Truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ : chương 02:

Trang chủ
Spoil
Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ
Chương 02:
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau trận chiến trong tối dai dẳng với bà già kia và vụ tai nạn xảy ra sau đó, tôi đã tỉnh lại, nhìn không gian ảm đạm xa lạ mới xuất hiện này.

Tôi đang nằm trong một chiếc giường có màn trướng, có mái màu trắng. 

Chiếc giường rộng đến độ bảy người lớn nằm mới hết. 

Tôi đang ở đâu vậy?

Tôi bắt đầu nhìn chằm chằm vào rèm cửa được thêu tinh xảo với những hình rắn và hoa hồng màu vàng. Sau đó, tôi nhảy dựng lên khi nhớ lại tai nạn do xe mô tô gây ra. 

Cảm giác như xương bị nghiền nát và cơ bắp thì rách ra. Nhưng, nếu giờ nhìn kỹ lại, thì có vẻ vẫn ổn. Thậm chí, tôi còn không cảm thấy đau chút nào.

Tuy nhiên, ngay khi nhìn vào cơ thể mình, tôi đã thấy được sự khác biệt, tôi bối rối bởi bộ ngực khủng đột xuất này. 

“G-Gì đây trời…?”

Cảm thấy bối rối, tôi sờ thử chút rồi liền bỏ ra ngay. Sau đó, tôi ra khỏi giường và nhìn bản thân trong gương. 

“Ôi.”

Đột nhiên tôi thấy khó thở. 

Lý do là do gương mặt tôi thường thấy hàng ngày giờ đã khác.

Gương mặt phản chiếu trong gương là của một người phụ nữ xinh đẹp với đường nét tự nhiên. 

Một người phụ nữ gây ấn tượng với mái tóc tím sáng bóng và đôi mắt đỏ như màu của ruby. 

‘Thật kinh ngạc…’

Sau một lúc, tôi tự tặng mình hai cái bạt tay để có thể tỉnh giấc. 

Chát chát!

Đôi má nhợt nhạt của người phụ nữ xinh đẹp phản chiếu trong gương dần ửng đỏ,

Tuy nhiên, nó không thể giúp tôi thức dậy từ giấc mơ ngớ ngẩn này. 

“Ách… đau thật.”

Nhưng làm thế nào mà tôi vẫn chưa tỉnh?

Tôi đang mơ một giấc mơ quá sống động vì nó không phải thực tế. 

Sau đó, đột nhiên, một âm thanh chói tai xuyên qua màng nhĩ của tôi. 

Khi tôi vô tình hướng mắt về nơi âm thanh phát ra, một bát cháo đang lăn trên sàn và một người phụ nữ mặc trang phục hầu gái theo phong cách phương Tây, đang ngồi trên mặt đất với gương mặt kinh hãi. 

Ngay khi chạm mắt, người phụ nữ kia hạ thấp đầu xuống và nói.

“Thần xin lỗi! Thần phải không nhìn thấy gì ạ! Thần biết tội lỗi của thần là không thể tha thứ được! Nhưng xin người hãy thương xót thần, thưa Công nương Deborah!”

Deborah? Cái tên nghe khá quen thuộc này. 

Đột nhiên, câu trả lời hiện lên trong tâm trí tôi. 

Chẳng mấy chốc, tôi đã nhớ lại lúc bắt gặp cái tên này, Deborah. 

Đó là tên của một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết không được nổi gắn mác 19+, tiêu đề là ‘Nuốt Chửng Chiếc Gai Đen’.

Tôi đã luôn mua để đọc các chương mới cho đến khi bộ truyện này đột ngột bị dừng phát hành. 

Deborah là nhân vật phản diện nòng cốt được tác giả tạo ra để chơi xấu nữ chính. Bên cạnh đó, ngôn ngữ nghe không lọt tai của cô luôn là chủ đề được bình luận ghê gớm nhất trong ‘Nuốt Chửng Chiếc Gai Đen’.

