Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt : chương 3: châu âu cổ

Trang chủ
Ngôn Tình
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt
Chương 3: Châu âu cổ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Một lần nữa Nhϊếp Triều lại chết lặng.

What?

Anh ta vừa nghe thấy cái gì?

Sau từ Châu Âu thêm từ cổ thì ý nghĩa thay đổi hoàn toàn.

Đó là Châu Âu thời kỳ từ thế kỷ 14 đến thế kỷ 16. Nhờ một cuộc vận động văn hóa, tư tưởng mà các lĩnh vực như văn học, nghệ thuật, âm nhạc của Châu Âu đều xuất hiện vô số những danh nhân, nhờ đó mà Châu Âu thoát khỏi thời kỳ suy tàn, bước sáng thời kỳ phồn thịnh.

Châu Âu có rất nhiều hoàng tộc nhưng hầu hết đều không còn tồn tại nữa. Hoàng tộc còn lại hiện giờ là mười hoàng tộc do nước Y đứng đầu, lễ nghi của mỗi hoàng tộc đều không giống nhau.

Chỉ một tư thế ngồi bình thường thôi, anh ta không nhìn ra được bất kỳ điểm gì khác lạ, sao có thể là lễ nghi hoàng gia Châu Âu cổ?

Nhưng Nhϊếp Triều không hề nghi ngờ lời Phó Quân Thâm nói.

Vì cậu ấm này từng nói với anh ta, là một kẻ ăn chơi trăng hoa thì một điều kiện bắt buộc phải có là trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cho dù chỉ là bày binh trên giấy thôi cũng được, như vậy mới có thể chinh phục được những mẫu hình con gái khác nhau.

Nhϊếp Triều luôn thấy không đúng lắm nhưng cũng không thể phản bác lại được, chỉ đành khiêm tốn học tập theo.

Cậu ấm ăn chơi trác táng nhất thành phố Hồ biết lễ nghi hoàng gia Châu Âu không đáng để người ta kinh ngạc nhưng em gái nhỏ họ Doanh từ dưới quê lên này thì sao?

Doanh Tử Khâm mở mắt, vẻ mặt không có bất kỳ thay đổi gì. Cô đổi tư thế, tay chống cằm, vô cùng lười biếng nói: “Đọc sách có liên quan.” Phó Quân Thâm tựa ra sau, cười: “Sở thích này khác với những bạn nhỏ khác đấy.” Doanh Tử Khâm không đáp lại.

Mười mấy phút sau, đồ ăn đã được chuẩn bị xong hết.

Trong Hán Các không có phòng riêng, mỗi bàn được ngăn cách bởi tấm màn màu xanh, cạnh bàn đặt lò hương, tùy theo sở thích của khách hàng, phục vụ bỏ vào đó những lò đốt hương khác nhau.

Bên cạnh còn cây cầu đá nhỏ bắc ngang qua dòng suối càng tôn lên nét đẹp cổ xưa.

Doanh Tử Khâm nghiêng đầu, đôi mắt hơi hấp háy.

Hoa quế, hương thảo, trầm hương, có huân hương, đàn hương… tất cả đều là dược liệu có tác dụng an thần, hiển nhiên là được đặc biệt chuẩn bị.

Điều khiển cô hơi bất ngờ là trong lò hương lại có chút linh khí tinh khiết tỏa ra.

Chỉ một lúc thế thôi cô đã cảm thấy tinh thần mình dễ chịu hơn không ít rồi.

Doanh Tử Khâm rũ mắt.

Lần đầu tiên cô đến Trái đất là vào giữa thế kỷ 15.

Linh khí của Trái đất lúc ấy tuy không dồi dào nhưng cũng không đến mức cạn kiệt như bây giờ, thậm chí linh khí lúc bấy giờ còn có thể hấp thụ được, nuôi dưỡng ra một nữ pháp sư nữa.

Cô không ngờ mình sẽ trở lại Trái đất một lần nữa. Dù sao cô vốn phải chết, có thể sống lại cũng không dễ dàng gì. Vì vết thương quá nặng, linh hồn vỡ vụn hoàn toàn nên ý thức của cô ngủ quên gần 17 năm, hôm nay mới triệt để tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, cảnh ngộ của cô có hơi thảm hại.

Thiếu máu trường kỳ khiến thân thể này vô cùng yếu ớt, thậm chí có thể nói là thương tích đầy mình, chạm vào là vỡ.

Nếu cô muốn có nhiều linh khí hơn để cải thiện thân thể thì cần phải tìm ngọc và dược liệu thiên nhiên.

