Truyện Ngõ Ngô Đồng - Tống Khích Không Ăn Cá : chương 7

Trang chủ
Ngõ Ngô Đồng - Tống Khích Không Ăn Cá
Chương 7
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Cậu như vậy sẽ khiến em ấy tự trách suốt quãng đời còn lại.

Lời này như đâm cho Ninh Cận một nhát. Anh không trả lời mà chỉ nhìn về phía phòng Ninh Uyển ở tầng hai.

Anh làm như vậy chẳng qua chỉ là thêm một tầng xiềng xích cho Ninh Uyển mà thôi.

"Có đôi khi, không phải chúng ta nói yêu thì mới là yêu. Chúng ta phải nói cho người mình yêu biết đây có phải là phương thức khiến cô ấy cảm nhận được tình yêu hay không."

Ninh Cận cúi đầu nhíu mày: "Tôi biết, tôi chỉ lo lắng sau khi tôi ra nước ngoài không có ai chăm sóc em ấy. Em ấy mới 16 tuổi, lỡ như bị người khác bắt nạt thì phải làm sao?"

"Nếu cậu muốn ra nước ngoài, tôi giúp cậu chăm sóc Ninh Uyển."

"Cậu? Chuyện nhà cậu còn chưa đủ bận sao?"

Tống Thanh Yến ở bên kia khẽ cười, thanh âm rất nhẹ.

Giọng nói của chàng trai hòa cùng với tiếng gió, lộ ra vẻ thê lương: "Tôi không có người thân, Ninh Cận."

"Tôi là cô nhi." Tống Thanh Yến nói.

Giọng nói của anh giống như truyền đến từ một nơi rất xa: "Vậy nên, tôi sẽ coi Ninh Uyển như người thân mà chăm sóc em ấy."

Chuyện Tống Thanh Yến là cô nhi, Ninh Cận không hề hay biết.

Ở trường anh và Tống Thanh Yến là anh em tốt nhất, nếu như anh không biết, những bạn học khác ở trường càng không có khả năng biết. Ninh Cận nghĩ, chẳng trách mỗi ngày cậu ấy đều phải làm công việc làm thêm bán mạng như vậy.

Bởi vì sẽ không có ai cho cậu ấy tiền.

Ninh Cận dừng lại một chút, bỗng nhiên cảm thấy có chút mờ mịt: "Hai chúng ta là anh em không thể tách rời."

Vừa dứt lời, Ninh Uyển đã từ cầu thang đi xuống. Cô bé bước đến trước mặt anh: "Anh gọi điện cho ai vậy? Mẹ?"

Ninh Cận lắc đầu: "Tống Thanh Yến."



Cuộc gọi bị cắt ngang, Ninh Cận cất điện thoại, cùng Ninh Uyển ra ngoài.

Tối đến, gió thổi xuyên qua váy Ninh Uyển, cũng khiến cho lá cây ngô đồng xào xạc.

"Ra nước ngoài sẽ không mất nhiều thời gian, anh học xong sẽ trở về ngay." Ninh Cận nói ra những lời này tựa hồ có chút khó khăn, anh nhìn phía trước, hít một hơi thận sâu: "Anh sẽ không bỏ rơi em."

Ninh Uyển nói: "Em biết, em chỉ là muốn anh tốt hơn thôi."

Một bàn tay đặt lên đầu Ninh Uyển, Ninh Cận không trả lời.

Chỉ là con đường phía trước dài quanh co, anh không nhìn thấy ánh sáng, thậm chí không biết khi nào mới đi đến cuối cùng.

"Ở đây."

Ở lối ra ngõ Ngô Đồng, Tống Thanh Yến đứng ở đó.

Chàng trai mặc áo sơ mi trắng, dáng người cao ráo, lưng hướng về phía hoàng hôn. Góc áo của anh bị gió thổi bập bùng, giống như những vị thần được gửi xuống từ thiên giới để lịch kiếp vậy. Khuôn mặt dịu dàng.

Tối đó Ninh Cận không nhịn được, cùng Tống Thanh Yến uống vài ly.

Nhưng thật không may, thái tử gia một ly đã say.

Chưa uống nổi hai ly đã ngồi ôm chai bia khóc oa oa, vừa khóc vừa ôm lấy Tống Thanh Yến: "Chết tiệt, tôi sắp phải ra nước ngoài rồi, tôi ghét nước M chết đi được, tôi thật sự bị thuyết phục rồi..."

Tống Thanh Yến mỉm cười đáp lại anh, cũng không quá để ý đến ánh mắt của những người xung quanh.

"Tôi không làm được, tôi không thể sống thiếu em gái tôi...Cậu phải chăm sóc em ấy thật tốt."

"Ừ, tôi biết rồi."

Anh vỗ nhẹ vào lưng Ninh Cận, từ trong túi lấy tiền lẻ ra đưa cho Ninh Uyển: "Phía trước có cửa hàng tiện lợi, em đi mua một bình sữa chua để anh em uống cho tỉnh rượu. Số tiền còn lại em tự mua chút kẹo nhé."

"À, em có tiền..."

Tống Thanh Yến cười: "Tiền của em em tự giữ lấy đi, đi mua đi."

