Truyện Tiên Giả - Vong Ngữ (Bản dịch - Full) : chương 15 - cứ làm như thế

Trang chủ
Tiên Giả - Vong Ngữ (Bản dịch - Full)
Chương 15 - Cứ làm như thế
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Viên Minh trừng mắt hét lớn, thôi động uy lực của Phi Mao Thuật tới cực hạn, tức, cơ bắp hai cánh tay phồng lên, thoáng chốc tráng kiện thêm mấy phần, đồng thời hai tay vặn mãnh liệt vặn một cái.

Tiếng rắc rắc vang lên. Xương cổ con hồ ly què chân bị cứng rắn bẻ gãy, đầu lệch qua một bên.

Đúng lúc này, con hồ ly còn lại, từ phía sau lưng Viên Minh, cắm đầu lao tới kéo theo một luồng gió mang mùi tanh hôi.

Viên Minh vội vàng xoay người né tránh, nhưng bả vai hắn vẫn bị hồ trảo đánh trung, lớp da vượn cứng cỏi bên ngoài bị vách mấy vết thương kéo dài, máu tươi ròng ròng chảy ra.

Viên Minh chỉ thấy bả vai đau đớn dữ dội, nhưng tay hắn không ngừng chút nào, cơ thể quay tít một vòng, chân phải như rìu chiến văng đi, kéo theo tiếng xé gió, hung hăng đá vào eo con hồ ly.

Rầm!

Con hồ ly xanh bị đá văng ra ngoài, nặng nề đụng vào một gốc đại thụ rồi ngã trên mặt đất.

Hồ ly mau chóng trở mình dậy, chỗ eo bị đá có vẻ không bị thương, nhưng mấy vết thương trên người vốn chưa kịp liền miệng lại lần nữa chảy ra không ít máu tươi.

Có lẽ vì mất máu quá nhiều, con hồ ly xanh này đi lại có phần bất ổn, cặp đồng tử màu lục tối gắt gao nhìn chằm chằm vào Viên Minh. Viên Minh không chút yếu thế đối mặt, đồng thời xiết chặt nắm đấm, miệng gầm gừ mấy tiếng trầm thấp.

Sau mấy nhịp thở, con hồ ly xanh đột nhiên xoay người chạy về phía xa xa, chỉ thoáng chốc đã biến mất trong rừng.

Viên Minh thở phào một hơi, thả lỏng sắc mặt căng cứng, lắc lắc mạnh chân phải hơi sưng đau.

Con hồ ly xanh này có thực lực vượt quá xa dự đoán của hắn, thân thể lại rất cứng cỏi, nếu không phải trước đó nó đánh với con Mưu Miêu màu vàng để rồi bị thương, hắn bất luận thế nào cũng không có khả năng đắc thủ.

Dù vậy, bản thân hắn mới rồi thực ra cũng không chắc chắn một trăm phần trăm là có thể đối phó với con hồ ly xanh thứ hai, nếu nó thực sự dốc sức liều mạng đánh với hắn, thắng bại thế nào vẫn rất khó nói.

Đương nhiên Viên Minh cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần đấu với nó tới cùng, hắn không có ý định buông tha thi thể con hồ ly xanh.

Đúng như câu ‘Đường hẹp đụng nhau, kẻ liều thắng(2)’, rốt cuộc con hồ ly xanh kia lại sợ chiến mà bỏ chạy.

Viên Minh xử lý qua loa vết thương trên vai một chút, ngăn máu chảy tiếp, xong mới treo thi thể con hồ ly lên một cây nhỏ cạnh đó, đoạn lấy ra một thanh cốt đao cắt cổ họng nó.

Máu hồ ly đỏ thẫm ròng ròng chảy ra được hắn dùng túi trữ máu thu lấy, rất nhanh đã thu được hơn nửa túi mà máu hồ ly vẫn đang không ngừng chảy xuống.

- Nhìn xu thế này, máu một con hồ ly xanh đã rót đầy được túi này, mình còn đi săn giết hung thú khác thế nào nữa?

Viên Minh tự mình lẩm bẩm, trong mắt toát ra vẻ nghi ngờ.

Bằng vào kinh nghiệm và thân phận của Hô Hỏa trưởng lão, không thể không tính tới vấn đề này mới phải.

- Chẳng lẽ túi này có chỗ nào đó đặc biệt?

Viên Minh đảo mắt nhìn vào đồ văn cổ quái màu máu trên mặt túi da, trong lòng chợt động, tức, một ý niệm xuất hiện trong đầu.

Hắn duỗi hai ngón tay ra điểm lên đồ văn màu máu, đồng thời vận chuyển pháp lực từ đan điền, thông qua hai ngón tay, từ từ rót vào trong đồ văn.

Đồ văn kia lập tức chuyển màu đỏ tươi, cả túi da tỏa ra một vầng hào quang mờ mờ màu máu, còn máu hồ ly trong túi ào ào lưu động, giống như có một bàn tay vô hình đang khuấy động.

