Truyện [Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân : chương 306:  thiên hạ khiếp sợ

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 306:  Thiên hạ khiếp sợ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Mười ngày sau, cổng Bắc của thành mới, trên lầu cao chừng hơn trăm mét đối diện với con đường chính của thành! Ngày hôm nay, từ sáng sớm mặt trời nóng bức đã chiếu rọi xuống dưới toàn bộ thành Penzias. Cả thành giống như lò hấp, trên những phiến đá bóng loáng được lót vẫn luôn là chỗ bị mặt trời chiếu tới, vừa lấy tay sờ liền có một cảm giác nóng bỏng! Loại thời tiết quỷ quái này, ngoại trừ những người phải xuất môn, còn lại không ai nguyện ý đi ra khỏi cửa một bước. Mặt trời vừa tròn vừa lớn lại sáng chói khiến người ta gần như không thề mở mắt ra được. Cho nên, có thể ngồi ở nhà, uống nước ô mai của diếu lý trấn, quả thực chính là một loại hưởng thụ quá lớn. Nhưng ngay tại chỗ cổng Bắc của thành mới, vài trăm người đang vây quanh ở đó, ngẩng đầu nhìn cái thùng màu ngăm đen trên thành lâu cao trăm mét, đều hoảng sợ vạn phần, chỉ trỏ về phía cái thùng kia. Không ít kẻ nhát gan, vừa liếc mắt xem một cái thì sợ tới mức vội vã rời đi ngay. Nhưng lại có nhiều người thì đang suy đoán, bàn tán sôi nổi, rốt cuộc là ai đã phạm vào tội gì, mới có thể nhận hình phạt như thế? Mọi người đều biết, lĩnh chủ đại nhân Lăng Tiêu của thành Penzias, tuyệt đối là một người tốt, rất phúc hậu! Đây là nhận thức chung của mười vạn con dân của thành Penzias: Lĩnh chủ đại nhân là người lương thiện nhất trước nay chưa từng có! Họ chưa bao giờ gặp một gã quý tộc nào đối đãi con dân trong lãnh địa giống như lĩnh chủ đại nhân vậy! Sau năm đầu tiên, chỉ cần phải nộp lên lĩnh chủ đại nhân một nửa phần thu hoạch được từ đất đai, còn nếu như gặp thiên tai mất sạch thì lĩnh chủ đại nhân còn có thể xuất ra lương thực cứu tế bọn họ từ trong kho của mình. Đồng thời vào năm thứ hai, Lĩnh chủ đại nhân còn cung cấp hạt giống miễn phí cho bọn họ. Điều này đối với những bình dân chưa từng có đất đai mà nói, quả thực cũng không thể tin được, giống như là đang nằm mơ! Điều này là thật sao? Lĩnh chủ đại nhân thật sự có lòng nhân từ như vậy sao? Chung quy có người lớn gan, thử một lần, kết quả phát hiện, thật sự giống như những lời truyền bá của thành chủ đại nhân Mặc Thanh . Có người năm trước đất đai gặp trận mưa to, khiến cho phá sản, quả thật từ chỗ phủ thành chủ, năm nay họ nhận được lương thực cứu tế và hạt giống! Càng khiến cho con dân thành Penzias hưng phấn chính là, tới năm nay, những người trồng trên đất của lĩnh chủ đại nhân trong thành Penzias, chỉ cần nộp lên trên một phần mười thu hoạch là được rồi! Hành động lần này thậm chí còn bị toàn bộ quý tộc của đế quốc công khai lên án! Bởi vì một lượng lớn dân nghèo từ trong lãnh địa của bọn họ bắt đầu chạy về phía thành Penzias. Mà hai người Lý Phật và Mặc Thanh căn bản là không ngăn loại hiện tượng này, cũng không báo cho đám quý tộc này biết. Dù sao bên ngoài thành Penzias có một vùng đất hoang vu lớn, chỉ cần những người đó