Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 144:  đột ngột! nửa giờ (2)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 144:  Đột ngột! Nửa giờ (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Tất cả mọi người đều thở dài, mà sắc mặt Chiêm Lam lại có chút biến đổi mạc danh kỳ diệu, trong lòng nàng cũng hơi chột dạ, cũng không biết có phải vì lúc trước nàng nghĩ tới La Lệ không, như vậy nàng có thể.... Mặc dù nghĩ không thì chẳng có liên quan gì, nhưng khi La Lệ thật sự gặp chuyện không may, trong lòng vẫn không nhịn được có chút áy náy, hơn nữa càng lúc càng phát hiện ra khuôn mặt mình thật đáng ghét. Người xung quanh cũng không để ý tới sắc mặt của Chiêm Lam có thay đổi, chỉ có Tiêu Hoành Luật yên lặng ngắt ngắt tóc nói: - Vậy thì... Nhân lúc Alien còn chưa thoát khỏi nơi giam giữ, bắt cóc vài nhân viên nghiên cứu đi, để bọn họ lấy Alien non trong cơ thể La Lệ và đám tân nhân ra. Nếu như vậy, chúng ta nói không chừng còn có thể khống chế phi thuyền này, chậm rãi giết từng con Alien thoát khỏi nhà giam. A a, các ngươi nghe qua chuyện cày điểm chưa? Trong nhiều trò chơi đều xuất hiện... Còn chưa dứt lời, đột nhiên tất cả nghe thấy một tiếng còi hú sắc nhọn, phảng phất như cảnh báo phòng không, nhưng nơi đây là giữa vũ trụ a, hơn nữa còn là phi thuyền của tổ chứ quân sự, chỗ này sao có khả năng bị cảnh báo phòng không chứ? Tiếng còi hú sắc nhọn như vậy chỉ có thể có một khả năng... Alien đã thoát khỏi nhà giam! Trịnh Xá hiện tại đã từ từ lãnh tĩnh lại, hắn thở dài nói: - Vô luận thế nào, xem ra lần phim kinh dị này thật sự đã bị thay đổi kịch bản, hơn nữa mức độ thay đổi cũng không nhỏ... Sau người các ngươi, tên tuổi, nghê nghiệp trước kia, am hiểu phương diện nào, ta cho mỗi người ba mươi giây để nói. Giờ phút này, năm tên tân nhân còn lại cũng đã tỉnh dậy, ngoại trừ gã thanh niên tóc nhuộm lúc đầu, năm người đó nhất thời nháo nhác cả lên, trong đó có ba nam hai nữ, thoạt nhìn đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi không chênh lệch nhau lắm, lần này không có người nào là trung niên hay thiếu niên cả. Gã thanh niên nhộm tóc ngáp một cái nói: - Trình Khiếu, hai mươi mốt tuổi, chưa lập gia đình. Ách, là hậu duệ của một gia tộc Trung y nghèo, xem như thầy thuốc Đông y nửa mùa đi, vì cuộc sống chỉ có thể học chút kỹ xảo phẫu thuật ngoại khoa kiếm miếng ăn... Các ngươi không phải cũng nên nói một chút về nơi này sao? Trịnh Xá liếc mắt nhìn Trình Khiếu thật sâu, mà đám tân nhân còn lại căn bản không hề để ý tới lời của hắn, chỉ không ngừng bát nháo hỏi han nơi này là nơi nào, bọn họ làm thế nào đến được đây. Năm phút sau, Trịnh Xá mới nhàn nhạt nói: - Tiêu Hoành Luật, giới thiệu tình huống đại khái cho họ một chút, không nên trì hoãn thời gian, chỉ cần kiếm được điểm thưởng là được... Cứ vậy đi, bỏ qua năm người kia, Trình Khiếu đi theo chúng ta, Trương Hằng phụ trách công kích tầm xa, trong tình huống ngươi tự tin có thể giết chết Alien thì cứ trực tiếp ra tay, ngoài ra bảo vệ chúng ta khỏi bất cứ thứ gì có thể đột kích xung quanh. Triệu Anh Không bảo vệ Tiêu Hoành Luật và nữ nhân của hắn cho tốt, còn có Trình Khiếu nữa, Chiêm Lam... Sự an toàn của chúng ta đều phải dựa vào ngươi rồi. Vô luận thế nào cũng nhất định phải kiểm tra hoàn cảnh xung quanh cẩn thận, có ngươi ở đây, Alien hẳn là không thể đột kích chúng ta bất ngờ. Tất cả mọi người gật đầu, Tiêu Hoành Luật cũng bắt đầu giảng giải cho đám tân nhân về luân hồi phim kinh dị cùng tập phim hiện tại. Khoảng hai phút sau, Tiêu Hoành Luật phất phất tay lui lại