Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 512:  căn phòng bốc cháy đứa bé khóc (2)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 512:  Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trịnh Xá ở trong phòng tắm đang cảm thấy cực kỳ sảng khoái. Mười ngày này hắn căn bản không hề được nghỉ ngơi, một mặt phải chú ý xung quanh có xảy ra chuyện gì không, mặt khác để thử nghiệm nơi đây có phải thế giới trong mơ không, mỗi giờ mỗi phút hắn đều rèn luyện nội lực cùng năng lượng vampire, không ngừng ngưng luyện chân nguyên lực, ngoài ra hắn còn đem đâu suất bát quái lô bố trí ở tám góc phòng. Do mười ngày này hắn không hề ngủ nên đã sớm mệt mỏi, nhân lúc đi tắm lần này cũng cố gắng thả lòng tinh thần đang căng thẳng. “Cẩn thận tính toán lại hành động tiếp theo đi. Nếu như chúng ta đúng là đều ở trong mơ thì phải làm thế nào mới có thể tỉnh lại đây? Sở Hiên đang một mình xếp đặt chuyện gì đó, cũng không nói cho ta một tiếng nào, chỉ hy vọng hắn vẫn có thể thần kỳ như trước, đưa cả đội ta thoát khỏi chỗ nguy hiểm tuyệt vọng này... Nhưng những điều Tiêu Hoành Luật nói là có ý gì? Nguyên nhân của ác mộng, ngoài đánh thức người đang ngủ mơ ra còn có một biện pháp khác cũng có thể khiến người đang mơ tỉnh dậy... Biện pháp đó rút cuộc là gì đây?” Trịnh Xá vốn cũng không phải loại người thông minh tuyệt đỉnh gì, kỳ thật trí tuệ hắn cùng lắm cũng chỉ tương đương với mấy người Zero mà thôi. Có lẽ khi sử dụng mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, trí tuệ hắn sẽ cao hơn mấy người Zero nhưng so với hai người Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật thì vẫn còn kém quá xa. Tình hình trước mắt kỳ quái dị thường, Sở Hiên không nói, Tiêu Hoành Luật nói cũng như không, vì thế hắn chỉ có thể cố ép bản thân suy luận, cẩn thận ngẫm nghĩ hoàn cảnh quỷ dị hiện tại. Nghĩ đi nghĩ lại, Trịnh Xá vẫn không tìm ra nguyên nhân, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba bắt đầu mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật. Dần dần, thế cụ trước mắt bắt đầu hiện rõ trong đầu hắn, mặc dù vẫn còn những chỗ mơ hồ nhưng đối với những tình huống có thể phát sinh đã có chút phương hương, không còn ngu ngu ngơ ngơ như trước nữa. “...Mặc dù vẫn chưa hiểu được chuyện Tiêu Hoành Luật muốn nói với ta, nhưng theo quan điểm của hắn, nếu như chúng ta đúng là đang ở tại thế giới trong mơ thì cường độ của thế giới này hẳn là được thành lập trên một tiêu chuẩn nhất định, tiêu chuẩn này là gì? Ngoài chuyện này ra còn có một vấn đề mấu chốt khác... Đó là vấn đề thời gian.” Trịnh Xá ngắt ngắt mấy sợi tóc vừa gội xong, tiếp tục suy nghĩ. “Trong mơ không có thời gian, có thể bên ngoài đã qua hai mươi ngày, cũng có thể bên ngoài mới chỉ được mấy phút. Hơn nữa theo những lý luận ba thế giới mà Tiêu Hoành Luật đã nói, thế giới trong an toàn và thế giới trong mơ tuyệt cảnh, thời gian của hai thế giới này cũng không tương đương, nếu không khi cô gái kia nhảy ra khỏi cửa sổ, ta nhảy theo ngay sau lại không thấy gì cả. Như vậy, thời gian ở thế giới trong mơ tuyệt cảnh cùng thời gian của thế giới chúng ta đang ở đây hẳn là không tương đương...” “Chờ đã, cô gái kia... Cô ta tên là gì?” Trịnh Xá nghĩ tới đây cả người bỗng đổ mồ hôi lạnh, hắn nhảy vọt ra khỏi bể tắm, tiếp đó đi đi lại lại trong phòng tắm, trong bụng nóng như lửa đốt, hoảng hốt bất an. “Sao lại có thể? Sao ta lại