Truyện Im Đi Tớ Không Nghe - Quy Hồng Lạc Tuyết : chương 19: người tốt

Trang chủ
Ngôn Tình
Im Đi Tớ Không Nghe - Quy Hồng Lạc Tuyết
Chương 19: Người tốt
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc ăn trưa, Úc Lạc Thừa nhìn cái đùi gà bự được gắp đến khay cơm của mình mà hơi rầu rĩ.

"Ăn." Túc Lễ lạnh lùng ra lệnh cho cậu.



"Ăn không nổi nữa." Úc Lạc Thừa nuốt nốt xương đùi gà vừa nhai xuống, trong khay vẫn còn tầm nửa chén cơm. Cậu cảm giác bụng mình sắp nổ tới nơi.

"Người làm bằng da bằng thịt phải ăn cơm." Túc Lễ nghiêm túc nói: "Sức khoẻ là vốn liếng của cách mạng. Cậu dễ bị người khác ức hiếp vậy cũng tại ốm quá, với cả tại cậu không thích ăn bông cải xanh."



"Cậu có thể không ăn cơm, nhưng phải ăn hết đống bông cải xanh này." Túc Lễ đưa cái dĩa bông cải chưa buồn động tới sang cho cậu, sau đó bê tô cơm còn một nửa của cậu đi, cầm đùi gà lên gặm.

Úc Lạc Thừa nhai chầm chậm bông cải nhạt thếch trong đau khổ, thử hỏi dò: "Túc Lễ, không phải cậu mắc chứng nghiện sạch sẽ à?"

"Ò." Túc Lễ ăn cơm vừa nho nhã vừa nhanh.

"Vậy cậu..." Úc Lạc Thừa trơ mắt nhìn nửa bát cơm của mình đã cạn đáy, "Không chê cơm tớ ăn thừa sao?"

Túc Lễ ôm bát cơm chết trân, trong mắt lộ tia mờ mịt.



"Nhưng mà," Túc Lễ khó xử cau mày: "Không thể bỏ phí đồ ăn."



Úc Lạc Thừa bị tư tưởng cao cả hùng hổ của hắn làm cho chấn động. Trong phút chốc, cậu thấy xấu hổ dễ sợ, "Cậu nói có lý lắm, lãng phí thức ăn là điều không hay."

Song cậu chịu khổ nhét thêm miếng bông cải xanh nữa vào miệng, đau đáu hỏi: "Vậy sao lần nào cậu cũng gọi bông cải thế?"



"Khoẻ mạnh, giàu dinh dưỡng." Túc Lễ chính trực đáp: "Là rau tốt."



Úc Lạc Thừa buồn bực, cố nuốt cho trôi bông cải xanh.

Tiếng chuông giờ nghỉ trưa vang lên, Túc Lễ kéo cậu đến đống đổ nát phía sau sân trường.

"Tới đây làm gì vậy?" Úc Lạc Thừa nhìn tường xung quanh: "Lại leo tường nữa hả? Hôm nay đi khám khoa thần kinh à?"

"Không trèo tường, dắt cậu đi xem kịch." Túc Lễ dẫn cậu đến một nơi thấp trũng, chỉ vào tảng đá to, nói: "Cậu núp vào đi."

"Ơ?" Úc Lạc Thừa chưa kịp phản ứng lại đã bị Túc Lễ đẩy ra sau hòn đá, song hắn cũng núp vào chung.

Úc Lạc Thừa toan nói chuyện đã nghe thấy giọng nói kích động của Túc Lễ vang lên:

"Sao cậu tìm được chỗ này vậy?" Giọng nói ngại ngùng của một bạn nữ vang lên: "Trời ạ."

"Không sao đâu." Phạm Tư Hạo giơ tay nắm lấy cánh tay nhóc.

"Không sao." Lư Mộng không yên tâm lắm, đáp: "Nhỡ có người nào thấy không? Nhỡ mà giáo viên thấy được thì—----"

"Yên tâm, không có đâu." Phạm Tư Hạo bình tĩnh khẳng định với nhóc: "Chỗ này không ai tới hết. Tường cũng cao ngất, có thằng ngu mới leo tường ở đây."

Hai thằng ngu chuyên gia leo tường ở đây - đang núp sau tảng đá, trơ mắt nhìn nhau.

