Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 617:  cuộc pháo kích khủng bố (1)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 617:  Cuộc pháo kích khủng bố (1)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Tạm thời không nhắc đến chuyện Tây Hải đội đang thương lượng việc tập kích, phía Trung Châu đội thì đang vô cùng tự tin chuẩn bị để phản công. Trời có sụp xuống thì cũng có mấy gã cao to chặn lại rồi, Sở Hiên còn sống thì sẽ có vô hạn các khả năng,, Trịnh Xá còn sống thì không phải sợ chiến đấu chính diện. Đương nhiên, trước mắt chuyện khiến họ đau đầu không phải là những việc này, hiện tại tất cả đều đang khổ sở suy nghĩ xem làm thế nào đưa ra cho các nhân viên chính phủ Mỹ một lời giải thích hợp lý. Vấn đề này cuối cùng vẫn phải dựa vào Vương Hiệp mới giải quyết được. Gã quân nhân này vốn thích đọc các loại tiểu thuyết huyền ào nên chỉ trong thời gian ngắn đã nghí ra một cách giải thích “hợp lý”. Tất cả những người ở đây đều từng bị người ngoài hành tinh bắt cóc để làm thí nghiệm, bọn họ là một bộ phận vật thí nghiệm bị ngoài ngoài hảnh tinh bỏ lại, còn một bộ phận khác thì trở thành tay sai của người ngoài hành tinh, có thể gọi là phản nhân loại... Tuy cách giải thích này thật sự khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi nhưng thế giới này vốn chẳng có gì là không thể xảy ra, cách nói như vậy lại khiến nhân viên chính phủ Mỹ bừng tỉnh. Rất rõ ràng, người ngoài hành tinh tổng tấn công, việc bọn chúng đã sớm điều tra về con người là hoàn toàn đáng tin cậy, mà như vậy cũng hoàn toàn có thể giải thích tại sao Trịnh Xá lại có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, thậm chí cả đạn bắn cũng có thể ngăn cản được. Viên tổng thống Mỹ xuất hiện trong kịch bản gốc của phim sau khi nghe Vương Hiệp giải thích xong hắn lập tức bày tỏ ý hy vọng mấy người Trịnh Xá có thể hỗ trợ bọn họ chống lại sự xâm lược của người ngoài hành tinh, nếu có thể thì thông báo hết cả ngược điểm trong kỹ thuật của người ngoài hành tinh ra. Rất không khéo là, những người biết được kịch bản phim như họ cũng thật sự biết nhược điểm trong công nghệ của người ngoài hành tinh, nhưng nói ra thì thật là nực cười, khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh có vẻ mạnh mẽ vô song vậy mà lại sợ mấy con virus máy tính cỏn con của loài người, đây đúng là một câu chuyện đùa không hơn không kém. Đương nhiên, do vấn đề kịch bản, dù bây giờ có nói cho nhân viên chính phủ biết nhược điểm này thì cũng vô dụng. Trước khi lấy được đĩa bay ngoài hành tinh trong căn cứ nghiên cứu bí mật thì loài người không có biện pháp nào để lây truyền virus tới phi thuyền của người ngoài hành tinh, vì thế cứ đợi đến lúc lấy được chiếc đĩa bay đó rồi hẵng nói thì tốt hơn. Sau khi Vương Hiệp trao đổi xong xuôi, Trịnh Xá bấy giờ mới chấp nhận lời mời của đám nhân viên chính phủ. Tuy họ vốn đã chuẩn bị đi cùng những người này rời khỏi Washing ton nhưng nếu là do chính miệng đám nhân viên này yêu cầu họ đi cùng thì ý nghĩa sẽ khác hẳn, ít nhất là mức độ bị hoài nghi sẽ thấp hơn rất nhiều. Viên tổng thống Mỹ vừa nghe Trịnh Xá đáp ứng lập tức định nói gì đó, bỗng nhiên có một cô gái bước nào, ghé vào tai hắn nói gì đó. Tổng thống ngẩn người, trên mặt lộ vẻ rất cổ quái, bất quá hắn vẫn gật đầu, tiếp đó nhìn Trinh nói xin lỗi rồi chuẩn bị rời đi. Trịnh Xá trong lòng chợt động, vội vàng nói với tổng thống: - Nhớ kỹ, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi Nhà Trắng. Pháo đài trên không đó sắp sửa tấn công chúng ta, nếu chậm một chút, rất có thể tất cả sẽ phải chết hết tại đây... Tổng thống thoáng sửng sốt, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi quay sang nói với một viên sỹ quan khoảng bốn, năm mươi tuổi: - ....Rút lui đi. Sơ tán tất cả nhân viên trong Nhà Trắng, đồng thời phát lệnh sơ tán người dân. Bất kỳ thành phố nào có pháo đài vũ trụ bay phía trên thì dân cư nơi đó đều phải nhanh chóng sơ tán, rút lui. Viên sỹ quan hơi ngạc nhiên, vẫn mang vẻ hoài nghi nhìn sang mấy người Trịnh Xá rồi mới nói với tổng thống: - Vậy còn hai chiếc trực thăng tiếp đón đã xuất phát? Có nên gọi họ về không? Tổng thống do dự một chút, vẻ mặt cũng có vẻ hoài nghi lần hắn không nhìn mấy người Trịnh Xá nữa, cuối cùng thì lắc đầu đáp: - Để họ tiếp tục đi.. Cho dù thế nào chúng ta cũng phải xác nhận cho rõ. Nói đoạn, tổng thống liền cùng cô gái kia rời đi. Sau khi tất cả đi khỏi, Trịnh Xá mới cười khổ nói với các thành viên còn lại trong đội: - Ha, đám người này vẫn không thể yên tâm về chúng ta, thế nào cũng phải để bản thân phải vỡ đầu chảy máu mới chịu. Nói như vậy, diễn viên nam chính trong phim hẳn là cũng đã tới rồi? Independence Day, trong bộ phim chiến tranh giữa con người và người ngoài hành tinh này, nhân loại ở vào thế yếu tuyệt đối. Đối mặt với công nghệ ngoài hành tinh mạnh mẽ vô cùng, loài người thật sự đã tới bờ vực diệt vong, trong tình cảnh đó, diễn viên nam chính David chắc chắn là bước ngoặt của câu chuyện. Trong phim hắn là một nhân viên công tác kỹ thuật vô danh chẳng ai biết tới nhưng lại có tài hoa hơn người, có trái tim nhân ái tự nhiên, luôn mơ mộng một ngày có thể trở thành đấng cứu thế, có thể để cho thế gian không còn ô nhiễm nữa. Trọng trận chiến cực kỳ quan trọng này, hắn phát hiện ra nhược điểm của người ngoài hành tinh, cũng chính hắn cảnh báo mấy người tổng thống Mỹ, nhờ đó họ mới có thể rời khỏi Washington trước khi pháo kích diễn ra, nếu không kết quả cuộc chiến giữa loài người và người ngoài hành tinh này sẽ hoàn toàn biến đổi. - Sau đó thì sao? Chúng ta cứ như vậy lên máy bay tới khu vực 51? Sau khi tất cả đều rời đi, Lâm Tuấn Thiên đột nhiên lên tiếng hỏi. Những lời này khiến cho mọi người đều ngạc nhiên, trừ Sở Hiên, tất cả những người còn lại, kể cả Trịnh Xá đều kỳ quái nhìn hắn. - Ừm, đúng vậy. Chúng ta phải dùng máy bay rời khỏi Washington, nếu không khi chủ pháo bắn xuống, mọi người có thể sẽ đều phải chết ở đây. À à, cứ yên tâm, chúng ta đã sơ bộ thay đổi kịch bản, thời gian rút lui khỏi Nhà Trắng lần này sớm hơn trong kịch bản gốc nhiều, chắc là sẽ không chật vật như vậy nữa, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc mới tránh được dư ba từ vụ nổ… Trịnh Xá nghĩ ngợi một thoáng rồi an ủi nói. Lâm Tuấn Thiên mấp máy miệng, mấy lần muốn nói nhưng lại thôi, rồi đến cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm, nói” - Chúng ta thì không sao rồi… Vậy còn bọn họ? Người dân của nước Mỹ thì sao? Bọn họ vẫn phải chết sạch giống như trong kịch bản gốc ư? Trịnh Xá cùng những người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, tất cả cùng lắc đầu không nói, chỉ có Trịnh Xá thở dài đáp: - Không có cách nào, chúng ta không cứu nổi họ… Nhớ cho kỹ, chúng ta chẳng qua chỉ là một đám người vì sinh tồn mà giãy giụa thôi, đối với những chuyện vượt khỏi sức mạnh của mình, chúng ta không thể quản nổi mà cũng chẳng có sức mà quản. Có lẽ ngươi sẽ cảm thấy bọn ta rất tàn khốc, hoặc là giải dối nhưng trước khi ngươi có được sức mạnh… Ngươi chỉ có thể nhẫn nhịn mọi chuyện, giống như bọn ta vậy… Khi Trịnh Xá nói ra những lời này, nhất thời mọi người trong phòng hội nghị đều lầm vào trầm mặc, tất cả im lặng không nói, giống như đã tự chìm vào trong suy tư. Trong phòng hội nghị chỉ còn lại tiếng gõ máy tính đứt quãng của Sở Hiên vọng đi vọng