có thể quên được tiên cô gái kia? Đúng rồi, đến cả hình dáng cô ta cũng không nhớ được nữa...” Trong lòng Trịnh Xá cực kỳ hoảng sợ, hoàn cảnh hắn đang ở lúc này đã đủ áp lực khiến người ta cảm thấy khủng hoảng rồi, càng thêm đáng sợ là hắn không ngờ còn phát hiện, trí nhớ mình đã bắt đầu xuất hiện lỗ hổng, cảm giác không thể hiểu nổi này còn đáng sợ hơn bất kỳ kẻ địch nào có thể nhìn thấy trong thế giới hiện thực. Hơn nữa hắn còn nhớ rõ, Tiêu Hoành Luật từng nói, khi thành viên trong đội bị tất cả mọi người quên lãng thì người đó sẽ thật sự chết, bởi vì người đó đã không còn tồn tại nữa. Trịnh Xá hít mấy hơi nặng nề, hắn vội vàng quay sang Zero đang gội đầu bên cạnh, hỏi: - Zero! Ngươi còn nhớ cô gái đã biến mất không? Tên cô ta là gì? Hình dáng trông như thế nào? Zero vội vã ngẩng đầu lên, bấy giờ mới mở mắt ngạc nhiên hỏi: - Cái gì mà cô gái biến mất? Ai cơ? Trịnh Xá định thần lại rồi mới hỏi: - Chính là người mà ta vẫn nói là đã biến mất trong đội ta. Mặc dù mọi người đều nói không có ai biến mất nhưng ta vẫn kiên trì rằng có người đã biến mất, cái cô gái mà ta nói, tên cô ta là gì? Zero ngẫm nghĩ cả nửa ngày rồi mới lắc đầu chắc chắn: - Không, từ trước tới giờ ngươi chưa từng nhắc qua có người biến mất, vì thế ta cũng không biết ngươi đang nói tới ai. Ngoài ra, đội chúng ta có tổng cộng mười hai ngươi, chín tư thâm giả, ba tân nhân, chưa từng có ai biến mất. - Đội chúng ta có mười hai người? Trịnh Xá giật mình nhìn quanh, kinh hãi quát lên: - Đội chúng ta có tổng cộng mười ba người, không mười lăm người mới đúng, sao lại biến thành mười hai người? Sở Hiên, ngươi, Bá Vương, Vương Hiệp... Tiêu Hoành Luật? Tiêu Hoành Luật đi đâu rồi? Zero kỳ quái nhind Trịnh Xá, vội nói: - Trịnh Xá, ngươi quá mệt mỏi rồi, nhiều ngày không ngủ, lại còn thức gác đêm, tắm rửa sạch sẽ xong ngươi tốt nhất là nghỉ ngơi một chút đi, hôm nay để ta gác đêm là được... Trong đội chúng ta không có ai tên là Tiêu Hoành Luật. - Không có? Sao lại có thể không có? Trịnh Xá đã gấp đến độ không còn biết phải nói gì nữa, tình huống trước mắt rất rõ ràng, mỗi một thành viên biến mất, sự tồn tại của người đó sẽ bị các thành viên còn lại quên lãng. Cho dù hắn là người duy nhất có thể nhớ được những thành viên này thì theo thời gian trôi đi, hắn cũng từ từ quên mất bọn họ... Một cảm giác sợ hãi, bất lực lập tức len lỏi lào trong tim hắn. “Tỉnh táo! Tỉnh táo lại, cô gái kia xem ra ta đã hoàn toàn quên mất, những người còn nhớ có Trương Hằng, Tiêu Hoành Luật, vốn Trung Châu đội có tổng cộng mười lăm người, hiện tại chỉ còn mười hai người... Không được, nhất định phải lấy giấy ghi lại tên Trương Hằng và Tiêu Hoành Luật, ngàn vạn lần không được quên tên cùng sự tồn tại của họ! Nếu như những gì Tiêu Hoành Luật nói là đúng, một khi bị tất cả mọi người quên lãng thì sẽ chết... Ít nhất họ ngàn vạn làn không được chết!” Trịnh Xá nghĩ là làm, hắn cũng không giải trừ cơ nhân tỏa tầng thứ ba mà trực tiếp đẩy cửa phòng tắm lao vào phòng thay đồi, lấy khăn lau khô thân thể, đang định mặc quần áo trở lại đại sảnh thì đột nhiên hắn như thoáng ngửi thấy mùi nhựa cháy khét. Lúc này Trịnh Xá vẫn ở trong trạng thái mở cơ nhân tỏa nên hắn lập tức cẩn thận đánh giá mùi khét này, đồng thời chậm rãi tiến về phía tỏa ra. Nơi phát ra mùi khét chính là cửa phòng tắm, Trịnh Xá kỳ quái mở cửa ra nhưng chỉ thấy bên trong đúng là nơi hắn vừa tắm, lúc này