khiêu chiến. Tướng sỹ trong Chu doanh phần lớn đều đã từng kiến thức qua sức mạnh đáng sợ của đại hán này, vừa nghe thấy tên Ô Văn Hoá, phần lớn là không dám lên tiếng, thầm nghĩ: ai lại ngốc đến mức một mình đi đấu với quái vật như ngươi sao? Như vậy không phải là muốn chết sao? Cơ Phát không biết Ô Văn Hoá lợi hại, lại thấy chúng tướng không có động tính gì, nhíu mày nói: - Lần này đánh trận đầu, vừa lúc làm giảm nhuệ khí của địch. Vì sao chúng tướng lại không dám nghênh chiến? Khương Tử Nha tấu: - Bệ hạ có điều không biết, Ô Văn Hoá kia cực kỳ hùng tráng, từng phá thuẫn trận, tổn thương em trai người, chúng tướng không ai là đối thủ cho nên mới như thế. Cơ Phát vốn là đang hăng hái, lòng mang chí lớn mà đến, nay thấy mới trận đầu mà mọi người đều tỏ vẻ khiếp chiến, trong lòng tất nhiên thập phần bất mãn, hừ lạnh nói: - Chư vị đều là những người võ nghệ thần thông, cớ sao hôm nay lại co vòi lại cả vậy? Cô vương thật muốn đích thân kiến thức một phen, xem kẻ giết chết vương đệ ta, Ô Văn Hoá kia đến tột cùng là có gì lợi hại! Nói xong, cũng không để ý đến chúng tướng trong doanh, lập tức đi ra. Khương Tử Nha vốn là chủ soái, nghe được lời này của quân chủ, sắc mặt đỏ lựng, chúng tướng chỉ e có sơ suất, vội vàng đi theo ra ngoài. Cơ Phát vừa mới ra khỏi đại trướng, xa xa đã thấy một đại hán thân như đồng xanh cách đó nửa dặm, lúc này thấy hai chân mềm nhũn, nói không ra lời. Phong Liêm ở bên nhanh chóng đến đỡ lấy, nói: - Đại vương, người này thân hình to lớn, như vậy tất sức mạnh vô cùng, trong quân ta không người nào có thể địch lại. Lần này cần phải bàn bạc kỹ để tránh thương vong cho chư tướng. Cơ Phát sợ tới mức thiếu chút nữa thất thố, vừa được đỡ lấy, liền tỉnh ngộ, hướng Phong Liêm gật gật đầu, nói: - Tuy là nói thế, nhưng quân ta là phe chủ chiến, nếu cứ để như vậy mà không đánh, chẳng phải là sẽ làm suy giảm sỹ khí hay sao? -Người này không thể địch lại, chi bằng để một tướng đi trước, dụ hắn tới cổng trại phía tây, ta sẽ thi kế bắt lấy hắn===” - Khương Tử Nha trong lòng biết Cơ Phát không muốn không đánh đã lùi, tâm niệm xoay chuyển thật nhanh cuối cùng nghĩ tới một biện pháp, đánh mắt về phía Nam Cung Thích, nói: - Nam Cung tướng quân, ngươi hãy lãnh ấn tiên phong, ra đánh trận đầu. Tiên phong để chịu chết sao? Nam Cung Thích âm thầm kêu khổ, không làm sao được đành phải lĩnh mệnh. Một đoạn thời gian sau, Ô Văn Hoá kêu một lúc cũng thấy có chút khô miệng, cuối cùng cũng thấy có tướng địch cưỡi ngựa lao ra, không khỏi mừng thầm, quát: - Kẻ tới là người nào? Nam Cung Thích cố lấy can đảm, kêu lên: - Ta là tướng tiên phong Chu quân Nam Cung Thích. Ô Văn Hoá chớ càn rỡ, tiếp một thương của ta! Nam Cung Thích nói xong liền vung thương đâm tới Ô Văn Hoá. Ô Văn Hoá ỷ có giáp trụ, đối với thương này cũng không thèm né tránh, đồng thời lang nha bổng trong tay vung lên, hướng tới Nam Cung Thích đập tới tấp. Nam Cung Thích thấy cự bổng kia còn có răng nhọn đáng sợ, mau chóng tránh đi. Bổng kia nện xuống đất tạo thành một cái hố to tướng, thậm chí còn có cảm giác mặt đất chấn động. Nếu để bị đập trúng người, tất sẽ thịt nát xương tan, Nam Cung Thích