Truyện Hậu Tinh Thần Biến : chương 147: bế quan

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 147: Bế Quan
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong mười năm thời gian, Hồng Quân để lại cho các thành trì mỗi nơi hơn mười cái nhị cấp trận pháp, sát trận, khốn trận…đều có cả. Chín tòa thành trì giờ này như có một lớp thần khí chiến y bên ngoài, có thể phá được tầng bảo hộ này, nhưng thật là khó đó.

Cũng từ đấy, chín thành cấp cho Hồng Quân một phủ ngay ở trong Hồng Quân thành.

Khi mọi người đến đủ, Hồng Quân công bố tin tức của mình.

Đông Phương Thuận là người thứ nhất phản ứng sau khi nghe Hồng Quân tuyên bố tin tức, nhưng lời chưa nói ra khỏi miệng tựa hồ có chút hối hận lại không nói nữa.

Nhìn thấy Đông Phương Thuận có điều muốn nói, Hồng Quân mời lão nói tiếp. Đều là đã sống ức ngàn năm rồi mà còn có chuyện gì khó nói.

Đông Phương Thuận dùng con mắt nghi ngờ hỏi Hồng Quân.

Hồng Quân gật đầu, trong tâm cũng muốn biết cuối cùng ý tứ của hắn là gì.

Đông Phương Thuận vừa nói những lời này xong thì sớm liếc mắt nhìn các vị thành chủ, ở đây cũng không có ai phản đối, đều gật đầu thật sâu. Kể cả Nghịch Ương và Hàn Thư.



Hồng Quân chỉ còn biết gật đâu, tiếp tục nghe Đông Phương Thuận nói tiếp.

" Thần giới thứ nhất bị chúng ta chiếm đi chín tòa thành trì, ta nghĩ bọn họ sẽ không bỏ cuộc. theo ta được biết, trong phương viên ức ngàn dặm có tới hơn một trăm tòa thành lớn nhỏ, quy mô kích thước như chín tòa thành của chúng ta cũng có không dưới một trăm tòa, mà những tòa thành này địa vị cũng không phải là ngang hàng. Cụ thể như thế nào thì ta cũng không biết, nếu lần này tất cả các tòa thành cùng liên hiệp tấn công tất cả các tòa của chúng ta…xin thứ cho Đông Phương Thuận nói thẳng, cho dù có trận pháp của tổng thành chủ, chúng ta cũng không có năng lực chống cự cho nên ta nói lần này tổng thành chủ bế quan…."Đông Phương Thuận không có nói câu kết, quay qua cúi người nhìn Hồng Quân đoạn lui xuống.

Những thành chủ còn lại nghe thế thì cũng âm thầm đồng ý, mặc dù họ cũng có những ý kiến riêng của mình. Tuy nhiên cũng có những ý trái ngược không đồng ý, đó là Nghịch Ương và Hàn Thư.

Nghịch Ương là người đầu tiên không chịu được lên tiếng mắng to:

Liễu Hàn Thư cũng một bên nói thêm, thật sự không nghĩ Đông Phương Thuận có thể nói ra những điều đó.

Đông Phương Thuận ý muốn nói về tam cấp trận pháp của Hồng Quân

Nghịch Ương bị Đông Phương Thuận nói làm cho bực tức đến độ không nói hết câu.

Hồng Quân nói

Mấy vị thành chủ cũng chỉ còn biết nhìn lại Đông Phương Thuận, hiện giờ hắn coi như là đại biểu của bát đại thành trì.



Hồng Quân nghiêm mặt nói.

Đông Phương Thuận sắc mặt chuyển biến thật khó coi nhưng vẫn còn nói tiếp

Nghịch Ương đã sớm không chịu được đứng lên mắng.



có người nói.





Hồng Quân liếc nhìn mọi người một cái nhàn nhạt nói.

Tám đại thành chủ đều sửng sốt, đúng vậy khi họ còn ở ngoài thành tại các thôn trang, thần giới thứ nhất hoàn toàn có đủ lực lượng để xóa sổ họ, với sự đối lập của Thần giới thứ nhất và thần giới thứ hai không có lý do gì khiến họ để cho thần giới thứ hai một địa phương để sinh sống.



Tám đại thành chủ đều nghi hoặc nhìn Hồng Quân, có thể nói điều này là điều mà lần đầu tiên họ được nghe.