Tình hình hiện tại của cô không có ý nghĩa gì trừ khi cô xuyên vào thân thể của nhân vật phản diện trong cuốn tiểu thuyết đó. Đây không thể là một giấc mơ vì cô thấy đau khi tự tát vào má mình.

Ngoài ra, cô có ngoại hình, mắt với tóc có màu giống như của Deborah như mô tả trong tiểu thuyết.

Khi tôi đang dần cố gắng hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình, thì một người đàn ông trung niên với đôi mắt hung dữ bước vào phòng. 

“Náo loạn gì hả?”

Ngay khi bắt gặp đôi mắt màu xám băng giá đó, những mảnh vỡ ký ức của Deborah bắt đầu xuất hiện trong tâm trí tôi. 

Người đàn ông trước mặt tôi đây là George Seymour, cha của Deborah. Ông ta là một pháp sư đức cao trọng vọng, và được coi là một trong năm thiên tài xuất chúng trong lịch sử của nhà Seymour. 

Công tước Seymour, người có một cơ thể mảnh khảnh không giống như một người đã trung niên, là người với vẻ ngoài lạnh lùng. 

Người duy nhất ông ta mở lòng là vợ mình, Marien Seymour. Nhưng sau khi bà ấy qua đời vì sinh con út của họ Enrique Seymour, ông ta đã quay lại với bản chất lạnh lùng vốn có. 

“Thảm hại.”

Công tước Seymour nhìn tôi bằng một cái lười khinh bỉ như thể ông ta đang nhìn rác rưởi. 

Ông ta coi trọng danh tiếng của gia đình và ghét Deborah vì những hành động xấu xa không ngừng nghỉ của cô. 

“Ha, tuyệt thực không đủ hay sao mà ngươi còn định tự làm hại bản thân?”

Ông ta siết chặt đôi má đỏ của tôi.

“Gương mặt này của ngươi chỉ đáng để nhìn vì nó giống hệt mẹ ngươi.”

“...”

“Ta không thể tin được ngươi lại làm như thế chỉ vì trang sức. Ngươi là một sự ô nhục đối với nhà Seymour.”

Theo từng mảnh ký ức trôi qua tâm trí của cô, Deborah đã tuyệt thực từ vài ngày trước vì cô muốn có được chiếc vòng cổ kim cương hồng chỉ có duy nhất một chiếc của Đế Chế. 

Công tước Seymour dường như đã hiểu lầm rằng sau khi tuyệt thực, tôi còn có quyết định tự hại bản thân. 

“Có giới hạn cho những việc ngươi được phép làm với tư cách con gái của ta. Đây là cảnh báo cuối cùng của ta. Đừng có gây rắc rối trong thời gian này và ở đây để sám hối về những hành động của ngươi cho đến khi ngươi nhận ra những sai lầm đó, để không còn rắc rối nào xảy ra nữa!”

Công tước mắng tôi tôi với giọng điệu và đôi mắt lạnh như băng. 

Sau đó, ông ta ngừng bóp má tôi và sải bước ra khỏi phòng. Tôi nhìn chằm chằm bóng lưng của Công tước Seymour cho đến khi không thể nhìn thấy nữa, mới có thể hít một hơi thật sâu.

Không thể nào, sao một ông bố có thể đẹp trai thế chứ…

Không, hơn cả thế, sao ông ta có thể tàn nhẫn vậy được?

Cảm giác rợn người ập đến khiến cơ thể tôi không thể di chuyển.

Tuy nhiên, điều khiến tôi bận tâm lúc này, đến nỗi gần như muốn hét lên, là do bản thân không cách nào  có thể về giường được. 

Đó là do người hầu, người đang quỳ trong tuyệt vọng, liên tục cầu xin sự tha thứ. 

“Thần rất xin lỗi! Thần đã phạm phải sai lầm! Xin người hãy tha thứ cho thần một lần thôi ạ!”

Bỗng nhiên, người hầu đập đầu xuống sàn cho đến khi nó chảy máu. 

