Truyện Ở Rể (Chuế Tế) - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu (full) : chương 511: thước của văn nhân, đao của võ nhân (2)

Trang chủ
Ngôn Tình
Ở Rể (Chuế Tế) - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu (full)
Chương 511: Thước của văn nhân, đao của võ nhân (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phúc Lộc yên lặng gật đầu, trong lòng cũng thở dài một hơi. Tuy rằng lão già nói không thích nhất Lâm Xung nhưng trên thực tế, sau khi biết được việc của Lâm Xung, những gì lão đã làm vì Lâm sư đệ đã hơn xa một ít sư huynh đệ khác. Trong đó bao gồm cả việc Ninh Lập Hằng kia mở miệng nói muốn mở cho người đệ tử này một con đường sống. Phúc Lộc cũng có thể nhìn ra được rằng, kỳ thật lão già cũng không thích Ninh Lập Hằng cho lắm. Với tính cách yêu ghét phân minh, nghiêm túc, rõ ràng, Ninh Lập Hằng mở miệng nói vậy cũng chính là một phần ân tình.

Giống như lúc trước biết được tin Sử Văn Cung chết, lão già cũng chỉ thản nhiên hừ một tiếng, cũng không xen vào nữa. Nhớ lại, tuy rằng tính tình Lâm sư đệ yếu đuối nhưng y từ thiếu niên đến lúc trưởng thành vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, cưới được thê tử đẹp như hoa, làm một giáo đầu trong cấm quân, nếu như không có sự tình sau này thì đó hẳn là một cuộc đời mỹ mãn.

Lúc này lão già dù tức giận nhưng cũng không còn tranh đấu nữa, có lẽ cũng chính vì tức giận đối với cái ác của thế đạo.

Bóng đêm thâm trầm, lão già ngồi trong sân một lát, bỗng nhiên có một con chim bay tới. Phúc Lộc giơ tay đón lấy con chim đó, gật đầu nói gì đó với Chu Đồng rồi tắt lò lửa, chủ tớ hai người rời khỏi sân, cứ thế đi thẳng về phía rừng cây bên ngoài thị trấn. Không lâu sau, lại có bốn bóng người đi đến. Đi đầu là một phụ nữ trung niên, theo sau là ba người, trong đó người đi trước ăn mặc theo kiểu Ngu Hầu, phía sau là hai gã người hầu. Khi bốn người đi đến thì Chu Đồng và Phúc Lộc đang đứng ở cạnh ao nước nhỏ trong rừng. Phụ nữ trung niên đi tới hô lên một tiếng:

– Chủ nhân.

Chu Đồng gật gật đầu. Ngu Hầu đeo đao ở phía sau vội vàng đi tới chào.

– Lục Khiêm gặp qua Chu đại tông sư, đã đã trễ thế này còn triệu tập chúng ta …

– Đừng nói lằng nhằng nữa.

Chu Đồng quay lưng lại, khoát tay áo:

– Sự tình mà Cao Thái úy nhắn nhủ đã làm xong rồi.

– A, hai người Ninh, Lục đó thực sự đã …

– Lão phu còn có một việc khác, phải nhờ Lục Ngu Hầu chuyển lời tới Thái Úy đại nhân. Ngươi lại đây, ta nói cho ngươi nghe.

– Vâng!

Chu Đồng chính là thiên hạ đệ nhất nhân, tính tình cao ngạo, từ khi gặp mặt đến giờ chưa bao giờ có thái độ tốt với những người này. Lục Khiêm mấy lần bị lão ngắt lời nhưng cũng không trách, liền chắp tay đi tới, dừng lại phía sau Chu Đồng. Chu Đồng chắp hai tay sau lưng, trầm mặc nhìn bóng đêm một lát mới rốt cục mở miệng nói:

– Trong thành Biện Lương, con trai của Cao Cầu có danh hiệu Hoa Hoa Thái Tuế, những nữ nhân mà y coi trọng đều do ngươi đi bắt thay cho y à?

