Truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du : chương 385:   tứ hại xuất hiện

Trang chủ
Dị giới
[Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 385:   Tứ hại xuất hiện
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Lần này nhìn thế công nhìn của bọn hắn so với khi đó còn lợi hại hơn, ai biết sẽ đến mấy con đây? Vẫn cứ lưu lại một cao thủ ở bên người bảo hiểm mới chắc. "Viện quân của chúng ta?" Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông kỳ quái nói: "Viện quân của chúng ta thì ta làm sao không biết nhỉ?" "Ha hả." Bần đạo cười nói: "Nàng đã tới." Bần đạo vừa dứt lời, từ trong rừng cây đột nhiên thoát ra một con Bỉ Mông hoàn hảo, xông vào bầy quái thú từ phía sau lưng, mấy đòn qua đi đã đánh rớt vài con. Đám quái thú nhất thời bị nó quấy rối thế trận. Bọn quái vật đã không thể chính diện áp chế quân đội Thú Nhân, bị tiền hậu giáp kích, rồi hai con Hắc Long cũng tới tham gia náo nhiệt. Ba mặt công kích đã đánh cho Tà Ma và Tà Nhãn bỏ chạy tứ tán, thúc tổ nhân cơ hội một hơi giết ba con Tà Nhãn đầu mục, một con Tà Nhãn còn dư lại bị Hắc Long và Bỉ Mông hợp lực giết chết. Thú hoàng nhất thời mừng rỡ, không có Tà Nhãn kiềm chế, hắn lập tức phái cao thủ Kiếm Thánh ra chiến trường, một lát đã có thêm vài trăm viện quân xuất hiện, bầy quái thú không còn khả năng chống đỡ, ngoại trừ số ít chạy trốn vào rừng rậm, toàn bộ bị giết chết. Lúc này, trời cũng đã tối đen. Mọi người nhanh chóng bắt tay vào quét dọn chiến trường, cứu sống, hơn nữa đi ra nghênh đón vị đại công thần, Cửu công chúa Lệ Oa vào thành. Nàng ở cách nơi này chừng mười ngày đường, nhưng chỉ là tốc độ bình thường của con người, nàng cưỡi Bỉ Mông chạy đi cho nên hôm nay đã có thể đến nơi. Hết thảy được bần đạo tính toán trước rồi. Thú hoàng chẳng qua đang vội vàng, được ta nhắc nhở lập tức biết có chuyện gì xảy ra, cười khổ nói: "Ha hả, ta ngay cả con gái của mình ở đâu cũng xém quên mất." "Ha ha." Bần đạo và đại tiên tri nở nụ cười thoải mái. "Thế nhưng nàng trở lại thật đúng là quá kịp lúc rồi." Đại tiên tri cười nói: "Sớm chút là chết, chậm chút thì tiêu rồi, chỉ có thời khắc mấu chốt này tới mới là thỏa đáng nhất, thật là Thú Thần phù hộ mà." A? Còn ai phù hộ đây? Không có hắn quấy rối lao lực giúp các ngươi đánh giặc mà? Tên này thật không hỗ là tông giáo lãnh tụ, một điển hình của thần côn. "Đúng rồi, cửa không gian vẫn chưa đóng lại, có phải hay không còn có con quái nào ác hơn nữa sẽ xuất hiện?" Bần đạo vội vàng hỏi. "Đúng vậy, tất cả phải chờ thêm một ít thời gian, cánh cửa không gian mở ra tối đa, những cường giả chân chính kia mới có khả năng đi qua." Thú hoàng lắc đầu bất đắc dĩ, nói: "Mới vừa rồi chỉ là tiểu đầu mục thôi, lần trước tới hai tên so với bọn hắn còn lợi hại hơn gấp mấy lần, dù là ta cũng không dám nói tất thắng. Hơn nữa, còn không biết lần này sẽ đến bao nhiêu tên nữa đây?" "Ài, nếu đến ba tên, hai người chúng ta còn có thể hợp lại ngăn cản, nếu tới bốn, chúng ta nhất định phải chết rồi." Đại tiên tri hơi nhíu mày nói: "Không biết đại nhân có thể viện thủ hay không?" "Ha hả, dĩ nhiên, ta mới vừa rồi lưu lại bên cạnh một pháp sư không phải dùng để chạy trốn nha!" Bần đạo cười nói: "Nói cho chúng ta biết một chút đi, siêu cấp cường