Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 239: ai mói là chủ

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Chương 239: Ai mói là chủ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Mạch thống lĩnh đạo quân yêu thú tìm đến nơi Kim Hào chết, sục sạo mãi một hồi lâu trong đống bột mịn đó vẫn không tim ra được Khống Hồn Trùng của mình, nét mặt không khỏi trầm xuống, như bị đóng băng.

Mỗi một con Khống Hồn Trùng của võ giả Thiên Lang Quốc đều quý giá vô cùng. Thực tế không phải bản thân con trùng tử này có giá trị cao, mà đúng ra là vì trên người chúng có tơ thần hồn của bọn họ.

Đây cũng không phải là chuyện chơi. Một khi tơ thần hồn mà rơi vào tay kẻ địch và bị phần luyện, thì thần thức chắc chắn sẽ bị hao tổn. Nếu trong lúc kịch chiến mà lâm vào tinh thế như vậy, thì chắc chắn sẽ thất bại thảm hại, thậm chí mất mạng.

Vì lẽ đó, mỗi khi có yêu thú bị khống chế chết đi, Từ Mạch đều gấp rút đến nơi yêu

thú chết để thu hồi Khống Hồn Trùng.

Còn lần này, nàng không tìm thấy.

Nhận thấy sự thay đổi trên sắc mặt của Tử Mạch, Lãnh San đứng sau lưng nàng không kìm được cười nhạt liên tục, vẻ mặt khoan khoái rõ rệt.

Tử Mạch khẽ hừ một tiếng, rồi nhắm mắt lại, tập trang cảm thụ.

Tuy nàng chưa tu luyện được thần thức, không thể tìm kiếm trên diện rộng, nhưng dù gì tơ thần hồn lưu lạc bên ngoài cũng có cùng căn nguyên với thần hồn của chính nàng, nên vẫn có thể cảm giác được trong một phạm vi nhất định.

Chi rà soát sơ qua một lát, gương mặt Tử Mạch lại thoáng hằn lên thứ thần sắc cổ

quái. Nàng quay người nhìn về một hướng mỉm cười, ánh mắt kỳ dị vô định.

Mấy chục con yêu thú nhanh chóng tản ra, bao bọc lấy khu vực đó. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Lãnh San ngạc nhiên, từ động tác và thần thái của Tử Mạch, nàng nhận ra có điều bất

Nàng hận Tử Mạch đến thấu xương, hận ả đã dùng tấm thân trong sạch của mình để hứa hẹn với Kim Hào, càng hận ả vì đã giở trò sỗ sàng với mình, vốn cứ tưởng lần này Tử Mạch sẽ phải nếm mùi cay đắng, Lãnh San ôm ấp tâm trạng của kẻ vui sướng trước tai họa của người khác mà chờ xem kịch hay, nào ngờ thế cục này diễn ra theo hướng này.

Lẽ nào cao thủ đã giết Kim Hào vẫn còn ở đây? Hắn làm vậy chẳng phải tự nạp mạng hay sao?

Xào xạc... Trong bụi cây chợt có tiếng lá lay động, một thân ảnh vụt qua tầm mắt Lãnh San.

Tử Mạch chi tay, lũ yêu thú kia liền đồng loạt lao đến hướng của thân ảnh đó. Tiếng cười khanh khách vang lên, nàng vừa cười vừa hô hào:

- Đừng chạy nữa, ngươi chạy không thoát đâu, bị Khống Hồn Trùng của ta chui vào người thì cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể cũng phải mò về tim ta thôi. Ngoan ngoãn phục tùng ta đi, ta sẽ không làm khó ngươi đâu!

- Khi thật, ta biết ngay con trùng tử đó có vấn đề mà!

Tiếng chửi rủa cùng hơi thở gấp gáp vang lên từ trong bụi cây, điều đó càng khiến Tử Mạch đắc ý, cười run rẩy mình mẩy.

Lãnh San khẽ thở dài, chút hy vọng vừa vụt sáng đã bị dập tắt trong nháy mắt.

Thì ra, cái tên giết chết Kim Hào cũng tráng Khống Hồn Trùng! Hắn là thằng ngốc, kẻ ngu si hay là tên óc heo vậy?

Cái tên trong bụi cây đó quả nhiên không trốn chạy nữa, chưa được mấy hồi đã bị mấy chục con yêu thú bao vây, bó tay chịu trói, sau đó tất tả bước ra.

Khi đã nhìn rõ gương mặt người này, Lãnh San không khỏi rùng mình, như không thể tin nổi vào mắt mình.

Kim Hào có thể nhận ra Dương Khai, vậy thì không lý nào Lãnh San lại không nhận ra? Nhưng chính vì nhận ra, Lãnh San mới không dám tin. Nhìn đau đáu vào Dương Khai, suy nghĩ chợt xoay chuyển, cân nhắc những được mất trong đó.

Dương Khai mang bộ mặt cam chịu bất đắc dĩ quay trở lại, dừng bước cách Tử Mạch

và Lãnh San ba mươi trượng, hắn cười khổ:

- Cô nương, đó là thứ trùng tử gì vậy?

- Khống Hồn Trùng chỉ riêng Thiên Lang Quốc ta có. Trúng phải loại trùng tử này, thì ngươi sẽ trờ thành thủ hạ của ta.

Tử Mạch kiên nhẫn giải thích, lướt mắt nhìn qua Dương Khai một lượt. Thấy hắn chi là một tên thiếu niên, nàng ngạc nhiên vô cùng. Không ngờ được kẻ giết Kim Hào lại còn trẻ đến thế.

- uầy, ngàn lần không nên, vạn lần không nên. Không nên lục lọi thi thể của Kim

Hào!

Dương Khai than ngắn thở dài, khổ sở cực kỳ, rồi lập tức nhếch miệng cười:

- Cô nương, giờ ta là người của cô nương rồi, cô nương muốn xử trí thế nào. Có phải giúp cô nương làm ấm giường mỗi tối không?

Tử Mạch nhoẻn miệng cười, yêu kiều vô cùng:

- Được thôi, chi sợ ngươi không chịu nổi thôi.

Đối phương trắng trợn như vậy, khiến Dương Khai cũng trợn trừng hai mắt. Tử Mạch nhìn thấu hết biểu cảm của hắn, bèn cười mãi không thôi.

- Nếu ta nói cho ngươi biết một tin hữu dụng, ngươi có thể thả ta đi được không? Lãnh San đột nhiên lên tiếng, hai mắt nhìn đau đáu vào Dương Khai.

- Tin gì?

Tử Mạch nhíu mày.

- Liên quan đến hắn.

Lãnh San chỉ về phía Dương Khai, vẻ mặt vô cảm.

Dương Khai cười nhạt, nhưng trong lòng thì xáo động, âm thầm vận chân nguyên đề phòng. Tuy hắn không biết nữ đệ tử Quỷ Vương Cốc này muốn nói gì, nhưng dám chắc đó là điều bất lợi đối với hắn.

Tứ phía đã bị phong tỏa bởi mấy chục con yêu thú. Nếu bọn chúng mà xông cả lên, thì chắc chắn mình phải dùng đến Dương Viêm Chi Dực để thoát thân.

- Ngươi hãy đồng ý với ta trước đi.

Lãnh San cò kè.

- Ta không thể thả ngươi đi. xem tại TruyệnFULL.vn

Tử Mạch chậm rãi lắc đầu. Lãnh San vẫn bình thản, chờ đợi vế câu tiếp theo, nàng vốn không mong đợi mấy.

- Có điều... Ta có thể đối tốt với ngươi hơn một chút, cùng lắm thì sau này ta sẽ không ức hiếp ngươi nữa.

- Hãy nhớ kỹ lời ngươi nói, bằng không dù ta có phải sống chết với ngươi cũng sẽ không chấp nhận mối nhục đó nữa!

Lãnh San đã đạt được mục đích của mình, bèn chỉ thẳng vào Dương Khai:

- Thứ công pháp mà tên này tu luyện thuộc tính dương!

Trước đây Lãnh San đã từng giao chiến với Dương Khai, nên biết được thuộc tính nguyên khí của hắn. Mà loại thuộc tính này lại chính là khắc tinh của Khống Hồn Trùng! Vì thế, ngay khoảnh khắc Lãnh San nhận ra Dương Khai, nàng đã biết hắn không hề bị Khống Hồn Trùng khống chế. Hắn giả vờ chẳng qua chi để tương kế tựu kế thôi.

Lãnh San nghĩ, với thực lực của Dương Khai thì hoàn toàn không thể giết nổi Tử

ngay tức khắc, chi bằng tiết lộ sự thật này ra trước khi hắn chết, thừa cơ kéo ít lợi ích về mình. Do đó sau một chốc do dự, nàng đã tiết lộ chuyện này cho Tử Mạch.

Ai chết nàng chẳng quan tâm, nàng chi quan tâm mỗi bản thân mình thôi.

Nụ cười của Tử Mạch lập tức cứng đơ, nàng quay phắt lại, nhìn Dương Khai bằng ánh mắt lạnh lẽo, đằng đằng sát khí.

