Truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser : chương 57: thầm thương trộm nhớ

Trang chủ
Ngôn Tình
Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser
Chương 57: Thầm thương trộm nhớ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trận đấu bắt đầu. Mấy anh chàng mặc chiếc áo đấu vừa bước ra, cả khán đài đều hò hét ầm ĩ lên.

Ánh mắt Tiểu Nam lập tức chú ý đến người cao nhất ở dưới sân, chính là Trương Minh Hạo. Không nghĩ đến ở nơi này cô lại nhìn thấy anh, nhưng sau đó cũng không quá ngạc nhiên.

Hàn Nhiễm dường như cũng nhận ra Trương Minh Hạo, hô lên: “Tiểu Nam, anh chàng mặc áo số 7 kia không phải là người học cùng khoa với cậu sao?”

Tiểu Nam “ừ” rất nhỏ, thanh âm trong trẻo hoàn toàn bị lấn át với tiếng hò reo cổ vũ cuồng nhiệt chung quanh.

Tiếng chuông từ bảng hiển thị tỷ số vang lên, đội của Trương Minh Hạo vươn lên dẫn trước. Với sự góp mặt của anh, không khó để đoán được kết quả của trận đấu này, nhất là khi vừa bắt đầu không lâu đội của anh đã hoàn toàn áp đảo đội đối thủ.

Tiểu Nam lại chú ý đến biểu cảm của Dao Anh. Cô nàng này im lặng đến bất ngờ, ánh mắt chăm chú đặt lên trung tâm của nhà thi đấu. Mọi cảm xúc của Dao Anh đều đi theo từng nhịp của trái bóng.

Hiệp đầu tiên của trận đấu rất nhanh đã kết thúc, cả hai đội có hai phút ngắn ngủi để giải lao và bàn chiến thuật cho hiệp đấu tiếp theo.



Tiểu Nam khẽ dõi theo ánh mắt của Dao Anh, cô nhìn thấy anh chàng mặc áo số 5 đứng bên cạnh Trương Minh Hạo, vóc dáng không tệ, mặc dù không cao bằng Trương Minh Hạo nhưng dáng người lại khá cân đối. Vừa rồi trong trận đấu cô không quá chú ý đến người này nên không nhớ rõ mặt.

Cô nàng bỗng ghé sát người vào Hàn Nhiễm nói nhỏ điều gì rồi quay sang Dao Anh hào hứng nói: “Cậu nhìn xem hôm nay dưới sân nhiều anh chàng đẹp trai như vậy, người mặc áo số 5 kia xem chừng không tệ nhỉ?”

Dao Anh giống như bị nói trúng ý nghĩ trong lòng, giật mình “Hả?” một tiếng rõ lớn, lúc sau mới lắp bắp đáp lại: “Mình không để ý kỹ nên không biết, cậu nói thì chắc là đúng rồi.”

Hàn Nhiễm ra vẻ ngơ ngác, “Vậy sao? Mình còn tưởng cậu biết anh ta, nãy giờ thấy cậu nhìn chăm chú quá chừng.”

Gương mặt Dao Anh đỏ bừng lên, vụng về phản bác: “Đâu có, mình đang nhìn Trương Minh Hạo đó chứ. Cậu ấy đẹp trai như thế, mình nhìn chăm chú một chút cũng đâu có gì lạ.”

“Ồ?”, Tiểu Nam giống như nhìn thấu hoàn toàn Dao Anh, cười tươi nói: “Thì ra Dao Anh của chúng ta lại mê trai đến thế.”

Sau ba hiệp đấu tiếp theo, tiếng còi cuối cùng cũng vang lên, chiến thắng dĩ nhiên là thuộc về đội của Trương Minh Hạo. Nói là chiến thắng không khó đoán, kỳ thực tỷ số của hai đội rất sát sao, toàn bộ trận đấu diễn ra vô cùng kịch tính.

Mấy người Tiểu Nam đứng lên chuẩn bị dọn dẹp để ra về cùng đoàn người, nhưng Dao Anh lại cứ đứng yên mãi không chịu di chuyển, hai mắt dán chặt lên mấy anh chàng thi đấu bóng rổ dưới sân đang túm tụm lại.

Tiểu Nam thấy tay Dao Anh đang cầm một chai nước lọc và một cái khăn, trong thoáng chốc liền hiểu ra nguyên nhân. Cô nàng vỗ nhẹ vào vai Dao Anh nói:

“Muốn xuống đó thì xuống đi, bọn mình ở đây đợi cậu.”

Dao Anh cũng không nhiều lời thêm, lập tức rời khỏi khu vực khán đài đi đến gần chỗ chàng trai mặc áo số 5 đang đứng.



Vừa thấy có nữ sinh viên bước đến gần, cả đám con trai liền nháo nhào lên hỏi thăm:

“Mỹ nữ này, em đến đây là mang nước cho bọn anh sao?”

“Chà chà, tên nhóc nào ở đây có người hâm mộ đến tìm này.”

Dao Anh bị mấy lời đùa cợt của họ làm cho ngại ngùng không biết nên mở lời thế nào.

“Được rồi, đừng nói nữa. Cô ấy là bạn tôi.” Anh chàng mặc áo số 5 bất ngờ lên tiếng, quay sang phía Dao Anh, “Cảm ơn em đã đến xem bọn anh thi đấu.”

Dao Anh nhất định muốn nói rằng, anh không cần thiết phải cảm ơn cô, kể cả anh không gợi ý cô đi xem trận đấu này, cô cũng sẽ đi.

Dao Anh đưa nước và khăn cho anh ta, mỉm cười nói: “Anh chắc là mệt rồi đúng không? Em có mang nước và khăn cho anh đây.”

Anh chàng nhận lấy đồ từ tay Dao Anh, dịu dàng đáp lại: “Vừa hay anh đang khát nước. Cảm ơn em.”

Thấy mọi người xung quanh đều đang nhìn mình, Dao Anh rụt rè tạm biệt họ rồi quay lại chỗ Tiểu Nam.

Hàn Nhiễm lớn tiếng, “Gì chứ? Thế chẳng phải là đầu năm học luôn sao? Cậu có đối tượng cả năm nay rồi mà bọn mình chẳng hay biết gì. Mình phải nể phục cậu giấu kín như vậy luôn.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Yves Visser.
Bạn có thể đọc truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser Chương 57: Thầm thương trộm nhớ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tôi Và Nam Thần Cùng Trường - Yves Visser sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close