Truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền : chương 3393:  một cái tát chuyện (2)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Chương 3393:  Một cái tát chuyện (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Dù sao chuyện hắn có Linh Lung Trân Châu Tháp, rất nhiều người đều biết, không tính là bí mật gì. - Hắc hắc. Cho là có Thiên Đạo Thần binh liền có thể ngăn trở công kích của ta? Ngươi sai rồi! Thực lực bản thân không đủ, chỉ bằng vào một món bảo vật, là không thể nào ngăn trở ta! Hôm nay ta liền để ngươi biết chênh lệch giữa ngươi và ta rốt cuộc lớn bao nhiêu! Để ngươi biết, món bảo vật này, sẽ rơi vào trong tay của ta! Bắc Hư lão nhân rít lên một tiếng, Lôi Điện ở trong lòng bàn tay lần nữa biến hóa. Lần này điện mang mang theo màu lam nhạt, thẳng tắp phóng tới Nhiếp Vân. - Những Lôi Điện này... mang theo lực lượng công kích linh hồn? Nhìn thấy những tia chớp màu lam này, Duyên Hoắc Vương tử còn có chút xem không rõ, nhưng Hằng Cổ cùng là Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, nhìn nhất thanh nhị sở. Những tia chớp màu lam này mang theo lực lượng công kích linh hồn, có thể không nhìn phòng ngự vật lý đâm thẳng linh hồn. - Thật mạnh... Nghĩ đến điểm này, phía sau lưng Hằng Cổ xuất hiện một lớp mồ hôi lạnh. May trước đó không đối nghịch hắn, nếu không, chỉ bằng vào loại Lôi Điện này công kích, hắn liền ngăn cản không nổi. - Cái này là toàn bộ thủ đoạn của ngươi? Thời điểm mọi người ở đây cho rằng thiếu niên bị công kích, cho dù có Thiên Đạo Thần binh cũng ngăn không nổi, Nhiếp Vân mở miệng lần nữa, trong mắt mang theo thất vọng. - Ngươi... Không có việc gì? Thấy đối phương tỉnh queo, giống như không có bất kỳ cảm giác gì, Bắc Hư lão nhân khó mà tin được. Thiên Đạo Thần binh lợi hại không giả, nhưng nhiều nhất ngăn cản công kích vật lý, điện mang của hắn công kích linh hồn, chỉ cần linh hồn không đủ, có thể trực tiếp đánh tan, làm sao sẽ không có việc gì? - Ta đương nhiên không có việc gì, ngươi đã thi triển ra toàn bộ thủ đoạn, ta cũng chỉ phải động thủ! Nhiếp Vân lắc đầu, tiến về phía trước một bước, căn bản không đi quản điện mang rậm rạp chằng chịt trước mắt, bàn tay đánh ra. - Cái gì? Nhìn thấy hắn vỗ đến một chưởng, Bắc Hư lão nhân muốn trốn tránh, lại phát hiện, vô luận như thế nào cũng tránh không ra, giống như thủ ấn của đối phương ẩn chứa một loại quy tắc đặc thù, để hắn vô luận chạy trốn tới chỗ nào cũng tránh không thoát. Ba! Một cái tát rút ở trên mặt, đầu của Bắc Hư lão nhân xoay chuyển, lăng không bay ra ngoài, đụng lên vách tường hoàng cung, mặt mũi tràn đầy bụi đất. - Cái gì? - Một cái tát tát bay Bắc Hư lão nhân? - Cái này... Cái này sao có thể... Tất cả mọi người điên rồi. Bắc Hư lão nhân là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, trong lòng mọi người là nhân vật tựa như thần thoại... Một cái tát đánh bay? Thật hay giả? Người thiếu niên trước mắt này không phải chỉ là Vương cảnh viên mãn sao? Loại thực lực này, ở trong Hoàng cung làm hộ vệ cũng không có tư cách, làm sao có thể một tát quất bay cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh? - Có thể thi triển ra lực lượng lôi điện mạnh mẽ như vậy, nói rõ lý giải Lôi Điện Đại Đạo không yếu, ta sẽ không khách khí! Một tát quất bay Bắc Hư lão nhân, Nhiếp Vân giống như làm một sự tình không có ý nghĩa, cười nhạt một tiếng, bước một bước, đi vào trước mặt đối phương, bàn tay chộp tới. Hô! Giống như nắm một con gà con, xách Bắc Hư lão nhân lên. - Ngươi... không phải Vương cảnh viên mãn... Ngươi