Lục Khiêm hơi hơi sửng sốt.

– Lâm Xung cùng ngươi vốn là bạn tốt, nhưng Hoa Hoa Thái Tuế lại nhắm trúng thê tử của gã, cũng là do ngươi thiết kế, đúng không?

Thấy Chu Đồng quay người lại, ánh mắt như hổ nhìn mình, Lục Khiêm tay nắm lại, chân đã muốn lùi lại theo bản năng:

– Tại hạ …

– Đồ vô sỉ!

Chu Đồng vung chưởng chụp tới. Trong nháy mắt đó, chân Lục Khiêm muốn động, cánh tay muốn giơ lên đỡ, nhưng hết thảy đều không thể biến thành hiện thực.

Trong mắt mọi người, Chu Đồng giơ chưởng nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu Lục Khiêm.

Thân hình Lục Khiêm chấn động.

– … Sao có thể để lại ngươi!

Tiếng nói hạ xuống, thân thể Lục Khiêm quỳ xuống, sau đó ngã phịch xuống.

Cách đó không xa, hai gã người hầu của Lục Khiêm run lập cập cả hàm răng:

– Ngươi, ngươi … Ngươi giết …

– Văn Anh, Phúc Lộc, giết bọn họ, xử lý một chút.

Chu Đồng sửa sang lại ống tay áo, chắp hai tay sau lưng, quay người rời đi. Thân hình Phúc Lộc chưa động thì người phụ nữ trung niên tên là Văn Anh đã vung tay, hai phi tiêu liền cắm trên trán hai người.

Chu Đồng dừng lại, quay đầu thì bóng hai người đã ngã xuống rồi:

– À, việc Lục Khiêm chết thì cố gắng chớ để cho người ta biết, đừng nói ra ngoài.

Phúc Lộc chắp tay nói:

– Vâng!

Sau khi dặn dò xong, Chu Đồng thản nhiên rời đi.

Người phụ nữ trung niên tên là Văn Anh hơi nghiêng đầu:

– Giết người của phủ Thái úy, đương nhiên không thể để cho người ta biết được, chủ nhân cần gì phải đặc biệt chỉ bảo chứ!

Tên của cô ta là Tả Văn Anh, vốn đều là người hầu của Chu Đồng như Phúc Lộc, sau đó hai người đã kết làm phu thê.

Phúc Lộc nói:

– Vừa rồi Lâm sư đệ đã tới, bị sư phụ đánh đi rồi. Lúc này sư phụ đã nhìn thấy tên Lục Ngu Hầu này, đương nhiên không thể cho phép y trở về hại những người khác nữa. Chỉ có điều để cho Lâm sư đệ biết rằng thù lớn chưa trả, có lẽ còn có chút động lực.

Tả Văn Anh lắc đầu:

– Huynh nói Lâm sư đệ không tồi nhưng muội lại thấy gã rất tầm thường. Nhà tan cửa nát cũng chỉ biết lên núi làm Phỉ! Tính tình thế này thì nói gì là nam nhi chứ!

Phúc lộc thở dài:

– Sư phụ cũng nói như thế.

Cho thi thể trong rừng cây vào bao tải, nhét thêm đá tảng dìm xuống đáy hồ, vừa xách, y vừa kể lại quá trình Lâm Xung gặp Chu Đồng cho thê tử nghe, cũng không kìm nổi có chút thổn thức.

