Truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt : chương 44

Trang chủ
Ngôn Tình
Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt
Chương 44
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Mộc Đinh Hương sau khi uống hết chén thuốc mới tiếp tục chìm vào giấc ngủ, dù nàng ngủ rất trầm nhưng trong miệng vẫn vô thức nức nở gọi hai tiếng mẫu thân, thỉnh thoảng có đôi khi lại gọi là cô cô.

Sở Ngu đáy mắt đen tối không rõ nhìn nữ nhân trên giường đang có giấc ngủ bất an, chả rõ nàng ấy mơ thấy gì mà cái đầu nhỏ cứ lắc lư không ngừng.

Trái với vẻ ảm đạm nơi đây, biệt viện Lưu phủ nằm ở trung tâm chợ huyện lúc này đang vô cùng náo nhiệt. Hôm nay Lưu gia mở tiệc chúc mừng sinh nhật đại tiểu thư Lưu gia Lưu Niệm Niệm, Lưu lão gia từ sớm đã ở ngoài sảnh tiếp đón khách nhân còn Lưu Niệm Niệm thì cùng đám tỷ muội thân thiết chơi đùa trông vui vẻ vô cùng. Riêng Quý Vân Nương hôm nay chỉ ngồi trên bàn cùng các phú thái thái nhà giàu tán gẫu chứ không đi theo phu quân như mọi khi, ngẫu nhiên quay đầu nhìn thấy Lưu Niệm Niệm tươi cười như hoa trong lòng của bà trăm mối suy nghĩ, tuy lòng không được vui nhưng trên mặt vẫn chứa đầy ý cười hòa nhã.

Trời vừa chạng vạng một chút các khách nhân đến dự tiệc lần lượt sôi nổi kéo nhau đi về, Quý Vân Nương nhân cơ hội đó tìm cớ lôi kéo Lưu Niệm Niệm về phòng, bảo nàng chuyên tâm xem lễ vật được mọi người tặng.

Bọn hạ nhân bận rộn thu dọn phần sân trước nhà, Lưu Trác say rượu cũng tự trở về phòng của mình. Nhất thời trên hành lang chỉ còn lại phu thê hai người đứng đối mặt nhau, trong khoảng thời gian ngắn không ai nói với ai câu nào.

Để phá tan bầu không khí ngượng nghịu hiện tại Quý Vân Nương nhẹ nhàng lên tiếng nói trước.

-

Lưu lão gia thở dài, đồng ý với yêu cầu của thê tử nhà mình.



Lúc này mưa đã sớm ngừng hạt, bên ngoài bóng đêm xám xịt giơ tay không thấy năm ngón, chỉ có cây đuốc buộc ở đầu xe là nguồn ánh sáng duy nhất, giữa màn đêm tăm tối phá lệ đặc biệt sáng ngời.

Quý Vân Nương ngồi bên trong xe ngựa nhìn ra bóng lưng rộng lớn ngồi ngoài đầu xe của trượng phu, bất giác lâm vào trầm tư thật sâu.

Lộ trình rất nhanh đã vượt qua con sông, hai người quen cửa quen nẻo buộc xe ngựa vào một thân cây to bên đường sau đó chầm chậm hướng về cửa động mà đi.

Lúc đến đây trời đã gần khuya, chỉ là bọn họ không nghĩ tới trong động vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng. Sở Ngu nghe thấy bên ngoài có động tĩnh cũng vội vàng chạy ra xem đến tột cùng là thứ gì gây ra thanh âm này. Nhìn thấy ngoài cửa động lờ mờ hiện ra hai bóng dáng quen thuộc Sở Ngu tức khắc minh bạch, nàng nghiêng người mời bọn họ đi vào trong động, giữa đường còn tận tình kể sơ qua cho họ nghe về tình trạng hiện tại của tiểu cô nương.



Quý Vân Nương vừa nghe nói Mộc Đinh Hương sinh bệnh tâm đột nhiên run lên một chút, dưới chân cũng lảo đảo muốn đứng không vững. Nàng suy sụp tựa vào cánh tay trượng phu, gấp gáp bước vào bên trong, chủ động hướng về phía mép giường mà đi đến.

