Truyện Ở rể – Tiêu Lâm (Truyện FULL) : chương 6 xin được chỉ giáo

Trang chủ
Ở rể – Tiêu Lâm (Truyện FULL)
Chương 6 xin được chỉ giáo
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mùa thu, kỳ thi Hương.

Ở thời cổ đại, tham gia kỳ thi Hương là con đường duy nhất để một người bình thường lên làm quan.

Kỳ thi Hương kéo dài liên tục ba ngày, trước khi hoàn thành tất cả các câu hỏi, không một ai được phép bước ra khỏi trường thi.

Khảo sinh đều phải tự chuẩn bị trước lương thực và chăn chiếu. Buồng thi của mỗi sĩ tử không có cửa, Đại Nguỵ lại mưa nhiều nên sĩ tử phải tự mang vải dầu của mình đi để che nắng che mưa.

Tiêu Lâm phải mượn đầy tớ cho ngựa ăn nửa lạng bạc. Nói đi nói lại cả nửa ngày mới mượn được.

Nửa lạng bạc này Tiêu Lâm dùng để phòng thân lúc đi thi.

Nhà họ Tần biết anh sắp đi thi nhưng vờ như không nghe không thấy, chỉ chuẩn bị chu tất mọi thứ cho Tần Nam và Tần Bắc. Bọn họ không chỉ có giấy và nghiên mực thượng hạng, còn có cả đồ ăn ngon và vải dầu dày, trang bị chỉ có hơn người chứ không kém cạnh ai.

Tần Nam Tần Bắc được người nhà họ Tần lũ lượt tiễn ra khỏi Tần phủ, Tần lão thái thái còn dúi cho họ hơn trăm lượng làm lộ phí, sau đó họ được xe ngựa sang trọng đưa đi.

Còn Tiêu Lâm mới sáng sớm đã đi ra từ lối đi của người hầu ở phía sau bếp, đến một người tiễn cũng không có. Hắn một mình một đường nhưng không thấy cô đơn, trái lại tinh thần còn khá phấn chấn.

Đến bên ngoài trường thi ở kinh thành, nhiều chức sắc và học giả đã xếp hàng. Mặc dù kiểu dáng quần áo đều giống nhau nhưng loại vải họ khoác lên người có chất lượng cao và thêu hoa ẩn, hộp sách họ mang theo đều được làm bằng gỗ lê mịn.

Ngược lại với họ, đồ dùng và quần áo của Tiêu Lâm tồi tàn hơn rất nhiều. Tuy nhiên cũng có rất nhiều sĩ tử xuất thân từ gia đình nghèo khó như hắn, tuy họ mặc đồ vải thô nhưng tinh thần rất tốt.

Chỉ là những sĩ tử nhà nghèo khác dù có nghèo đến mấy cũng có túi lớn túi nhỏ, không giống như Tiêu Lâm chỉ mang đồ dùng khi đi thi và hai cái bánh bao.

Quan coi thi được chia thành nội liêm quan và ngoại liêm quan. Ngoại liêm quan là người giám sát và chịu trách nhiệm về các vấn đề xảy ra trong quá trình thi, trong khi nội liêm quan không quan tâm đến bất cứ điều gì ngoại trừ việc chấm bài, ngoại liêm quan và nội liêm quan không được qua lại với nhau.

Hiện giờ các sĩ tử đang bị giám thị kiểm tra để ngăn chặn những kẻ mang phao vào phòng thi hoặc thuê người thi hộ.

Sau khi kiểm tra xong, giám thị sẽ yêu cầu thí sinh lấy số rồi vào phòng thi tìm buồng thi của riêng mình.

Khi giám thị kiểm tra Tiêu Lâm thì thấy hắn vô cùng tiều tụy, ngay cả vải dầu cũng không có, định nhắc nhở một câu. Nhưng vị quan này nhận ra tất cả những người khác đều đứng cách Tiêu Lâm vài mét, hình như hắn không được người ở đây hoan nghênh. Dù sao dầm mưa có ba ngày vẫn chưa chết được nên vị quan nọ vẫy tay, ra hiệu cho hắn đi vào.

Tiêu Lâm vào buồng thi, bày bút, mực, giấy và nghiên mài mực rồi chờ thi.

Do mắc bệnh nghề nghiệp nên hắn cẩn thận quan sát căn buồng đơn, tuy đơn giản nhưng không hề tồi tàn, gạch đá bên trong thực chất được kết dính lại với nhau bằng vữa gạo nếp.

Người thợ thủ công làm vữa gạo nếp bằng cách đun sôi gạo nếp, sau đó trộn gạo nếp với đất Tam Hợp, cho hỗn hợp nhão vào thùng rồi trộn với nước cốt khế. Gạch đá xây theo cách này có thể chịu được mưa gió hàng trăm năm. Có thể nói không thua gì xi măng hiện đại.

Thời xưa chỉ có lăng mộ và cung điện của hoàng gia mới có thể sử dụng những đồ dùng cao cấp như vậy, bây giờ buồng thi lại sử dụng những vật liệu cao cấp này, điều này đủ cho thấy hoàng đế hiện tại coi trọng nhân tài đến mức nào.

Trong lúc Tiêu Lâm đang nghĩ về bức tường thì có một người đàn ông đi ngang qua và chào hắn.

"Hả?" Người vừa tới là một thanh niên, nhìn căn buồng đơn trống rỗng của Tiêu Lâm, người thanh niên hỏi: "Vị huynh đài, huynh gặp vấn đề khó khăn gì sao?"

Tiêu Lâm cau mày, bối rối: “Ta không sao”.

"Liên tục thi ba ngày, huynh đài định không ăn không ngủ sao? Ta nghĩ hôm nay là một ngày âm u, sợ sẽ có mưa to, vải dầu của huynh đâu?"

Trong lời nói của chàng trai trẻ này không hề có chút khinh thường hay chế nhạo nào, cặp lông mày nhíu lại đầy nghi ngờ và lo lắng thực sự.

Vậy là Tiêu Lâm đáp: “Không sao đâu, ta không đói, cũng không sợ mưa. Không phải huynh cũng không có sao?”

“Tất cả đồ đạc của ta đều để ở chỗ người hầu”, chàng trai trẻ nhìn Tiêu Lâm, không ngờ ở chốn kinh thành này lại có một sĩ tử nghèo đến như vậy. Người thanh niên hỏi tiếp: “Không biết vị huynh đài là quý tử của gia tộc quyền quý nào?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ở rể – Tiêu Lâm (Truyện FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lục Tảo.
Bạn có thể đọc truyện Ở rể – Tiêu Lâm (Truyện FULL) Chương 6 xin được chỉ giáo được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ở rể – Tiêu Lâm (Truyện FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close