Truyện Già Thiên : chương 697: tinh không cổ lộ mênh mông

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 697: Tinh không cổ lộ mênh mông
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trên Trái Đất xa xôi kia cũng không chỉ có một mình Phật Đà, trong cùng thế hệ đó tối thiểu còn có một vị cổ nhân đại trí tuệ nữa.

Hai ngàn năm trăm năm trước, Trung Quốc cổ có bách gia đua nở, chư tử đều xuất thế, mỗi người đều là hạng tài ba trác tuyệt, ai nấy cũng đều danh chấn cổ kim, trên bầu trời lịch sử đều để lại ấn ký không thể xóa nhòa.

Chưa nói tới những người khác, chỉ nói riêng tới Lão Tử, thì cũng đã đủ để so sánh với Phật Đà rồi, Thích Ca Mâu Ni là thần minh, có đại thần thông, còn Lão Tử có đại trí tuệ này không nghi ngờ gì nữa cũng là một vị thần nhân như vậy.

Bọn họ nhanh chóng đứng dậy, đi tới trước một lạc ấn khác, lão già cưỡi trâu xanh đi về hướng tây, rất vô vi và thanh thản.

Quả nhiên cũng có những chữ nhỏ được khắc lại, tổ hợp cùng một chỗ mới trở thành bức đồ hình cưỡi trâu xanh như vậy, đây cũng là dòng chữ chỉ đường cho hậu nhân.

Hai cổ nhân này khẳng định sẽ không lưu lại ấn ký một cách bừa bãi, bọn họ hơn phân nửa là biết được còn có người đời sau tới đây, do đó mới ghi lại con đường đã đi qua tại đây.Bàng Bác giục, hắn đối với những chữ này thì đều mù tịt.

Tuy Diệp Phàm có chút nghiên cứu đối với cổ văn, nhưng lúc này cũng phải nhíu mày, có một số ít là chung đỉnh văn, còn số còn lại thì là giáp cốt văn.

Không chỉ là hắn, cho dù là các nhà nghiên cứu về thứ này cũng không có khả năng đọc một cái được luôn, cũng không có nhiều người dịch được hai loại văn tự này trên Trái đất.Hắn chỉ có thể phân tích rõ ra một câu liền mạch như vậy, ngoài ra còn có một số danh từ, nhưng lại bị ngăn cách bởi các từ không biết khác, giống như là các từ , , , , , các loại khác.Bàng Bác cũng không biết nói gì cho phải.

Trong sách cổ có ghi lại ràng Lão Tử đi về phía tây, một vị quan là Duẫn Hi trông thấy có khí tức tường hòa di động, thì ra đúng là Lão Tử cưỡi trâu xanh đi qua đó.

Lão Tử xuất hiện lần cuối cùng ở Trung Quốc cổ chính là tại Hàm Cốc Quan, khi đó tử khí đông lai, lưu lại bản Đạo Đức Kinh có năm ngàn chữ, được Duẫn Hi ghi nhớ, từ đó về sau không còn hiện ra trên đời nữa.

Diệp Phàm cũng cảm thán một phen, ở một vùng tinh không khác, hắn chưa bao giờ cho ràng Lão Tử lợi hại như thế nào, chỉ cho rằng đây là một cổ nhân có đại trí tuệ. Mà hiện giờ hắn không thể không thừa nhận, đây là một vị tu hành giả, đi tới tận bờ bên kia của tinh không bỉ ngạn.

Phật Đà, Lão Tử gần như sinh ra cùng một thời đại, đều là nhân vật hai ngàn năm trăm năm trước, đây là trùng hợp sao?Diệp Phàm tự nói.

Hơn hai ngàn năm trước, chư tử trên Trái đất đều xuất thế, gần như ở cùng một thời đại, không cách biệt nhau nhiều lắm, đây chỉ là trùng hợp, hay là có huyền cơ nào đó?

Thế giới này có Phật giáo, lại không phải là Phật giáo của Thích Ca Mâu Ni, có thể là A Di Đà Phật vì báo đáp ân tỉnh nên mới tới đây, trên Trái đất cũng có thuyết pháp này.

Nhưng trên thế giới này cũng có Đạo giáo, lại cũng không phải là đạo của Lão Tử, rất khó tìm ra gốc gác của nó.Diệp Phàm không kìm nổi lên tiếng hỏi.Cơ Hạo Nguyệt lắc đầu nói.