cần cù, ai khai hoang thì của người đó! Đồng thời, chỉ cần nộp lên trên một phần mười thu hoạch! Cho nên, dân cư của thành Penzias tăng nhanh, trước đây chỉ có khoảng hai mươi vạn dân, nay gia tăng đến hơn năm mươi vạn dân! Mà thành mới Penzias cũng biến thành một loại thành lớn! Hiện tại thành Penzias thậm chí còn phồn hoa hơn đế đô! Một tòa nội thành được bao ở trong thành mới Penzias, tường thành của nội thành cũng không cao, chỉ cao hơn mười thước. Hơn nữa, nội thành chỉ có một cửa thành, mặt trên viết hai chữ to " Thục Sơn " như rồng bay phượng múa. Không ai hiểu được hai chữ kia đại biểu cho ý tứ gì. Dù sao những người ở trong nội thành đều là lĩnh chủ đại nhân và quân binh thủ hạ của hắn, hơn nữa, có người thấy qua kiến trúc của nội thành thì bình thường mà còn đơn độc, thậm chí không có chỗ nào hấp dẫn cư dân ở lại. Lâu ngày cũng không ai cảm thấy hứng thú với nội thành kia. Nhưng hôm nay trên cổng chính của thành mới đột nhiên xuất hiện một thùng đất nung. Thùng kia rất nhỏ, cho dù là một đứa bé choai choai muốn đi vào cũng rất khó, hơn nữa ... Thùng kia cũng không lớn, chỉ cao hơn nửa thước! Không ngờ lại chứa một lão già, chỉ thò đầu ra. Có thể nghĩ, tứ chi của người nọ khẳng định là không có! Tuy rằng lão đã chết lâu ngày, nhưng trong đám kẻ mạo hiểm có chút thực lực, thị lực tương đối mạnh, hoàn toàn có thể thấy rõ vẻ mặt dữ tợn trên mặt của lão già kia, xem ra cực kỳ thống khổ. Hơn nữa, tuy rằng lão đã chết lâu ngày, nhưng dù cách xa hàng trăm mét, tựa như cũng có thể cảm ứng được khí thế ác độc trên người lão! Trong lúc nhất thời, mọi người lại tràn ngập tò mò và suy đoán đối với vị lĩnh chủ đại nhân hầu như không xuất hiện trong nội thành kia. Nhất là có người mới tới nơi này, không kìm nổi nói: -Trời ạ, hình phạt quá tàn khốc, xem ra, thành chủ đại nhân ở đây thật sự là một gã hung tàn rồi! Lúc này lời của hắn đã khiến cho rất nhiều người bất mãn. Có người lập tức trợn mắt nhìn hắn nói: - Ngươi nói bậy bạ gì đó! - Ngươi hiểu rõ lĩnh chủ đại nhân hay sao? - Mẹ nó, nếu nói loạn lần nữa ta đánh ngươi bay ra thành Penzias! - Lĩnh chủ đại nhân là một người tốt nhất trên thế giới này! - Lão già đó nhất định là phạm vào tội ác lớn tày trời, là một gã đại ác nhân, mới có thể bị xử phạt như vậy! Người kia không nghĩ tới mình thuận miệng nói một câu, không ngờ lại khiến cho người khác vây công. Chính bản thân hắn cũng là gã mạo hiểm, có được thực lực Đại Kiếm Sư bậc trung, tự nhiên sẽ không mặc cho người khác nhục mạ, trợn mắt nhìn người đó nói: - Lĩnh chủ đại nhân này là cha ngươi hay sao? Ngươi làm sao mà biết lão già kia nhất định là người ác? Hắn phạm vào sai lầm gì? Cho dù phạm tội, cũng không nên bị ngược đãi như thế! Hơn nữa còn đặt ở nơi công cộng! Người này không nghĩ tới lời nói của hắn như chọc vào tổ ong vò vẽ. Vừa rồi còn chưa có người nào phản ứng với hắn, nhưng khi hắn thốt ra lời này, lập tức có ít nhất mười mấy người lạnh lùng nhìn hắn, sau đó có một người có khí tức rõ ràng hùng mạnh hơn hắn, nhíu mày lạnh lùng nói: - Không nên chịu