Truyện Nợ Một Lời Xin Lỗi - Vương Thừa Nhi : chương 37: anh lên đây uống nước à?

Trang chủ
Nợ Một Lời Xin Lỗi - Vương Thừa Nhi
Chương 37: Anh lên đây uống nước à?
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong một tiếng đồng hồ,mọi thứ được dẹp sạch trả lại hiện trạng ban đầu của họp đêm

Thiếu Dương bước ra khỏi thang máy thì mặt nạ bạc đã được tháo xuống,trả lại gương mặt đẹp trai nam thần với vẻ ngoài lạnh lùng khó gần

Hắn lái xe về thẳng dinh thự vừa xuống xe hắn bất chợt nhìn lên ban công thì thấy bóng dáng một cô gái mặc đồ vàng nhạt đang múa dưới ánh trăng

Đẹp đến mê hồn,không biết có phải giờ này quá khuya nên đèn trong dinh thự đã được tắt bớt chỉ có ánh trăng chiếu sáng vào cô gái đang múa làm nổi bật cô trong không gian tĩnh mịch…

Trong lòng hắn gợn sóng....hắn đi nhanh vào nhà để tìm cô gái đó trong vô thức có tí men hắn quên cô gái đó là người hắn hận thấu xương…

Hắn đi vội lên mở cửa thì không thấy cô gái đâu???

"Anh lên đây làm gì" Vương Thừa Nhi bước tới từ bên ghế xích đu

"Giờ này khuya rồi tôi hỏi cô lên đây làm gì"

"Không ngủ được nên tôi chỉ tập luyện cơ thể một chút"



Đoàn Thiếu Dương bước tới giật chai nước trên tay cô,đưa lên môi uống ừng ực

Mặt cô đơ ra bất động "anh lên đây uống nước à"

"Tôi thích"

"Rõ là ngộ nghĩnh "chưa nói hết câu hắn đã ép sát cô vào ban công đôi mắt ghìm chặt lên môi cô

"Anh muốn gì,hành động này không hay chút nào,tôi không thích,nếu anh còn không phân biệt ranh giới rõ ràng thì chúng ta nên chấm dứt hợp đồng tại đây đi"

"Cô muốn thế à?"Hơi rượu toả xộc lên mũi cô làm cô hơi khó chịu,cho dù nó là loại đắt tiền thế nào thì cô cũng không biết thưởng thức,cũng giống như người đàn ông này vậy…hắn là mỹ vị của bao nhiêu cô gái nhưng trong mắt cô hắn là tên vô lại không hơn không kém vào lúc này

"Anh say rồi! Tôi không muốn đôi co với anh,thả tôi ra ngay" người đàn ông này rất quen thuộc cũng rất xa lạ,đôi khi hắn lại ấm áp đôi khi thì như một tên xấu tính không hơn không kém

"Tại sao lại là cô?"

Vương Thừa Nhi ngẩn người một lúc rồi nhìn sâu vào đôi mắt trầm lắng của hắn "anh nói gì tôi không hiểu"

"Rốt cuộc cô là người thế nào?"rõ ràng là tôi muốn dày vò em!tại sao mỗi lần nhìn thấy thì tôi lại không nỡ?

"Tôi là người thế nào anh đừng quan tâm!anh sống phần anh,tôi sống phần tôi,nước sông không phạm nước giếng" tại sao hắn hỏi như vậy?mình là người thế nào cần hắn phán xét sao?liên quan gì cuộc đời hắn,tên này?

Đôi mắt hắn nhìn thẳng vào tròng mắt của cô như muốn đọc suy nghĩ???

”phải” hắn buông lơi một câu nói nhẹ,nhưng nó lại đè nén trong lòng hắn như có tảng băng lớn làm hắn phải đau…

Vương Thừa Nhi cúi thấp người vòng dưới tay hắn rồi bỏ chạy vào trong…



Mùi hương phản phất trên người Vương Thừa Nhi làm hắn phải nhắm nghiền mắt lại mà cảm nhận,trên môi hắn bất chợt thốt lên"thật tốt"

Đứng sau cánh cửa tim cô đập mạnh đến nổi muốn vỡ ra? Nó còn đập nhanh hơn lúc cô tập múa? Sao vậy?…

……..

Hắn suy nghĩ gì đó rất lâu?hình ảnh cô gái mảnh mai múa dưới ánh trăng như phát sáng trong lòng hắn!tim hắn lại rung rinh khoảnh khắc ấy!

Men rượu vẫn làm hắn bồn chồn trong lòng …

"tắm! "Là cái hắn nghĩ đến bây giờ!

Vừa đi đến cửa phòng mới phát hiện…"khoá rồi?"

"Cô mở ra cho tôi,con nhỏ này" vừa có chút thương hại cô lại chơi tôi một vố "rầm rầm"

Vương Thừa Nhi trở về phòng thay đồ một lúc lâu,cũng hơi khát nước nhưng lại không dám ra vì sợ đi ngang chỗ hắn ngủ!

Đành nhịn vậy!

"Rầm rầm" cánh cửa chống đạn!!! "Khốn kiếp" bản thân hắn cũng cảm thấy hôm nay cái cửa này cũng phản bội hắn

Tại sao lại chạy theo con nhỏ ngốc nghếch đó ra ngoài làm chi, để giờ bị đứng ngoài ban công,hắn sờ túi thì điện thoại ở trong xe trong lòng hắn dâng lên cơn thịnh nộ

"Trí thông minh thừa hưởng từ mẹ hắn cao ngút trời nhưng đành chịu thua con nhỏ ngốc đó sao?"hắn không cam tâm suy nghĩ một lúc cũng thấm mệt do rượu,hắn đi lại cái ghế lủng lẳng treo được gọi là xích đu "ai đem thứ ngớ ngẩn này lên"

Nhìn một lúc hắn thả người ngồi lên,cảm thấy dễ chịu đã bao lâu rồi hắn không ngắm nhìn bầu trời đêm,công việc bận rộn cùng với mớ hỗn độn suy nghĩ làm hắn bận tối mũi

Trời đêm nay lạnh lại có gió,dù cảnh đẹp cỡ nào cũng không khiến người ta hạ hoả nổi…hắn định bụng vào được nhà thì xử con nhỏ đó đầu tiên…

Nhưng vừa đến nơi thì …"cạch"cô đã cài cửa từ bên trong …từng bước chậm rãi nhè nhẹ bước ra ban công.,..đảo cặp mắt một lượt cô thấy hắn nằm co ro trên chiếc xích đu của cô….

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Nợ Một Lời Xin Lỗi - Vương Thừa Nhi

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Vânva.
Bạn có thể đọc truyện Nợ Một Lời Xin Lỗi - Vương Thừa Nhi Chương 37: Anh lên đây uống nước à? được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Nợ Một Lời Xin Lỗi - Vương Thừa Nhi sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close