Thật đau đớn khi tôi nhận ra bản thân đang sở hữu thân thể của nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết không được nổi. 

“... tốt thôi, ra ngoài đi.”

Giọng nói của cô hơi căng thẳng. 

Người hầu nhiều lần hét lên tiếng “Cảm tạ người”, nhanh chóng dọn dẹp bát cháo trên sàn và bỏ chạy. Khi cô ta khuất khỏi tầm mắt của tôi, tôi từ từ khuỵu xuống sàn. 

“Trời ơi. Muốn điên mất.”

Cả đời làm việc chăm chỉ, nhưng rồi qua đời ở tuổi 24, và giờ thậm chí còn sở hữu thân thể của một nhân vật như vậy nữa.

‘Tại sao vậy, Chúa ơi?’

Có rất nhiều nhân vật khác trong cuốn tiểu thuyết mà, cớ sao lại là cổ?

Tôi nuốt sự tuyệt vọng xuống và chôn vùi khuôn mặt đang sợ hãi vào tay mình. Sau đó, tôi nằm xuống giường mà nhắm mắt lại, hy vọng khi thức dậy, mọi thứ chỉ là một giấc mơ. 

***

Buổi sáng, khi tôi mở mắt ra, tôi vẫn là nữ phản diện Deborah. 

‘... nhưng không phải sẽ tốt hơn nếu mình nghĩ thế này sao?’

Đã được 10 ngày kể từ khi tôi tái sinh thành Deborah, và bất ngờ là, tôi thích nghi khá tốt. 

Tôi cứ nghĩ sẽ rất khó để sống như một nhân vật có tai tiếng tệ nhất trong xã hội, nhưng dường như tôi không thuộc trường hợp đó. 

‘Không có gì để mình cần thích nghi cả. Tất cả mọi thứ đều được thiết lập hoàn hảo rồi.’

Vì tôi ngủ trên chiếc giường mềm mại, rộng rãi, nên tôi dậy muộn và thấy đói. 

Ngay khi chuông trong phòng tôi vang lên, những người hầu lập tức phục vụ bữa sáng cho tôi. 

“Ngon thật…”

Tôi vô thức lẩm bẩm khi ăn miếng bánh ngọt vừa vào miệng cái liền tan chảy ngay. Khi những người hầu nghe thế, họ lập tức rời khỏi phòng và mang đến rất nhiều giỏ bánh mì các loại trong nháy mắt, cho tôi. 

‘Thật kinh ngạc. Mức độ kỷ luật của họ.’

Ngay cả khi tôi tự nói với bản thân bằng một giọng rất thấp, mọi thứ tôi muốn vẫn sẽ được nghe thấy và được đáp ứng ngay lập tức. 

Cách họ di chuyển giống như một đội quân được đào tạo chuyên nghiệp vì họ không muốn kích động tính khí giống hệt bom mìn của Deborah. 

‘Chà, so với việc họ không nghe thấy, thì đã tốt hơn gấp trăm lần rồi.’

Tôi lắc đầu, cầm một chiếc bánh mì lên, múc thật nhiều mứt mâm xôi và phết nó lên bánh mì. 

Những món ăn được phục vụ ở đây khá ngon miệng. 

“Thưa Công nương, người có muốn nhiều hơn không ạ?”

“Không cần, ra ngoài đi.”

Tôi cảm thấy khó chịu khi những người hầu theo dõi tôi ăn, nên tôi đã bắt chước cách nói của Deborah theo những gì tôi thấy trong mảnh vỡ ký ức của cô ấy.

Những quả sung rất tươi và súp nấm rất mặn.

Sau khi ăn một bữa no nê, những người hầu liền mang vào bình trà với mùi hương rất thơm, rót vào tách. 

Trước giờ tôi chưa từng đến khách sạn 5 sao, nhưng nếu đến đó, thì chắc dịch vụ phòng sẽ giống thế này.

Nhấc tách trà lên một cách thanh lịch, ánh mắt chuyển về nơi những chú chim đang hót líu lo.