Điều khiến Viên Minh không tưởng tưởng nội chính là quá nửa túi máu hồ ly lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được, không ngừng giảm đi, trước sau chỉ có mấy nhịp thở thôi mà máu hồ ly đã biến mất hơn nửa.

Chỗ máu hồ ly còn lại trông tươi thêm nhiều, đồng thời mùi máu tanh càng trở nên nồng đậm.

- Túi này quả nhiên không phải vật tầm thường, đây là đang tinh lục máu thú bên trong!

Viên Minh lộ vẻ vui mừng, tiếp tục vận chuyển pháp lực, cẩn thận từng chút rót vào trong túi da.

Đúng vào thời khắc này, đột nhiên bên trong túi da có một tiếng ‘phốc’ nhỏ vang lên, giống như pháp lực rót vào phá vỡ một cánh cửa nào đó, tức, sau đó mặt ngoài túi da tỏa những tia sáng trắng mờ, hình thành một vầng hào quang không ngừng xoay quanh túi.



Từ trong vầng hào quang, một lực hút rất mạnh phóng ra, bao phủ quanh miệng vết thương trên cổ con hồ ly.

Rào rào!

Một lượng lớn máu hồ lý phun ra, bất ngờ là không rớt ra ngoài giọt nào mà toàn bộ đều rơi vào trong túi da.

- Túi này lại còn có khả năng tự động hút máu thú?

Viên Minh thoáng trợn mắt kinh ngạc, xong rất nhanh khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

Loại túi da trữ máu này có năng lực tự thu máu thú cũng không kỳ quái, nếu cứ treo thú lên cây rồi chờ, không chỉ khiến hiệu suất thu thập máu thú thấp mà chỉ lơ là sẽ có một lượng máu lớn bị lãng phí. Bích La Động làm một tông môn, nếu như đã có nhu cầu với loại máu thú này, không thể không tính đến vấn đề này.

Chỉ có điều không biết do vô tình hay cố ý mà Hô Hỏa trưởng lão từ đầu tới cuối không đả động tới chuyện này.

Theo giọt máu cuối cùng trong thân hồ ly bị hút ra, quá trình tinh luyện trong túi cũng kết thúc. Tất cả huyết thú biến thành một đoàn máu óng ánh lớn chừng nắm đấm, yên lặng nằm trôi nổi trong túi.

Dù vô cùng yếu ớt nhưng vẫn có thể cảm nhận được rung động pháp lực nhè nhẹ tỏa ra từ đoàn máu kia.

- Xem ra ta đoán không sai, con hồ ly xanh này đúng là hung thú có thể thu nạp linh khí thiên địa để cường kiện bản thân.

Trong lòng Viên Minh có kết luận, cũng không định ở đây lâu, lập tức xách thi thể con hồ ly xanh lên, lui về phía khe núi, rất nhanh đã tới rìa khe núi.

Ngay lúc này, tiếng chạy thành đoàn xen lẫn tiếng thở hổn hển từ phía sau truyền đến.

Viên Minh tung người treo lên một gốc đại thụ, đưa mắt nhìn về phía sau, đột nhiên đồng tử co lại.

- Không ổn, đám hồ ly xanh này lại sống thành đàn!

Viên Minh vội xuống đất, tung người nhảy vào khe núi, bóng người thoáng cái đã chìm vào sương mù dày đặc.

Sau mấy nhịp thở, đàn hồ ly xanh đã đuổi tới cạnh khe núi, hướng khoảng sương mù gào thét không thôi nhưng không có con nào dám bước vào, giống như đang sợ hãi thứ gì đó.



Giữa vùng sương mù quay cuồng, bước chân Viên Minh không hề chậm lại mà ra sức chạy về phía bờ bên kia, chỉ thoáng chốc đã tới cạnh vách đá đối diện.

Mang theo thi thể con hồ ly lại chạy trốn thời gian lâu như vậy khiến hắn, dù đã thi triển Phi Mao Thuật, vẫn vô cùng mệt mỏi, không thể không dừng lại thở.

May mà không gian phía sau sương mù hiện tại rất yên tĩnh, hiển nhiên là đàn hồ ly xanh không đuổi theo nữa.

Viên Minh cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không có truy xét, sau khi khôi phục thể lực lại một chút liền cõng thi thể con hồ ly xanh trên lưng, mau chóng leo lên đỉnh vách núi.

Đàn hồ ly xanh kia vẫn còn ở lại chỗ đối diện, từ phía xa thấy Viên Minh và thi thể đồng loại trên lưng hắn, lại một lần nữa tru tréo nhưng vẫn như cũ không đặt chân vào khe núi.

- Xem ra đàn hồ ly xanh này không dám tiến vào khe núi, không biết là sợ sương mù chỗ này hay là mấy người Bích La Động đã dùng thủ đoạn nào đó với khe núi khiến chúng không dám làm thế?

Viên Minh thầm suy đoán.