ngược đãi như thế? Nếu có người giết người nhà của ngươi, đốt nhà cửa của ngươi, đoạt điền sản của ngươi, gian dâm với người đàn bà của ngươi, sau đó giết hết cả nhà ngươi ... Không biết, ngươi còn có thể nói lời này hay không? Muốn thể hiện mình đang tồn tại, tốt nhất nên nhìn xem mình đang ở nơi nào! Là một gã mạo hiểm, chẳng lẽ ngươi không hiểu đạo lý nói nhiều tất sẽ nói bậy sao? Lúc người này nói chuyện, một cổ áp lực hùng mạnh vẫn luôn áp chế người đến từ bên ngoài này. Sau khi nói xong, cũng không để ý tới hắn, xoay người vào thành. Người này chính là Mạnh Ly mới từ đế đô chạy về. Thấy có người nói xấu Lăng Tiêu, Mạnh Ly vốn luôn tiết kiệm lời nói như vàng định giáo huấn người này một chút, ngẫm lại thấy có lẽ quên đi. Thiếu gia làm như vậy, khẳng định là có lí do để làm, không nghĩ tới hắn lại có thể một lời thành sấm, đưa ra tám chín phần chứng cứ phạm tội của gã Kiếm Hoàng Chiết gia. Sau khi Mạnh Ly đi được nửa ngày, gã mạo hiểm từ bên ngoài kia mới hồi phục lại tinh thần, kinh hoàng chảy ra một thân mồ hôi lạnh, thầm nghĩ khó trách người ta nói thành Penzias bây giờ đã không phải như ngày xưa, cường giả như mây, Đại Kiếm Sư ở thành Penzias, có lẽ cũng không hơn thủ vệ cửa thành. Vốn hắn còn không tin, nhưng trong đám người nhìn mặt như người bình thường tùy ý đều có thể thi triển ra luồng uy áp khiến hắn thiếu chút nữa sụp đổ,thành Penzias này... Xem ra mình nên thành thật một chút thì tốt hơn. Chuyện như vậy, vào ngày nay, không biết đã xảy ra bao nhiêu lần rồi. Một khi có người nghi ngờ Lĩnh chủ đại nhân quá mức ác độc, thì lập tức sẽ có người phản bác hắn, nếu muốn động võ, lập tức sẽ không biết từ đâu xuất hiện một đám binh lính mặc đồng phục, mỗi người như lang như hổ. Hơn nữa giống như gặp quỷ, bọn họ không ngờ đều có được thực lực không thua kém Đại Kiếm Sư! Mặc kệ nói như thế nào, trong mắt dân chúng bình thường, hay là những kẻ mạo hiểm và lính đánh thuê, người treo trên tường thành kia có lẽ chỉ là một gã ác nhân mà thôi. Nhưng thành Penzias này sớm đã trở thành đô thị lớn mà các thế gia môn phái ẩn thế thích đến thăm nhất. Chỉ ngày đầu tiên, gã Kiếm Hoàng bậc cao kia của Chiết gia liền bị người khác nhận ra! Nếu nói Lăng Tiêu đưa người này lên thì ở trong lòng rất nhiều người thường, lại đó chính là một gã hung ác có tiếng, nhưng ở trong mắt những người của thế gia môn phái ẩn thế, việc này lại gây lên sóng gió rất lớn! Trong lúc nhất thời, vô số thông tin từ thành Penzias thông qua chim ưng bay về phía không trung! Hắn muốn làm cái gì? Nghi vấn này xuất hiện ở trong lòng những người trong các thế gia môn phái ẩn thế nhận được tin tức. Còn có một ý kiến, chính là lá gan của gã Lăng Tiêu kia... Thật sự, thật sự quá lớn rồi! Lớn đến ngang với trời! Rốt cuộc Lăng Tiêu có thực lực như thế nào? Hắn cũng dám công nhiên trắng trợn đối đầu cùng một thế gia nhất lưu sao? Chẳng lẽ hắn nắm chắc hoàn toàn chiến thắng sao? Những nghi vấn này quả thực khiến người của các thế gia môn phái có cảm giác cuộc sống hàng ngày khó an nhàn! Mãi đến ba ngày sau, một