Truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL) : chương 6: phong hồi lộ chuyển xuân thu đan!

Trang chủ
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL)
Chương 6: Phong hồi lộ chuyển Xuân Thu đan!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Mức chấn động của những lời này đối với Mạnh Nhiên cũng như động đất cấp chín vậy, chỉ là một câu nói đơn giản nhưng lại hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của hắn. Nút thắt một khi đã gỡ được, nếu như không thể một lần hành động liền đột phá, như vậy nếu lần sau muốn đột phá tiếp sẽ tốn công sức hơn rất nhiều, dù có lực lượng gấp đôi nhưng cũng chưa chắc đã có thể vượt qua!

Đạo tâm đã dao động, hiện giờ cho dù Mạnh Nhiên có muốn đi thì cũng không đi được.Mạnh Nhiên nhìn kỹ, đánh giá Sở Dương một hồi, nhưng thấy thần sắc hắn vẫn như thường, giống như một câu nói kia chỉ là vô tâm mà thôi thì bất đắc dĩ nở nụ cười.

Ngay trước đó còn nói muốn đi ra ngoài, bây giờ lại nói thẳng ra là không đi nữa. Làm việc mà cứ thay đổi xoành xoạch như thế này là chuyện dễ làm cho người ta khinh thường nhất. Chỉ là Mạnh Nhiên cũng chẳng cố kỵ chút nào, nói một cách rất bình thản, cứ như đây là một chuyện rất bình thường vậy.Mạnh Nhiên mỉm cười, giơ tay lấy ra một cái bình, nói:Trong nụ cười của hắn tựa hồ hơi có một chút ý tứ mỉa mai, rất là sâu xa...

Mà Thạch Thiên Sơn thì sắc mặt đại biến!

Xuân Thu đan được dùng để đề thăng công lực, đâu phải sử dụng để bổ huyết, hồi phục thương thế? Tông môn có nhiều đan dược chữa thương như thế, cần gì mà phải dùng Xuân Thu đan? Ban nãy mình đã phải nói như vậy, mục đích cũng là làm cho sư phụ sinh ra ác cảm cùng hai vị sư đệ, làm sao lại biến thành khéo quá hóa vụng chứ, Xuân Thu đan bây giờ sao lại về tay hắn rồi?

Cái này... nên nói thế nào bây giờ?

Sở Dương mẫn cảm nhận thấy được trên khóe miệng Mạnh Nhiên lộ ra ý cười mỉa mai thì trong lòng cũng không khỏi cười khổ, xem ra tất cả những âm mưu quỷ kế của tên Thạch Thiên Sơn này, sư phụ đều biết a...Chỉ là, vì sao cho đến tận bây giờ người cũng không ngăn cản?

Còn lần này người ban cho mình Xuân Thu đan, đó chắc chắn là vì câu nói kia. Nhưng sư phụ vẫn bảo trì bình thản, vậy mà cũng không hỏi thêm cái gì nữa...

Suy nghĩ một lúc, Sở Dương quyết định thăm dò một chút:Nói những lời này, đó chính là để thử xem Mạnh Nhiên có biết diện mục thật sự của Thạch Thiên Sơn hay không.

Vừa nói như thế, hai hàng mi của Đàm Đàm nhíu chặt, gấp đến phát run lên. Hắn chỉ hận sao không bịt được miệng cái tên Sở Dương này lại, thiếu chút nữa đã chửi ầm lên: Mẹ nó, ngu, quá ngu. Sư phụ đã suy nghĩ cho ngươi rồi, tiểu tử ngươi tự nhiên lại phát tài sướng thế còn gì, sao lại ngu ngốc mà mở mồm nói muốn nhường lại cho người khác?

Trên mặt Thạch Thiên Sơn cũng lộ ra một tia chờ đợi.

Ánh mắt của ba người đều đồng thời nhìn về phía Mạnh Nhiên, Đàm Đàm là lo lắng, Thạch Thiên Sơn là thấp thỏm cùng chờ mong, xen với một chút tham lam; mà ánh mắt của Sở Dương thì lại rất bình tĩnh.Mạnh Nhiên nói hời hợt, hắn nhìn thẳng vào ánh mắt của Sở Dương, cười:Sở Dương cười khổ, Mạnh Nhiên nói những lời này rõ ràng là có ý khác. Mình hiện giờ chính là một tên Vũ Đồ Tam phẩm, còn đại sư huynh là Vũ Đồ Tứ phẩm, khác biệt đến không thể tính theo lẽ thường, vậy mà lại nói:?

Hàm ý chính thức của Mạnh Nhiên trong những lời này hẳn là:

Trong lòng Sở Dương quát to một tiếng...

Mạnh Nhiên một lần nữa thâm ý mà nhìn đứa đệ tử này, hắn phất tay áo đứng dậy, nói:Hắn chỉ nói một câu như vậy, rồi liền trực tiếp bay ra ngoài, không còn thấy bóng dáng nữa.

Ba người nhìn nhau, ánh mắt của Thạch Thiên Sơn nhìn cái bình ngọc nhỏ trong tay Sở Dương đang phát ra ánh sáng dìu dịu thì cơ mặt không thể khống chế mà hơi co rúm lại. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mình hao tổn bao tâm cơ, còn không phải là vì thứ này sao? Vậy mà nó lại bị đem đưa cho người khác ngay trước mắt mình...Sở Dương ra vẻ rất chân thành nói lời cảm tạ với Thạch Thiên Sơn"Thạch Thiên Sơn há to miệng, cười nói, so với khóc còn khó coi hơn:Thần đan bị trời run rủi thế nào mà lại bay mất khỏi tay mình, còn người đạt được thần đan thì hết lần này tới lần khác thành tâm thành ý nói lời cảm ơn.... Mà mình thì cảm thấy rất khó chịu nhưng cũng chẳng dám nói ra. Lúc này trong lòng Thạch Thiên Sơn đã buồn bực tới cực điểm, hận không thể tát vào cái miệng của mình một cái: Cho ngươi chừa cái tội tùy tiện này! Tự nhiên lại phun ra cái câu kia làm gì?

