Truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser : chương 42: vì anh em đã cố hết sức

Trang chủ
Ngôn Tình
Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser
Chương 42: Vì anh em đã cố hết sức
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Vừa khỏi ốm xong, Tiểu Nam lại lao đầu vào ôn thi và luyện đề, lại không có tiết học nào, cả ngày không rời ký túc.

Nếu như không phải hôm nay câu lạc bộ có cuộc họp, Tiểu Nam nhất định sẽ nhốt mình trên bàn học. Vòng thi lần trước, đội của cô đã có chiến thắng vang dội, là một nguồn cảm hứng rất lớn cho những vòng thi tiếp theo.

Đây là buổi tụ họp đầu tiên của câu lạc bộ trong năm mới.

Sau buổi tiệc tất niên của câu lạc bộ lần trước, bàn ghế trong phòng họp đã được kê lại vị trí ban đầu.

Lúc Tiểu Nam bước vào, trong phòng chỉ có Tạ Vũ. Anh đang ngồi chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, đôi tay nhanh nhẹn gõ bàn phím tạo thành những âm thanh "lạch cạch" rất mỏng.

Thấy cô đứng mãi ở cửa, Tạ Vũ ngước mặt lên hỏi: "Đến rồi sao không vào đi? Hiểu Tuyết đi mua nước rồi."

Anh nói chuyện với cô bằng giọng điệu rất tự nhiên, cứ như câu chuyện ngày hôm đó chưa hề xảy ra, trong lúc mà cô không biết nên đối diện với anh thế nào.

Có điều, như vậy cũng tốt. Cô cũng không phải khó xử khi nhớ đến ngày hôm đó.



Cô lặng lẽ ngồi xuống ghế, tranh thủ giải thêm mấy đề tiếng Anh nữa.

"Chắc là em sắp thi rồi nhỉ? Ngồi ở đây mà còn tranh thủ từng giây từng phút để làm đề." Tạ Vũ nhìn cô, cười cười.

"Khoảng hơn một tuần nữa em thi."

"Có cần anh đưa đi không? Điểm thi ở đâu?"

Tiểu Nam cười nhạt, "Ở ngay đại học B thôi, không xa lắm. Em có thể tự đi được, không cần phiền anh nhiều như vậy."

Cô đang ngồi chăm chú làm đề, bỗng Tạ Vũ lại nói: "Về chuyện ngày hôm trước......"

"Ngày hôm trước làm sao?"

Ngay khi Tạ Vũ nhắc lại chuyện đêm đó, Tiểu Nam mới chắc chắn rằng đó hoàn toàn không phải là một giấc mơ, một cơn ác mộng của cô, đó chính xác là hiện thực.

Lúc đầu cô còn mừng vì anh không đề cập đến chuyện đó, nhưng khi cô đang bình thản làm việc thì anh lại bất ngờ nhắc lại làm cô không khỏi bực mình, tay phải đang cầm bút viết nhấn mạnh nét chữ vào vở, lực tay của cô mạnh đến mức chữ "cursed" mà cô vừa viết in đậm đến tận mấy trang sau.

Anh nói từng chữ chậm rãi: "Những gì anh nói đều là thật, em hãy tin anh đi, được không?"

Tiểu Nam cực kỳ kích động, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh bên ngoài hỏi anh:



“Anh nói là anh thích em, vậy anh có biết em thích ăn món gì, loại nước em thích uống là gì, sở thích hay thói quen của em, anh biết bao nhiêu trong số đó?”

Tạ Vũ kinh ngạc cứng đờ người. Khi nghe được lời chất vấn của Tiểu Nam, anh bối rối không biết nên đáp lại như thế nào.

Hình như….. anh thực sự chẳng hiểu gì về cô cả.

Tiểu Nam nhìn dáng vẻ bối rối của anh khi đối diện với câu hỏi của cô, từ tận đáy lòng trào dâng lên một nỗi chua xót, cô nhàn nhạt nói:

“Em thích anh. Mặc cho em có là một người rất nhút nhát và không thích những hoạt động ngoại khóa, em vẫn vì anh mà tham gia câu lạc bộ này. Mặc cho em có ghét bỏ chai nước táo đến như thế nào, bởi vì đó là chai nước mà anh cho em nên em vẫn vui vẻ uống nó. Bởi vì anh, em từ một người không bao giờ quan tâm đến ngoại hình lại chăm chút kỹ lưỡng mỗi khi gặp anh, em muốn anh thấy được dáng vẻ xinh đẹp nhất của mình. Vì để anh biết đến sự tồn tại của em, em nỗ lực học hành để vào được đại học A này theo cách vẻ vang nhất, khiến cho anh không thể không biết

đến.”

Cuối cùng cô đã có thể thành thật mà nói ra hết tất cả tâm tư giấu kín trong lòng suốt bao lâu nay với anh. Cảm giác có một chút cay đắng, nhưng lại thoải mái và nhẹ lòng đến lạ.

Tạ Vũ ngồi đối diện cô, mấp máy môi giống như có điều muốn nói, ánh mắt đong đầy sự nuối tiếc vô hạn và nét dịu dàng sâu thẳm.

Cô yêu anh, những cũng có tự tôn của chính mình. Vậy nên tình yêu cho dù có sâu đậm đến cỡ nào đều không thể lấn át hoàn toàn lý trí, khiến cô bất chấp mà đón nhận tình cảm một cách mù quáng.

Thứ cô cần chính là một tình yêu thực sự, một tình yêu quang minh chính đại, không phải là giành giật của ai, chen ngang vào tình cảm của người nào.

Vừa đúng lúc, Tần Hiểu Tuyết đã mua nước quay trở về, cả hai cũng không nói gì nữa. Các thành viên khác cũng lần lượt xuất hiện.

“Chúng ta trước hết hãy nói đến cuộc điện thoại hôm trước đi.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Yves Visser.
Bạn có thể đọc truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser Chương 42: Vì anh em đã cố hết sức được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close