mục bố cáo thật lớn được dán ở trên tường thành Penzias cao lớn ở cổng Bắc! Trên đó chỉ có lác đác vài chữ, ý nói như vậy: Chiết gia, năm đó ngươi diệt trên dưới mấy ngàn người của Diệp gia, Tô gia kia! Lão già ốm yếu, phụ nữ và trẻ em đều không còn ai sống sót, sau khi giết sạch còn phóng hỏa đốt sạch một hồi. Các ngươi nghĩ chuyện năm đó không người nào biết sao? Nhưng trời không tuyệt đường người, năm đó mấy nghìn người của Diệp gia, Tô gia, chỉ còn một mình ta tham sống sợ chết gần hai mươi năm, rốt cục tới hôm nay, phải đòi lại Chiết gia ngươi cả vốn lẫn lời, giết Kiếm Hoàng bậc bốn này của các ngươi ... Chỉ là bắt đầu thôi! Chỗ bố cáo này dường như thả vào bên trong nước đục ngầu một khối đá lớn, lại nổi lên sóng to gió lớn một lần nữa! Những người bình thường vốn cho rằng thủ đoạn của Lăng Tiêu ác độc, lập tức hiểu được việc làm của Lĩnh chủ đại nhân. Chuyện này rất hiển nhiên, là Lĩnh chủ đại nhân đang báo thù cho người khác! Bởi vì trên đó nói về Diệp gia và Tô gia. Tuy rằng không biết nguyên nhân tại sao Diệp gia và Tô gia bị diệt môn, nhưng loại thủ đoạn này quả thật vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường. Cái gì gọi là hung tàn, chuyện này mới thực sự là hung tàn! Mặc dù có câu nói trảm thảo trừ căn, nhưng thật sự muốn tiêu diệt cả nhà mấy ngàn người, cũng không phải ai cũng có thể làm được. Sau khi truyền tới tai người của các thế gia môn phái ẩn thế, bỗng nhiên tất cả đều hiểu rõ thảm án năm đó của thế gia ẩn thế Tô gia, khiến toàn bộ những thế gia và môn phái ẩn thế đều chấn kinh rất lâu, thậm chí mỗi người cảm giác cảm thấy có chút bất an. Cách gần hai mươi năm, người ta quay về đây báo thù, đừng nói giết một gia tộc ngươi, cho dù giết mười hay một trăm cái Chiết gia, cũng không ai cảm thấy quá phận. Ngươi làm được lần thứ nhất, phải cho người khác làm mười lăm. Năm đó diệt cả nhà người ta, làm sao không nghĩ tới, chung quy có một ngày người ta quay về báo phục? Tây bộ của Đế quốc Lam Nguyệt, gần chỗ quân doanh của tướng quân Lăng Thiên Khiếu đóng quân, Lăng Tố và Lăng Thiên Khiếu, cùng với vài trăm tên thân binh tâm phúc của Lăng Thiên Khiếu, đang cùng đi với Tần Cách, bí mật chạy về phía thành Penzias. Phương bắc, chỗ đất phong Faulkner của gia tộc Lăng gia, sau khi đại hổ tử Lăng Chí nhận được phong thư trong tay, mặt quay về phía đám thủ hạ dũng mãnh hét lớn: - Tốt lắm! Từ hôm nay trở đi chúng ta phải rời khỏi nơi chết tiệt này! Mọi người đều trở về chuẩn bị, ban đêm hành quân gấp! Đế đô, trong lăng phủ, vào một đêm khuya, sau khi Lăng phu nhân dặn dò một số chuyện với quản gia xong, mang theo Lăng Vận Nhi, ngồi ở trên thân Tiểu Sửu, đã đến đây đón các nàng, một đường bay về phía Nam. Cũng ở đế đô, hai người Hoàng Phủ Nguyệt và Isa đều nhíu mày, nhìn phong thư do chính tay Lăng Tiêu viết. Hoàng Phủ Nguyệt có chút bất đắc dĩ cười cười nói: - Isa, nếu không ... Muội về trước đi? Chúng ta vừa mới tạo dựng buôn bán ở đây, hơn nữa lại rất phát đạt, ta cảm thấy không nên vứt bỏ nó như vậy! Hơn nữa những người đó chỉ nhằm vào