Cô không có tiền mà bất kể là ngọc hay là dược liệu thì đều cần một số tiền lớn.

Trước đây cô để dành không ít vàng ở Châu u, qua nhiều năm như vậy, hẳn là ngân hàng hồi xưa cũng phá sản rồi, không biết vàng của cô có còn hay không nữa. Doanh Tử Khâm suy nghĩ một lúc, hỏi: “Thành phố Hồ có nơi vui chơi nào không?”.
“Nhiều lắm.” Nhϊếp Triều ngà ngà say, nấc một cái: “Em đến đây lâu như vậy mà chưa ra ngoài chơi bao giờ à?”

“Kho máu di động hắn là không có thứ gọi là tự do.”

Nhϊếp Triều lại cứng họng một lần nữa. “Bạn nhỏ, uống cái này đi.” Phó Quân Thâm đưa cho cô gái một bát canh táo đỏ long nhãn, thấy cô nhận lấy mới tựa vào ghế trúc: “Năm nay Doanh Lộ Vi bị thương bao nhiêu lần?” Nhϊếp Triều ngẩn người, tính toán một chút: “Nếu chỉ tính vào viện thì không dưới 20 lần.” Vừa nói con số này ra, chính anh ta cũng giật mình.

Không ai ở thành phố Hồ này là không biết Doanh Lộ Vi mắc bệnh máu khó đông, vì thế các thiếu gia, tiểu thư đều cẩn thận bảo vệ cô ta.

Cô ta lại là vợ chưa cưới của Giang Mạc Viễn, tinh thông cầm kỳ thi họa, rất được lòng bậc cha chủ của bốn gia tộc lớn.
Chạm còn chẳng dám chạm, sao có thể để cô ta bị thương nhiều lần như vậy?

Nhϊếp Triều thăm dò: “Đại lão, chẳng lẽ đại lão hiến máu cho cô ta nhiều lần đến vậy ư…”

Lời đến bên miệng nhưng không dám nói tiếp. Truyền máu hơn hai mươi lần, ai chịu nổi chứ?

Doanh Tử Khâm từ từ uống cạn bát canh táo đỏ long nhãn, híp đôi mắt phượng, không để bụng mà nói: “Không chỉ có thể thôi đâu.” Lúc sức sống của thân thể này gần như đã cạn kiệt thì cô tỉnh lại. Cô hấp thụ linh khí trời đất trong tuyết mà cũng chỉ có thể miễn cưỡng khôi phục lại một chút thì có thể thấy được thân thể này yếu đến mức nào rồi đấy.

“Ừm, khá tốt.” Phó Quân Thâm vươn tay đưa một tờ giấy cho cô gái, cười nhẹ rồi cất giọng nói rất dịu dàng: “Em có thể lập kỷ lục Guinness rồi đấy.”
Mồ hôi lạnh của Nhϊếp Triều lại thi nhau rơi. Anh ta với Phó Quân Thâm biết nhau từ bé, hiểu rõ tính cách của đối phương. Một khi vị thiếu gia này dùng giọng điệu ôn hòa thế này để nói chuyện thì chứng minh cậu ta thực sự nổi giận rồi.

Những thế thì sao chứ?

Nhà họ Doanh nhận con nuôi, cho ăn cho uống chẳng phải là vì chút máu kia sao? Họ đã nhìn quen những góc tối đằng sau giới nhà giàu từ lâu rồi, còn có chuyện dơ bẩn hơn thế nhiều.

Nhϊếp Triều thở dài, gọi phục vụ đến, ân cần nói: “Đại lão ăn nhiều một chút. Thất thiếu nói rất đúng, phải bồi bổ thân thể.”

Doanh Tử Khâm nhìn đĩa gan heo khó khăn lắm cô mới ăn hết lại bị đổ đầy: “…”

Lúc này, cánh cửa chạm trổ của Hán Các lại được mở ra một lần nữa.

Tiếng bước chân vang lên, một đoàn người đi vào.
Dẫn đầu là một người đàn ông cao to, rắn rỏi, đôi chân được bao bọc trong chiếc quần tây dài mà mạnh mẽ. Vẻ mặt anh ta lạnh nhạt, trên người tỏa ra khí chất cao quý, xa cách lại mang theo sự cuốn hút chết người của đàn ông trưởng thành. Dù có là phục vụ của Hán Các thì khi nhìn thấy người đến cũng không kìm được mà có đôi chút kính nể.


Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Khanh Thiển.
Bạn có thể đọc truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt Chương 3: Châu âu cổ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close