giữa mọi người, mà đám tân nhân kia vẫn ngây ngốc nhìn ngó xung quanh, chỉ có Trình Khiếu phi thường sáng suốt đứng sang cạnh mọi người. Trịnh Xá thở ra một hơi nói: - Tốt, còn hơn hai mươi phút, Chiêm Lam, quét hình tình huống cụ thể trên chiến hạm này. Ta muốn biết chỗ tập trung đông người nhất, đúng rồi, chọn chỗ gần chúng ta một chút. Chiêm Lam vội vàng gật đầu, nàng yên lặng nhắm mắt lại, khoảng một phút sau mới mở mắt nói: - Chiến hạm này hoàn cảnh rất phức tạp, tổng cộng chia làm sáu tầng, mỗi tầng đều là một khu vực rất rộng lớn. Tàu cứu sinh đặt ở tầng cao nhất, còn chúng ta đang ở tầng thứ năm, cũng tức là tầng thứ hai từ dưới lên, ngay bên ngoài đang có một đám người mang vũ khí chạy tới đây. Về cơ bản là như vậy, tình hình của Alien ta còn chưa quét tới... Trịnh Xá nói: - Tình hình Alien để lát nữa hãy nói, lập tức bắt đầu tác tiến... Để ta tiến hành chiến đấu đi, hai ngươi các ngươi ra tay đều không biết nặng nhẹ, Lệ nhi, tỉnh dậy chưa? La Lệ lúc này đã tỉnh lại, nàng mơ hồ đưa mắt nhìn bốn phía, đến khi thấy mình đang nằm trong lòng Trịnh Xá, mà mọi người xung quanh đều nhìn lại, nàng lập tức đỏ mặt đứng dậy, cười cười nói: - Vừa rồi ngủ thiếp đi mất, đây là thế giới phim kinh dị sao? Trịnh Xá trong lòng đau xót, hắn vuốt vuốt tóc La Lệ nói: - Nha đầu ngốc, ở đây chờ anh một lát, nhớ kỹ, đứng giữa đội ngũ, đừng có chạy loạn, biết không? La Lệ nhu thuận gật đầu, còn Trịnh Xá quay đầu đi tới trước một tấm cửa thép, hắn vận khởi Hồng Viêm toàn thân, khống chế hỏa diễm lên tay, thiêu đốt cánh cửa. Chỉ mất hơn mười giây, cửa thép đã bị hòa tan ra một thông đạo, Chiêm Lam vội vàng nói: - Bên ngoài là đường thẳng, bọn họ đang ở chỗ rẽ chạy tới đây, khoảng mười giây nữa sẽ vượt qua góc quặt... Trịnh Xá gật đầu, hắn vận hành khinh công từ bên trong xông ra ngoài, mọi người sau cửa chỉ có thể thấy tốc độ Trịnh Xá nhanh chóng dị thường, sau vài giây đã vọt tới chỗ ngã rẽ. Tiếp đó hắn yên lặng nhẩm tính thời gian, khi đến tới mười, đôi mắt hắn lập tức biến thành mờ mịt, đồng thời dưới chân đạp mạnh một phát lao tới chỗ rẽ. Bởi vì tốc độ lao ra của hắn thật sự quá nhanh, nên vụt thẳng tới vách tường chỗ ngã rẽ. Chỉ thấy Trịnh Xá xoay người một cái, cơ hồ đứng hắn lên vách tường, sau đó dưới chân dùng sức đạp một cái, nương theo lực đạo của hai chân, tốc độ của hắn nhanh đến mức dùng mắt thường khó mà thấy được, chỉ trong chớp mắt đã lọt vào giữa đám mười tên binh lính kia. Mười tên binh sỹ này nhận được cảnh báo của hệ thống giám sát, tiếp đó cầm vũ khí chạy tới phòng ấp trứng. Ai biết được đang chạy lại nghe được cảnh bảo nữa, nhưng bọn họ không nhận được mệnh lệnh nào khác nên chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục chạy tới. Như vậy tâm lý khó tránh khỏi có chút bất an, mãi đến sau khi người đầu tiên bị chém bay đầu, bọn họ vẫn ngây ngốc nhìn cái xác cụt ngủn chỗ cổ trống rỗng phun máu. Đến khi ngươi thứ hai bị chém đầu họ mới phục hồi tinh thần, vội vã rút súng nhưng đã muộn mất rồi, Trịnh Xá tay cầm chiến đao lao vào giữa, vung tay chém xuống, lại một cái đầu nữa bị nhẹ nhàng trảm rớt. Trịnh Xá trong lòng đã sớm có chút điên cuồng, một bộ phim kinh dị cũng không quá khó khăn, không nghĩ tới vừa mới bước vào đã gặp khốn cảnh như vậy, cơ hồ đã làm hắn nổi điên đến mức muốn giết người... Vừa khéo, đội lính này chạy tới, đối với bọn họ, Trịnh Xá không còn phải áp chế phẫn nộ nữa. Sau khi vận hành nội lực, tố chất thân thể mạnh gấp mấy lần người bình thường, lại cộng thêm bản năng chiến đấu của mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, tất cả những điều này làm Trịnh Xá như hổ giữa bầy dê, đến khi hắn phát hiện có chút không đúng thì đã chỉ còn có hai người vứt súng quỳ rạp xuống đất, những người còn lại đều đã bị chém chết, tất cả tình huống phát sinh bất quá chỉ trong hơn mười giây ngắn ngủi mà thôi. Trịnh Xá hít sâu vài hơi, liều mạng áp chế sát ý điên cuồng trong cơ thể, hắn lạnh lùng nói: - Nói cho ta biết, nhân viên nghiên cứu của các ngươi ở đâu? Phòng y tế ở chỗ nào? Hai gã binh sỹ hơi ngẩn người, Trịnh Xá trực tiếp bổ một đao về phía vách tường, hoa lửa bắn tung tóe, trên vách lập tức xuất hiện một vệt rách lớn. Đây là vách tường hợp kim tiêu chuẩn trên tàu vũ trụ a, không phải tường đất đá gì, ai có thể dễ dàng một đao chém vỡ như chém đậu hũ thế này chứ? Hai tên lính lập tức đồng thanh nói: - Bọn họ ở phòng số mười bốn tâng trên, hôm nay hình như họ muốn xem huấn luyện gì đó, phòng y tế cũng ở đó, phòng số mười một. Trịnh Xá lạnh lùng nhìn hai tên lính, đến khi bọn họ trong lòng tê dại, hắn mới nói: - Hai người các ngươi bỏ vũ khí lãi, tự chạy trốn đi, trên phi thuyền này có vô số Alien, nếu các ngươi không muốn chết, vậy chạy càng xa càng tốt... Hai tên lính sắc mặt đều có vẻ quỷ dị, ánh mắt như muốn nói, người thì không phải một Alie chắc? Mang một thanh khảm đao chẳng biết làm từ gì, chém một lượt chết tám người trong đội lính vũ trang, không chỉ như thế, còn trảm rách cả vách tường bằng hợp kim, đây là chuyện nhan loại có thể làm được sao? Đương nhiên, những lời này cho dù cho bọn hắn mười lá gan cũng chẳng dám nói, hai người này cũng coi như nhanh nhẹn, bỏ súng xuống rồi lạp tức chạy khỏi thông đạo. Bộ dạng họ cũng chẳng có vẻ gì giống người bị dọa sợ mà ngược lại, giống như trước mắt có bảo bối gì đó hấp dẫn, hai người chạy càng lúc càng nhanh, chỉ giây lát đã biến mất khỏi thông đạo. Tại ngã rẽ, đám người Triệu Anh Không yên lặng đứng đó. Ngoại trừ Triệu Anh Không, Chiêm Lam, Tiêu Hoành Luật cùng Trình Khiếu bốn người sắc mặt không chút biến đổi, nữ tử xinh đẹp kia nhất thời nắm chặt lấy vạt áo Tiêu Hoành Luật, Trương Hằng hai mắt trắng dã, nhìn cả người như đang run rẩy, còn La Lệ hai mắt ngấn lệ, nàng chỉ ôn nhu nhìn Trịnh Xá đứng giữa bể máu này. Năm tên tân nhân cũng đi tới chỗ rẽ này, bọn họ vừa trông thấy lập tức sững sờ, tiếp đó bắt đầu nôn mửa ra hết. Xem ra năm người này hẳn đều là cư dân thành phố bình thường, hoặc người nông thôn mà thôi, căn bản không có khả năng có ai là nhân viên quân sự hoặc thích khách sát thủ các loại, mà biểu hiện của họ như vậy càng làm Trịnh Xá thêm kiên quyết vứt bỏ bọn họ. Trịnh Xá yên lặng quay đầu nhìn về phía thông đạo sâu hun hút, hắn hít một hơi nói: - Chiêm Lam, tra quét tình hình trên tầng trên, hình như hôm nay nhân viên nghiên cứu muốn di xem Alien bị thuần phục, tìm vị trí của bọn họ. Đi thôi, vừa đi vừa tìm, đồng thời tra quét luôn đường đi đến chỗ lên tầng một! Chiêm Lam yên lặng gật gật đầu, nàng nhắm mắt lại đi theo mọi người, vì phải đi đường nên La Lệ vẫn phải đỡ lấy nàng. Hơn nửa ngày sau nàng đột nhiên nói: - Phải nhanh lên, bọn họ bị Alien đột kích giết chết rất nhiều, chỉ còn bốn người từ trong đó chạy thoát ra được, mau lên... Alien hình như đang ăn mòn thông đạo vận chuyển, không biết bọn họ có thể trốn được bao lâu nữa... Trịnh Xá hít một hơi thật sâu, hắn hạ giọng quát: - Đi thôi! Lên tầng trên... Thời gian nhất định vẫn còn kịp!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 144:  Đột ngột! Nửa giờ (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close