Lăng Tiêu thôi, mà muội là người phụ nữ của Lăng Tiêu mà thế nhân đều biết. Nhưng ta không giống vậy, ta chỉ cùng cậu ấy hợp tác mà thôi, cho nên ta cảm thấy cũng không cần trở về khiến chuyện bé xé ra to! Isa liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Nguyệt thật sâu, hai người cùng hợp tác ở một chỗ cũng đã hơn một năm, có thể nói hai người đã hiểu nhau tương đối. Isa rất hiểu rõ cá tính của Hoàng Phủ Nguyệt, nếu nói trong lòng nàng không có Lăng Tiêu một chút nào, điều đó tuyệt đối là gạt người. Nhưng Hoàng Phủ Nguyệt tựa như không thể chấp nhận nam nhân của mình có hiện tượng thê thiếp thành đàn. Cho nên, nàng thà rằng rời xa Lăng Tiêu, làm bằng hữu bình thường với hắn. Tuy nhiên ... Người nhà mình đều biết, nhưng người ngoài cũng biết sao? Isa nhẹ giọng nói: - Không nói đến ai khác, mà nói Ô Lan Thác kia đi, tỷ tỷ cho rằng ... Ô Lan Thác nghĩ như thế nào về quan hệ của tỷ cùng Lăng Tiêu ca ca chứ? Vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt hơi hơi cứng đờ, thuận miệng nói ra: - Đừng nói đến tên này, ta nghe thấy mà ghê tởm! Hoá ra sau khi Ô Lan Thác biết được Hoàng Phủ Nguyệt đi vào đế đô, tâm trạng kia vốn đã chết hơn phân nửa nay lại linh hoạt trở lại. Bởi vì có đủ loại dấu vết đều cho rằng, Hoàng Phủ Nguyệt và Lăng Tiêu dường như đang âm thầm hiệp nghị nào đó. Mà nó cũng không giống như rất nhiều người đoán, hai người có quan hệ tình lữ. Một khi đã như vậy, trong hai người còn có hôn ước, tuy rằng hai năm nay gia tộc Hoàng Phủ càng làm càng lớn, nhưng gia tộc Ô Lan cũng không phải là không làm gì, một gia tộc lớn có thể truyền lưu hơn ngàn năm, cho dù không có cường giả quá mạnh mẽ, nhưng làm sao mà không có một chút nội tình? Hơn nữa, gia tộc Ô Lan thuộc một hệ của Lý Võ Trực. Lý Võ Trực lên đế vị, gia tộc Ô Lan hiển nhiên như nước lên thì thuyền lên, đồng thời, cũng đang âm thầm dựa vào một thế gia ẩn thế! Đây là khoảnh khắc mang tính lịch sử của gia tộc Ô Lan! Bởi vì từ xưa đến nay, hơn ngàn năm rồi, gia tộc Ô Lan đều không thể trao đổi cùng thế gia ẩn thế. Tuy rằng bọn họ là quý tộc của thế tục giới, nhưng ở trong mắt của thế gia ẩn thế, căn bản họ không đáng nhắc tới. Người ta còn trực tiếp trao đổi cùng hoàng quyền, một quý tộc như ngươi, căn bản là không có gì để nói. Không nghĩ tới thế tục giới lại xuất hiện một gã quái thai như Lăng Tiêu, quấy phá hoàn toàn trật tự vốn đã bình lặng nhiều năm. Những thế gia môn phái này gần như cũng không thường lui tới với thế tục giới, tâm tư cũng đều lung lay lên. Hơn nữa, thế gia mà gia tộc Ô Lan hợp tác ... Chính là một con cá lớn! Tử Xuyên ... Chiết gia! Vì sao Chiết gia đột nhiên tìm tới gia tộc Ô Lan để hợp tác, là bởi vì Chiết gia biết được ân oán của gia tộc Ô Lan và Lăng gia. Bọn họ cũng có gián điệp của mình ở thế tục giới. Hơn nữa, họ thuận theo lí luận là địch nhân của địch nhân là bằng hữu. Chiết gia đã chủ động tìm tới gia tộc Ô Lan, cũng để ký kết minh ước! Đương nhiên, minh ước này giống như trò đùa. Bất cứ lúc nào Chiết gia cũng có thể phá bỏ, nhưng hiện nay ban đầu khi