Truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt : chương 7

Trang chủ
Ngôn Tình
Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt
Chương 7
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Mộc Đinh Hương cụp mi rũ mắt đi theo phía sau Mộc mẫu ra khỏi cửa phòng ngủ, đi vào nhà chính.

Trương Quan Phu hôm nay ăn mặc một thân hồng y, cùng với làn da ngăm đen cực kỳ tương phản với nhau. Giống hệt như đại mã hầu, Đinh Hương nhìn thấy hắn là cả người buồn nôn.

Nam nhân đang trầm ngâm thấy nàng vén màn ra tới tức khắc mặt mày hớn hở, cười tươi đến mức lộ ra một ngụm răng vàng. Làm người ta nhìn thấy mặt hắn phải nghĩ né xa hắn ta ba thước.

Nhìn thấy trên người nàng vẫn còn một thân bạch y, mặt mày lão ta nhăn thành một đống. Chân mày dài rậm nhíu thành một đoàn, thần sắc có chút biến hóa rất nhỏ, cả người hắn toát lên khí thế âm trầm nguy hiểm.

Nhưng trước mắt Mộc Đinh Hương còn chưa phải là người của hắn, không đến lượt hắn ở đây khoa tay múa chân, Trương Quan Phu cau mày nhìn thoáng qua bà mối Vương.

Bà mối Vương dù sao cũng là người tinh ý, lập tức hiểu được ý tứ của hắn. Vội vàng kéo Mộc mẫu sang một bên nói.



Mộc mẫu nào dám nói hỉ phục bị Mộc Đinh Hương cắt mất, vội tìm lý do lừa gạt bà ta cho êm chuyện.



Bà mối Vương trên mặt tuy rằng không tin, cũng không dám nói cái gì, đi đến bên cạnh Trương Quan Phu thấp giọng nói vài câu. Nam nhân sắc mặt hơi chút hòa hoãn không ít, ngẩng đầu hướng về phía Mộc Đinh Hương cười cười.

Mộc Đinh Hương sờ sờ cánh tay đang nổi da gà, sống lưng một trận phát lạnh, nhịn không được rùng mình mấy cái.

Bà mối Vương thương lượng muốn nghi thức làm đơn giản một chút, Mộc Đinh Hương lại đề cao thanh âm nói.

r

Lời này vừa nói ra, mọi người có mặt đều ngơ ngẩn.

Mộc mẫu phục hồi tinh thần lại, bắt được cổ tay của nàng lôi kéo, trên tay siết chặt đến gắt gao. Móng tay đâm sâu đến mu bàn tay của nàng, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng cảnh cáo nàng không nên ăn nói lung tung.

Mộc Đinh Hương dùng hết sức xô Mộc mẫu ra, tuy rằng nàng thân mình gầy yếu, nhưng thắng bà ta ở tuổi trẻ. Mộc mẫu là phụ nữ trung niên cao hơn Đinh Hương nhất thời cũng bị nàng đẩy lùi ra hai ba bước.

Bà mối Vương tự nhiên nhìn ra được tình huống lúc này là như thế nào. Tiểu cô nương đang trong độ tuổi trưởng thành tươi đẹp, ai sẽ nguyện ý gả cho một lão nam nhân bốn mươi mấy tuổi, hơn nữa thanh danh còn không được tốt.

Nhưng nàng kiếm cơm là nhờ công việc mai mối này, tự biết chuyện nào nên làm chuyện nào không nên làm. Huống hồ việc này cha mẹ người ta đều thương lượng xong, nàng bất quá chỉ đến diễn cho xong vở tuồng, hợp lễ nghi xưa nay mà thôi.



Không khí xung quanh thực sự ngưng trọng, Mộc lão hán ngồi trên ghế im lặng một câu cũng không nói, chỉ có bà mối Vương thanh âm vui mừng phá tan sự ngột ngạt ngượng ngùng trong phòng.





Không thể không nói, bà mối Vương trợn mắt nói dối bản lĩnh thật sự rất lớn, ngang nhiên có thể đem trắng nói thành đen.



Mộc Đinh Hương cười lạnh nói.



Hai phu thê Mộc lão gia biết nha đầu này không còn nghe lời bọn họ giống như trước, lúc này còn có thể nhanh mồm dẻo miệng đối đáp đúng là có chút ngoài ý muốn.

Bà mối Vương nghe nàng hỏi mình như vậy cười trừ một cái, vừa nói vừa tiến về phía Mộc Đinh Hương.

.





Nghe bà mối Vương dùng tất cả lời lẽ có cánh để khen hắn, Mộc Đinh Hương trong cổ họng như nuốt phải cục sáp. Những lời này không có cái nào là đúng, thật không thể hiểu nổi lão bà này như thế nào có thể dõng dạc mà nói ra như vậy, nói đến hắc bạch điên đảo.



