Truyện Thứ Nguyên Chi Môn : chương 039 : tặng tranh

Trang chủ
Đồng Nhân
Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 039 : Tặng tranh
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Đám chính đạo ăn dưa quần chúng, nhìn một màn này mà điên cuồng trốn chạy nhanh nhất có thể.

Toàn võ lâm cao thủ xông trận, còn không giết nổi con người kia, bây giờ hắn thôn phệ công lực những kẻ chết, chuẩn bị xuất chiêu, còn đánh cái gì nữa chứ.

Loan Loan cười khẻ một tràng như chuông bạc, đi đến gần Thiên An : “ công tử thần uy cái thế, Thiên An hạ vô song, Loan Loan nhìn một cái đả trầm mê, thêm cái nữa tâm cũng bị công tử lấy đi mất.”

“ Hồ ly tinh” Thượng Quan Tiểu Tiên từ chết lặng tỉnh lại rồi mắng lấy, khi nhìn thân hình Loan Loan dán chặt vào cơ thể nam tử kia.

Thiên An đem tay bắt lấy chung rượu của Loan Loan, đồng thời đem Thừa Ảnh giao cho nàng cầm lấy : “ đi, đem đồ của ta cần”

Loan Loan yên nhiên cười lấy, đôi gò bồng đảo ép chặt lên cơ thể : “ nhân gia còn tưởng dành cho công tử chút bất ngờ đây”

“ Hai đứa các ngươi, đợi ta làm xong việc sẻ trọng thưởng, về trước đi” Thiên An nhìn về hai con vàng hạc lên tiếng.

Một tiếng ré dài, hai con vàng hạc cúi đầu, sau đó vỗ cánh bay lên bầu trời, vổ lên trời đêm bay mất.

Mà lúc này đây, đám giang hồ vây công còn có lá gan nào vây giết vị công tử kia chứ, kẻ nào còn sống tận lực giảm thấp sự tồn tại của mình, kẻ chạy thì chạy nhanh nhất có thể, bình dân thì đả đóng cửa lại run lấy bẩy.

Quá kinh khủng, quá cường đại, bao nhiêu giang hồ vang danh cao thủ lại không giết được y, ngược lại còn bỏ mạng xuống, số phận của họ đó là bị hấp khô, toàn bộ công lực đều bị hắn cướp đoạt cả.

Đồng thời một đêm này lòng người chấn kinh, khiếp sợ, rung động, bởi Thiên An tư tài hoa của vị công tử kia.

Y không chỉ thành thạo 10 môn võ công, đa tài đa nghệ, mà còn có thể xuất ra phi kiếm trong truyền thuyết, cong ngón tay khẻ búng giết người không chạm tay.

Tu La công tử, không là Vô Song công tử, danh tự này mới chính xác dùng cho y, một con người, Thiên An hạ vô song.

Nửa tiếng sau.

Cầm âm róc rách du dương say lòng, mỹ nhân tuyệt đại khẻ múa.

Cầm dứt, vũ dừng.

Loan Loan đôi chân trần chậm rải di chuyển đến gần gả cầm sư kia, cả người không xương ngả vào lòng hắn, kiều mị nói : “ công tử, Loan Loan vũ thế nào?”

“ Đẹp” Thiên An nhàn nhạt nói, đem các đầu ngón tay thu lại từ cổ cầm, bắt lấy chung rượu uống lấy, nói : “ nàng muốn gì nào?”

Loan Loan cười lên một tiếng chuông bạc, thì thầm : “ Loan Loan không muốn gì cả, chỉ muốn ở bên công tử mà thôi”

Thiên An hai tay kết ấn, một cái đồ hình âm dương chú ấn màu đỏ nhanh chóng tan vào thể nội của nàng, nói : “ đúng là tiểu yêu tinh”

“ Khanh khách” Loan Loan lại cười lên một tràng, cả người ở trong lòng Thiên An.

Thiên An uống lấy chung rượu, nói : “ ta cần làm một việc”

Chúc Ngọc Nghiên từ trong rung động tỉnh lại, nói : “ mời công tử cứ phân phó”

“Tìm cho ta một cái dược đỉnh tốt, cùng với dược liệu tập kết về” Thiên An chậm rải nói.

Chúc Ngọc Nghiên cung kính nói : “ Ngọc Nghiên không phụ sở vọng”

“ Hắn rốt cục có thân phận gì? Để cho Âm Hậu cũng phải cung kính”cách xa đám người, Thượng Quan Kim Hồng mày chau lại.