giả kia lợi hại không? Ah, thế nhưng, các ngươi khẳng định cái cửa không gian kia sẽ có người đi qua hay không?" Cánh cửa không gian hễ vận hành đưa người ra chúng ta sẽ cảm giác được liền, thực lực của hắn chỉ kém Thiên Sứ sáu cánh ở trong nhân thú đại chiến khi trước một chút mà thôi. "Nhưng hắn chưa từng xuất hiện qua." Đại tiên tri khẳng định: "Lực lượng của hắn quá mạnh mẽ, không qua được cánh cửa không gian, nếu không hắn đã sớm đi ra rồi." Sắc trời tối thui, mấy người chúng ta đã đứng ở chỗ này hai ngày một đêm, nghe đại tiên tri Tinh Quyến • Bỉ Mông nói còn phải đợi thêm một đoạn thời gian nữa, quái vật đi ra càng mạnh càng nhiều thì thời gian lại càng dài, cho nên chúng ta đều ngồi trên vọng đài, tùy tiện ăn vài thứ, sau đó bắt đầu nghe người phía dưới hồi báo tổn thất. Lần này chiến đấu đối với thú nhân mà nói quả thực chính là một hồi tai nạn, Bỉ Mông hoàng tộc chết trận bốn người, mười mấy trọng thương, Bỉ Mông cự thú tổn thất bảy con, một con cuối cùng bị thương nặng không trị nổi, Hắc Long chết trận hai con, sáu đầu trọng thương, còn lại Thú Nhân đại quân thì chết trận hơn hai mươi vạn người, có hơn mười vạn bị thương. Ài, toàn là pháp thuật gây họa, nếu chỉ là vũ khí lạnh chém giết lẫn nhau, mấy chữ số này tuyệt đối không thể nào xuất hiện, nhưng bọn quái vật pháp thuật quá cường hãn, tổn thất như vậy cũng không ngoài ý liệu, đặc biệt là Tà Ma hỏa pháp, một Bạo Viêm thuật nổ tung chắc chắn sẽ chết mấy chục người. Khi quân đội Thú Nhân phòng thủ dày đặc, xuất hiện pháp thuật diện tích sát thương lớn như vậy thật sự quá kinh khủng, thương vong không lớn mới là lạ. Hai vị Bỉ Mông hoàng tộc nghe xong ngẩn người một trận, thật lâu không biết nói gì, thức ăn ngon đầy bàn một ngụm nuốt cũng không trôi. Nhất là thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông, khí phách trên người hắn càng phát ra hung hãn, ngoại trừ đại tiên tri, bần đạo và Khắc Lý ra, tất cả những người khác đều bị ép xuống nền nhà. Hiển nhiên vào lúc này, dưới kích thích cực lớn, hắn lập tức phải có chỗ đột phá. "Hừ." Đột nhiên một tiếng hừ lạnh vô cùng trầm muộn truyền đến, thoáng cái áp chế khí thế thú hoàng xuống. Chủ nhân tiếng hừ lạnh kia chính là người âm hiểm ở sau cửa không gian. Hắn không hi vọng địch nhân của mình đột phá vào lúc này, cho nên dùng một tiếng động bao hàm năng lượng đả phá khí thế của thú hoàng, khiến cho thú hoàng không thể vượt qua một bước cuối cùng này. Thật là đáng tiếc, thú hoàng vốn là cao thủ đỉnh phong lâu rồi, cơ hội lên cấp chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Có lẽ sau này hắn vĩnh viễn không thể đi lại một bước này rồi. "Đáng giận." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần giận dữ mắng một tiếng: "Tên đáng chết, một chút phong độ cường giả cũng không có, lần trước ngươi bị hai nhi tử chết thảm kích thích, thời điểm muốn đột phá cũng là hắn phá hư, nếu không, chúng ta hiện tại làm sao thương vong thảm như vậy." "Hừ, lần sau còn có cơ hội, ta thề, nhất định phải đột phá cảnh giới này. Nhất định phải đích thân kết liễu hắn, cho chúng ta Thú Tộc báo thù huyết hận cho các bậc tiên liệt tổn thất trong mấy ngàn năm qua." Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông tức giận quát lên. "Ha ha, sâu mọt ngu xuẩn, con đường duy nhất ngươi nên đi là mau mau thần phục ta đi, nếu không, cho dù là một cọng cỏ nơi này cũng sẽ bị hủy diệt." Người trong cánh cửa không gian đắc ý thị uy với chúng ta. "Ha ha. Thật là ngu ngốc, lời nói như vậy tất cả chúng ta đã nghe mấy ngàn năm rồi, không biết đổi lại một chút cho mới mẻ sao?" Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông khinh thường nói. "Ha ha." Ta và đại tiên tri cùng nhau nở nụ cười cuồng dã, sau đó thú hoàng cũng gia nhập vào, ba người cười vang dội khắp mảnh phế tích Thú Vương thành. Các thú nhân nhìn về phía chúng ta, trong lòng tràn đầy lòng tin thắng lợi, có thể trước mặt kẻ địch cường đại là dị giới Ma vương còn cười nhạo ầm ĩ, phần hào khí này cũng đủ để cho trong lòng các thú nhân khuất phục. Bởi vì người này thả vô hình uy áp xuống. Người có thực lực thấp, tu vi tâm tính chỉ hơi kém thì từ đáy lòng sẽ sinh ra một loại sợ hãi không tên, có là thúc tổ cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, chớ nói chi cuồng tiếu ầm ĩ thế kia. Ba người chúng ta hiện tại đang khiêu khích người này, dùng hành động tỏ vẻ miệt thị hắn, do đó sẽ tăng lên tinh thần chiến đấu và tín niệm của chúng ta, nếu không, lỡ bị hắn đè ép, trong lòng có sợ hãi lúc sau làm sao có thể quyết chiến chứ? Một hồi đại chiến bộc phát sắp tới chúng ta sẽ phải thua thiệt lớn. Tên này bị chúng ta chọc giận liền nổi điên, hắn phát ra áp lực vô hình sinh ra từng đợt ba động, hiện tại hắn không nói, chỉ toàn lực gia tốc mở rộng cửa không gian, muốn sớm đưa bộ hạ qua để thu thập chúng ta. Chúng ta cứ thế đứng nguyên một đêm. Ở chân trời tia sáng đầu tiên rọi tới. Ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt, cánh cửa không gian rốt cục đạt đến tiêu chuẩn, đối thủ tiếp theo của chúng ta rốt cục lộ diện trước mặt mọi người. Loại thứ nhất tương đối thất vọng, vẫn như cũ là đầu Kỳ Mỹ Lạp, thế nhưng hình thể lớn hơn rất nhiều, hơn nữa ba cái đầu bắt đầu chia ra ba màu đen, hồng, lục, hiển nhiên có tăng thêm thương tổn ám, hỏa nguyên tố ở trong đó, nó thuộc về loài biến chủng. Nó đi ra ngoài, bay lên cao cao ở một bên, lẳng lặng đợi chờ, không có mù quáng xông ra liền đánh. Thứ hai là một con hỏa ma thú vô cùng mỹ lệ, là một con muỗi thủy tinh vô sắc cực kỳ tinh khiết, lập lòe tỏa sáng, nếu không phải nó có sáu cái chân dài còn đang nhẹ nhàng đong đưa, chúng ta còn tưởng rằng nó do thủy tinh tạo thành, nó giương đôi cánh khổng lồ ra mà không hề vỗ, tuy nhiên nó vẫn lơ lửng giữa không trung, hơn nữa tốc độ di động của nó quá nhanh, căn bản nhìn không ra quỹ tích di động. Bần đạo từ trên người nó cảm thấy nồng nặc khí tức Phong Hệ ma pháp, rất hiển nhiên, tên này chắc chắn là nguyên tố thể thuần khiết rồi, trong cơ thể hắn chỉ có Phong Hệ ma pháp nguyên tố tinh khiết, có thể giúp cho lực chiến đấu của nó tăng lên tới một trình độ vô cùng đáng sợ, thật sự không biết nó tu luyện thế nào? Thứ ba cũng là gương mặt quen thuộc, một con Giáp Xác Trùng cực lớn, chính là loại mà Thú Nhân gọi là Hỏa Diễm Trùng. Hình thể nó xấp xỉ Lôi Thú, nhưng bởi vì nó rộng hơn Lôi Thú rất nhiều, cho nên tính về thể trọng thì phải hơn Lôi Thú, hơn nữa bề ngoài dữ tợn đáng sợ, cả người đầy gai nhọn hoắc, thuộc về cái loại vô