– Ôi, Lâm sư đệ tập võ từ nhỏ, võ nghệ luyện được rất tốt, kỳ thật là một người không tham vọng, chỉ có điều bị kẻ xấu bên ngoài làm hại, đột nhiên gặp vận rủi. Tuy chủ nhân nói không sai, thấy tính cách của Lâm sư đệ như vậy nên ông ấy cũng có ý muốn rèn luyện cho y, chỉ có điều lần rèn luyện này, người bình thường chưa chắc đã chịu đựng nổi. Lần này y rời đi ắt là nản lòng thoái chí, có thể còn sống hay không thì còn khó nói. Nếu có thể nói được rõ ràng những lời nói sau của sư phụ cho y, có lẽ y còn có thể sống tiếp được …

– Y bị buộc đến mức độ này còn không thể tự ngộ ra, nếu chỉ nói một chút thì có thể giúp được gì cho y chứ. Cho dù là có lĩnh ngộ thì cũng phải tự bản thân mình. Muội thấy, tính tình huynh cũng có chút lề mề, yếu đuối.

Tả Văn Anh mím môi, lắc đầu nói tiếp:

– Theo muội thấy, huynh nghĩ lạc lối rồi. Điều quan trọng nhất thì huynh cơ bản là không nghĩ tới.

– Gì?

Phúc Lộc nhíu mày nhìn thê tử.

– Bởi vì y chính là đệ tử của Chu Đồng!

Tả Văn Anh ném bao tải đá vào trong hồ, nghênh cằm lên, ánh mắt ngạo nghễ, nói như đinh đóng cột:

– Y là đệ tử của Thiên hạ đệ nhất nhân! Sao có thể cứ cả ngày hối hận, phải có người khác tới dỗ dành, khuyên nhủ!? Y là đệ tử của chủ nhân, tập võ nghệ của chủ nhân! Gặp phải việc này, sao có thể yếu đuối lùi bước chứ?! Như vậy y chết có gì là đáng tiếc! Ai mà không gặp phải việc khó khăn, muội và huynh không có sao? Năm đó người nhà của muội chẳng phải cũng đã chết sao?! Y là đệ tử của Chu Đồng, nên biết rằng gặp phải việc này thì làm cái gì cũng có thể, trốn đi cũng được, chỉ có điều không nên đi làm phỉ! Y là đệ tử của Chu Đồng, đúng sai rõ ràng, vì sao không thể yêu cầu nhiều thêm một chút! Cả ngày chỉ nghĩ đúng sai rõ ràng, không quên đạo nghĩa, cả ngày nói là bị bất đắc dĩ phải làm việc ác! Đều là ngoài miệng thì nói nhưng trong lòng thì nghĩ, vậy thì chết cứ chết đi! Hừ!

Phúc Lộc nhìn thê tử đang cao giọng nói, dần dần mỉm cười, gật gật đầu:

– Quả nhiên … Là muội hiểu tính cách sư phụ nhất. Ta quả thật nghĩ lạc lối rồi. Chẳng trách tất cả mọi người đều nói muội là cân quắc bất nhượng tu mi (nữ anh hùng không thua đấng mày râu), tính tình của ta lại hơi mềm, giống như sư phụ nói là trong lòng không có đao. Như vậy cũng không tốt …

Y kiểm điểm như vậy với thê tử, nghe y khích lệ mình, tuy đã là phu thê nhiều năm nhưng trên mặt Tả Văn Anh vẫn hơi hơi đỏ lên, cũng may là trong bóng đêm nên nhìn không rõ lắm.

Đương nhiên, cũng có một số người xử lý công việc xong thì mấy ngày sau đều đến đây. Ví dụ như Phương Đốc Hành của Võ Thụy Doanh, hoặc là quan viên ở các nơi đều lần lượt đến thăm hỏi hoặc gửi thiếp. Sau khi tình hình Lương Sơn chấm dứt, không ai còn dám khinh thường Ninh Nghị nữa. Ninh Nghị tiếp đón từng người cũng tốn không ít thời gian.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ở Rể (Chuế Tế) - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu.
Bạn có thể đọc truyện Ở Rể (Chuế Tế) - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu (full) Chương 511: Thước của văn nhân, đao của võ nhân (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ở Rể (Chuế Tế) - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close