Ngay khoảnh khắc nàng ngoảnh lại, Dương Khai đã lập tức bức con Khống Hồn Trùng ra khỏi cơ thể, cầm nó trong tay, hắn cười gằn:

- Ta biết trên người con trùng tử này có tơ thần hồn của ngươi, nếu không muốn tốn thương thần hồn thì hãy ngoan ngoãn nghe lời đi, bằng không, ta sẽ thiêu chết nó ngay!

Tử Mạch thất sắc ngay lập tức.

Dương Khai cười khẩy, thong dong bình tình.

Lãnh San vẫn một bộ mặt vô cảm, thờ ơ hờ hững.

Một lát sau, Tử Mạch đột nhiên lại che miệng cười phá lên:

- Ngươi nên tranh thủ thiêu nó đi khi ta chưa còn chưa chuẩn bị gì cả, có thế thì ta sẽ nắm chắc phần thương tổn, và biết đâu ngươi sẽ có cơ hội được sống. Nhưng nếu ngươi muốn dùng đó để uy hiếp ta, thì vô cùng sai lầm rồi.

- Ồ? Ta xin rửa tai lắng nghe.

Dương Khai nhướn mày, vẻ mặt vẫn không thay đồi.

Tử Mạch lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi đã biết trên người con trùng tử đó có tơ thần hồn của ta, thì sao lại không biết ta có thể thu hồi nó về?

Vừa nói, Tử Mạch điều khiển ý nghĩ, sợi tơ thần hồn trên người con tràng tử đó lập tức quay trở về đầu nàng.

Dương Khai chẳng những không kinh hãi, ngược lại còn bật cười ha hả, tiếng cười càng lúc càng to, vang rền như sấm.

Tiếng cười vừa ngông cuồng, vừa phóng túng đó khiến Tử Mạch thấy rất bất thường. Gã thiếu niên này ung dung đến vậy, một là hắn còn có hậu thủ, hai là hắn điên rồi. Nhưng nhìn vẻ đắc ý đó, rõ ràng là hắn vẫn tỉnh táo, đâu có chút dấu hiệu của kẻ điên?

Nếu là người khác, Tử Mạch còn có hứng thú nạp làm thủ hạ, nhưng với võ giả tu luyện nguyên khí thuộc tính dương thì tuyệt đối không thể giữ. Mặt đằng đằng sát khí, Tử Mạch giơ một cánh tay ngọc lên, đang định hạ lệnh cho đám yêu thú vồ sát, thì chợt tiếng cười của Dương Khai vụt tắt, hắn khinh bạc nhìn nàng, quát lên:

- Ngươi giết được ta sao?

-Á...

Tử Mạch đột nhiên la lên thảm thiết, ôm đầu gục xuống, run cầm cập.

Biến cố bất ngờ khiến Lãnh San cũng chết điếng người, nàng kinh ngạc nhìn Tử Mạch đang kêu la không ngớt, rồi lại ngấng lên nhìn Dương Khai vẫn ung dung điềm đạm từ đầu đến giờ, trong lòng chợt nảy sinh một cảm giác quái lạ.

Sao lại thế này? Hai người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lãnh San thậm chí còn

chưa thấy cả hai giao thủ, mới chỉ cười cười nói nói, mà Từ Mạch đã rơi vào vận hạn.

Grừ...

Thay đổi trong cảm xúc của Tử Mạch kéo theo phản ứng của mấy chục con yêu thú kia. Con nào con nấy cũng nhe răng há miệng, gầm rú không ngừng, tiến bước áp lại gần Dương Khai.

- Bảo lũ yêu thú này cút ngay, bằng không ta sẽ hủy thần thức của ngươi ngay lập tức, biến người thành đồ phế vật!

Dương Khai lạnh lùng uy hiếp.

Tử Mạch cố nén cơn đau bứt rứt trong đầu, không chút do dự, lập tức hạ lệnh.

Lũ yêu thú nhìn Tử Mạch, xua tan địch ý rồi thoái binh ra tứ phía, vây kín cả ba

người giữa khoảng cách trăm trượng.

- Ngươi rất biết điều!

Dương Khai cười khẩy bước lên trước, nắm tóc Tử Mạch lôi nàng đứng dậy.

Thái độ tàn nhẫn điên cuồng này khiến Lãnh San khẽ giật mình, bất giác giật lùi mấy

bước.

- Tốt nhất ngươi đừng có nhúc nhích, lát nữa ta sẽ tính sổ với ngươi sau!

- Ta xin nghe lời... Việc gì ta cũng nghe ngươi hết, xin đừng giày vò ta nữa...

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lâm Tiếu không phải cô nương.
Bạn có thể đọc truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) Chương 239: Ai mói là chủ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close