Túc Lễ để ngón trỏ lên miệng, ý bảo cậu đừng phát ra tiếng. Úc Lạc Thừa nghe lời gật đầu.

Túc Lễ giơ tay véo mặt cậu, nở nụ cười xấu xa.

Úc Lạc Thừa bị hắn véo phát đau bèn lặng lẽ nhích xa hắn ra tí. Nhưng Túc Lễ lập tức xáp tới, móc điện thoại ra, nham hiểm nói: "Hôm nay tôi dạy cậu biết thế nào là đấu trí."

Ở bên ngoài, Phạm Tư Hạo và bạn gái - Lư Mộng vẫn đang trò chuyện thân mật. Cơ mà hai người đều xấu hổ cả, Phạm Tư Hạo vươn tay mấy lần cũng không dám đặt lên vai cô bé, lúng túng đặt tay xuống tảng đá.

Túc Lễ cực kỳ khinh miệt,

"......Không, sáng nay có chuyện không vui." Chắc là Phạm Tư Hạo đang nói cho bạn gái nghe vụ của Úc Lạc Thừa: "Lần trước lớp tớ có người từ trường số 7 chuyển đến đúng không, bạn từ nhỏ của tớ học ở trường số 7, lúc lớp 10 học chung lớp cậu ta ấy."

"À, là bạn nam cực kỳ đẹp trai kia của lớp các cậu đấy à." Lư Mộng đáp: "Người cao chân dài, eo cũng thon cực, tay cũng đẹp quá trời nữa, đường nét sắc sảo ghê nơi. Lúc chạy bộ buổi sáng, các bạn nữ lớp tớ ai cũng nhìn cậu ấy hết."

"Xuỳ, cậu ta á?" Phạm Tư Hạo cười chế nhạo: "Một thằng ẻo lả, thằng dẹo đấy ấy à. Cậu không biết đấy thôi, bạn từ nhỏ ở trường số 7 nói với tớ, thằng Úc Lạc Thừa kia thực chất là—"

"Tách tách."

Tiếng chụp hình của camera vang lên sau lưng bọn họ, làm bọn họ giật điếng người.

Phạm Tư Hạo chắn trước mặt Lư Mộng. Sau khi thấy rõ đằng sau là Túc Lễ và Úc Lạc Thừa, hắn thở phào nhẹ nhõm trước, tiếp đó sắc mặt lại trở nên cực kỳ khó coi.

"Cho nên nói rồi, đừng có nói xấu sau lưng người khác." Túc Lễ đưa điện thoại cho Úc Lạc Thừa, bật cười với Phạm Tư Hạo: "Cậu nói nghe có phải không, Phạm Tư Hạo?"



Mặt Phạm Tư Hạo như tợp phải cơm thiu: "Túc Lễ, cậu định báo cho giáo viên à?"

"Chuyện yêu sớm này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ." Nụ cười trên mặt Túc Lễ nhạt dần: "Nhưng tôi chúa ghét người nào nói xấu sau lưng người khác, Úc Lạc Thừa chọc gì cậu chưa?"

Vẻ mặt Phạm Tư Hạo quái gở nhìn bọn họ: "Cậu ta không chọc tôi, có điều tôi nhìn bộ dạng ẻo lả này của cậu ta là không ưa."

Túc Lễ thôi cười, lạnh nhạt nói: "Lần đầu tiên tôi biết được đẹp trai cũng là ẻo lả [1]. Còn nữa, ẻo lả chọc gì cậu, cậu không được mẹ sinh không được mẹ dạy à? Đây có phải từ được dùng theo nghĩa xấu không? Nếu cậu đã xem thường phái nữ vậy, tại sao còn yêu đương với con gái nhà người ta? Đã yêu đương thì thôi đi, còn tìm một cái chỗ nát như này, chẳng thấy tôn trọng người ta chút nào."



Phạm Tư Hạo căn bản không ngắt được lời nào. Ngược lại, sắc mặt Lư Mộng sau lưng hắn ta thoắt cái khó coi hẳn.