Hồng Quân vừa nói, một tay nắm chặt lại.

Đông Phương Thuận vỗ vỗ mạnh vào đầu mình, tự nói cho mình nghe "

Không riêng gì Đông Phương Thuận, các thành chủ còn lại cũng cúi đầu, ý nghĩa của hai từ Đoàn kết rốt cuộc họ cũng hiểu được. Từ ngữ này họ đã nghe và đã hiểu cách đây hàng ức năm nhưng họ không còn chú ý tới nó, đến bây giờ nghe được ý nghĩa của hai từ này họ mới nhận ra răng, những cái tưởng chừng như đơn giản thật ra đều có ý nghĩa riêng của nó.

" Tốt lắm, Ta bế quan một trăm năm các ngươi hãy hợp tác với nhau thật tốt, bảo vệ cửu đại thành trì đợi khi ta xuất quan thì ta dám cam đoan cửu đại thành trì một lần nữa sẽ được bảo vệ tốt hơn Ta cũng không muốn nói nhiều như vậy, mọi người có thể trở về. Có ta bố trí cho các người trận pháp cùng với sự bảo vệ của các ngươi….thần giới thứ nhất muốn công phá thành cũng sẽ gặp muôn ngàn khó khăn, bảo vệ một trăm năm đối với các ngươi không tính cái gì là khó. tổng thành chủ, những lời vừa rồi kính mong ngài tha thứ, những người như chúng ta thật là ngu dốt, một điều đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra, theo như những gì ngài nói, ta – Đông Phương Thuận xin nguyện cùng thành trì tồn vong Thề cùng thành trì tồn vong Chị dâu, đệ có một ý không tốt, đó là muốn mượn sư huynh một trăm năm thời gian, tỷ xem có được không….? Tiểu Sương sao lại nói điều đó, cho dù một ngàn năm cũng không tính toán chứ nói gì một trăm năm? Sư đệ, huynh nói với đệ nha, chỉ là một trăm năm thôi đấy, sau một trăm năm vô luận là chuyện gì ta cũng mang Lâm Lâm đi, đệ không được ngăn cản đó Tiểu Quân, đệ còn chưa nói cho chúng ta biết tại sao đột nhiên đệ lại bế quan một trăm nămBây giờ đệ chưa nói cho các huynh biết được, sau khi đệ xuất quan sẽ cho các huynh một trận kinh hãi.. Bây giờ không thể nói sao? Thật là hẹp hòi mà… Không phải là hẹp hòi, mà bây giờ còn không tính đó là kinh hãi…Băng nhi suy nghĩ cái gì vậy? Nghịch Ương ca, Hàn Thư ca, Lâm tỷ tỷ, muội đã nghĩ thông suốt rồi, bây giờ Băng nhi chỉ là một hạ phẩm thần nhân, có nhiều chuyện không có gì là gấp gáp cả nên muội muốn bế quan một thời gian, đề thăng tu vi của mình."

Hồng Quân, Nghịch Ương, Hàn Thư đều rùng mình, thực lực của La Băng mọi người đều biết, mặc dù là hạ phẩm thần nhân nhưng kết hợp với Hồng Mông linh bảo, thần khí Quân tâm, vô luận là công kích hay phòng ngự đều đạt tới tiêu chuẩn của Thượng Phẩm thần nhân, thậm chí còn mạnh hơn một chút so với thượng phẩm thần nhân bình thường.Nhất là phòng ngự, chỉ cần Nghịch Ương không sử dụng Phá thiên nhất kiếm hay Nghịch thiên nhất kiếm thì muốn phá phòng ngự của La Băng là một điều cực kỳ khó khăn.

" Băng nhi, muội cũng định bế quan một trăm năm? Không, muội nghĩ phải mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm. Khi nào đạt đến trung phẩm thần nhân cảnh giới muội mới xuất quan Aizzz…thành chủ phủ có một gian mật thất, có thể đủ cho hai người bế quan" Nghịch ương thở dài nói.

Vì vậy, Hồng Quân và La Băng lẳng lặng một nam một nữ đi vào mật thất bắt đầu quá trình bế quan.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hậu Tinh Thần Biến

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Bất Cật Tây Hồng Thị.
Bạn có thể đọc truyện Hậu Tinh Thần Biến Chương 147: Bế Quan được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hậu Tinh Thần Biến sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close