Nếu sự thật đúng như suy đoán của hắn, khe núi này sẽ có tác dụng lớn, sau này có đụng phải hung thú lợi hại, chỉ cần trốn vào khe núi là được.

Đứng yên lặng một lúc, Viên Minh xoay người tiến vào trong rừng, bóng dáng nhanh chóng biến mất.

Nhóm con hồ ly xanh tụ tập ở bờ bên kia khe núi thêm một lúc, cuối cùng cũng rút đi với vẻ không cam lòng.

Nửa canh giờ sau, Viên Minh mang theo thi thể con hồ ly xanh quay về địa động, trong tay có thêm một cái bao bố, bên trong là mấy cọng hoa cỏ.

Hắn không nhớ nổi tên mấy loại hoa cỏ này, chỉ là mới rồi trên đường đi, khi thấy những cây cỏ này lại vô thức nhớ được mấy hoa cỏ này có tác dụng cầm máu rất tốt nên ngắt mang về.

- Xem ra, trước kia cũng khá thông thạo thuật khác.



Hắn thầm nghĩ xong thi pháp giải trừ Phi Mao Thuật, để lộ vết thương trên vai.

Bị da vượn bọc lâu như vậy, máu tươi đã không thể chảy được nữa.

Viên Minh dập nát mấy cọng hoa cỏ, lấy nước này trộn với ít bùn đất, bôi lên trên vết thương.

Lập tức một cảm giác mát lạnh truyền tới, đau đớn từ vết thương cũng giảm nhiều, máu tươi hoàn toàn không còn chảy ra nữa.

- Quả nhiên có hiệu quả.

Viên Minh mừng rỡ.

Săn thú trong rừng, bị thương là chuyện thường, từ đó phần thuốc chữa thương này nhất định sẽ có tác dụng rất lớn.

Đúng lúc này, một tràng tiếng ọc ọc lại từ trong bụng truyền ra.

Thi triển Phi Mao Thuật không chỉ tiêu hao pháp lực mà cả lực lượng cơ thể, sau một hồi kịch chiến với con hồ ly xanh, thứ tồn trong bụng hắn đều đã bị tiêu hết không còn một mảnh.

Viên Minh đứng dậy cắt hai miếng thịt hồ ly, nhóm lửa nướng đồ, rất nhanh mùi thịt thơm nức lan ra khiến người ta nhịn không được phải bật ngón tay cái.

- Máu thịt hung thú ẩn chứa linh khí, quả nhiên khác với thịt dã thú bình thường.

Nước miệng tứa ra trong miệng, chỉ chờ tới khi thịt chín được bảy, tám phần liền không thể chờ thêm được nữa, bắt đầu nhồm nhoàm ăn như gió.

Sau khi hai khối thịt hồ ly vào bụng, Viên Minh cảm thấy cả người ấm áp, thỏa mãn xoa xoa bụng, tiếp đó lại ngồi xuống, tính toán lên kế hoạch sau này.

Hôm nay hắn đã được tận mắt chứng kiến sự lợi hại của hung thú, con hồ ly xanh và Mưu Miêu màu vang sống ở chỗ bìa rừng, hẳn cũng chỉ là loại hung thú bình thường nhất.

Nhưng chỉ một con hồ ly xanh yếu, trong trường hợp một chọi một không có trợ lực khác, hắn tự thấy bản thân vẫn là thắng ít thua nhiều, huống hồ con hồ ly xanh kia lại có một bầy.

Kỳ hạn còn bốn ngày, cần phải săn giết bốn đầu hung thú, thời gian của hắn đã rất gấp, nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra kế sách đối ứng tốt mới được.

Viên Minh trầm ngâm một lát, sau cùng vẫn chọn mục tiêu săn giết là mấy con hồ ly xanh kia.

Lý do đầu tiên là do con hồ ly xanh có thực lực hơi yếu, thứ hai là số lượng con hồ ly xanh rất nhiều, đủ để cho hắn săn.

- Đào một cái bẫy giống như lúc trước săn bắn con gấu đen?

Viên Minh không có nhiều kinh nghiệm săn thú nên thứ đầu tiên nghĩ tới vẫn là cách cũ.

Nhưng sau khi cân nhắc kỹ càng, hắn vẫn phải phủ định ý nghĩ này.

Viên Minh nướng qua loa hai khối thịt hồ ly, đem nhét đầy bao tử rồi thi triển Phi Mao Thuật, hóa thành hình thái vượn trắng, chạy thẳng tới bờ bên kia khe núi, đi thêm một thoáng đã lại tới chỗ phát hiện Mưu Miêu màu vàng ngày hôm qua.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tiên Giả - Vong Ngữ (Bản dịch - Full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Vong Ngữ.
Bạn có thể đọc truyện Tiên Giả - Vong Ngữ (Bản dịch - Full) Chương 15 - Cứ làm như thế được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tiên Giả - Vong Ngữ (Bản dịch - Full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close