Truyện Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động - Diep Son : chương 12
Ngay tức khắc khuôn mặt cô đều đỏ hồng, những mảnh vụn kích thích mãnh liệt in sâu vào tâm trí. Đời trước đã có một đời chồng nhưng hai người đều không trải qua mạnh liệt như vậy.
Bạch Ngữ Ninh nhanh chóng lấy lại lý trí, hiện giờ không phải lúc nhớ lại cảnh kích thích đó. Cô cử động nhẹ tránh người bên cạnh thức giấc, khi vừa mới đặt chân xuống cả người cô đều vô lực đau đớn nhất là phần eo như muốn gãy xương.
Nhìn váy mình bị xé rách, cô chẳng biết nên mặc cái gì để ra khỏi đây, áo sơ mi của anh thì quá xa so với chỗ của cô. Cử động nhẹ thêm một chút đột nhiên phía sau nghe tiếng "Cạch" của chiếc bật lửa vang lên, cô nuốt nước không biết nên đối mặt như thế nào?
Trong khi cô đang bối rối thì Hoắc Mạc Niên đã lên tiếng:
" Ăn xong lại muốn chuồn đi."
"..."
Thấy Bạch Ngữ Ninh không phản ứng, tâm trạng tốt hôm qua đều bay sạch, cô xem anh là cái gì đây? Bạn tình sao? Hay là thuốc giải? Dùng xong liền phủi mông muốn bỏ chạy. Anh dập điếu thuốc trên tay kéo cô lại đè xuống một lần nữa.
" Trả lời."
" T..tôi không có ý đó."
Bạch Ngữ Ninh không biết nhìn về phía nơi nào bời vì anh đang ở trần, phía dưới cũng bắt đầu có dấu hiệu cương lên, cô biết đây là sinh lý bình thường của đàn ông vào buổi sáng sớm, nhưng mà cái đấy quá lớn, cô lại nghĩ không biết đêm qua nó vào trong người cô bằng cách nào.
Nhận ra suy nghĩ đen tối của mình, cả người cô đều đỏ lên vì xấu hổ. Đương nhiên anh nhìn ra ánh mắt của cô đặt vào đâu trên người mình, anh mỉm cười hôn nhẹ lên môi cô rồi thì thầm.
" Sao? Vừa ý chứ?"
" Đêm qua là nó phục vụ em khiến em phải thống khổ trong cơn khoái cảm đấy."
" Chẳng phải đêm qua em đã thấy cơ thể tôi rồi sao? Ngại gì chứ?"
" Nhìn xem trên người tôi đều là dấu răng và vết xước của em để lại. Chứng tỏ em vô cùng thoải mái mà hưởng thụ."
" Còn nữa..."
" Aa đừng nói nữa."
Bạch Ngữ Ninh vội đưa tay bịt miệng anh lại để không cho anh nói mấy lời khiêu khích đó nữa, trước kia khi đọc truyện cảm thấy tính tình này của anh rất đáng yêu nhưng hiện tại lại khiến cô phải xấu hổ muốn đào cái lỗ để chui xuống.
Hoắc Mạc Niên không gỡ tay cô ra mà trực tiếp dùng lưỡi liếm và hôn lòng bàn tay của cô, cô giật mình rút tay ra khỏi miệng của anh.
" Em tính thế nào?"
" Tôi...đêm qua là do tôi trúng thuốc với lại chúng ta cũng đã lớn rồi tình một đêm cũng không...ưm."
Thật không thể nghe thêm lời nào phát ra được, anh phải vò nát đôi môi này để không phát ra những lời làm anh tổn thương được. Đến không còn thở nổi mới tách môi nhau ra, ở giữa liền xuất hiện một sợi chỉ bạc mỏng nối kéo.
" Làm người của tôi được không?"
" Hả?"
" Tôi là thật lòng."
Có lẽ Bạch Ngữ Ninh bị ma quỷ xuôi khiến mới có lá gan chạm vào viên lệ chí quyến rũ kia và gật nhẹ đầu, có phải cô đã bị sắc đẹp quyến rũ rồi không, hôm trước còn chính miệng thốt ra không quan tâm đến tình yêu, không ngờ hôm nay lại tự vạ mặt như thế.
Danh Sách Chương: