Truyện Sông Cũng Có Khi Cạn : chương 8

Trang chủ
Ngôn Tình
Sông Cũng Có Khi Cạn
Chương 8
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trần Uyển đột nhiên ngã bệnh.

Bác sĩ chẩn đoán là bị cảm nặng, nhưng thực ra cô không bị nhiễm lạnh hay say nắng, cuộc sống có quy luật, không tìm được bất cứ nguyên nhân nào gây bệnh.

Chỉ là cả người vô cùng mệt mỏi.

Trạng thái đó kéo dài mấy tuần, người xung quanh đều cảm nhận được sự buồn bã của cô, nhưng cô không hề phát hiện ra, cô vẫn cho rằng tất cả mọi thứ đều bình thường.

Có một lần, bạn thân hỏi cô: “Trần Uyển, gần đây có phải cậu xảy ra chuyện gì không? Nói đi, đừng giấu trong lòng.”

Trần Uyển đáp: “Không có.”

“Cậu đừng gạt tớ. Trước kia cậu đâu có thế này.”

“Trước kia tớ thế nào, hiện tại tớ ra sao chứ?”

Bạn thân: “Không thể nói nên lời. Chỉ là giống như có tâm sự.”

Trần Uyển: “Có thể là do gần đây làm việc quá mệt mỏi.”

Tới gần Tết âm lịch, Trần Uyển quyết định không trở về nhà, gọi điện thoại cho mẹ.

Mẹ nói: “Cũng tốt.”

Trần Uyển không nói gì.

Trước kia Trần Uyển không biết hóa ra vào Tết âm lịch, Bắc Kinh gần như biến thành một thành phố trống không. Một mình cô đi siêu thị, một mình đến công ty tăng ca, một mình đi xem phim. Tới đêm giao thừa, một mình cô nấu một nồi sủi cảo, thêm bia và thuốc lá, mở TV xem Xuân vãn, nhưng không hề xem.

Ngoài cửa sổ, có người đốt pháo hoa ở nơi rất xa. Thành phố vô cùng yên tĩnh. Trần Uyển nhìn một lát, trong đầu đột nhiên nhớ đến bờ sông ở quê nhà, quảng trường tầm thường mà náo nhiệt. Lúc này chợt sáng chợt tối, có rất nhiều người đốt pháo hoa bên bờ sông.

Trần Uyển lấy di động ra xem, lật lại một tháng trước. Liên tục ba ngày không có một cuộc gọi nào.

Anh là người đàn ông rộng lượng, sau ba ngày, cuối cùng vẫn không gọi điện cho cô.

Trần Uyển lau khô nước mắt, bắt đầu ăn sủi cảo.

Hôm mùng ba Trần Uyển nhận được điện thoại của ông chủ.

Ông ta hỏi: “Trần Uyển, năm nay cô không về mà ở lại Bắc Kinh ăn Tết à?”

Trần Uyển đáp: “Vâng ạ.”

Ông ta nói: “Vậy buổi tối ăn một bữa cơm nhé.”

Trần Uyển: “Vâng.”

Vừa qua buổi trưa đã có xe đỗ dưới lầu. Không phải chiếc xe ông chủ thường đi, mà là một chiếc Porsche màu xanh càng thêm trẻ trung tràn đầy sức sống. Trần Uyển mở cửa xe, phát hiện người lái xe là ông chủ.

Cô hỏi: “Sao ông chủ lại tự đến thế này?”

Ông chủ đáp: “Lái xe về nhà nghỉ Tết rồi. Tôi đành phải tự mình đến đón cô thôi.”

Trần Uyển: “Nhân viên nho nhỏ mà được đích thân ông chủ đến đón, tôi thật sự cảm thấy vinh hạnh.”

Hai người đều cười.

Trên đường đi ông ta hỏi một số chuyện, Trần Uyển đáp qua loa. Giao thông ở Bắc Kinh trong Tết âm lịch rất tốt, đi thẳng một đường đến biệt thự ở Bắc Ngũ Hoàn, hoặc gọi là trang viên thì thích hợp hơn. Ông chủ đi thẳng xe vào cửa, đỗ bên dưới biệt thự, rồi mở cửa xe cho cô.

“Tôi mang cô đi dạo rồi ăn tối sau.” Ông ta nói.

Vườn hoa được bài trí vô cùng lịch sự tao nhã, mai vàng, nhãn, chiếc cầu nhỏ nối với đình nghỉ mát, yên tĩnh mà tràn đầy sức sống. Trần Uyển nhìn mà cũng thấy tâm trạng yên bình hơn. Ông chủ đưa cô đi dạo hơn nửa vòng, sau đó kéo tay cô: “Phía sau biệt thự còn có vườn rau, có muốn đi xem không?”

Trần Uyển: “Vâng.” Đi được hai bước, tìm cơ hội rút tay về.

Bữa tối là do đích thân ông chủ nấu. Trần Uyển ngồi trong phòng ăn, nhìn ông ta bưng mấy đĩa thức ăn lên, đột nhiên nghĩ đến khi ở trên thuyền, Minh Đạm nấu cá cho cô ăn, hương vị vô cùng ngon.

Ông chủ cũng ngồi xuống, hỏi: “Cô biết nấu ăn không?”