“ Khúc nhạc vừa rồi, Thiên An đại ca ca, có thể.. có thể cho muội biết không?” Tôn Tiểu Bạch hồng hồng gouwng mặt thẹn thùng hỏi.

“ Đồ háo sắc, dâm tặc” Trương Tinh gần đó, ngạo kiều nói.

Thượng Quan Tiểu Tiên ánh mắt âm trầm, nhìn về Loan Loan ngồi trong lòng nam tử kia, mắng : “ gian phu dâm phụ”

Thiên An cười nói, lại chuyển hướng về một nơi : “ khúc nhạc kia gọi là Thiên An Nhai Minh Nguyệt, nàng so với mấy nữ ở đây nhiều đáng yêu hơn nhiều, lại đây giúp ta mài mực, ta tặng nàng một hồi cơ duyên”

Loan Loan ánh mắt lay động, bàn tay nhỏ nhắn vươn ra, đem cổ cầm dời đi, đồng thời bàn tay vươn ra cách không hấp vật đem khai gỗ hấp đến.

Một màn này rơi vào mắt của những người khác, nhất là Trương Tinh, Thượng Quan Tiểu Tiên, Tôn Tiểu Bạch, để cho bọn họ sắc mặt cũng khó coi.

Bởi bọn họ còn chưa làm được như Loan Loan, từ xa hấp vật đem lại, đòi hỏi công lực thâm hậu cũng như khống chế tinh diệu. Cách đây không lâu bọn họ thấy nữ nhân xinh đẹp này thi triển võ công lẫn khinh công, hoàn toàn là bỏ xa bọn họ.

Dung mạo lại không chút nào thua kém, quyến rũ câu người, thân phận cũng chẳng chút nhỏ, là đệ tử của Âm Hậu, thiếu chủ của Âm Quỳ phái, Ma môn đại tông một trong, thực lực dung mạo thân phận chỉ hơn không kém.

Tôn Tiểu Bạch đi đến gần, đem mực mài, ánh mắt lại len lén quan sát nam tử kia, ở cự ly gần làm cho nàng thấy được y dung mạo tuấn mỹ vô cùng.

“ Đả lâu rồi không họa bút, ta tặng nàng một bức, có thể đi đến bao xa phải xem vào nàng Thiên An tư, nhớ kỹ điểm đến là dừng không nên cưỡng cầu” Nói xong Thiên An vỗ nhẹ trang giấy trắng lăng không lên trên, dưới hắn khống chế trải thẳng mà ra.

Mực do Tôn Tiểu Hồng mài ra chậm rải phiêu bồng lên không trung, cọ bút lăng không mà động, vẻ lên bức tấm giấy trắng, đồng thời, một tay Thiên An viết ra văn tự kim sắc dung nhập vào bên trong bức tranh.

Một tay cầm cọ họa vẻ, một tay viết chữ.

Rất nhanh một bức mỹ nhân đồ hiện ra, người bên trong không ai khác là Tôn Tiểu Bạch, mượn ánh trăng dịu nhẹ nhìn lại, nữ tử trong tranh phảng phất sắp sửa từ trong tranh đi ra tới một dạng, trông rất sống động.

“ Ah” Tôn Tiểu Bạch kinh hô một tiếng, ánh mắt say mê chứng kiến một màn thần kỳ kia, gương mặt đỏ lựng hơn vô cùng, khi bàn tay mình bị hắn cầm lấy, thân hình khẻ run lấy, như chấn kinh thỏ nhỏ thu về.

“ Đây..” Tôn Tiểu Bạch xấu hổ, thầm mắng mình, lại đem bàn tay vươn ra.

Thiên An không nói, đem bàn tay nàng duổi ra, rạch nhẹ lên ngón tay nàng một đường, máu từ bên trong bắn ra một giọt, rồi dung nhập vào bên trong bức tranh.

Bức họa bừng sáng lên, sau đó lại thu liễm trở về.

Thiên An cười tay phất nhẹ bức tranh lăng không đến Tôn Tiểu Bạch.

Thiếu nữ lúc này cúi đầu, hai tay vân vê tà áo, hồn vía đều ở nơi nào rồi.

“ Tiểu muội muội, công tử tặng tranh, ngươi không nhận, vậy tỷ tỷ nhận giúp cho nhé” Loan Loan cười nói.

“ Không được” Tôn Tiểu Bạch tỉnh lại kinh hô lên, ngẩng đầu lên đả thấy bức tranh trước mặt mình.

“ Đây.. đây là ta” Tôn Tiểu Bạch ngập ngừng nói.