Chỉ thấy một nữ hài toàn thân mặc xiêm y trắng toát im lặng nằm trên giường, khuôn mặt đỏ hồng khác thường. Trên trán tiểu cô nương được đắp một chiếc khăn lông ẩm, bên cạnh đặt một chậu nước còn nghi ngút khói. Vừa rồi Sở Ngu hẳn là ngồi ở chỗ đó thay khăn lông cho vợ.

Quý phu nhân nhanh chóng đi qua ngồi vào mép giường duỗi tay xem xét cái trán của Đinh Hương, còn tỉ mỉ sờ cả tay và chân của nàng. Thấy thân thể hài nhi nóng như lửa tâm trạng của bà cũng theo đó mà treo lên, cảm xúc tích cóp dọc trên đường đến đây đã không còn có thể khống chế, vì thế hai hàng nước mắt nóng hổi dọc theo khuôn mặt nhỏ xuống dưới tấm chăn giường.

-

Nghĩ đến một canh giờ trước nhà mình giăng đèn kết hoa thiết yến đãi khách khứa còn nữ nhi đích thân mình sinh ra lại phải ở tại nơi sơn động lạnh băng này chịu đựng ốm đau tra tấn. Cảm giác áy náy dâng ngập đáy lòng cơ hồ làm nàng không thể thở nổi, chỉ hận không thể hung hăng cho chính mình mấy cái bạt tay.

Quý Vân Nuơng bắt lấy hai bàn tay của Mộc Đinh Hương thật chặt, cảm thụ được lòng bàn tay của tiểu nữ nhi thô ráp cái mũi càng thêm đau xót, thanh âm nức nở vang vọng trong không gian chật hẹp.



-





Cảm xúc tích tụ một đoạn thời gian dài rốt cuộc vào giờ phút này đã thật sự bùng nổ, Quý Vân Nương khóc nhiều đến nỗi không kềm chế được. Nhìn sang bên cạnh Lưu Hừ hốc mắt cũng đã đỏ ửng, ông tiến lên sờ sờ gương mặt non nớt của Mộc Đinh Hương ý đồ muốn thử thăm dò nhiệt độ cơ thể, sau đó ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh giúp nữ nhi đổi khăn lông đang đắp trên trán.

Quý phu nhân ghé vào trên người Mộc Đinh Hương khóc lóc một hồi, lát sau nàng quay đầu hướng về phía Lưu Hừ nói:



Lưu lão gia vội bắt lấy tay thê tử của mình, dịu giọng lên tiếng trấn an.

-

Vì quá lo lắng nên tâm trí của Quý phu nhân khá rối loạn, nàng quay đầu nhìn Sở Ngu cho đến khi thấy đối phương gật đầu mới thoáng yên tâm thả lỏng tâm trạng.

Chỉ cần nhìn thấy Mộc Đinh Hương cuộn thân mình nho nhỏ nằm một góc ở trên giường là đã thấy thương vô cùng, lần này Quý Vân Nương tỉ mỉ quan sát kĩ gương mặt của tiểu cô nương mới nhận ra có da có thịt hơn hẳn. Hồi tưởng lại nửa năm trước khi nàng nhìn thấy Mộc Đinh Hương thì người này gầy đến nỗi như da bọc xương, tưởng chừng như chưa bao giờ ăn qua một bữa cơm no.

Mà đúng là Đinh Hương đã được ăn no bữa nào đâu... khỏi nghĩ cũng biết mụ la sát kia căn bản là không thể nào cho nàng ăn. Mỗi lần mình về nhà mẹ đẻ mang theo rất nhiều thịt thà cùng đồ ăn mới lạ để hiếu kính với song thân, lần nào cũng thấy mẫu thân không quên để dành cho tiểu cô nương một phần, còn gói ghém thật kĩ mới dám lén lút đem đi cho.