cùng dọa người. Nó là cao thủ Hỏa Hệ pháp thuật. Gia hỏa thứ tư cũng đã gặp, chính là một con chuột bự màu vàng, mặc dù hình thể không cách nào so sánh được với Giáp Xác Trùng bên cạnh hắn, thế nhưng tính luôn cái đã dài hơn hai mươi thước. Trên người hắn toát ra Thổ hệ ma pháp ba động. Ha hả, rất giống Cái Thứ rồi. Bốn tên này vừa ló mặt ra, bần đạo cũng biết hôm nay tuyệt đối sẽ có một trận ác chiến rồi, năng lượng ẩn bên trong cơ thể của bọn chúng so với Cái Thứ không chỉ cao hơn hai ba lần, ta đành phải cầu nữ thần may mắn chúc phúc cho Cái Thứ. Lấy thú hoàng và đại tiên tri để nói thì trên tổng số năng lượng, không người nào trong bọn họ so được với đám quái vật. Thế nhưng sinh vật hình người khi chiến đấu lại chiếm không ít tiện nghi, không chỉ về chiến thuật, chiêu thức rõ ràng cao hơn, còn có phương diện trang bị cũng hơn rất nhiều, quái vật chắc không biết sử dụng thần khí chứ nhỉ? Cho nên, thú hoàng và đại tiên tri đơn độc đối chiến vẫn có thể miễn cưỡng thử một trận. Thắng bại tạm đánh giá năm năm đi, về phần nếu hai đánh ba, vậy thì coi như xem diễn trò rồi. Cho nên bần đạo liền quyết định ngay. "Ừ, đại tiên tri các hạ, ngài mới vừa nói hai đánh ba? Thật sự sao?" Bần đạo hỏi. "Ta, ta khi đó cũng không biết đám quái vật này tới mà?" Đại tiên tri nói chuyện cũng không lưu loát nổi rồi. Sắc mặt tái nhợt nói: "Chúng ta lần trước đụng với hai tên này so với bốn con hiện tại yếu nhược không ít, làm sao lần này đi ra mấy tên này, làm sao lại mạnh như vậy chứ?" "Ai." Thú hoàng cũng thở dài, nghiêm nghị nói với ta: "Lãnh chủ các hạ, ngài đi trước một bước thôi, chúng ta cản ở phía sau giúp ngài. Chuyện tình đã đến thế này chúng ta sẽ không trách ngài, ngài đã tận lực. Chỉ mong ngài có thể ra ngoài được rồi, cố gắng chiếu cố giúp đỡ đồng bào Thú Nhân chúng ta không nhà không cửa kia." "Ha hả, đừng nói mấy thứ giống như sinh ly tử biệt thế này." Bần đạo khẽ mĩm cười nói: "Còn chưa tới tình trạng đó mà." "Chẳng lẽ đại nhân còn có biện pháp?" Đại tiên tri lập tức vui mừng hỏi: "Nếu đại nhân có thể cứu Thú Nhân nguy nan lần này. Chúng ta ngày sau nguyện ý nghe đại nhân điều khiển." "Đừng, tất cả mọi người là bằng hữu, giúp một việc mà thôi, không cần thiết như vậy." Bần đạo lập tức từ chối. "Tốt, chúng ta nhận ngươi cái tên huynh đệ này rồi." Thú hoàng lập tức cảm động nói: "Ngươi nói. Chúng ta nên làm gì bây giờ?" "Ha hả. Còn có thể làm gì khác, đánh tới thôi." Bần đạo tự tin nói."Hai người các ngươi chọn hai, ta bao số dư lại. Hai các ngươi tự chu toàn đi?" "Nhưng mà, huynh đệ ngươi có thể ăn nổi không?" Thú hoàng lo lắng nói: "Pháp sư của ngươi như thế nào. Ta không rõ ràng lắm, nhưng người chiến sĩ kia tuyệt đối không được, chênh lệch quá xa. Không phải trang bị có thể đền bù vào." Ha hả, thì ra hắn đã nhìn thấu thúc tổ rồi. "Không cần hắn, tự mình ta lên." Bần đạo cười nói: "Không cần lo lắng cho ta, ta không muốn chết đâu. Thế nhưng, tốt nhất trao đổi cùng bọn họ một chút, nếu lại ở chỗ này đánh đấm, các ngươi sợ rằng phải thay đổi địa phương khác xây thành rồi." Chiến đấu đến cấp số này thì việc phá huỷ một ngọn núi coi như không có gì lạ lẫm. Huynh đệ bọn họ nhìn thoáng qua. Cuối cùng gật đầu nói, "Được rồi." Dù sao thì trước mắt ngựa chết