Trần Uyển đáo: “Đêm giao thừa tôi còn phải ăn sủi cảo đông lạnh.”

Ông chủ cười ra tiếng.

Vì có ông ta mở lời nên Trần Uyển cũng trò chuyện câu được câu chăng, không khí bữa ăn hòa hợp. Sau đó, ông ta đưa cô lên sân thượng, nói: “Có thể ngắm sao trời ở trên đây.”

Sau khi đến Bắc Kinh, đã bao lâu Trần Uyển không thấy sao trời rồi?

Tuy rằng ở vùng ngoại ô tối nay chỉ có thể thấy được mấy ngôi sao thưa thớt, nhưng có lẽ đã là phong cảnh quý giá nhất ở Bắc Kinh rồi.

Gió hơi lớn, Trần Uyển ngẩng đầu nhìn một lát, ông chủ cởi áo ra khoác cho cô: “Không phải vừa mới khỏi bệnh sao? Đừng để bị lạnh.” Trần Uyển nói: “Cám ơn.”

Ông chủ lại ôm bả vai cô, không buông ra. Ông ta hơi thấp so với Minh Đạm, nhưng giữ dáng người rất tốt. Người đàn ông trung niên sống an nhàn sung sướng, trên người chỉ có một chút mùi nước hoa, vòng ôm cũng khá ấm áp.

Ông ta nói: “Trần Uyển, sau này để cho tôi chăm sóc em ở Bắc Kinh nhé. Muốn làm gì thì làm, muốn gì cứ nói. Tôi sẽ giúp em thực hiện ước mơ. Nơi em ở chật quá, tôi sẽ mua nhà gần công ty cho em. Trong gara có mấy chiếc xe, mua chiếc mới cũng được. Nếu muốn ra nước ngoài học thêm, tôi sẽ đưa em đi. Tôi nói những lời này không phải là đưa ra điều kiện, mà chỉ là thành ý thôi. Tôi thích em, từ lần đầu tiên nhìn thấy em ở trong công ty đã thích rồi, chỉ muốn chiều chuộng em. Em thấy có được không?”

Trần Uyển đột nhiên nghĩ tới đêm đầu tiên khi về nhà vào tháng mười, chính vào hôm đó cô gặp được Minh Đạm. Cô đã đặt tay lên ngực tự hỏi: Chẳng lẽ cô không hề động lòng chút nào với ông chủ sao?

Thấy cô không nói gì, ông chủ xoay người cô, hôn xuống.

Trần Uyển về đến nhà đã là hơn mười một giờ đêm. Chiếc xe Porsche chạy như bay.

Cô soi gương, nhìn quần áo và tóc đã hơi lộn xộn, nhưng chỉ cần chỉnh lại một chút là được.

Cô biết mình đã đụng phải cái sọt lớn. Cuộc sống, công việc, tương lai sau này… đều sẽ khác, nhưng không hề có cảm giác trút được gánh nặng.

Cuối cùng trong lòng vẫn không hề dễ chịu chút nào. Thoáng nhìn qua mấy chai bia còn đầy trên bàn, cô cầm lấy một chai, khui ra uống.

Hơn mười hai giờ, cô gọi điện thoại cho Minh Đạm.

Cuộc gọi đầu tiên, chuông vang lên hơn hai mươi tiếng, không bắt máy.

Lần thứ hai, khi vang lên tiếng thứ năm, anh bắt máy: “A lô.”

Bên chỗ anh rất ầm ĩ, có tiếng đánh mạt chược, cũng có tiếng cười nói, rất náo nhiệt.

Trần Uyển: “Cám ơn anh.”

Minh Đạm: “Cảm ơn anh cái gì?”

Trần Uyển đột nhiên nghẹn ngào: “Cám ơn sự xuất hiện của anh đã khiến em không lựa chọn sa đọa.” Cô cúp máy.

Ngoài cửa sổ pháo hoa không ngừng nổ tung, chiếu sáng một góc trời. Minh Đạm bị nhét rượu vào tay, cứ thế đứng yên.

Có người hỏi: “Này anh Minh, đang nghĩ gì thế? Xử lý đi.”

Minh Đạm uống một hơi cạn sạch, đi ra ngoài, đứng dưới bầu trời, nhìn ánh sáng từ pháo hoa, vẫn không nhúc nhích.

Mấy hôm sau.

Vương Ba cảm thấy mình không hiểu sao chuyện lại phát triển như thế này, kéo tay áo Minh Đạm, dở khóc dở cười: “Anh, anh thật sự muốn bán thuyền đi sao? Chiếc thuyền này là toàn bộ tâm huyết của anh đấy. Sao phải bán chứ? Thất tình cũng không cần phải bán thuyền chứ, đi cắt tóc là được rồi mà. Không phải nói mỗi ngày sẽ ngắm mặt trời mọc rồi lặn với anh em sao?

Minh Đạm đáp: “Tóc đã cắt rồi. Trước đó đã có mấy người hỏi giá, thay tôi bán cho người trả giá cao nhất.”

Vương Ba: “Thục sự phải bán sao?”

Minh Đạm: “Tôi không cần con thuyền này nữa rồi.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Sông Cũng Có Khi Cạn

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Đinh Mặc.
Bạn có thể đọc truyện Sông Cũng Có Khi Cạn Chương 8 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Sông Cũng Có Khi Cạn sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close