Truyện Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư : chương 83: nhỏ yếu lạc cảnh thiên

Trang chủ
Xuyên Không
Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư
Chương 83: Nhỏ yếu Lạc Cảnh Thiên
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi phun ra làm gì? Phí phạm”. Thượng Cổ Chi Linh bực bội nói.



“Thứ này rốt cuộc là thứ gì?”. Lạc Cảnh Thiên trừng mắt nói.



“Thần kinh độc tố”. Thượng Cổ Chi Linh thẳng thắn đáp.



“... Vậy ngươi còn kêu ta uống? Muốn giết ta?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy phản ứng của nó khóe miệng liền giật giật.



“Không, là cứu ngươi. Nó có thể áp chế con mắt phải của ngươi, cho đến khi ngươi đạt tới Đại Ma Pháp Sư, ngươi mới có thể hoàn toàn đem con mắt đó khống chế”.



“Người khác uống vào sẽ thế nào?”. Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi.



“Tại chỗ tử vong, không có thuốc chữa. Loại độc này trực tiếp xâm nhập não bộ, sau ba giây, chắc chắn phải chết. Nếu như thế giới này người uống vào, bao quát bà lão hôm qua, uống vào chắc chắn phải chết”.



Lạc Cảnh Thiên nghe thế giật mình, uy lực mạnh như vậy?!



“Mùi rượu này là thế nào?”.



“Ngươi muốn uống loại kia mùi vị kinh tởm hương vị sao? Ta có thể đổi”.



“Đừng, như này rất tốt, không cần đổi”. Lạc Cảnh Thiên vội nói.



Nhìn trong tay bình rượu, Lạc Cảnh Thiên luôn thấy quái dị. Bản thân lại dùng rượu độc uống, còn là loại không có thuốc chữa. Luôn cảm thấy quái quái thế nào.



“Đúng rồi, ngươi tốt nhất đừng tiếp tục đi thử nghiệm mở cổng không gian”. Thượng Cổ Chi Linh nói.



“Vì cái gì?”.



“Ngươi cho rằng hôm nay ngươi ngất đi là vì sao? Ngươi mỗi lần dùng ma lực đều sẽ dẫn tới con mắt phát tác xâm lấn. Càng là ma pháp cao cấp, xâm lấn càng mạnh mẽ. Hiện tại ngươi ma lực mới chỉ là Cao Cấp Pháp Sư, tiêu hao khi mở cổng không gian là rất lớn. Sẽ khiến thân thể gánh vác”.



“Đau đớn cùng thân thể là móc nối với nhau, ma lực tiêu hao quá độ cũng sẽ dẫn tới phát tác. Cho nên một ngày chỉ nên sử dụng ma pháp cấp cao hơn ma lực của ngươi một lần, nếu không thuốc của ta cũng áp chế không được. Hiểu đi?”. Thượng Cổ Chi Linh lạnh nhạt nói.



“Ý ngươi là ta hiện tại chỉ là Cao Cấp Pháp Sư, chỉ nên sử dụng cao cấp ma pháp mà không phải cấp bậc Ma Pháp Sư ma pháp?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.



“Ngươi cho là gì? Đừng lại loạn dùng. Hơn nữa, ta trong thời gian này sẽ đi tìm dược vật chế tạo thuốc độc áp chế nó, ta hôm nay đi toàn bộ xung quanh nơi này, quét sạch toàn bộ thảo dược cần mới chỉ chế tạo được cho ngươi dùng trong một tháng”.



“Ngươi mỗi ngày cách mỗi một giờ phải uống đủ một bình, nếu không hậu quả ngươi biết”. Thượng Cổ Chi Linh nói.



Lạc Cảnh Thiên nhất thời im lặng.



Ngươi là muốn bồi dưỡng ta thành con ma men sao?.



Nghĩ là nghĩ thế, hắn cũng không có bài xích cái gì. Ngược lại khá thích rượu, kiếp trước hắn là một ngươi yêu rượu, không phải là uống vô tội vạ loại kia, mà là chỉ đơn thuần là thưởng thức.