hai nhà hợp tác, Chiết gia tự nhiên sẽ cho gia tộc Ô Lan thật nhiều chỗ tốt. Tỷ như nói, họ phái tới bốn gã cường giả có thực lực Kiếm Tông đóng giữ ở gia tộc Ô Lan, tiếp nhận sự điều khiển của gia chủ Ô Lan Hùng của gia tộc Ô Lan, trợ giúp để phối hợp giải quyết tất cả các vấn đề! Điều này khiến cho Ô Lan Hùng thiếu chút nữa cười đến rớt quai hàm, thầm nghĩ trong lòng, cơ hội trả thù cuối cùng xem như đã đến! Từ khi Lăng Tiêu ngang trời xuất thế, gia tộc Ô Lan quá xui xẻo, hiện tại cuối cùng cũng tới lúc phải vươn mình! Cùng giống với ý tưởng của Ô Lan Hùng tự nhiên còn có đứa con Ô Lan Thác. Thiếu gia Ô Lan cảm giác sống lưng của mình cứng rắn, nay đã hoàn toàn có thể nói chuyện cùng Lăng Tiêu! Cho dù Lăng Tiêu ngươi lợi hại hơn nữa, gia tộc Ô Lan ta cũng không kém! Cho nên, Ô Lan Thác sẽ không có việc gì chạy tới phòng đấu giá họ Lăng để quấy rầy Hoàng Phủ Nguyệt. Ô Lan Hùng còn dung túng cho hành vi này của đứa con, không ngờ lão lại có thể thỉnh cầu một gã cường giả có thực lực Kiếm Tông, mỗi ngày đi theo bảo hộ con mình. Gã Kiếm Tông của Chiết gia hiểu rõ ân oán giữa gia tộc mình với Lăng gia, cho nên, đối với người liên quan đến chuyện có thể ức hiếp Lăng gia, hắn căn bản sẽ không cự tuyệt. Cứ như vậy, Ô Lan Thác lại kiêu ngạo tới cực điểm, Hoàng Phủ Nguyệt phiền muộn cực kỳ, đã quá lâu rồi chuyện như vậy không xuất hiện ở phòng đấu giá. Sau khi nàng nhận được phong thư do tự tay Lăng Tiêu viết, Isa vẫn yêu cầu Hoàng Phủ Nguyệt cùng mình rời khỏi nơi này, nếu không Ô Lan gia không chừng sẽ làm ra bất cứ chuyện gì. Hiện nay Lăng gia và Chiết gia đã hoàn toàn trở mặt, Chiết gia kia thân là thế gia môn phái lớn, làm sao có khả năng không phản ứng một chút nào chứ? Cho nên, một hồi đại chiến, hết sức căng thẳng! Mà gã cường giả Kiếm Tông bên cạnh Ô Lan gia kia, lên giọng truyền bá với bọn họ thế lực sau lưng hắn đến từ Chiết gia, đủ loại dấu vết, đều lộ ra một chút: Hoàng Phủ Nguyệt tiếp tục ở lại đế đô, sẽ gặp nguy hiểm, nhất là hôn ước với gia tộc Ô Lan ... Dưới tình huống này cũng không phá bỏ. Tuy nhiên Hoàng Phủ Nguyệt kiên quyết không muốn tham gia vui vẻ cùng Isa. Nàng quả thật là có lý do riêng của mình, tuy rằng thực lực của nàng rất bình thường, nhưng nàng cũng hoàn toàn không phải không có năng lực tự bảo vệ mình. Bốn Ma Kiếm Sư bên người là a Đại, a Nhị, a Tam và a Tứ, đều đã thành danh nhiều năm, thực lực vững chắc, mặc dù nói khi đối kháng với cường giả Kiếm Tông họ khẳng định không địch lại, nhưng cũng không đến mức bị người đó tiêu diệt lập tức được chứ? Lại nói, nàng ở tại đế đô này mà vẫn không đi. Ô Lan Thác thật sự dám làm ra một số sự tình nào đó sao? Sự phẫn nộ của gia tộc Hoàng Phủ cũng không thể bình ổn dễ dàng như vậy! Dù cho cường giả lợi hại hơn nữa, trừ phi ngươi giết sạch toàn bộ người của gia tộc Hoàng Phủ. nếu không loại điên cuồng phản công của hào môn, bất cứ một người có lý trí nào đều không nguyện ý nhìn thấy. Hoàng Phủ Nguyệt đang cân nhắc vấn đề, lại thích dùng cách nhìn đại cục, mà cũng không cho rằng một cường giả có thực