lại. “Đúng thế, sức mạnh không phải là vạn năng, chỉ có sức mạnh không thì chắc chắn không đủ… Nhưng nếu cả sức mạnh để bảo vệ ước mơ của mình cũng không có thì đến cuối cùng chỉ có thể nhận lấy thất vọng cùng hối hận… Vậy sức mạnh của ta thì sao? Đã đủ để bảo vệ ước mộng của chính ta chưa?” Trịnh Xá yên lặng nghĩ thầm, hắn khẽ siết nắm tay rồi lại nhìn ra ngoài cửa phòng hội nghị. Ở đó, rất nhiều nhân viên chính phủ Mỹ đang vội vàng chạy đi chạy lại, tay cầm một số tài liệu quan trọng, bận rộn chỉnh lý. Xem ra lệnh rút lui khẩn cấp này căn bản không thể nhanh chóng hoàn thành, ít nhất là trước khi đám nhân viên chính phủ này hiểu được sự khủng bố của chủ pháo thì đối với họ à nói, những tài liệu bí mật lưu trữ trong Nhà Trắng vẫn quan trọng hơn… “Ít nhất là chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có sức phản kháng, tuy bây giờ lực lượng vẫn còn yếu nhưng Ma động pháo chắc vẫn có thể phá hủy được một đến hai pháo đài vũ trụ. Tuy chưa chứng kiến tận mắt, cũng không rõ ràng tàu chính của người ngoài hành tinh cụ thể lớn từng nào nhưng trong phim nó bị một quả bom nguyên tử phá thành mảnh vụn, vậy thì nếu dùng Ma động pháo trực tiếp oanh kích… Có điều cũng thật đáng tiếc, Đông Hoàng chung cùng Tạo hóa ngọc điệp, nếu có thể sử dụng thì còn phải lo lắng tình hình thế này sao?” Trịnh Xá đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài. Lúc này sắc trời đã dần tối, thời gian chủ pháo của pháo đài vũ trụ tấn công đã càng lúc càng gần. Hắn vừa suy nghĩ hành động tiếp theo, vừa nhìn về phía Sở Hiên. Không biết tại sao, Sở Hiên vốn là bộ não của cả đội nhưng trong bộ phim kinh dị này hắn lại chẳng hề có hành động gì, nếu như không phải hắn đang xếp đặt một thế cục nào đó không thể nói ra thì là tự bản thân hắn đã xuất hiện vấn đề… Mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp chăng? Thời gian liên tục trôi đi, sau khoảng mười phút, mấy nhân viên đến gõ cửa phòng hội nghị chỗ mọi người đang ngồi, tiếp đó thông báo họ sẽ cùng tổng thống lên máy bay rời khỏi Washington, đồng thời nói với họ trực thăng đã tới sân Nhà Trắng, hy vọng họ có thể nhanh chóng lên trực thăng tới sân bay, từ đó chuyển sang Air Force 1. Mọi người theo mấy nhân viên này đi dọc hành lang, quả nhiên nhìn thấy tổng thống đang ôm con gái, bên cạnh hắn là một nữ nhân viên cùng hai người đàn ông một già một trẻ, tiếp đó mới đến mấy quan chức chính phủ quan trong, những người này vội vã theo hành lang ra ngoài bãi cỏ quanh Nhà Trắng. Trịnh Xá cũng không để ý tới tổng thống, trực tiếp hỏi người trẻ tuổi sau lưng hắn: - Còn bao nhiêu thời gian? Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, tổng thống há hôc một nhìn người trẻ tuổi kia, người đó lại càng lộ vẻ kỳ quái vô cùng. Bất quá lúc này mọi người đều đang khẩn trưởng, hắn cũng không chần chừ, mở máy xách tay đang cầm lên, nhìn qua một chút nói: - Ba phút năm mươi bảy giây…. - Từ đây đến lúc ngồi lên Air Force 1 tổng cộng cần bao nhiêu thời gian? Trịnh Xá vội vàng hỏi tổng thống Tổng thống hiển nhiên là cũng không biết thời gian chi tiết, hắn quay lại nhìn một viên sỹ quan cấp phía sau. Người này suy nghĩ một thoáng rồi đáp: - Đại khái khoảng hai, ba phút… - Vậy thì nhanh lên! Nếu không muốn mất mạng phải cố gắng chạy khỏi Washington trước khi chủ pháo khai hỏa… Nếu không, chúng ta đều sẽ chết! Trịnh Xá giơ tay lên, hạn chế của Chủ Thần hiện trên đồng hồ đeo tay quả nhiên đã biến mất, bắt đầu từ lúc này… Cuộc chiến Independence Day đã thực sự khai mạc!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 617:  Cuộc pháo kích khủng bố (1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close