Mộc Đinh Hương chém đinh chặt sắt phản đối, một bên giương mắt nhìn ra cửa, trong lòng nôn nóng mong chờ điều gì chỉ có nàng mới biết được.



Mộc mẫu mở miệng nói câu đầu tiên đã cực kỳ khó nghe. Nếu không phải bà mối Vương ngăn cản, bà đã đi đến giáng cho nàng một cái tát.

Nghe được nàng không nói hai lời trực tiếp đem chuyện tốt mình cất công bày ra cự tuyệt, trong lòng càng thêm giận dữ, ngày hôm qua đã đem con trâu dắt về nhà, Trương Quan Phu hôm nay đến đây mang theo túi ngân lượng căng phồng, nhất định là năm lượng bạc sính lễ. Năm lượng này đủ cho Không Thanh năm tháng tiền tiêu vặt, há có thể nói không làm thì không làm.

Mộc mẫu mang khuôn mặt dữ tợn nói.



-

Mộc Đinh Hương không ngại đem sự tình trước kia lấy ra nói luôn một lần.

Việc xảy ra cũng qua lâu rồi nhưng Mộc Bạch Chỉ vẫn luôn bị hai vợ chồng Mộc gia coi là người ngoài mà khinh thường, thường xuyên bị người trong thôn lấy làm chủ đề nói ra nói vào. Mộc mẫu lại không cho rằng bà ta làm sai, bà chỉ cảm thấy tất cả đều là do Mộc Bạch Chỉ không biết tốt xấu chạy trốn trong ngày thành hôn, khiến cha mẹ lâm vào chỗ khó, còn làm cha mẹ bị người khác nhạo báng, là nữ nhi bất trung bất hiếu. Dù cho nàng ta có điên điên dại dại cũng mặc kệ, tốt xấu cũng nhận được năm lượng bạc. Mấy năm trước năm lượng bạc quả thực đáng giá, hai vợ chồng vì thế còn vui vẻ một đoạn thời gian. Nhưng trong nhà vui sướng còn ở ngoài thôn bị người ta nói không còn mặt mũi.

Hiện giờ việc này lại bị nữ nhi thứ ba lấy ra làm trò cười cho khách nhân, cảm thấy không thể nhịn được nữa, nhào đến bên người Mộc Đinh Hương, phải nắm lỗ tai nha đầu khốn kiếp kia giáo huấn một trận mới hả giận.

Mộc Đinh Hương nhạy bén thật sự, mắt thấy phụ nhân tới gần nàng liền né qua một bên, hai người bắt đầu một màn ngươi truy ta đuổi đem lễ đường náo loạn một phen.

Mộc lão hán nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy đau đầu, đứng lên hét lớn muốn hai người các nàng dừng lại.

Nhưng lúc này không ai thèm nghe hắn, Mộc Đinh Hương hiện giờ đối với hai vợ chồng bọn họ hận thấu xương, tự nhiên không hề đem lời hắn nói để vào mắt. Còn Mộc mẫu một lòng muốn giáo huấn tiểu nha đầu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ này, căn bản là đem hết thảy lời hắn nói trở thành gió thoảng bên tai.

Đúng là làm trò hề cho người khác xem, thật là mất mặt. Mặt khác chuyện này cũng không phải việc tốt lành gì, hôn nhân này tốt hay không trong lòng mọi người đều biết rõ ràng.

Vì thế người đến tham dự chỉ yên lặng đứng nhìn, còn có ba người bọn họ dám hành động, nhìn nhau liếc mắt một cái liền ăn ý nhào lên bắt được Mộc Đinh Hương.

Trương Quan Phu thô bạo tóm lấy cổ nàng ấn xuống, đem cả người nàng đính chặt trên mặt đất. Nhìn Mộc Đinh Hương thân thể gắt gao giãy giụa, trong ánh mắt hắn lộ ra một cổ điên cuồng cùng hưng phấn.

Mộc Đinh Hương không nghĩ tới ban ngày ban mặt mấy người này cư nhiên còn có thể liên thủ đem nàng chế phục, tức khắc tâm can cảm thấy khủng hoảng, chẳng lẽ hôm nay chính mình trở thành người điên giống như nhị tỷ?

Nghĩ đến Mộc Bạch Chỉ hai mắt vô thần, trên người dày đặc vết thương, Mộc Đinh Hương thật sự tuyệt vọng.

Nếu nàng tồn tại mà phải sống như vậy, không bằng cắn lưỡi chết ngay tại đây cho rồi.

Khoảnh khắc nàng cố gắng mở hàm răng muốn cắn lưỡi tự vẫn, thời khắc đứng giữa ranh giới sinh tử bỗng nhiên Đinh Hương nghe ngoài cửa truyền đến âm thanh vô cùng lạnh lẽo.



Trong giọng nói mang theo ẩn ẩn phẫn nộ.