chỉ thấy ngựa sống, không đồng ý còn có thể làm gì đây? "Ta đi trước nhìn bọn chúng một chút." Bần đạo cười hỏi. "Ừ, hết thảy nghe huynh đệ ngươi an bài." Thú hoàng gật đầu nói, hắn cũng không muốn nhìn thấy hang ổ bị hủy, mặc dù hiện tại đã bị phá hủy hơn phân nửa. "Mấy vị xưng hô như thế nào?" Bần đạo chào hỏi bốn tên đại gia hỏa dưới chân núi. Bọn họ đang điều tiết ma lực ba động rối loạn trong cơ thể, cửa không gian nhỏ như vậy bọn họ đi qua cũng rất cực khổ, nhất định phải cố sức hạ xuống ma lực ba động, đi qua được rồi mới từ từ điều trị, nếu chúng ta hiện tại khai chiến thì thực lực của bọn họ nhiều nhất phát huy tám phần. Thế nhưng, nếu như vậy sẽ diễn biến thành hỗn chiến, bốn người bọn chúng cùng chiến đấu, nói không chừng luyện tập phối hợp quá tốt, chúng ta bốn người lại chỉ tạm thời hợp tác, phối hợp vào khẳng định lỗ lả, cho nên vẫn cứ tách ra tranh đơn tương đối khá giả hơn. "Chúng ta là biên giới đại tướng của đại chủ quân Lý Khắc Lạp đại nhân, tứ đại tướng lãnh, ta là Phong." Con muỗi thủy tinh lên tiếng. Úi giời ơi, mặc dù bần đạo biết ma thú tiến hóa tới trình độ cao cấp nhất định có thể nói chuyện, nhưng bất kể thế nào từ khi tới nơi này cho tới hiện tại ta vẫn chưa từng thấy qua, để cho ta thoáng cái nhớ tới sơn tinh thủy quái kiếp trước rồi, tất cả bọn họ cũng có thể nói chuyện nha, thật là hoài niệm ký ức. "Ta là Lâm." Kỳ Mỹ Lạp nói. "Ta là Hỏa." Hỏa Diễm Trùng cũng nói. "Ta là Sơn." Đại lão thử (chuột bự) nói. Gió, Lâm, Hỏa, Sơn? Bần đạo nghe xong liền choáng một trận, con cháu đời sau chuyển thế rồi sao? Làm sao ngay cả tên quái thú cũng dùng danh ngôn trên binh thư thế này? Rõ ràng là con muỗi, con rệp, con chuột già cùng một con "ruồi" xanh mượt, ta lại choáng tập hai, thì ra đụng phải đồng hành, ta đây một trong “tam hại” lại đụng phải “tứ hại”? Không còn lời gì để nói nữa, hôm nay bần đạo nhất định phải giết chết toàn bộ những tên có can đảm mạo phạm danh tiếng tam hại của chúng ta. "Các vị, các ngươi tới đây muốn làm gì?" Bần đạo cười hỏi. Mặc dù ta đã nhất định diệt trừ bọn hắn, nhưng ta vẫn muốn có phong độ một chút, cho nên phải tiên lễ hậu binh. "Chủ nhân của chúng ta, đại chủ quân muốn thống trị nơi này, các ngươi phải thần phục chúng ta." Con muỗi cao ngạo nói. "Tại sao phải làm thế?" Bần đạo bất mãn nói. "Chỉ bằng sự cường đại của chúng ta, nhược tiểu như các ngươi nếu muốn sống nhất định phải thần phục chúng ta, làm nô lệ cho chúng ta, tiến cống mọi thứ cho chúng ta. Nếu không, chờ đợi các ngươi chỉ có sự hủy diệt." Con muỗi khinh thường nói: "Kẻ yếu vĩnh viễn không có tư cách nhận được sự tôn nghiêm, vĩnh viễn không có." "Hừ. Hừ." Bần đạo khinh thường toàn tập, lại đụng phải một phần tử sùng bái lực lượng cuồng nhiệt. Đối với bọn họ căn bản không thể nói đạo lý, với mấy kẻ ngoan cố không thay đổi như vậy, biện pháp cứu trị duy nhất chính là đánh. Bị đánh một trận hắn liền đàng hoàng xuống ngay, cho nên ta nghe xong cười lạnh nói: "Chỉ mấy khối phế liệu như các ngươicũng xứng gọi là cường giả? Khịt khịt, đầu các ngươi bị lừa đực đá hả?" "Ngươi dám coi thường chúng ta?" Bốn tên cùng nhau giận dữ hét lên. "Thôi đi... Đâu chỉ đánh giá thấp, hoàn toàn là số không trong mắt ta." Bần đạo khinh thường nói: "Nói nhảm