là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, nếu không không có khả năng có thực lực như thế... Bị một tát quất bay, lục phủ ngũ tạng của Bắc Hư lão nhân đều rạn nứt đau đớn, giờ phút này lại bị xách lên, sắc mặt trở nên vàng như nến, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. Ở trước mặt đối phương, hắn không có năng lực phản kháng chút nào, nói rõ thực lực của đối phương không phải Vương cảnh viên mãn đơn giản như vậy... Khẳng định không yếu hơn mình. Thâu Thiên Tá Thọ lại có Thiên Đạo Thần binh... sớm biết như vậy, mình sẽ không nhúng vào vũng nước đục này a! Bất quá, giờ phút này lại nghĩ rời đi đã chậm. Nhiếp Vân híp mắt, lòng bàn tay thiêu đốt một đạo hỏa diễm. - Không... Hỏa diễm nhen nhóm ở trên người Bắc Hư lão nhân, phát ra một tiếng gào thét thảm thiết. Gào thét vang lên một hồi, liền chậm rãi yếu bớt, một cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, biến thành tro bụi. Phù phù… một quyển thư tịch rơi trên mặt đất. - Quả nhiên có! Sắc mặt của Nhiếp Vân vui vẻ. Bình thường lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm, đều sẽ ghi chép lại Đại Đạo tu luyện, vừa rồi Nhiếp Vân cũng không xác nhận có hay không, dùng hỏa diễm thiêu đốt sạch sẽ, quả nhiên phát hiện thứ này. Thứ này dung nhập thân thể, chỉ có bỏ mình mới có thể xuất hiện, bình thường cường giả sau khi chết đều hy vọng có thể có người truyền thừa y bát, xem ra Bắc Hư lão nhân này cũng không ngoại lệ. - Luyện hóa! Tinh thần khẽ động, thư tịch bị Nhiếp Vân thu nhập thân thể, thời gian nháy mắt liền luyện hóa. Trong nháy mắt, liền cảm thấy đối với Lôi Điện Đại Đạo có lý giải cùng cảm ngộ kinh người. - Bắc Hư lão nhân... bị một chiêu đánh giết? Hằng Cổ đứng ở một bên xém chút nữa ngất đi. Trước khi Bắc Hư lão nhân đến, hắn cho rằng mình là người mạnh nhất thế giới, sau khi đối phương đến, mới hiểu được giống như ếch ngồi đáy giếng, Bắc Hư lão nhân cường đại vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn! Vốn cho rằng Bắc Hư là cường đại nhất, giờ phút này mới biết, loại ý nghĩ này ngây thơ cỡ nào. Thiếu niên thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi kia, lại là đáng sợ nhất! - Không có khả năng... Bắc Hư lão nhân là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, tinh thông các loại bí thuật, càng lĩnh ngộ Lôi Điện Đại Đạo xếp hạng thứ hai mười... Làm sao sẽ bị một chiêu đánh giết! Ta không tin... Duyên Hoắc Vương tử sắp điên rồi. Vốn cho rằng có Bắc Hư lão nhân tọa trấn, muốn đánh giết Nhiếp Vân này dễ như trở bàn tay, nằm mơ cũng không nghĩ đến chỗ dựa lớn nhất lại bị một chiêu miểu sát. Chuyện gì xảy ra? Vì sao gia hỏa này lại có thực lực mạnh như vậy? - Không có gì không thể cả! Luyện hóa xong cảm ngộ của Bắc Hư lão nhân, Nhiếp Vân nhìn về phía bọn người Duyên Hoắc Vương tử. - Ngươi... Không thể giết ta, ta là hậu nhân của Phổ Thiên Đại Đế, chúng ta có chung huyết mạch... Thấy ánh mắt của hắn không có một tia biểu lộ, Duyên Hoắc Vương tử không còn khí thế như trước, vội vàng hô. - Hiện tại cầu xin tha thứ đã chậm! Đối với kẻ muốn giết mình, Nhiếp Vân luôn không nương tay, lại nói gia hỏa này còn muốn giết bọn người Nhữ Hạ vương tử, là tội không thể tha. Ngón tay búng một cái, hỏa diễm đi vào trên người bọn hắn, ngay cả kêu thảm cũng không phát ra, bọn người Duyên Hoắc Vương tử liền hóa thành tro bụi, biến mất vô ảnh vô tung.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Tận Đan Điền

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền Chương 3393:  Một cái tát chuyện (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close