bên trong còn có mấy người Sở Hiên, Zero, nhìn qua không hề có gì khác thường. “Là ta nhầm sao? Nhưng mùi này bốc lên quá đột ngột... Hoặc đây là mùi do ác ma Freddy tạo ra?” Do trong kịch bản phim A Nightmare on Elm street, ác ma Freddy bị chết cháy nên mùi khét giống như có thứ gì bị đốt này rất có thể là dấu hiệu Freddy xuất hiện tại thế giới trong mơ an toàn. - Vậy sao? Ác ma Freddy, mục tiếp tiếp theo của ngươi là ta à... Như vậy cũng tốt, chỉ cần giết chết ta là những thành viên còn lại trong đội tự nhiên là không thể nhớ được ta cùng hai người Trương Hằng, như vậy mấy người bọn ta chắc chắn sẽ bị quên lãng... Tới đi! Tới giết ta đi! Ta ở đây, ngươi có gan thì xuất hiện trước mặt ta, giết ta đi! Trịnh Xá khẽ gầm lên phẫn nộ. So với cảm giác không thể nhìn thấy gì, không thể chạm được gì, chỉ có thể chứng kiến thành viên cứ từng người từng người biến mất, còn những người khác thì lại lãng quên họ, cảm giác bất lực, mơ hồ, hắn thật sự không sợ gì tên ác ma kia, không sợ gì mặt đối mặt liều chết giao chiến. Thứ kinh khủng nhất là thứ không biết, chứ không phải kẻ địch có thể nhìn thấy! Cái gì sẽ tới thì không thể tránh được, Trịnh Xá cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, hắn mặc quần áo xong lập tức chạy xuống tầng một, ở đó chỉ có bôn cô gái đang ngạc nhiên nhìn hắn. Trịnh Xá cũng không nói nhiều, tìm một tờ giấy cùng một cây bút đi tới cạnh bàn, tiếp đó viết tên Trương Hằng cùng Tiêu Hoành Luật xuống. Viết xong tên hai người, Trịnh Xá nghĩ ngợi một lúc rồi tiếp tục viết luôn cả tên mười hai người trong đội lúc này, thậm chí cả tên hắn cũng ở đó. Khi Trịnh Xá viết những thứ này, cả bốn cô gái đều tò mò bước tới, Chiêm Lam kỳ quái hỏi: - Đây là thứ gì? Còn cả Trương Hằng và Tiêu Hoành Luật là ai? - Thành viên của Trung Châu đội. Trịnh Xá nói vẻ khẳng định: - Đây đều là thành viên Trung Châu đội chúng ta, hai người này đã biến mất, còn lại mười hai người... Cho dù thế nào đi nữa cũng không được quên mất bọn họ, đến cả những người đã biến mất cũng không thể quên, ta xin các ngươi đấy. Bốn cô gái cũng không biết rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, họ quả thật đã mất đi ký ức về Trương Hằng cùng Tiêu Hoành Luật, nhưng thấy Trịnh Xá nói vẻ chăm chú và trịnh trọng như vậy, bốn người cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng. Khi những người còn lại từ phòng tắm trên tầng ba xuống, Trịnh Xá cũng yêu cầu họ viết tên mình, mỗi người đều ký vào cạnh chỗ ghi tên mình. Sau khi xong xuôi, Trịnh Xá mói nói với những người xung quanh: - Đây là tất cả thành viên của Trung Châu đội chúng ta. Mọi người nhất định phải nhớ thật kỹ, cho dù trong chúng ta chỉ còn lại một người sống sót trở về thì cũng nhất định phải nhớ được tất cả những cái tên này, nhất định! Tất cả mọi người yên lặng nhìn Trịnh Xá, mặc dù họ thật sự không còn nhớ Trương Hằng cùng Tiêu Hoành Luật nhưng thấy Trịnh Xá nghiêm túc như vậy, trong lòng họ cũng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ, chẳng lẽ đúng là có hai người như vậy tồn tại? Chẳng lẽ họ thật sự đã quên lãng thành viên từng có trong đội mình? “Còn mười chín ngày nữa, chúng ta còn mười hai người... Cũng không biết trong chúng ta được mấy người có thể sống sót trở về Chủ Thần không gian đây?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 512:  Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close