thì không rồi, các ngươi bốn, chúng ta cũng ra bốn, mọi người một chọi một đánh một trận, nếu chúng ta thua tự nhiên không còn mặt mũi sống sót, nếu là các ngươi thua, hắc hắc, chết sống sẽ phải nhìn tâm tình bản đại nhân. Các ngươi có dám hay không?" "Ha ha. Có thể. Thế nhưng các ngươi thua không cần chết, chỉ cần thần phục ta thì tốt rồi, vì các ngươi ta đã tổn thất thảm trọng, vừa lúc bổ sung chút máu mới." Phía sau cửa không gian cái tên kia cuồng tiếu nói. Xem ra hắn nhất định là đại chủ quân gì gì đó rồi. "Ta nhổ vào." Bần đạo, thú hoàng cùng với đại tiên tri không hẹn mà cùng phun ra một ngụm. Nói: "Mặt dày như gấu chó mà!" Cái Thứ lập tức dùng tinh thần lực kháng nghị ta: "Bộ dạng gấu như chúng ta không tốt sao?" Ngất, ta quên mất Cái Thứ đang đứng ở đây . "Các ngươi, sẽ vì cuồng vọng của mình mà trả giá thật nhiều, ta thề nhất định làm được." Đại chủ quân giận dữ hét: "Một hồi phải bắt sống bọn họ, đã chết cũng phải giữ lại linh hồn. Ta có biện pháp để cho bọn họ khuất phục. Hiện tại các ngươi chọn lựa đối thủ đi, ta muốn xem thật kỹ trước, các ngươi sẽ thảm bại ra sao." "Vâng." Gió, Lâm, Hỏa, Sơn cùng nhau cung kính nói. "Các ngươi chọn trước." Bần đạo nói với thú hoàng và đại tiên tri. "Ừ." Hai người bọn họ còn đang do dự, dù sao nếu tuyển trúng đối thủ khắc chế bản thân, cơ hồ chết chắc ngay. "Hắc hắc, mấy vị đại nhân, ta coi trọng con muỗi kia, muốn nhận nó làm tọa kỵ. Không biết?" Khắc Lý vào lúc này đột nhiên chen miệng nói. "Ha hả, vậy hắn liền thuộc về các hạ đi thôi." Đại tiên tri cười khổ nói: "Tốc độ của nó khẳng định mau kinh người. Ta có thể đụng phải hắn cũng khó nói trước, các hạ còn muốn thu phục nó? Thật sự bội phục." "Ta lại càng không đảm đương nổi, trên mặt đất ta đây còn tạm đánh hòa được, đối thủ bay trên bầu trời ta đánh không được." Thú hoàng cũng nói: "Các hạ thích thì lấy đi." Toát mồ hôi rồi, dường như mấy tên này là đồ nhà hắn vậy. "Hắc hắc." Khắc Lý cười nhìn về phía ta. Bần đạo gật đầu nói: "Người ta đều đồng ý rồi, ta chẳng lẽ tranh giành với ngươi sao? Thế nhưng ngươi phải cẩn thận, gia hỏa này rất lợi hại . Thật sự không được trì hoãn thời gian, ta phải tranh thủ đánh sớm thắng sớm." "Rất tạ ơn đại nhân." Khắc Lý cười nói: "Thế nhưng, ta nghĩ mình không tốn công lắm để thu thập hắn!" Vừa nói xong hắn liền bay về phía con muỗi, sau đó Khắc Lý mang hắn đi, đoán chừng bọn họ ít nhất muốn ra ngoài trăm dặm khai chiến mới có khả năng không có ba động lan truyền đến đây. "Còn dư lại ba tên, ta đây tuyển con chuột già kia." Thú hoàng bất đắc dĩ nói, "Ai, Thổ Hệ, đủ đánh một trận rồi." Thổ Hệ ma thú phòng ngự cao nhất, hầu hết rất khó thương tổn, hắn chỉ vì không có biện pháp mới tuyển như vậy. Hắn là một chiến sĩ, chỉ có thể đánh trên mặt đất, con trùng tử kia vừa nhìn cũng không phải dễ trêu, hơn nữa một khi nóng nảy tự bạo mà nói, tám thú hoàng cũng phải an nhỉ xong xuôi, có thể nói là bại cũng chết, thắng cũng chết, hoàn toàn không có đường sống, thú hoàng còn ngại sống chưa đủ, dĩ nhiên không dám đi chọc hắn.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Dị giới    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 385:   Tứ hại xuất hiện được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close