Nếu nói về Đạo giáo thì không chỉ nói thế giới này, cho dù là ở một vùng tinh vực kia, cũng rất khó nói rõ nó bắt nguồn từ đâu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nếu đề cập tới Đạo giáo, không thể không đề cập đến học thuyết Hoàng Lão, nếu đề cập tới Hoàng Lão, lại không thể không nhắc về thời kỳ xa xưa trước cả khi đó.

Lão Tử là nhân vật hai ngàn năm trăm năm trước, Hoàng trong Hoàng Lão cũng tồn tại hơn bốn ngàn năm trước, là nhân vật gần năm ngàn năm trước.

Đạo giáo là do đời sau đặt tên, trên thực tế có thể ngược dòng về vô tận năm tháng trước kia, trong dòng sông lịch sử chậm rãi này, rất khó tìm được điểm khởi đầu của nó.

Lão Tử không lưu lại nhiều dấu vết trên thế giới này, nếu hắn dọc theo tinh không cổ lộ đi tới đây, rốt cuộc thì đã đi tới nơi nào?

Tinh môn do cổ nhân lưu lại có thể đi thông tới những nơi không biết rõ trong vùng tinh không vô tận xa xôi, rốt cuộc thì điểm kết thúc là ở đâu? Diệp Phàm cũng không biết, nhưng ít nhất hắn cũng cảm giác rằng thế giới này không phải là điểm cuối, phía trước còn còn cổ tinh nữa.

Trong quan tài cực lớn bằng đồng thau có một bức đồ hình được khắc lên, hắn và Bàng Bác đã từng tận mắt nhìn thấy, đó là một vùng tinh không rực rỡ, Trái đất, bắc đẩu chỉ là một góc nhỏ xíu trong đó, còn có con đường mênh mông rộng lớn phía trước.Diệp Phàm thầm nhủ trong lòng.

Nếu như Phật Đà, Lão Tử đều được coi như thần minh, vậy thì những nhân vật khác thì sao, họ cũng đâu phải là người bình thường?

Đáng tiếc, điều này rất giống như pháo hoa trên trời, bừng sáng rồi biển mất, chỉ thỉnh thoảng mới được người ta nhắc đến mà thôi.Trong Trung Quốc cổ, các loại Tử Vi cổ tinh, tinh tượng, hai mươi tám tinh vực đều là một bức thiên đồ thật lớn, tinh không cổ lộ do cổ nhân sáng tạo ra, rốt cuộc thì điểm cuối là ở nơi nào?

Những người còn sinh ra sớm hơn cả Lão Tử, còn có bảy mươi hai vị Vương thời thượng cổ tiến hành phong thiện trên đỉnh Thái Sơn, có phải bọn họ cũng bước lên tinh không cổ lộ, đi tới tinh vực cuối cùng rồi?



Thượng cổ theo lời Hoàng đế thì rốt cuộc xa xôi tận thời kỳ nào?

Đối với người thời nay thì Hoàng đế chính là cổ nhân bốn ngàn năm trước, được coi là Hoàng thời thượng cổ, hắn lại còn than thở nhắc tới người thượng cổ nữa, rốt cuộc thì đó là thời kỳ như thế nào?

Trung Quốc cổ rốt cuộc có bao nhiêu chuyện xưa bị mai một, rất có thể là một bộ cổ sử mênh mông vô tận bị bụi mờ che phủ, nhưng tới khi nào thì mới được vén lên?

Diệp Phàm suy tư một lát, nhìn về phía xa vô hạn một cách xuất thần, trong tinh vực này, rốt cuộc còn có bao nhiêu cổ tinh có sinh mệnh?

Những tinh tú theo lời người Trung Quốc cổ, có phải là một loại chỉ dẫn, đại biểu cho một ý nghĩa nào đó quan trọng hơn không?

Trái Đất, Huỳnh Hoặc, Tử Vi... từng viên cổ tinh này có khởi đầu như thế nào, rốt cuộc thì điểm kết thúc là ở đâu?

Cái cổ lộ này có ý nghĩa gì, nó sẽ đi về đâu, rốt cuộc thì sẽ đưa người ta tới một nơi như thế nào?

Cửu long kéo quan tài, chính là chết trận nên trở về quê cũ, hay chỉ là đang đi một chuyến không mục đích?