Bản thân mình là mẹ ruột, chẳng những không nhận ra nữ nhi mà ngay cả cảm xúc trong lòng so ra đều kém hơn lão mẫu thân trong nhà rất nhiều. Rốt cuộc là cái thứ quỷ gì đã che mờ hai mắt khiến nàng nhìn không thấy tiểu cô nương vừa xinh đẹp hiền lành lại vừa siêng năng chăm chỉ này.

Nội tâm rơi vào trạng thái tự trách tột đỉnh, càng nghĩ càng cảm thấy mình thiếu Mộc Đinh Hương quá nhiều. Đứa nhỏ này sinh ra mới uống có một ngày sữa đã bị đổi đi rồi, năm ấy nàng mới vừa sinh xong thì các nam nhân trong thôn đều đi chống lũ. Dù cho nhân thủ có đủ hay không thì đám nữ nhân như nàng cũng chạy đến hỗ trợ, chỉ lưu lại một ít người già, phụ nữ và trẻ em ở trong từ đường. Thiên tai đến cho ác phụ kia cơ hội, khi đó sinh xong hài tử nàng chỉ kịp nhìn thoáng qua đã lập tức hôn mê, đến khi tỉnh lại cảm thấy hài tử có chút khác nhau nhưng nàng lại không xác định được nó khác từ chỗ nào……

Trong chuyện này người đáng thương nhất chính là Đinh Hương, nếu không phải hài tử có diện mạo giống mình, hơn nữa Lưu Niệm Niệm càng lớn gương mặt tương tự hai đại nhi nữ của Mộc gia thì giờ này khẳng định nàng vẫn chẳng hay biết gì. Trải qua nhiều lần kiểm chứng nàng mới dám xác định đứa nhỏ trước mắt này mới chính xác là tiểu bảo bối mà mình cực khổ hoài thai chín tháng mười ngày.

Chẳng biết hài tử đáng thương mấy năm nay phải trải qua những chuyện kinh khủng gì, cơ mà ác phụ kia chắc chắn sẽ không cho nàng uống sữa, chưa kể tuổi nhỏ đã sai bảo nàng đi ra ngoài làm việc nặng. Chờ đến khi trưởng thành lại thu xếp gả nàng đi để đổi tiền, độc ác đến mức khiến người ta giận sôi.

Sở Ngu kéo cái ghế đến cạnh chiếc giường rồi ngồi xuống. Nhớ tới chuyện xảy ra chiều hôm nay lại thấy thấp thỏm nửa muốn nói nửa lại thôi, nghĩ mãi cuối cùng nàng mới mở miệng nói:



Tức khắc trái tim của Quý Vân Nương đập lỡ một nhịp, yết hầu khô khốc phát ra thanh âm run run hỏi:



Lưu Hừ bên cạnh cũng là vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Sở Ngu thở dài nói ra suy nghĩ của mình:

-

Nghe Sở Ngu nói năng chắc nịch như vậy, nước mắt nguyên bản mới vừa ngừng lập tức lại tuôn trào tựa như vỡ đê, từng hạt châu long lanh rơi đầy trên đệm.

Đúng lúc này tiểu cô nương tựa hồ có chút động tĩnh, Đinh Hương lắc lư thân thể ý đồ muốn xoay người nhưng lại không đủ sức lực. Quý Vân Nương nhanh như chớp động thân mình đỡ bả vai của Mộc Đinh Hương một chút để nàng có được tư thế nằm tốt nhất. Tiểu cô nương nằm nghiêng được một lúc, lát sau cảm thấy không thoải mái lại giãy giụa muốn ngồi dậy. Sở Ngu nóng lòng muốn tiến lên giúp vợ nhưng phải khựng lại vì Quý Vân Nương đã cởi giày leo lên giường đem Mộc Đinh Hương ôm vào trong ngực, để nàng dựa vào trên người chính mình.

Giữa tràng cảnh mơ mơ màng màng thì nàng cảm giác được có người đang ôm mình, tưởng người ôm mình là Sở Ngu cho nên Đinh Hương tùy ý đem thân thể dựa sát vào. Đôi lúc miệng nàng vô ý thức nói ra mấy lời mê sảng, ban đầu kêu cô cô, chốc lát lại kêu mẫu thân, thỉnh thoảng còn gọi tên Sở Ngu.

Nghe một tiếng mẫu thân từ trong miệng Mộc Đinh phát ra Quý Vân Nương đau lòng rất nhiều, ngoài cảm giác đau lòng nàng còn thấy cảm động, đương nhiên nàng biết chữ mẫu thân lúc này trong miệng của nữ nhi chính là đang nhắc tới mình. Mặc dù nghe Lưu Niệm Niệm cùng Lưu Trác kêu mẫu thân qua rất nhiều năm nhưng lần này nghe tiếng kêu trong vô thức nàng vẫn nhịn không được đem đầu vùi ở phần cổ của hài nhi khóc đến trời đất u ám.

Lưu Hừ ngồi ở một bên trong lòng cũng chịu không nổi, hít hít cái mũi đưa tay lau hai hàng nước mắt chảy dài trên mặt. Hắn cố gắng bình ổn cảm xúc mới đứng dậy vỗ vỗ vào bả vai thê tử nhà mình nói:



Sở Ngu cũng xen vào khuyên vài câu, lúc này Quý phu nhân mới ngừng khóc nhưng lại không muốn buông tay. Nàng ôm Mộc Đinh Hương ngồi dựa vào đầu giường tựa hồ muốn đem hết mấy năm thiếu hụt tình thương của mẹ bổ khuyết cho tiểu hài tử.

Đêm dần dần trôi, nhớ đến ngày mai Sở Ngu còn phải đi giết heo thì cho dù Quý Vân Nương không muốn rời khỏi nữ nhi cũng phải giãy giụa bước xuống nhường lại chỗ ngủ cho con rể.

Sở Ngu vừa thấy mẹ vợ nhúc nhích liền biết nàng muốn xuống giường, chỉ là lúc này sắc trời đã khuya hơn nữa nhìn bộ dạng này của Quý Vân Nương e là người ta thật sự không muốn trở về.

Để thể hiện mình là một người tâm lí nhân tiện ghi điểm trong mắt trưởng bối, Sở Ngu nghiêm túc hướng về phía Quý phu nhân ôn tồn nói chuyện.

-

Ngôi nhà bên dưới đã xây xong nhưng đáng tiếc trong đấy chưa có những thứ cơ bản như chăn giường gối đệm, bằng không nàng có thể vào bên trong đó mà ngủ khỏi cần phải suy nghỉ.

Quý Vân Nương thật sự luyến tiếc rời xa nữ nhi của mình, sờ sờ cái trán của tiểu cô nương phát hiện không còn nóng như lúc nàng vừa đến. Nghĩ đến thuốc Sở Ngu sắc có hiệu quả, tâm tình bất ổn của nàng rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, không còn trầm trọng như trước. Nàng khách sáo đáp lời Sở Ngu:



Sở Ngu tất nhiên nhìn ra được cô cô không muốn rời khỏi Mộc Đinh Hương vào lúc này. Nàng bước lên dò xét thân thể của tiểu nha đầu, xác thật đã tốt hơn rất nhiều mới an tâm để nàng ngủ cùng Quý Vân Nương.

-

Nói thế bất quá là để tạo cơ hội cho Quý Vân Nương chiếu cố nữ nhi. Sở Ngu ở trong quân ngũ nhiều năm, tính luôn cả thời gian trở về thì tròn năm năm, dù không còn ra chiến trường nhưng tính cảnh giác vẫn phải có. Nàng nói nữa đêm dậy không nổi bất quá là vì muốn thành toàn tâm nguyện của mẹ vợ mà thôi...

Dù lời đề nghị này rất hợp ý mình nhưng Quý Vân Nương vẫn còn đôi chút do dự:

-



Sở Ngu nở một nụ cười thật tươi, muốn dùng nụ cười để an ủi tiểu cô nương.



Nghe nhắc đến tên mình Lưu Hừ vội vàng xua tay nói:


Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Đại Miêu Truy Nguyệt.
Bạn có thể đọc truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt Chương 44 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close