Sở Dương cười một tiếng, dốc miệng bình lấy ra một viên đan dược có màu hồng đậm. Nó vừa ra khỏi bình, trong chốc lát làm cho cả căn phòng ngập trong một mùi hương kỳ lạ. Sở Dương cười ha hả nói:Mặt Thạch Thiên Sơn lập tức hơi co rút lại một chút. Chỉ tăng lên có một chút? Ngươi vậy mà lại còn chê ít nữa? Ngươi có tin ông trời sẽ đánh chết ngươi không?

Viên đan dược đó vốn dĩ nên thuộc về ta, thế mà hiện giờ lại nằm trong tay người khác, hiện giờ không ngờ hắn lại còn bảo ta hộ pháp cho hắn nữa...

Trong nội tâm Thạch Thiên Sơn cảm thấy thật vô vị, đang muốn mở miệng nói chuyện thì đã thấy Sở Dương mở to miệng, đem viên đan dược tung lên rồi dùng miệng đón lấy, cứ như là ăn đậu phộng, nuốt vào xong còn nhai rạo rạo, chậc chậc lưỡi nói:Mặt Thạch Thiên Sơn đỏ lên, máu dồn lên não cho suýt phát nổ...

Một khắc sau, trên mặt Sở Dương đột nhiên hồng lên... Xem ra dược lực đã bắt đầu phát huy công hiệu rồi.

Đàm Đàm nhìn mà ước ao, bĩu môi nói:Trong lòng Thạch Thiên Sơn như đang chảy máu, cố cười gượng gạo nói:Sở Dương nuốt xuống Xuân Thu đan, hắn chỉ cảm thấy một cỗ dược lực nổi lên trong người, chỉ một thoáng đã xuyên khắp tứ chi bách hải, toàn thân kinh mạch mở rộng ra, lực lượng cuồn trào mãnh liệt chảy hướng về đan điền...

Trong lòng hắn không khỏi cười khổ, dược hiệu của viên linh dược này xem ra cũng không tệ. Tuy nó chỉ có thể tăng lên được một năm công lực, nhưng lấy tu vi hiện tại của mình mà nói, một năm công lực đã là một lực lượng tương đối khổng lồ rồi. Nếu như là linh dược cao cấp hơn một chút, vậy chỉ sợ là kinh mạch của mình cũng chịu không nổi...

Bên trong đan điền, kiếm hồn của Cửu Kiếp Kiếm bỗng phát ra một tiếng kêu hưng phấn, rồi lập tức kéo dài, vươn ra một thứ trông như cái râu, sau đó Sở Dương cảm giác được, cỗ dược lực kia giống như trăm sông đổ về biển mà tiến vào Cửu Kiếp Kiếm, không lưu lại một chút nào.

Hắn không khỏi kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng lẽ Cửu Kiếp Kiếm còn thích cái thứ này? Lúc ở kiếp trước, đừng nói cái loại bất bình thường này, ngay cả kiếm hồn cũng chưa từng xuất hiện qua nữa. Vậy mà kiếp này lại la ó, đi ra bình thường thôi thì cũng chẳng sao, đằng này không ngờ lại còn muốn cướp đoạt nữa?

Chẳng lẽ toàn bộ những dược lực này dùng để nuôi dưỡng Cửu Kiếp Kiếm rồi? Một chút chỗ tốt cũng không có cho ta?

Trong lúc hắn còn đang nghĩ ngợi, Cửu Kiếp Kiếm đang ảm đạm bên trong đan điền sau khi hấp thu dược lực thì thân kiếm hư ảo bỗng chấn động, phát ra ánh sáng ảm đạm, ngay sau đó từ chỗ chuôi kiếm phun ra một cỗ khí kình đã được áp súc lại, chỉ có một tia nhỏ như sợi tơ, nhưng Sở Dương lại cảm giác được, trong đó có ẩn chứa sức mạnh khổng lồ...

Tuy nó không to lớn bằng dược lực của Xuân Thu đan, nhưng độ tinh khiết thì lớn hơn gấp cả trăm ngàn lần! Chỉ cần một tia này thôi, không ngờ đã giúp cho Sở Dương đột phá từ Vũ Đồ Tam phẩm đỉnh cao lên tới Tứ phẩm!

Tuy rằng khi ở giai vị thấp thì thăng cấp cũng không cần quá nhiều năng lượng, nhưng việc trực tiếp đề thăng thêm một phẩm mới làm cho Sở Dương kinh hãi! Nếu chỉ đơn thuần chỉ là dược lực của Xuân Thu đan mà nói, cho dù như thế nào thì cũng không thể làm được việc này!

Chẳng lẽ cái kiếm hồn này còn có khả năng chiết xuất dược lực? Hoặc là cái khác? Lạ thật...

Lập tức, Cửu Kiếp Kiếm liền lười biếng mà ngừng lại, truyền ra cảm xúc hơi bất mãn, ý tứ có vẻ rất khinh thường, rõ ràng là không đem chút dược lực ít ỏi này để vào mắt...

Sở Dương có thể cảm nhận được rõ ràng Cửu Kiếp Kiếm biểu hiện ra vẻ trợn trắng mắt giống như nhân loại để biểu hiện sự khinh thường của nó... Tiểu tử này, xem ra là không đủ ăn đây mà...

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Phong Lăng Thiên Hạ.
Bạn có thể đọc truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL) Chương 6: Phong hồi lộ chuyển Xuân Thu đan! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close