"Bạn học này, mặc dù tôi không phản đối yêu sớm. Nhưng tôi vẫn khuyên cậu tìm bạn trai phải nên rửa mắt kỹ vào, loại người chỉ biết nói xấu bạn học sau lưng người khác, còn không tôn trọng bạn nữ thì... Chậc." Túc Lễ hơi tiếc nuối nhìn cô nhóc: "Cậu thấy sao nhỉ?"

Lư Mộng hơi do dự nhìn Phạm Tư Hạo: "Phạm Tư Hạo, quản lý ký túc xá trưa phải kiểm người, tớ về trước đây."

"Ơ, Lư Mộng!" Phạm Tư Hạo muốn níu nhóc, song Lư Mộng chạy nhanh quá, hắn không đuổi kịp.

"Cậu có bệnh gì không vậy Túc Lễ, tôi với cậu đâu có thù hận!" Phạm Tư Hạo tức điên nhìn chòng chọc hắn.

Túc Lễ cười híp mắt, chỉ chỉ điện thoại trong tay Úc Lạc Thừa: "Tôi với cậu đâu có lửa hận tình thù gì, nhưng chứng cứ trong tay cậu ấy kìa, cậu đi mà nói chuyện."

Dứt lời, hắn cố ý đẩy Úc Lạc Thừa im thin thít nãy giờ lên trước.

Phạm Tư Hạo sắp tức ói máu: "Tôi không nói chuyện của cậu ra ngoài, cậu cũng đừng méc chuyện này cho giáo viên, được không?"

Úc Lạc Thừa cầm điện thoại gật đầu: "Được."

Phạm Tư Hạo lại liếc Túc Lễ một cái, tức đùng đùng chạy đi.

Úc Lạc Thừa trả điện thoại cho hắn. Màn hình còn sáng ở bộ sưu tập, tấm hình mới nhất là hắn chụp đám mây trên trời khi nãy.

"Tôi không có cái sở thích chụp lén người khác." Túc Lễ cầm điện thoại lắc lắc trước mặt cậu: "Cậu nhìn đi, rõ ràng là cậu ta tự hiểu nhầm mà."

Úc Lạc Thừa cong mắt cười: "Ừm."



Úc Lạc Thừa thôi cười: "Chuyện hôm nay thật sự cảm ơn cậu nhiều lắm, tớ... không biết cảm ơn cậu như nào mới được."

"Cảm ơn tôi ấy hả?" Túc Lễ hớn hở cười tít mắt, xáp đến cạnh vò đầu cậu: "Vậy ngày nào cậu cũng cho tôi xoa tóc đi."



Úc Lạc Thừa kinh hãi nhìn hắn: "Không được!"

"Ơ?" Túc Lễ bị cậu làm giật mình, cũng kinh ngạc nói: "Sờ tóc chứ phải muốn cậu chết đâu?"

Nhưng ăn bông cải xanh đúng là muốn cậu chết thật. Úc Lạc Thừa nuốt nước bọt, lắp bắp đáp: "Thì, thì sờ một chút thôi đó."



Túc Lễ kích động thầm bắn pháo hoa, mặt lại bình tĩnh đáp: "Được."



Úc Lạc Thừa lo lắng che tóc lại, nhấn mạnh lần nữa: "Chỉ được một lần thôi."

"Một lần thì một lần." Túc Lễ thờ ơ để tay lên đầu cậu, chầm chậm xoa xoa, ghé đến bên tai cậu, nhỏ giọng hỏi: "Phạm Tư Hạo biết bí mật nhỏ này của cậu ấy, có thể nói cho tôi được không?"



Úc Lạc Thừa mặt cắt không còn một giọt máu. Giống như đang năn nỉ, cậu mở miệng: "Tớ có thể không nói không?"





"Không bằng lòng nói thì thôi vậy." Túc Lễ nhếch môi, lại giơ tay xoa đầu cậu thêm chập nữa: "Cái này coi như bồi thường nhé."

Dẹp luôn đi, cậu thôi cái suy nghĩ vừa nãy.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Im Đi Tớ Không Nghe - Quy Hồng Lạc Tuyết

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Quy Hồng Lạc Tuyết.
Bạn có thể đọc truyện Im Đi Tớ Không Nghe - Quy Hồng Lạc Tuyết Chương 19: Người tốt được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Im Đi Tớ Không Nghe - Quy Hồng Lạc Tuyết sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close