Bốn người quay xung quanh tập trung dùng sức đè Mộc Đinh Hương dưới đất, nghe được âm thanh lớn như vậy cũng là trong lòng cả kinh, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về hướng cửa chính.

Nữ đồ tể cùng thôn không biết đã đứng ở cửa từ lúc nào, sắc mặt thập phần khó coi.

Tuy đều là người cùng thôn, nhưng người này rất ít khi cùng thôn dân lui tới. Ngày thường bộ dáng âm trầm ít nói, hơn nữa nghe nói trước kia Sở Ngu đăng ký xung binh, lên chiến trường giết qua rất nhiều người, nhìn qua có chút đáng sợ. Người bình thường không có việc gì sẽ không đi trêu chọc nàng.

Chỉ là người này như thế nào hôm nay đột nhiên xuất hiện ở cửa nhà họ Mộc, một màn vừa rồi chắc chắn đã nhìn thấy đi. Bốn người này đều cảm thấy chật vật lại mất mặt, đồng thời trong tâm cũng đối nàng đột nhiên xuất hiện bất mãn.

Mộc Đinh Hương bị đè ở trên mặt đất, nhìn không thấy hình bóng Sở Ngu, nhưng đương lúc nguy cấp lại nghe được thanh âm ấy. Cả người nháy mắt thả lỏng lại, nằm tê liệt trên mặt đất.



Mộc lão hán nháy mắt hạ xuống lệnh đuổi khách.



Sở Ngu nói chậm rì rì, âm điệu càng nói càng nặng nề.



Mộc lão hán lúc này cũng bất chấp thể diện.

Sở Ngu nghe Mộc lão gia chủ nói, lúc này mới đem một đống đồ vật phía sao tiến vào đại sảnh.



Tiếng nói vừa dứt, bốn người ngơ ngác sững sờ nhìn nhau cho rằng chính mình nghe lầm, lúc trước trong thôn lan truyền việc Sở Ngu thích nữ nhân, ai nấy đều lắc đầu cười cười cho rằng tin đồn vẫn chỉ là tin đồn, nhưng hiện giờ nghe chính miệng nàng vừa nói, thế nhưng tin đồn ấy hoàn toàn là sự thật.

Người phản ứng đầu tiên vẫn là bà mối Vương, dù sao cũng đã thu bạc của Trương Quan Phu, không chút nghĩ ngợi liền nói thẳng.





Sở Ngu mãn nhãn mỉa mai.

Nói xong lập tức đi đến chỗ bốn người bọn họ, đưa tay lạnh lùng đem họ đẩy ra.

Trương Quan Phu bị châm chọc trào phúng, trong lòng khó chịu. Hung bạo tăng thêm lực đem khuôn mặt Mộc Đinh Hương áp chặt trên mặt đất.

Sở Ngu nhìn tiểu cô nương gương mặt cọ xác với mặt đất đỏ bừng, ánh mắt loé lên tia hung ác, một tay gắt gao nắm lấy tay phải của Trương Quan Phu, dùng hết sức mà nắm.

Trương Quan Phu nháy mắt đau đến sắc mặt trắng bệch, mồ hôi như hạt đậu từ trên trán tích tắc rơi xuống dưới.

Nếu nàng không buông tay, chắc chắn xương tay lão ta sẽ bị mình bóp nát, chỉ có thể oán hận, không thể không buông ra tay.

Sở Ngu lúc này mới buông tay lão già họ Trương ra, đem Mộc Đinh Hương từ trên mặt đất đỡ lên.



Mộc lão hán sắc mặt xanh mét.





Sở Ngu duỗi tay nới lỏng cằm của Mộc Đinh Hương, trên đầu nhịn không được đổ mồ hôi lạnh. Nếu nàng đến trễ thêm chút nữa, tiểu cô nương này liền cắn lưỡi tự sát.

Nàng cười lạnh nói.





Mộc mẫu đứng gần Sở Ngu nhất, cảm thấy sự tình không ổn, trong lòng thập phần lo lắng. Tìm đại một cái cớ muốn đem nàng tống ra khỏi cửa càng sớm càng tốt.



Sở Ngu điệu cười mang theo vài phần miệt thị.



Bốn người đứng đây ai nấy cũng đều phẫn nộ, nhưng người tức giận nhất chính là Trương Quan Phu, mỡ đưa đến miệng lại để vụt mất, tiểu nương tử trắng trẻo trước mặt cùng lợi ích sau này nàng tạo ra cho hắn tất cả đã tan biến. Trong mắt ghen ghét tích thành dòng nước, chỉ cần tác động nhỏ, nhất định tức nước vỡ bờ.


Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Đại Miêu Truy Nguyệt.
Bạn có thể đọc truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt Chương 7 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Nữ Đồ Tể Cùng Tiểu Kiều Nương - Đại Miêu Truy Nguyệt sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close