Truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật - Hạo Thạc : chương 17: cảm giác không tốt
Một Cốc Bia Một Bí Mật - Hạo Thạc
-
Hạo Thạc
Chương 17: Cảm giác không tốt
Lâm đường chủ thấy nàng không trả lời, khuôn mặt vẫn trưng ra bộ dạng vui vẻ nói: "Không biết An Vương phi đến chỗ của Lâm mỗ là muốn mua loại cây gì? Ta có thể giới thiệu qua cho người."
Đường Song Nguyệt giơ tay, ra hiệu cho hắn im lặng. Hiện tại nàng muốn tự mình xem. Nhưng mà hắn có vẻ không thích, trực tiếp đi tới bên cạnh nàng. Nàng đi tới chỗ nào, hắn cũng bám theo lải nhải một hồi. Khi Đường Song Nguyệt đi lên lầu hai, hắn còn đặc biệt mời nàng uống trà, đám người bên dưới lại bắt đầu bàn tán: "Vị vương phi này có gì mà ngay cả Lâm đường chủ cũng khách sáo với cô ta vậy?" "Đúng đúng. Ngay cả ta thường xuyên đến đây cũng rất ít khi gặp được đường chủ.."
Phong Vân nghe thấy những lời này, như có như không mà hỏi hắn: "Vị họ Lâm này, ngươi chắc không phải có ý đồ gì với chủ tử nhà ta chứ?" "Phong.. cô nương cứ nói đùa. Ta chẳng qua là một lòng tiếp đãi khách quý thôi."
Đường Song Nguyệt miết miết lá cây, nghe hắn trả lời liền có chút buồn cười, nói: "Ngươi cảm thấy ngươi nói như vậy ta sẽ tin sao?" Hắn ta có chút chột dạ, vờ không hiểu hỏi lại: "Không biết ý của vương phi như thế nào?"
Nàng đứng dậy, Phong Vân cũng thuận theo nàng bước gần tới chỗ hắn, nói: "Tại sao ngươi lại biết tỳ nữ của ta họ Phong? Không phải ngươi điều tra về ta chứ?" Lâm đường chủ nghe xong có hơi đơ người, hắn biết lúc nãy bị lỡ lời đành vội trả lời: "Vương phi cứ đùa, ta nào dám điều tra về người. Còn về Phong cô nương, ta cũng là nghe người khác nói thôi."
Đường Song Nguyệt tiến về phía cầu thang, đáp lại hắn mấy từ: "Vậy sao? Là ta trách nhầm ngươi rồi. Vậy phiền ngươi mang đến An Vương phủ bốn chậu đỗ quyên. Lúc đó ta sẽ thanh toán sau." Nàng mới không thèm tin hắn không điều tra nàng. Đừng nói là tên, nàng còn sợ cả cái Hạ quốc này liệu được mấy người nhận ra chủ tớ hai người nàng tròn méo thế nào.
Lâm đường chủ nói: "Được. Mai ta sẽ cho người đi giao." Sau đó, Đường Song Nguyệt rời khỏi Vạn Thảo Đường.
Trời mưa ngày càng lớn, đường đi cũng ngày càng trơn trượt, Đường Song Nguyệt vất vả đi xuống dốc. Trên trời sấm rền một tiếng, nàng vô tình vấp phải hòn đá khiến cả hai người ngã lăn. Cảm giác đau đớn lan tỏa toàn thân..
Danh Sách Chương: