Truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) : chương 4 cậu chủ vừa mới tỉnh".

Trang chủ
Ngôn Tình
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Chương 4 Cậu chủ vừa mới tỉnh".
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Kiều không bị đưa trở lại tầng hầm, dì Lâm nhốt cô trong căn phòng nhỏ của mình.

Trước khi xác định rằng cô vẫn còn chút giá trị cuối cùng có thể lợi dụng, tính mạng của cô sẽ không gặp nguy hiểm.

Nhà họ Tiêu.

Máu trong túi chảy từng giọt dọc theo ống nhựa dài vào tĩnh mạch của Tiêu Định Bân.

Mọi người trong nhà họ Tiêu lo lắng đứng bên giường, Dư Tiêu Tiêu cũng lo lắng chờ đợi.

Bởi vì sợ khi Tiêu Định Bân phát bệnh sẽ tự làm tổn thương chính mình, cho nên cổ tay cùng mắt cá chân anh đều bị dây thừng trói lại, cố định ở trên giường lớn.

Lúc này, phần da cổ tay lộ ra của anh đã thấm đẫm máu từ sợi dây.

Trước khi truyền máu, mặc dù anh đã bất tỉnh, nhưng vẫn còn dùng lực vùng vẫy. Nhưng sau khi truyền máu, sự bồn chồn trong cơ thể anh dường như được xoa dịu một cách kỳ diệu.

Cơ thể anh dần dịu lại, ngay cả đôi môi tái nhợt như tro tàn cũng dần dần hồng hào trở lại.

Vẻ mặt của ông cụ Tiêu không khỏi trở nên kích động.

Hai mắt Dư Tiêu Tiêu cũng sáng ngời, không nhịn được đứng dậy đi tới bên giường: "Bác sĩ, Định Bân khá hơn rồi phải không?"

"Quả nhiên là đỡ rồi. Ít nhất chúng ta có thể khẳng định lần này bệnh của cậu chủ đã được kiểm soát. Tôi cần làm thêm các xét nghiệm máu của cô Dư. Nếu như xác định rõ ràng là máu của cô Dư có tác dụng chữa bệnh của cậu chủ thì...”

Bác sĩ Đỗ nhìn Dư Tiêu Tiêu một chút, thận trọng nói: "Vậy thì cô thật sự là vận may và là ân nhân của nhà họ Tiêu”.

"Vậy thì nhanh lên!", ông cụ Tiêu vung tay, lớn tiếng nói: "Bất kể kết quả như thế nào, lần này Tiêu Tiêu đã giúp đỡ nhà họ Tiêu chúng ta rất nhiều, ông sẽ ghi nhớ ân tình này".

Chẳng mấy chốc đã có kết quả kiểm tra máu.

Có những thành phần trong máu của Dư Tiêu Tiêu khác với người bình thường, thành phần này vừa hay có tác dụng ngăn chặn sự phát triển của căn bệnh trong máu của Tiêu Định Bân.

Ông cụ Tiêu rất được an ủi, luôn miệng dặn người hầu trong nhà làm canh bổ cho Dư Tiêu Tiêu bồi bổ cơ thể. Cô ta vừa mới lấy máu, không thể mệt mỏi, nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt.

Ngày thứ hai.

Dư Tiêu Tiêu nói muốn về nhà nên ông cụ Tiêu đặc biệt sắp xếp tài xế đưa cô ta về.

Dư Văn Xương và Triệu Như đã biết tin, sau khi thảo luận với nhau, bọn họ quyết định để Dư Tiêu Tiêu đưa Dư Kiều cùng trở lại nhà họ Tiêu.

Về phần thân phận thì dễ xử lý hơn, cứ nói là người hầu bình thường của Dư Tiêu Tiêu ở nhà họ Dư là được.

Dư Tiêu Tiêu lúc nào cũng mong Tô Tẩm và Dư Kiều chết sớm, nhưng bây giờ cô ta vẫn phải sử dụng máu của Dư Kiều.

Tiêu Định Bân cũng không biết khi nào sẽ lại phát bệnh, vì vậy chỉ có thể thỏa hiệp và mang Dư Kiều theo bên cạnh để đề phòng.

Triệu Như sai người mang một bộ quần áo người hầu đến, nói với Dư Kiều:

"Mặc quần áo vào. Từ giờ trở đi, hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh Tiêu Tiêu. Chỉ cần mày chịu hợp tác, tao sẽ gửi ba bữa cơm đúng giờ cho Tô Tẩm, tao sẽ không bỏ đói mẹ mày nữa".

Dư Kiều lẳng lặng ngồi ở trên giường, nhưng không ngoan ngoãn nghe lời. Triệu Như nhướn mày: "Thế nào, mày không muốn?"

Dư Kiều dùng sức siết chặt ngón tay: "Tôi, muốn, đi học".

Cô sẽ tốt nghiệp trong một năm nữa, nên không thể để công sức của mình dổ xuống sông xuống bể.

Triệu Như không thể nhịn cười, khi Tiêu Định Bân khỏi bệnh, máu của Dư Kiều sẽ mất hết giá trị. Lúc đó bà ta chắc chắn sẽ tiễn mẹ con Tô Tẩm lên đường.

Vậy học để làm gì?

"Đừng lãng phí thời gian, mày không có tư cách ra điều kiện với tao”.

Triệu Như vừa nói xong, bà ta bỗng nhìn thấy một con dao gọt hoa quả trong tay Dư Kiều.

Lúc này, cô đang nắm chặt cán dao, kề lưỡi dao vào cổ mình.

Triệu Như mí mắt điên cuồng giật giật: "Mày làm gì vậy!"

Dư Kiều nhìn chằm chằm vào Triệu Như bằng con ngươi đen như mực, và lặp lại một lần nữa: "Tôi, tôi muốn, học”.

Lưỡi dao cắt qua da, và những giọt máu rỉ ra ngay lập tức.

Triệu Như không khỏi nghiến răng: "Mày được phép trở lại trường học hai ngày một tuần. Dư Kiều, nếu mày còn dám đe dọa tao một lần nữa, tao sẽ ngay lập tức để mẹ con mày đoàn tụ dưới suối vàng!"

Triệu Như trợn mắt nhìn cô một cái: "Dì Lâm, thay quần áo cho nó đi!"

“Chờ một chút”, Dư Tiêu Tiêu nãy giờ vẫn luôn nhìn chằm chằm Dư Kiều không nói lời nào giờ đột nhiên hỏi: “Mặt của mày làm sao vậy?”

Triệu Như nhìn kỹ hơn, quả nhiên Dư Kiều có một vết ban đỏ trên má trái, trông rất kinh dị và đáng sợ.

"Mặt mũi mày có cái gì ghê tởm vậy, mày như vậy mà cùng tao đến nhà họ Tiêu không phải là mất mặt tao hay sao!"

Dư Kiều sờ sờ vết phát ban trên mặt, không nói chuyện.

Bà ngoại của cô xuất thân từ một gia đình có truyền thống y học. Khi cô còn nhỏ, Tô Tẩm thường đưa cô về nhà họ Tô để gặp bà nội, từ đó cô rất yêu thích y học.

Không khó để Dư Kiều khiến mặt mình xuất hiện một vết như vậy.

Dư Tiêu Tiêu là một người phụ nữ bạo lực và ghen tuông, chỉ khi khuôn mặt của cô trông thật đáng sợ, cô mới có thể bình yên.

Triệu Như cụp mắt xuống, nhưng nói: "Quên đi, để nó đeo thứ gì đó che đi, dù sao nó là người hầu, sẽ không ai quan tâm đâu".

Phải, dù sao cô cũng chỉ là một người hầu, sẽ không ai quan tâm.

Ngày hôm sau, Dư Tiêu Tiêu đưa theo Dư Kiều trở về nhà họ Tiêu.

"Cô chủ Dư, đây là..."

Quản gia và người hầu của nhà họ Tiêu tò mò nhìn cô gái trẻ dùng khăn tay che nửa dưới khuôn mặt đang đi theo phía sau Dư Tiêu Tiêu.

Cô gái mặc quần áo người hầu, nửa cúi đầu, trông rất gầy và nhỏ nhắn.

Dư Tiêu Tiêu tháo kính râm xuống, nở nụ cười ngọt ngào: "Đây là người hầu đã lớn lên cùng với cháu, được cô ấy hầu hạ lâu năm nên giờ cháu đã quen. Bởi vậy nên cháu đặc biệt mang cô ấy đến đây, bác quản gia, như vậy có được không?"

"Đương nhiên là được rồi. Ông chủ đã có lệnh, cô chủ Dư từ nay về sau muốn làm gì thì làm, ở nhà họ Tiêu cũng giống như ở nhà họ Dư".

Dư Tiêu Tiêu nghe vậy thì càng cười tươi hơn: "Định Bân vẫn đang nghỉ ngơi sao?"

"Cậu chủ vừa mới tỉnh".

Vừa rồi khi cô đi vào, hình như anh lại ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng...

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Yên Vũ.
Bạn có thể đọc truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) Chương 4 Cậu chủ vừa mới tỉnh". được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close