Thiên An gật đầu, nói : “ ukm, tặng cho nàng”

“ Cảm tạ.. cảm tạ” Tôn Tiểu Bạch ngọt ngào cười lấy, nói : “ đây là lần đầu có người tặng tranh cho muội”

Thượng Quan Tiểu Tiên đả sớm không nhịn được, đi đến gần, đứng trước : “ ta muốn một bức”

“ Không thể”

Thượng Quan Tiểu Tiên gương mặt trắng bệch, hai bàn tay siết chặt, khàn khàn thanh âm, có phần không cách nào tin được : “ vì cái gì?”

“ Năng lực có hạn, vẻ một bức đả tiêu hao tinh thần lực của ta, vẻ thêm cho nàng một bức ta cần tĩnh dưỡng rất nhiều.” Thiên An cười nói.

“ Là thế” Thượng Quan Tiểu Tiên thở phào nhẹ nhõm, tức giận mắng : “ sao ngươi không nói sớm, vậy khi ngươi khôi phục vẻ cho ta, còn nữa, không được vẻ cho cô gái khác.”

“ Cô ngang ngược, vì cái gì hắn phải vẻ cho cô?” Trương Tinh lớn tiếng nói : “ dâm tặc, bản cô nương muốn một bức”

Thượng Quan Tiểu Tiên cười lạnh, đáp : “ vì hắn là nam nhân của Thượng Quan Tiểu Tiên ta?”

Loan Loan cười lên một tràng, cười nói : “ công tử, ngài đó trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, bây giờ một đám mỹ nhân tranh giành đánh nhau, ngài nói Loan Loan phải làm sao giờ”

Thiên An uống rượu của mình, nói : “ lẻ ra ta không nên thương hoa tiếc ngọc, trước dâm rồi sát mới đúng.”

“ Lưu manh” Trương Tinh, Tôn Tiểu Bạch, Thượng Quan Tiểu Tiên đỏ mặt mắng.

Thiên An cười cười : “ phong thủy luân chuyển thật nhanh, mới ngày nào ta còn là bị người treo đánh, có người hận không giết được ta, bây giờ lại.. hài, mỹ nhân tình đúng là khó tiêu thụ”

Thượng Quan Tiểu Tiên lên tiếng : “ quất ngựa truy phong, không chịu trách nhiệm, mấy việc này cũng không hiếm lạ gì, lấy bản lãnh công tử mà nói ta cũng không làm gì được,”

“ Nàng nói đúng, không phải có người nói ta là Mai Hoa Đạo sao?” Thiên An nói xong, thân ảnh chậm rải đứng dậy, tay luồn vào eo Loan Loan bước đi rồi nói : “ ta chính là muốn chạy, ai có thể cản được ta.”

“ Ta muốn cởi gió về hướng bắc,
Hiên Viên tuyết rơi tựa bão gầm
Ta muốn mượn thuyền chèo ra đông,
Tiên tử yểu điệu đứng đón gió.”

Thanh âm hào hùng vang vọng khắp đại lâu, cả thân hình Thiên An chân dẫm phi kiếm mà bay ra bên ngoài không trung, đồng thời Vô Song kiếm hạp lại mở ra các chuôi phi kiếm bay ra ngoài.

“Ta muốn đạp mây ngàn vạn dặm,
Rồng ngâm miếu đường làm gì ta?
Đỉnh Côn Lôn tắm trong nắng sớm,
Tận cùng biển cả thấy núi xanh.
Vạn dặm trường phong yến trở về
Không thấy chân trời người không về”

Trong trời đêm thân ảnh Thiên An ngự kiếm mà đi, xông thẳng vào vân tiêu, để lại một tràng thanh âm quanh quẩn trong lòng người.

Thượng Quan Tiểu Tiên ánh mắt say mê nhìn nam tử để lại chấm đen trên trời cao, đi đến gần cửa sổ : “ muốn chạy, Thượng Quan Tiểu Tiên ta truy ngươi khắp chân trời góc bể”

“Vậy phải xem cô có bản lãnh đó không đả” Loan Loan đi đến gần cửa sổ, thân hình tan rả đi, cả bóng ảnh đả hiện lên không trung, đạp không mà bay lên như tiên nữ đón gió mà đi.

“ Thiên An hạ vô song” Thiên An Cơ lảo nhân chỉ thốt lên một tiếng tán thưởng, sau đó đi đến gần cháu gái mình, ánh mắt thẩn thờ say mê nhìn lên bầu trời, đôi bàn tay vẫn ôm giữ bức họa.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thứ Nguyên Chi Môn

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả anpromalong6.
Bạn có thể đọc truyện Thứ Nguyên Chi Môn Chương 039 : Tặng tranh được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thứ Nguyên Chi Môn sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close