lực hùng mạnh thì nhất định có thể xưng bá thiên hạ. Đối với nàng mà nói, thiên hạ khuấy động toàn là vì lợi ích. Chỉ cần có ích lợi, trước mắt Chiết gia kia có thể là chỗ dựa sau lưng gia tộc Ô Lan, nhưng mai sau họ cũng có thể trở thành thế lực sau lưng của gia tộc Hoàng Phủ! Điều này phải xem ngươi làm sao để tiến hành loại quan hệ này rồi. Đương nhiên, đối với những chuyện này, Isa cũng không quá hiểu. Hơn nữa, quan điểm của nàng có nhiều chỗ xung khắc với Hoàng Phủ Nguyệt. Trông thấy nàng thật sự không muốn rời đi, Isa cũng chỉ có thể tiếc nuối đi theo đám gia tướng hộ tống của Lăng thị, cưỡi một chiếc xe ngựa bề ngoài thì bình thường nhưng bên trong được trang trí xa hoa, suốt đêm đi về phía nam. Vốn ý của Lăng Tiêu là muốn Tiểu Sửu tiếp đón các nàng, tuy nhiên Isa cảm thấy điều đó không quan trọng. Nàng rất yêu thích Tiểu Sửu nên nàng không muốn nó quá mệt mỏi. Mạng lưới tình báo ở đế đô do Mạnh Ly thành lập cũng bắt đầu vận hành hữu hiệu rồi. Cho nên, sự rời khỏi của Isa, ngoại trừ Hoàng Phủ Nguyệt, cũng căn bản không có người nào biết chuyện này! Bên phía Chiết gia kia vẫn không có động tĩnh gì, nhưng ai cũng hiểu được, điều này chẳng qua là sự yên lặng trước bão táp mà thôi. Chiết gia kia khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ, ít nhất ... Bọn họ không có khả năng tùy ý cho một gã cường giả Kiếm Hoàng của gia tộc mình bị biến thành nhân côn treo trước thành của địch nhân! Chuyện này dâng lên sóng gió ngập trời trong các thế gia môn phái! Một trong những gã Kiếm Hoàng bậc cao không ngờ lại chết ở trong tay đám người Lăng Tiêu. Mặc kệ ai giết hắn, mọi người đều nên hiểu rõ một chút ... Thực lực của Lăng Tiêu đã hết sức hùng mạnh! Hơn nữa, loại hùng mạnh này còn ẩn giấu ở trong vẻ thần bí! Không ai biết rốt cuộc trong tay Lăng Tiêu còn có con át chủ bài nào nữa không. Nhưng nếu hắn dám đối đầu với gia tộc như Chiết gia, hiển nhiên không phải loại dễ chơi! Trong gió nổi mây trôi, không biết có bao nhiêu người ẩn nấp ở một bên xem náo nhiệt! Thành mới, trong thành Thục Sơn, bên trong viện của Lăng phủ, Lăng Tiêu ngồi ở bên trong đình nghỉ mát trong sân hoa viên của mình. Bên trong chòi nghỉ mát dài, có không ít người đang ngồi. Tất cả một nhóm thân nhân của Lăng Tiêu được sắp xếp thỏa đáng, tuy rằng còn có một số người không thích ứng với sự nóng bức ở đây. Tuy nhiên ở trên trên lãnh địa của con mình, Lăng phu nhân và Lăng Thiên Khiếu vẫn có loại cảm giác tự hào. Nhất là sau khi Lăng Thiên Khiếu trông thấy thực lực của một nhóm thành viên nòng cốt của Lăng Tiêu kia, không kìm nổi thở dài nói: - Thấy thực lực này của con, lão tử ta dẫn binh đã nhiều năm như vậy, hoá ra đã làm công cốc! Sau khi Lăng Thiên Khiếu cảm thán, liền chạy đi tìm lão Nguyên soái Thu Thần để chơi cờ. Với ông mà nói, cũng chỉ có như vậy mới có thể khiến trái tim của ông bình tĩnh một chút. Ra trận chém giết mới là loại chuyện võ tướng như ông thích nhất. Tuy nhiên, Lăng Thiên Khiếu rất hiểu rõ, loại tình huống như bây giờ, căn bản mình không thể làm gì được rồi. Lăng