Truyện Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động - Diep Son : chương 14
" Lát nữa đi tắm suối nước nóng cùng anh."
Bạch Ngữ Ninh không lên tiếng mà gật đầu nhanh chóng không để ý đến vẻ mặt đăm chiêu của đối phương xem cô biến thành con mồi lúc nào không hay. Sau khi dùng bữa xong cả hai di chuyển đến khu suối nước nóng, cô cứ nghĩ cô sẽ được ngâm mình ở phòng riêng nam nữ cách biệt nên đi theo nhân viên hướng dẫn. Nào ngờ vừa bước vào trong đã bắt gặp anh đang ở trần từ từ ngồi xuống ngâm mình trong bồn.
" Lại đây."
Hoắc Mạc Niên vui vẻ nhìn thỏ con bị mắc mưu, hiện giờ cô mới biết tất cả đã được lên kế hoạch, cô đã bị anh gài bẫy. Cô cắn nhẹ môi bước từ từ lại gần anh. Thấy tốc độ của cô chẳng khác gì rùa bò nhưng anh không hề hối thúc mà ngồi đặt tay lên cạnh bể suối nước nóng, tư thế lười biếng thoải mái.
Bạch Ngữ Ninh đi lại gần anh nhưng lại bẻ lái chuyển sang ngồi ngâm mình cách xa anh một chút, Hoắc Mạc Niên nhìn khoảng cách mà khinh bỉ, chỉ chốc lát cô sẽ tự nguyện ngồi gần anh mà thôi.
Ánh mắt nóng bỏng không dời khỏi người cô, anh híp mắt lại buông lời cảnh cáo:
" Lại đây! Nếu để anh đến bắt hậu quả em cũng đoán ra mà nhỉ?"
" Em không qua đâu. Có khác gì nhau chứ!"
Hai tay khoanh trước ngực, hơi nóng của suối nước nóng khiến da cô trở nên hồng hào, khuôn ngực đầy đặn lấp ló sau làn nước, biết anh đang nhìn vòng một của mình cô lập tức quay lưng lại với, mặc kệ con người đang cậu phía sau lưng.
Nghe được tiếng động duy chuyển của làn nước, Bạch Ngữ Ninh sợ hãi quay lại nhìn, gương mặt đẹp trai kia chỉ cách vài cm là chạm vào mũi cô rồi.
" Bé con, em không ngoan gì cả!"
" Anh... ân.."
Hoắc Mạc Niên đưa tay giữ gáy phía sau để cô không thoát khỏi nụ hôn của mình, một tay khác thì siết eo khiến khoảng cách hai người không có khe hở, đôi thỏ ngọc bị lòng ngực anh ép đến điến đau, cô vùng vẫy đấm vào vai anh như muốn đẩy ra nhưng hoàn toàn vô ích bởi vì sức cô có giới hạn.
Bạch Ngữ Ninh cảm giác đầu óc quay cuồng một vòng và cuối cùng lại ngồi trên đùi của anh, áo tắm của cô không biết từ khi nào lại tuột ra khỏi người cô đang nằm yên vị một gốc nào đó trên sàn. Hiện giờ cơ thể cô chỉ còn mỗi quần lót mỏng không thể che hết được.
Bạch Ngữ Ninh bám vào cổ anh, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng chôn vùi vào lòng anh, ngực của cô theo nhịp thở mà bắt đầu cọ xát khuôn ngực rắn chân của anh, cô không dám ngẩn đầu lên ánh mắt đầy dục vọng. Cả người anh đều nóng ran, anh vội đưa tay cởi nốt lớp phòng bị cuối cùng của cô mà đưa hai ngón tay thâm nhập vào trong.
" A...rút ra.."
" Miệng thì từ chối nhưng miệng nhỏ dưới lại thành thật hơn hút chặt như thế!"
" Ư.. đừng...mà.."
Thấy bên trong cô đã đủ trơn trượt, Hoắc Mạc Niên nhanh chóng đưa vật nóng vào, anh nhấn eo cô xuống để cô nuốt hết vào trong, khiến bụng cô căng lên.
" Ân...a"
" Bảo bối gọi tên anh nào?"
" Ha...Niên...chậm...lại...a"
Vật nóng không ngừng rút ra rồi đâm sâu vào trong, thoát ẩn thoát hiện dưới nước, đôi thỏ trắng được anh thưởng thức trong miệng, sự khoái cảm liên tục ập đến lan khắp thân người khiến cô càng rên to hơn.
" Niên...ư...em... chết...mất..a.."
Âm thanh giao hoan cùng với tiếng suối róc rách như một loại âm thanh hỗn độn, tiếng rên rỉ của thiếu nữ vang bên tai càng khiến người đàn ông hung hăng ra sức tiến vào nơi u cốc mất hồn kia, cô chịu không nổi đành nức nở rồi cắn lên vai anh để trả thù.
" Hức...Niên..ư...chậm...a..". ngôn tình sủng
" Hừ...bảo bối em tuyệt lắm."
Danh Sách Chương: