Truyện Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh : chương 409: hỏi kế sách

Trang chủ
Quân sự
Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh
Chương 409: Hỏi kế sách
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


***

Hàn Nghệ vốn là muốn noi theo cổ nhân, nhưng vừa dính giường đã lập tức ngủ li bì, dù sao Tiêu Vô Y cũng đẹp như thiên tiên, lại nhiều ngày không gặp như thế, nếu không triền miên đến mềm nhũn, thì Hàn Nghệ cũng ngại xuống núi rồi.

Hắn ngủ rất say, nhưng như vậy lại làm khổ Lưu Nga rồi. Vốn dĩ nàng cho rằng Hàn Nghệ đã trở lại, việc này sẽ thoải mái rồi, nhưng lại không nghĩ đến sẽ xuất hiện loại tình huống thế này. Ngồi ở đây đợi có vẻ không phải, mà không đợi cũng không phải, cũng đã nói là đi đánh thức Hàn Nghệ rồi, nhưng lại bị Trưởng Tôn Diên ngăn trở.

Chuyện cho tới bây giờ, Trưởng Tôn Xung ngược lại cũng không phải quá gấp gáp nữa. Dù sao thì Hàn Nghệ đã trở lại, việc này hôm nay chung quy cũng sẽ bàn thành công rồi. Thứ làm ông ta có chút bất an, là nếu chẳng may Hàn Nghệ cũng không có chủ ý gì tốt, vậy ông ta thật sự không biết làm sao bây giờ, loại chờ đợi này quả thật cũng không dễ chịu.

Bất tri bất giác, trời đã ngả chiều.

Hàn Nghệ vừa mở mắt ra, vốn dĩ còn muốn lười biếng thêm một chút, nhưng đột nhiên nghĩ đến hình như hôm nay còn có chuyện quan trọng, lập tức từ trên giường bò dậy, rửa mặt chải đầu một phen, lại thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, lúc này mới ra khỏia phòng.

Trong viện không một bóng người, Hàn Nghệ thấy vậy, biết là nhất định Trưởng Tôn Xung đã tới rồi. Nếu không, thì không thể nào lại an tĩnh như vậy, vì thế đi đến tiền sảnh.

Lưu Nga vừa thấy Hàn Nghệ, liền có một loại kích động muốn đập chết hắn một trận, vội vàng đi tới, nói: "Hàn tiểu ca, cuối cùng ngươi cũng dậy rồi, Phò mã gia và Trưởng Tôn công tử đã đợi ngươi gần hai canh giờ rồi."

Hàn Nghệ ra vẻ cả kinh, vội vàng tiến tới, hành lễ với Trưởng Tôn Xung, nói: "Hạ quan không biết Phò mã gia đại giá quang lâm, khiến Phò mã gia đợi lâu, mong Phò mã gia thứ tội."

Nói xong hắn lại quay sang trách Lưu Nga: "Lưu tỷ này, ta nói tỷ cũng thật là, nếu Phò mã gia đến đây, vì sao tỷ không gọi ta dậy, tỷ có phải từ trong cung đi ra không đấy?"

Ngươi còn ở đây trách ta? Lưu Nga chỉ hận trong tay không có dao nha.

Trưởng Tôn Xung khoát tay nói: "Ngươi không nên trách nàng, là ta bảo nàng không cần đánh thức ngươi dậy."



Hàn Nghệ sửng sốt, nói: "Vậy... thứ tội, thứ tội."

Trưởng Tôn Xung cười nói: "Không sao, không sao, không quấy nhiễu mộng đẹp của người ta, chính là lễ nghĩa. Hàn Ngự sử có tội gì đâu, ngồi đi, ngồi đi."

"Đa tạ."

Hàn Nghệ rất muốn nhắc nhở Trưởng Tôn Xung một chút, đây là nhà hắn, nhưng cũng chỉ dám nghĩ mà thôi, lại chắp tay với Trưởng Tôn Diên một cái, làm một cái lễ tiếp đón.

Trưởng Tôn Diên cũng đã gặp qua không ít lần kỹ thuật diễn của Hàn Nghệ, đã nhìn quen rồi, khẽ gật đầu một cái.

Sau khi ngồi xuống, Hàn Nghệ đầu tiên là đưa mắt liếc ra hiệu với Lưu Nga một cái.

Lưu Nga sớm đã muốn chạy rồi, khẩn trương nói: "Phò mã gia, dân phụ còn có chút việc, xin lỗi không tiếp được rồi."

"Ngươi đi đi."

Trưởng Tôn Xung gật gật đầu nói.

Đợi cho Lưu Nga đi rồi, Hàn Nghệ ra vẻ áy náy nói: "Nghe nói Phò mã gia cũng không phải là lần thứ nhất tìm đến hạ quan rồi, không biết Phò mã gia tìm hạ quan có gì phân phó?"

Diên nhi nói thật đúng là không sai, phần chờ đợi này vẫn là đáng giá đó! Trưởng Tôn Xung thấy Hàn Nghệ đi thẳng vào vấn đề, cũng không nói mấy thứ vô nghĩa của quan trường nữa, có thể thấy được hắn vẫn có chuẩn bị, trong lòng rất là cao hứng. Nói: "Thực không dám dấu diếm, ta tìm ngươi thật sự là có việc gấp."

Dừng một chút, ông ta nói: "Ngươi cũng biết đấy, Hoàng thượng đã đem chuyện nới lỏng chế độ cấm đi lại ban đêm phó thác cho ta."

Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Vâng, lúc ấy hạ quan cũng ở ngay tại đó."

Trưởng Tôn Xung thở dài: "Nhưng ta ở nhà suy tư hồi lâu, đối với cái này vẫn không rõ ràng lắm. Nếu việc này là ngươi nói ra, như vậy ngươi đối với việc này chắc chắn có kiến giải, không nói gạt ngươi, ta đã nói rõ với Hoàng thượng rồi, cho ngươi đến hiệp trợ ta. Hoàng thượng cũng đã đáp ứng ta, hôm nay ta tới đây, chính là hỏi ngươi sách lược đấy."

"Không dám, không dám."

Hàn Nghệ khách khí một câu, liếc nhìn Trưởng Tôn Xung, thấy ánh mắt tràn đầy chờ mong và bất an, nghĩ thầm rằng, xem ra ông ta đối với ta vẫn còn không quá tin tưởng, thôi, thôi, nể tình ông ta ba lần tới thanh lâu, cũng không dọa ông ta nữa, hơn nữa bên này vẫn còn có một tiểu Trưởng Tôn đang ngồi, cha con cùng lên sân khấu, ta nên kiềm chế chút đi nha, cũng đừng ra vẻ tinh tướng hơi quá. Lại nói: "Về chuyện nới lỏng lệnh cấm đi lại ban đêm, hạ quan đích thật là có chút ý tưởng, nhưng không biết là có thể trợ giúp cho Phò mã gia hay không."

Trưởng Tôn Xung mừng rỡ, vội vàng nói: "Mau mau mời nói."

Hàn Nghệ nói: "Khi hạ quan đề xuất việc nới lỏng cấm đi lại ban đêm, cũng thường tự hỏi vấn đề này, tại sao phải xuất hiện chế độ cấm đi lại ban đêm, nghĩ tới nghĩ lui, chẳng qua cũng là bởi vì hai nguyên nhân. Thứ nhất, vấn đề trị an, buổi tối nhiều người trộm đạo, trị an khó có thể quản. Thứ hai, chính là buổi tối không có việc gì để làm, kỳ thật phân ra ngày đêm, không ở tại ánh sáng, bóng tối, mà là ở tại kế sinh nhai của dân chúng, nếu trong đêm tối cũng có làm việc để kiếm tiền, vậy dân chúng đồng dạng cũng sẽ đi ra ngoài, như vậy chế độ cấm đi lại ban đêm căn bản không có khả năng xuất hiện, có một câu nói không được hay lắm chính là, nếu trộm đạo là một loại nghề nghiệp hợp pháp, như vậy mỗi lúc trời tối đều sẽ có ngàn vạn dân chúng võ nghệ cao cường. Vì vậy, chỉ cần giải quyết tốt hai vấn đề này, nới lỏng chế độ cấm đi lại ban đêm chẳng những sẽ không mang đến phiền toái cho nước ta, ngược lại sẽ để cho nước ta nâng cao thêm một bước, bởi vì như vậy sẽ mang đến kế sinh nhai cho rất nhiều dân chúng."