Ninh Uyển đứng dậy: "Vâng ạ."

Tống Thanh Yến lại nói: "Chú ý an toàn."

Rõ ràng là chỉ cách có hai bước chân, nhưng anh vẫn dặn phải chú ý an toàn.

Ninh Uyển vâng lời gật đầu, cầm số tiền liền đi vào cửa hàng tiện lợi. Những nếp gấp trên tờ tiền đã nhăn nheo, nhưng khi Tống Thanh Yến đưa cho cô lại rất bằng phẳng.

Có lẽ chủ nhân trước đó của nó không để tâm đến độ bằng phẳng của nó.

Ninh Uyển mua một bình sữa chua, mua thêm hai cây kẹo que nữa rồi quay lại.

Ninh Cận vẫn còn đang khóc, Tống Thanh Yến làm thế nào cũng không thể dỗ dành được.



Thấy Ninh Uyển đã quay lại mới ngừng khóc: "Em đi đâu vậy?"

Ninh Uyển lắc lắc đồ trong tay nói: "Đi mua sữa chua cho anh."

"Anh."

Ninh Cận ôm chai rượu, lắc lắc đầu: "Làm cái gì?"

"Anh về sau tốt nhất là đừng uống rượu nữa."

"Tại sao?"

Cô bé cười đưa hộp sữa chua cho anh: "Anh như này, đầu óc có chút giống người không được thông minh lắm."

"..."

Ninh Uyển không nói nữa, cô chỉ cúi đầu lấy cây kẹo trong túi ra đưa lên miệng. Vị cam không ngon lắm, không biết có phải là do tâm trạng không. Cây kẹo hôm nay có hơi chua, làm cô có chút muốn khóc.

Học kỳ đầu tiên của lớp mười sắp kết thúc.

Anh trai cô cũng sẽ bị cô đuổi ra nước ngoài.

Lời nói của mẹ Ninh từ lâu đã văng vẳng bên tai cô, Ninh Uyển hít một hơi, đem cây kẹo cắn thành từng mảnh.

Cô không muốn trở thành gánh nặng của bất cứ ai, cản trở họ hướng tới cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tống Thanh Yến tốn không ít sức lực cùng Ninh Uyển dìu Ninh Cận trở về ngõ Ngô Đồng. Đêm đó anh cũng không rời đi, Ninh Cận say như con sâu rượu. Sợ anh nửa đêm say rượu sẽ làm loạn, một cô bé như Ninh Uyển không thể chăm sóc anh được.

Khi trời gần sáng, Tống Thanh Yến ra ngoài uống nước.

Dưới ánh đèn mờ ảo, anh nhìn thấy Ninh Uyển trong bộ váy ngủ đang nằm cuộn mình trên sô pha.

Ánh sáng rất mờ, chiếu lên thân hình gầy gò của cô bé. Anh không thấy được vẻ mặt của cô thế nào, nhưng trực giác nói cho anh biết, Ninh Uyển lúc này đang không vui.

Thậm chí có chút buồn bã.

Anh rót nước, đi đến và đưa cho cô một ly.

Tống Thanh Yến cái gì cũng không nói, anh chỉ hỏi cô: "Sao muộn vậy rồi em vẫn chưa ngủ?"

Ninh Uyển khôi phục dáng vẻ bình thường.

Hai má cô ửng hồng, lúc này cô vẫn còn chút bối rối vì bị người khác trông thấy.

Trên bàn có khăn giấy, Tống Thanh Yến nghiêng người lấy hai tờ giấy đưa cho cô.

"Muộn lắm rồi."

"Thật ra em rất sợ ở một mình."



Đèn sàn cạnh ghế sô pha được Tống Thanh Yến bật lên, thế giới xung quanh họ cũng nhờ vậy mà trở nên rõ ràng hơn.

Tống Thanh Yến: "Em sẽ không cô đơn một mình."

"Nhưng anh trai em sắp ra nước ngoài rồi, đến lúc đó em sẽ chỉ còn một mình."

Tống Thanh Yến xoa đầu cô: "Anh trai em sẽ không để em lại một mình, anh cũng sẽ không. Sau khi cậu ấy đi, anh sẽ thường xuyên đến với em. Em không cô đơn một mình."

Ninh Uyển nhìn anh, đột nhiên không biết nên nói gì.

Chàng trai luôn mang nét mặt dịu dàng: "Có thể tin tưởng anh không?"

"Gì ạ?"

"Có thể tin tưởng anh cũng sẽ chăm sóc tốt cho em không?"

Dưới ánh đèn, ánh mắt chàng trai trở nên nghiêm túc. Anh không hề nói đùa, cũng không phải chỉ để dỗ dành cô. Chỉ rất nghiêm túc hứa hẹn: "Có thể tin tưởng anh không?"

Ngay tại khoảnh khắc này.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ngõ Ngô Đồng - Tống Khích Không Ăn Cá

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Tống Khích Không Ăn Cá.
Bạn có thể đọc truyện Ngõ Ngô Đồng - Tống Khích Không Ăn Cá Chương 7 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ngõ Ngô Đồng - Tống Khích Không Ăn Cá sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close