Ngũ Sắc Tế Đàn, cửu long vượt qua bầu trời tối đen lạnh như băng, không thấy điểm cuối, không biết con đường phía trước, nó đang đưa đón người nào, sau này còn có thể hạ xuống đây nữa không?

Diệp Phàm thấy hơi nhức đầu, tinh vực mênh mông, từng viên cổ tinh một hiện ra, rốt cuộc thì cổ lộ hướng về đâu?

Hắn và Bàng Bác chỉ biết nhìn nhau, nghĩ tới rất nhiều thứ, viên cổ tinh này cũng vẫn chưa là điểm cuối, mà rất có thể chỉ là một đoạn mà thôi.

Cho dù muốn đi tiếp, hay là muốn về nhà, thì cũng phải thoát ra khỏi đây thì mới được, như vậy thì chỉ có thể không ngừng cường đại lên, mới có thể rời đi thế giới này, nếu không thì sẽ mãi mãi bị nhốt trong này.

Vũ trụ rộng lớn, tinh không mênh mông, rốt cuộc còn ẩn chứa bao nhiêu bí mật nữa, Luyện Khí Sĩ thời Tiên Tần rời khỏi địa cầu, rốt cuộc là đã đi tới nơi nào rồi?Bàng Bác thở dài.

Hiện giờ thì cho dù bọn họ có những ý niệm kia trong đầu thì cũng vô dụng, nếu muốn đi vào trong tinh vực thì tối thiểu cũng phải có khả năng luận bàn với Thánh nhân viễn cổ thì mới được, nếu không thì chỉ còn cách dựa vào Ngũ sắc Tế Đàn mà thôi.Diệp Phàm âm thầm truyền âm.

Cơ Hạo Nguyệt dùng Thiên Diễn Thần Thuật suy tính, có thể ghi nhớ lại tất cả hai tấm lạc ấn này, đây chính là thiên phú đặc biệt của Thần thể, cũng có tác dụng trong chiến đấu.

Cuối cùng, bọn họ rời khỏi đây, đi về phía hồ nước cạn bốc lên sương mù, thoạt nhìn thì cũng không xa lắm, nhưng cũng khó mà tới gần ngay được.Diệp Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc.Lý Hắc Thủy nói.

Đám người Khương Hoài Nhân, Ngô Trung Thiên, Liễu Khấu cùng ra tay, lấy ra một ít Tinh Thần Thạch, Khô Long Mộc, để trong thạch lâm này, ném vào trong hồ.

Hơi mù vẫn lượn lờ, không chút giảm bớt nào, theo mấy người đi tới, nó càng ngày càng nồng đậm, chỉ có một vũng nước trong hồ, nhưng lại phát ra hơi nước che kín cả mặt hồ, hơn nữa còn tràn khắp cả thạch lâm.Bàng Bác nhíu mày.

Sương mù rất đậm đặc, nhanh chóng bao phủ nơi này lại, khiến cho người ta bị lạc phương hướng, không biết đông tây nam bắc ra sao nữa, không thể không lui lại phía sau, nơi này thật ra rất cổ quái.

Bọn họ bắt một con độc lang, ném vào trong sương mù, gần như trong nháy mắt nó đã bị bao phủ, giống như bốc hơi trên trần gian vậy, tới cả xương cũng không còn, thật sự rất đáng sợ.Bọn họ lấy ra Pháp bảo, nhưng không lâu sau đó thì cũng phát ra tiếng vỡ vụn, bị hủy bên trong sương mù.Diệp Phàm tim đập thình thịch, nếu thật sự là tiên trì, vậy thì đây chính là cơ duyên thật lớn nha.

Nó đã khô cạn rồi, chỉ còn lại một cái ao nhỏ mà thôi, nếu mà trong này có tiên trân, rất có thể dễ dàng lấy được.Bàng Bác xoa xoa tay thèm thuồng.Cơ Tử Nguyệt thèm thuồng, đôi mắt đen lóe lên ánh sáng lanh lợi.Diệp Phàm liền rời khỏi đây, đi ra ngoài vùng sương mù bao phủ, nhìn lại địa thế vùng núi này.

Thạch lâm ngổn ngang, vách đá dựng đứng như treo trên không trung, bên cạnh có một hồ nước khô cạn, thảm thực vật hiếm có tại đây xanh biếc, tràn ngập sinh cơ.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 697: Tinh không cổ lộ mênh mông được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close