Tiêu liều mạng cũng phải đưa bọn họ trở về, còn không phải là vì muốn bảo hộ bọn họ? Ba mươi năm trước trông cha ngưỡng mộ con, nhưng ba mươi năm sau trông con ngưỡng mộ cha! Có được người con như thế, cũng không thể nào mong đợi hơn thế nữa! Đại Tế Ti và Diệp tử đứng cùng một chỗ, thoạt nhìn giống như một đôi tỷ muội. Lúc này, họ đang ngồi cùng nhau, cùng nói chuyện phiếm với Lăng Tiêu, từ vẻ ngoài hoàn toàn không thể nhìn ra loại không khí khẩn trương này. - Bởi vì hành động to gan lớn mật của chàng, chỉ sợ tất cả mọi người ở bên ngoài đang khẩn trương muốn chết. Nếu bọn họ biết được chàng nhàn nhã ăn nho ở trong này, chắc chắn họ sẽ rất phẫn nộ. Diệp tử mỉm cười nhìn Lăng Tiêu nói. Lăng Tiêu lại thản nhiên cười, hắn làm như vậy, tự nhiên là có đủ lý do. Với vô số kiếm kỹ trong tay, khi thực lực mới vừa tiến vào Kim Đan kỳ, Lăng Tiêu đã nghĩ tới việc khai tông lập phái! Tuy nhiên, một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi, thực lực yếu ớt, căn cơ còn kém, chỉ một ngón tay của người ta cũng có thể bóp chết ngươi. Ngươi còn ở đây nói lớn là khai tông lập phái, mất mặt hay không thì không nói, nhưng tùy tiện một thế gia nhị, tam lưu đều có thể đập vỡ đạo môn của ngươi, điều đó cũng thật sự gọi là lợi bất cập hại. Mà trước mắt Lăng Tiêu hoàn toàn có vốn để nói chuyện. Đầu tiên là thành mới Penzias, chính là một tòa đại trận Băng Lam Thủy Quang, sau khi khởi động, cho dù là thực lực Kiếm Tôn cũng đừng nghĩ có thể bước vào một bước! Tiếp đó, chỗ nội thành này, nhìn thì bình thường, nhưng trên thực tế, chỗ nội thành này lại là một tòa đại trận! Trận này tên là Tứ Tượng đại trận, bao gồm nhiều mặt tấn công cùng phòng thủ, biến hóa vô cùng. Đừng nói là cao thủ có cảnh giới Kiếm Hoàng, cho dù là một gã Kiếm Tôn, nếu như họ lâm vào trong trận, cũng có thể nói là có vào mà không có về! Chỉ là trước mắt đây cũng không hoàn toàn là Tứ Tượng đại trận, lấy thực lực trước mắt của Lăng Tiêu,vẫn chưa thể khiến nó phát huy thực lực trăm phần trăm. Tuy nhiên ngay cả như thế, sau khi khởi động, cường giả có thực lực như Kiếm Tôn cũng bị ngăn ở bên ngoài vẫn còn là một chuyện dễ dàng! Nếu hắn xông vào, cho dù không thể giết chết hắn, nhưng ít ra làm thương nặng hắn thì không thành vấn đề! Hơn nữa còn liên quan đến pháp bảo của chính Lăng Tiêu, toàn bộ đã trải qua việc luyện tế của chân hỏa trong cơ thể, chân nguyên bồi dưỡng, dùng được như ý muốn, mà cho dù là Kiếm Hoàng bậc sáu, nếu như đơn đả độc đấu, Lăng Tiêu cũng không e ngại! Cho nên, mục đích của Lăng Tiêu chính là tiêu diệt Chiết gia kia! Đến bao nhiêu diệt bấy nhiêu! Trước giúp Đại Tế Ti báo thù, sau chính là dương uy của mình! Hơn nữa, hư hư thật thật, nếu lúc nào cũng khiêm tốn, chung quy sẽ bị người cho rằng yếu đuối, bắt nạt! Lăng Tiêu nhìn Đại Tế Ti Tô Tuyết nói: - Bá mẫu kể chuyện của Tô gia năm đó đi? Ngài nói có nội tặc, vậy nội tặc đó là người của phương nào?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân Chương 306:  Thiên hạ khiếp sợ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close