Mà kiếp này nhiều năm qua hắn cũng không có uống rượu, chủ yếu là những loại rượu kia một phần đối với thân thể của hắn có ảnh hưởng rất lớn, một phần khác lại không có mùi vị hắn yêu thích.



Không phải nói trong rượu có độc hay gì, mà là do thân thể của hắn. Người khác uống thì có thể, nhiều nhất là say, mà hắn thì sẽ dẫn tới nôn mửa.



Thế giới này trong bất kỳ loại rượu nào đều có nhét vào thảo dược hoặc là nội đan ma thú bảo chế mà thành. Đương nhiên là thành phần rất ít, dù sao võ giả rất khó say, cho nên rượu cũng sẽ ẩn chứa năng lượng, khiến cho nồng độ rượu tăng cao, võ giả uống vào sẽ có cảm giác say.



Rượu càng mạnh thì giá tiền càng cao.



Cho nên tại thế giới này, hắn cũng không có uống rượu. Mà hiện tại khác biệt, Thượng Cổ Chi Linh đưa hắn loại rượu độc này, mùi vị giống như là rượu nho như thế.



Rất mỹ vị.



Bình rượu có thể chứa đựng khoảng 500ml, hơn nữa bình còn là trong suốt, màu rượu là màu xanh đen, nhìn qua rất đặc biệt.



Hắn nhịn không được lại uống một ngụm.



Vị đạo này… tuyệt!



“Ngươi rời đi bao lâu?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.



“Không biết, có lẽ nửa tháng. Ta đi tìm dược liệu chế thuốc cho ngươi, sau đó ngươi tốt nhất đừng có lại chọc phiền toái. Ta không phải bảo mẫu”. Thượng Cổ Chi Linh lạnh nhạt nói.



“Ngươi thấy ta giống loại người tìm phiền toái cho mình sao?”. Lạc Cảnh Thiên bất mãn nói.



“Không giống, nhưng là phiền toái sẽ tự chạy tới tìm ngươi”. Thượng Cổ Chi Linh tỉnh bơ đáp.



Lạc Cảnh Thiên:…



Hắn vậy mà phản bác không được.



Nhìn thấy Thượng Cổ Chi Linh không phản ứng tới hắn nữa, Lạc Cảnh Thiên liền dựa lưng vào một tảng đá nhìn bầu trời. Không biết qua bao lâu, hắn liền ngủ mất.



Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Cảnh Thiên liền phát hiện Thượng Cổ Chi Linh không tại.



Khẽ thở dài, từ không gian giới chỉ lấy ra một cái mũ cùng một đôi giày cao cổ liền mang vào. Nhìn xem sa mạc trước mắt, hắn cảm giác nhức cả trứng.



Không biết phải đi bộ bao lâu đây.



Thời gian trôi qua rất nhanh, mặt trời đã treo lên đỉnh đầu, nhiệt độ lúc này đã có trên 50 độ.



Nếu là kiếp trước, hắn sợ mình sớm đã bị phơi thành cái xác khô. May mắn rằng thân thể hắn đủ mạnh, nhưng là vẫn cảm thấy làn da nóng rát. Mặt trời này mẹ nó có độc đi? Làm sao nóng như vậy?!



Đứng trên một cái đồi cát, nhìn xung quanh một mảnh vàng óng, bầu trời nổi lên vài đám mây, thỉnh thoảng một cơn gió nóng bức thổi qua, Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ thở dài tiếp tục đi lên phía trước.



Giờ có con lạc đà ngồi thì sướng biết mấy.



Tâm lý oán thầm, hắn cũng không có cách nào, lại không biết bay. Địa hình cát như này dùng thân pháp đơn giản là muốn chết, trượt chân một cái liền lại phải bò lên. Hắn cũng không có cái thời gian đó đi hao phí.



Thời gian trôi qua, một ngày lại một ngày. Hắn cũng không biết mình đi được bao lâu, ban ngày đi đường, buổi tối liền tìm chỗ trốn.



Có Thượng Cổ Chi Linh tại còn có thể an ổn ngủ một đêm, hiện tại chỉ có một mình hắn, ngay cả ngủ cũng tốn sức. Có lần còn nhìn thấy một đám Huyết Lang một đàn chạy qua, dọa hắn chỉ có thể núp sau tảng đá run lẩy bẩy. Hắn lúc này mới biết mình cỡ nào nhỏ yếu.



Huyết Lang nhưng là cấp ba ma thú a, một đàn có tới tận vài con cấp ba ma thú, trước đó một con đủ làm hắn kém chút liền treo, vài con… hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.



May mắn là đám Huyết Lang này đang đuổi theo một đàn ma thú khác không có thời gian đi chú ý xung quanh, nếu không hắn hẳn phải chết ở chỗ này.



Lại vài ngày trôi qua, hắn một người sống cùng gặp không được. Hắn sợ nếu như cứ tiếp tục thế này, hắn hẳn là muốn điên rồi.



Nơi này một vũng nước cũng không có, ma thú lại cực kỳ khó giết. Hắn mấy ngày qua đều dựa vào thức ăn chuẩn bị từ trước cùng rượu độc của Thượng Cổ Chi Linh chống đỡ qua ngày.



Sớm biết như này hắn đã mang nước theo.



Không khí nóng rực khiến hắn mồ hôi chảy đầy người, nhịn không được lấy ra một bình rượu uống vào ép một chút.



Trong không gian giới chỉ chỉ còn lại một nửa rượu, nếu mà thêm nửa tháng nữa Thượng Cổ Chi Linh không trở lại, hoặc là hắn tìm không thấy người sống, hắn thật hoài nghi bản thân có sống mà đi ra nơi này được hay không.



Lại thêm một ngày.



Lạc Cảnh Thiên lúc này đang bò lên trên một đồi cát. Chỉ ở chỗ cao hắn mới quan sát được xem có nhân loại hay không.



Mất hơn nửa giờ mới bò lên được đồi cát cao trăm mét, Lạc Cảnh Thiên quỳ ngồi thở hồng hộc.



Hắn thề, nếu ra khỏi đây, đời này cũng lại không bước vào sa mạc một bước.



Ngao!



Ngay lúc này, âm thanh ma thú rống lên.



Lạc Cảnh Thiên giật mình một cái, hướng về nơi âm thanh phát ra. Cách đó vài trăm mét, một đám Huyết Lang đang từ trên cao điên cuồng lao xuống, Lạc Cảnh Thiên vỗ ngực thở phào, mục tiêu không phải hắn là tốt rồi.



Ánh mắt đảo qua, phía bên dưới có một đám người, khá đông. Nhân số có tới hơn hai mươi người đang điều khiển ma thú kéo lấy rất nhiều chiếc xe.



Lạc Cảnh Thiên trừng lớn mắt.



Làm sao tìm được người sống liền là Huyết Lang mục tiêu? Mẹ nó có độc đi? Ta không muốn tiếp tục ở nơi quỷ quái này, các ngươi nhất định phải chống đỡ a.



Âm thầm cầu khẩn, Lạc Cảnh Thiên núp sau đồi cát nhìn xuống.



Bên dưới, phát hiện Huyết Lang, đám người lập tức dừng lại. Trong đó có hai người rút đao lao lên.



Lạc Cảnh Thiên trừng lớn con mắt, hai người này là muốn chết? Hai đấu mười? Còn là có bốn con cấp ba ma thú? Các ngươi là điên đi?.



Chỉ là rất nhanh hắn liền biết rõ, hai tên này mẹ nó mạnh biến thái.



Một đàn Huyết Lang mười con, bốn con cấp ba ma thú, sáu con cấp hai ma thứ cứ như vậy trong vài giây bị giết gọn.



Ngay tại lúc này, Lạc Cảnh Thiên còn đang suy nghĩ linh tinh liền cảm thấy nguy hiểm ập tới, hắn theo bản năng né qua một bên, chỗ hắn vừa rồi xuất hiện một thanh phi tiêu.



“Ai? Cút ra đây cho ta!”. Bên dưới âm thanh vang lên.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư Chương 83: Nhỏ yếu Lạc Cảnh Thiên được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close