thấy mà lòng đầy kinh hãi, không dám luyến chiến, quay ngựa bỏ chạy. Ô Văn Hoá truy đuổi không tha. Nam Cung Thích cuối cùng còn nhớ rõ lời Khương Tử Nha dặn, hướng phía cửa trại phía tây mà bỏ chạy. Ô Văn Hoá chỉ lo đuổi theo, chưa từng đề phòng phía dưới, chân bỗng nhiên bước hẫng, rơi vào một cái hố to. May mà hố này không sâu, chỉ đến hông Ô Văn Hoá, bên trong có cắm chông gai sắc nhọn, nhưng cũng còn thưa thớt, dường như là không kịp bố trí chu toàn. Ô Văn Hoá chỉ cảm thấy dưới chân đau nhức vô cùng, đang muốn thoát ra thì lúc này, quân sỹ đã sớm chuẩn bị tốt vài sợi thiết liên (xích sắt) quăng tới, tầng tầng quấn quanh. Thiết liên kia được buộc vào ngựa, hướng khắp nơi chạy đi. Trọng khải trên người Ô Văn Hoá chịu lực kéo của đàn ngựa, ép chặt vào da thịt, Ô Văn Hoá đau đến nỗi oa oa kêu to. Cùng lúc đó, hai bên lao ra đại lượng quân sỹ, thế như muốn chém chết Ô Văn Hoá. Nam Cung Thích thấy Ô Văn Hoá bị khống chế, đánh bạo quay trở lại. Đúng lúc này, xa xa vang lên tiếng dây cung, quân sỹ tiếp cận đều trúng tiễn ngã xuống, chỉ có vài mũi ngẫu nhiên bắn trúng vào áo giáp Ô Văn Hoá, cũng không gây nên thương tổn gì. Nguyên lai Cát Lập thấy Ô Văn Hoá trúng kế, bèn lệnh cho cung kỵ binh tương trợ. Chu quân đối với việc này cũng có phòng bị, đem cự thuẫn giương lên ngăn cản cung tiễn. Ô Văn Hoá biết tình huống mình nguy cấp, hét lớn một tiếng, quái lực toàn bộ bạo phát, chỉ nghe tranh tranh rung động, cuối cùng đem thiết liên kia bứt tung thành từng đoạn. Ô Văn Hoá sau khi thoát khỏi trói buộc, vận lực trèo ra khỏi hầm, thiết bái ( bàn tay sắt) và lang nha bồng cùng xuất, các quân sỹ lại gần đều bị đánh chết. Nam vốn định nhân cơ hội này không cố kỵ gì mà ra tay, liều mạng một lần. ………………………… Vạn Tiên Trận cũng là một trận thế khổng lồ, do nhiều bộ phận hợp thành, đại khái là có phân chia thành chủ trận cùng phó trận. Phó trận nhân số có hạn, chủ trận nhân số không giới hạn, cứ mười ngày lại xông vào trận một lần, bình thường thì cấm tư đấu.Trận thế bị công phá tạm thời không được khôi phục như cũ hoặc thay thế, đợi sau một tháng mới được phép tu bổ toàn bộ. Cuối cùng sẽ lấy ngày nhân giới chi chiến hoàn toàn chấm dứt làm chuẩn. Nếu trước khi trận chiến tại nhân giới kết thúc mà Vạn Tiên Trận hoàn toàn bị công phá, vậy thì thắng lợi sẽ thuộc về phe Xiển Giáo, Tây Phương Giáo. Ngược lại thì tính là Triệt Giáo giành phần thắng. Triệt Giáo từ sáng sớm đã ở trên một tinh cầu hoang vu bày Vạn Tiên Trận chờ. Tây Phương Giáo cùng Xiển Giáo mấy ngày hôm nay cũng triệu tập rất nhiều môn nhân, cũng ở các trận địa tương ứng tiến hành chỉ đạo, diễn luỵên. Hiện giờ đại chiến đã muốn bắt đầu, chính là lúc hợp lực để xung trận. Chúng tiên Xiển Giáo cùng Tây Phương Giáo đều thông qua các “đường hầm” riêng biệt, đi tới nơi tập hợp ở trên tinh cầu kia. “Dẫn đầu” Xiển Giáo chính là Nam Cực Tiên Ông, đội ngũ gồm có Dương Tiễn, Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử, Hoàng Long Chân Nhân, Thân Công Báo, Ngô Bình cùng rất nhiều môn nhân ngày thường rất ít khi lộ diện, chỉ một lòng khổ tu, công lực tinh trạm quyết không phải hạng vô danh, hiện giờ là