"Cách nói này của ngươi thật ra khá ly kỳ, tuy nhiên cũng vô cùng có đạo lý."

Trưởng Tôn Xung nghe xong liên tiếp gật đầu, nếu buổi tối có thể kiếm tiền, có việc để làm mà nói, dân chúng nhất định sẽ đi ra ngoài, như vậy đêm tối với ban ngày kỳ thật không có vấn đề gì quá lớn cả, lại hỏi: "Vậy giải quyết hai vấn đề này như thế nào đây?"

Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, nói: "Nếu đã tìm được nguyên nhân căn bản rồi, vậy dĩ nhiên là hốt thuốc đúng bệnh. Đầu tiên là vấn đề trị an, trị an là tốt là xấu, căn bản không ở việc có bao nhiêu đạo tặc, mà là ở trên người nhân viên chấp pháp, nếu nói một câu mạo phạm ấy mà, ta cảm thấy hiện giờ tuần tốt căn bản đảm nhiệm không nổi một phần gánh nặng này, bởi vì bọn họ ngay cả trách nhiệm của chính mình cũng đều không làm rõ được."

Trưởng Tôn Xung nghe vậy sửng sốt, nói: "Không rõ trách nhiệm? Lời này nghĩa là sao?"

Tuy rằng ông ta không quan tâm đến việc này, nhưng tuần tốt tồn tại cũng không phải một năm hai năm rồi, các triều đại đổi thay đều là như thế, làm sao có thể ngay cả trách nhiệm cũng đều không rõ ràng lắm.

Hàn Nghệ nói: "Ta đây xin hỏi Phò mã gia, ngươi cho rằng trách nhiệm của tuần tốt là cái gì?"

Trưởng Tôn Xung nói: "Đương nhiên là vì phòng ngừa trộm đạo."

Hàn Nghệ lắc đầu.

Trưởng Tôn Xung nói: "Chẳng lẽ điều này cũng sai rồi."

Hàn Nghệ nói: "Ta nghĩ rằng trách nhiệm tuần tốt là bảo hộ tất cả dân chúng trong thành Trường An."

Trưởng Tôn Diên nghi ngờ nói: "Cái này không giống nhau sao?"

"Đương nhiên không giống nhau."

Hàn Nghệ nói: "Dân chúng vào ban đêm không chỉ bị đạo tặc quấy nhiễu, còn có rất nhiều phiền toái. Ví dụ như, nếu có đạo tặc xuất hiện mà nói, như vậy những tuần tốt kia nhất định sẽ đuổi theo để bắt, nhưng nếu như có người sinh bệnh, hoặc là mang thai, phải mời lang trung, bà đỡ, hoặc là phải trực tiếp đưa đi đến chỗ lang trung, hoặc là nói có chuyện gấp muốn đi nhà người ta báo tin, vào lúc này, trách nhiệm của tuần tốt không chỉ là có cho đi hay không, bọn họ sẽ không suy nghĩ đến, đây khả năng liên quan đến an toàn sinh mạng của dân chúng, dân chúng ở ban đêm hành động sẽ có khó khăn hay không, khả năng cũng bởi vì chậm một lát này, không được cứu trị đúng lúc, mà phải bỏ mình, nếu như nói chức trách của họ là bảo vệ sinh mạng tài sản an toàn của dân chúng, như vậy lúc này bọn họ nên giúp dân chúng mở đường, hộ tống dân chúng đi, cũng hoặc là giúp dân chúng kêu lang trung. Đây là chỗ khác nhau."

Trưởng Tôn Xung trầm ngâm một lát, nói: "Nghe những điều ngươi vừa nói, thật đúng là có chút khác nhau a!"