Đây là một buổi sáng thư giãn, thoải mái…

Trong suốt cuộc đời này, đây là lần đầu tiên tôi được thưởng thức hoà bình sang trọng như vậy. 

Nhà tôi mỗi buổi sáng đều giống hệt như chiến trường. 

Mỗi buổi sáng là một bận rộn vì chúng tôi sống trong một ngôi nhà hẹp dành cho ba chị em.

Em trai tôi có phòng riêng của nó, trong khi tôi phải san sẻ phòng với chị gái, người luôn bật tất cả đèn trong phòng một khi chị ta thức dậy. Bên cạnh đó, chị ta còn dùng máy sấy khô tóc trong khi tôi đang ngủ. 

Mỗi buổi sáng, tôi đều sẽ phát điên vì những âm thanh lớn, ồn ào đó. Tôi thậm chí còn không chịu nổi nữa là. 

“Yoon Do-Hee, tao mặc cái này được chứ?”

Quần áo tôi mua online bằng tiền công mồ hôi nước mắt lại được chị tôi mặc. 

“Mày cũng có thể mặc đồ của chị.”

Chị tôi muốn luôn quần áo của chị cho tôi khi nó không vừa nữa. Chị ta sẽ luôn nói đó không phải chuyện gì lớn khi chị ấy làm như vậy và còn khoe khoang với người khác là lúc nào chị ta cũng có đồ mới để mặc.

Tuy nhiên, vì tôi là một người dễ dãi, nên tôi thậm chí không thể tức giận với chị ta, mà còn phải cho phép chị ta mặc đồ của mình.

“Chị, em sẽ dùng phòng tắm trước vì em đang vội.”

Sau khi ra khỏi giường một cách bắt buộc vì chị gái, khi tôi sắp bước vào phòng tắm duy nhất có sẵn trong nhà, thì thằng em trai đột nhiên xuất hiện như ma và vào đó trước. 

Tôi đã phải dọn dẹp nó vào sáng sớm vì mỗi lần thằng đấy sử dụng xong thì nơi đó y như một cái bãi chiến trường. 

Sau khi quen với những buổi sáng bận rộn như thế, tôi cảm thấy mình dường như đang đi nghỉ tại một khách sạn năm sao. 

“Đừng có gây rắc rối trong thời gian này và ở đây để sám hối về những hành động của ngươi cho đến khi ngươi nhận ra những sai lầm đó, để không còn rắc rối nào xảy ra nữa!”

Tôi bật cười vì lời nói của Công tước.

Nếu đây là cảm giác như được tiếp đất, thì tôi thà tiếp đất cho cuộc sống. 

‘Mình cảm thấy thư thái vì cơ thể thoải mái như vậy mà.’

Tôi bỏ qua những phiền muộn về tương lai một lúc và nhìn thấy tuyết rơi bên cửa sổ. 

Vào thời điểm bữa ăn mà tôi ăn đã tiêu hoá, những người hầu đã mang nước vào, bắt đầu chải chuốt. Sau khi mặc váy lót và váy, những người ăn mặc sang trạng đi vào trong phòng xếp hàng. 

‘À quên, Deborah đã đặt mua một bộ sưu tập trang phục một tháng trước.’

 Dựa trên những mảnh ký ức vỡ trôi nổi trong đầu tôi, thì Deborah thích mua sắm đến mức tự thường ra ngoài mua trang phục và trang sức đắt tiền. Sở thích của cô ấy là đeo những trang sức và váy áo lộng lẫy để thể hiện sự giàu có và xinh đẹp của mình. 

Nhưng, tôi không thể ra ngoài vì giờ tôi đang ở trong tình trạng khó khăn. Tuy nhiên, những người hầu cư nhiên biến căn phòng này thành phòng VIP của cửa hàng bách hoá. 

Trình của Deborah ở đẳng cấp khác.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Spoil    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả 망고킴.
Bạn có thể đọc truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ Chương 02: được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close