lúc tam giáo hội chiến, đều muốn hiện thân thể hiện. Chủ trì Tây Phương Giáo chính là tam giáo chủ Nhiên Đăng Đạo Nhân, dưới có đám người Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương, Quân Đồ Lợi Minh Vương, Từ Hàng Chân Nhân, Phổ Hiền Chân Nhân, Quảng Pháp Thiên Tôn, Cù Lưu Tôn, Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên, Cầu Thủ Tiên, Già Lâu La, Kiền Đạt Bà, Hoan Hỉ Sứ Giả. Ngoài ra còn mấy tiên nhân không biết tên tu vi không thấp, nhưng trừ những người đó ra còn có rất nhiều môn nhân tu vi phổ biến không cao. Mặc dù đám người Từ Hàng Chân Nhân, Cù Lưu Tôn từng nói không muốn tham gia tranh đấu, nhưng lần này đại chiến không nhỏ, quan hệ trọng đại, tam giáo đều dốc toàn lực cho nên cũng không thể lảng tránh, đều đến tham dự. Đám người Nhiên Đăng Đạo Nhân, Từ Hàng Chân Nhân, Văn Thù vốn đều là người Xiển Giáo phá giáo đầu sang Tây Phương Giáo. Hơn nưa Nhiên Đăng Đạo Nhân còn bị Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tự mình đuổi giết, thực là phản đồ đầu sỏ. Lần này song phương làm minh hữu gặp lại, tất nhiên khó tránh khỏi xấu hổ. Nhiên Đăng Đạo Nhân da mặt vốn dày có tiếng, ngược lại lại coi như không có chuyện gì, chủ động hướng Nam Cực Tiên Ông chào hỏi. Nam Cực Tiên Ông sớm đã được Nguyên Thuỷ Thiên Tôn phân phó, cùng Nhiên Đăng Đạo Nhân hư tình giả ý nói với nhau vài câu. Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử nhìn thấy đám đồng môn giao hảo khi xưa Từ Hàng, Cù Lưu Tôn cũng không mặn không nhạt lên tiếng chào hỏi. Chỉ có Dương Tiễn cùng Hoàng Long Chân Nhân là nhìn về phía Nhiên Đăng Đạo Nhân ánh mắt bất thiện. Nhiên Đăng Đạo Nhân lại làm ra vẻ không biết, chỉ cùng Nam Cực Tiên Ông lá mặt lá trái. Nam Cực Tiên Ông nhìn nhìn đội hình khổng lồ của song phương, lộ ra sắc mặt vui mừng: - Nhiên Đăng đạo hữu, chúng ta hai giáo liên thủ, lại có thanh thế như vậy! Vạn Tiên Trận của Triệt Giáo lần này cũng sẽ rất dễ phá thôi! Nhiên Đăng Đạo Nhân cũng cười nói: - Trong hai giáo hảo thủ như mây, ta xem Vạn Tiên Trận mà Triệt Giáo tự hào, chẳng qua cũng chỉ là phô trương thanh thế thôi. Tinh anh hai giáo ta nhiều như vậy, còn chưa đấu võ, cũng đủ doạ cho đám chuột nhắt Triệt Giáo bỏ chạy rồi. Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên, Cầu Thủ Tiên nghe Nhiên Đăng Đạo Nhân hình dung về môn nhân Triệt Giáo như vậy, mi đầu không khỏi nhíu chặt. Nam Cực Tiên Ông nói: - Đạo hữu nói có lý! Không bằng bây giờ chúng ta bây giờ nhất tề đi tới trước Vạn Tiên Trận lược trận, lại lớn tiếng doạ người, bẽ gãy nhuệ khí trận Vạn Tiên của Triệt Giáo! Nhiên Đăng Đạo Nhân cũng có ý như thế, lập tức gật gật đầu. Chúng tiên tụ họp đội ngũ, cùng nhau hướng tới nơi bày Vạn Tiên Trận bay đến. Từ xa, chỉ thấy Vạn Tiên Trận kia chiếm một địa vực cực kỳ rộng lớn, sương khói dày đặc lượn lờ, cho dù có dùng thiên nhãn thuật cũng không thấy rõ cảnh vật bên trong, chỉ thấy một cỗ khí sát khí mạnh mẽ vô cùng ẩn ẩn tỏa ra, làm cho mọi ngườidựng hết cả lông tóc.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần Chương 415:  Nhân đạo, Huyền đạo vi chiến được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close