Trưởng Tôn Diên cũng gật gật đầu, tuy nói phòng ngừa đạo tặc, cũng là bảo vệ dân chúng, nhưng đây chỉ là một cái trong số đó, chẳng lẽ ban đêm cũng chỉ có đạo tặc sẽ thương tổn dân chúng sao? Hiển nhiên không phải.

Trưởng Tôn Xung nói: "Vậy ngươi cho là phải làm như thế nào?"

Hàn Nghệ nói: "Ti nào chức nấy, phân công rõ ràng. Chỉ có chu đáo chặt chẽ an bài, vấn đề trị an này mới có thể giải quyết được. Hạ quan đề nghị thành lập một quan nha mới."

Lời này vừa nói ra. Cha con Trưởng Tôn Xung đều cả kinh, bọn họ chỉ là đến lãnh giáo làm như thế nào để nới lỏng chế độ cấm đi lại ban đêm, Hàn Nghệ thì ngược lại, ngay từ đầu, liền ném một quả bom, thành lập nha môn mới, đây là chuyện nhỏ sao?



Nhưng ông ta cũng không ngẫm lại, Hàn Nghệ vì cái chế độ cấm đi lại ban đêm này đã suy tư mấy tháng, nếu chỉ đơn giản như vậy, thì còn nói cái gì, một câu nói đầu tiên là được rồi. Đương nhiên không chỉ đơn giản như mặt ngoài, hắn bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, tất nhiên là muốn nhận được hồi báo.

Trưởng Tôn Xung đầu cũng to lên, không dám tin nói: "Ngươi nói thành lập một quan nha mới?"

"Không sai."

Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: "Bây giờ tuần tốt thuộc mười sáu vệ quân, đó là quân đội, mà chức trách chủ yếu của quân đội là bảo hộ Hoàng thượng, bảo hộ quốc gia, là đi đánh giặc bất cứ lúc nào, bảo hộ an toàn cho trăm họ, thì không cần xuất động quân đội, ở mặt ngoài xem như giống nhau, nhưng ta cho rằng cái này có thể tách ra, quân đội chính là chuyên môn đánh giặc, mở mang bờ cõi, bảo vệ quốc gia, mà bảo hộ dân chúng chính là chuyên môn bảo hộ dân chúng. Hai người chức trách bất đồng, huấn luyện ngày bình thường nhất định là bất đồng, quân đội huấn luyện kia đều là giết người, bảo hộ dân chúng, cũng không phải là bảo ngươi lấy đao đi giết người, cho dù là gặp được cường đạo, cũng là bắt giữ, mà không phải là bắt giết. Mặt khác, một điểm mấu chốt nhất là, quân đội thì cần phải đổi mới, mà mỗi lần đổi mới, trực tiếp làm cho binh không biết dân, dân không biết binh, trong loại quan hệ xa lạ này, là rất khó có thể bảo hộ dân chúng. Vì vậy, giữa hai bên nhất định phải tách ra."

Vấn đề này chưa được giải quyết, thì lại tới một vấn đề mới.

Còn một điểm, là hiệp trợ triều đình, nếu triều đình có dặn dò gì phải truyền đạt mệnh lệnh, một nhà một hộ đi thông tri, thế này không khỏi không có hiệu suất, nếu mà có được những người này hỗ trợ, trực tiếp triệu tập bọn họ tổ chức một cuộc họp, chỉ thị của triều đình có thể đưa đến với dân chúng rất nhanh, sẽ không bị bỏ sót, mà những dân chúng kia ngươi cho bọn họ làm một tiểu quan lại, cho bọn họ một ít thực quyền, bọn họ cũng đã vô cùng vui vẻ rồi, mỗi tháng lại cấp một ít trợ cấp, ta tin tưởng rất nhiều người sẽ tránh cướp đảm nhiệm đấy, hơn nữa bọn họ còn có thể cùng tuần tốt giám sát lẫn nhau, một hòn đá trúng mây con chim."

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Quân sự    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Nam Hi Bắc Khánh.
Bạn có thể đọc truyện Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh Chương 409: Hỏi kế sách được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close