Truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành : chương 46: uy hiếp

Trang chủ
Quân sự
Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành
Chương 46: Uy hiếp
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
“Tôi với cô thì có việc gì để nói chuyện với nhau?”

Mặc dù ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trong lòng Trần Lâm không khỏi âm thầm cảnh giác. Người phụ nữ này nhất định là có vấn đề, nếu không cô ta làm sao lại chạy đến đây tìm anh để nói chuyện riêng?

Tất nhiên, Tô Ánh Nguyệt cũng không biết rõ suy nghĩ ở trong lòng của Trần Lâm. Nhìn thấy Trần Lâm vậy mà không một chút nể tình, trực tiếp từ chối lời mời của cô. Nhất thời, sắc mặt của cô ta không khỏi trở nên trầm xuống. Sau đó, giống như một nữ công tố viên đứng trước tòa an, cô ta vô cùng dõng dạc đem toàn bộ tội danh của Trần Lâm đọc lên ở trước mặt của con gái anh.

“Trần Lâm, con nuôi của Trần Lãm, là người Tân Hải, trước đây từng làm tổng giám tốc của công ty Á Châu. Vì có liên quan đến một vụ cưỡng hiếp vào năm năm trước, nên đã đi tù, hiện tại đã được thả ra tự do, nhưng vẫn thuộc diện quản chế của nhà nước. Tôi nói lên những điều này, anh nói có đúng không?”

Mặc dù không biết đối phương vì sao có thể điều tra ra được thân phận trước đây của anh, nhưng nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt cứ như thế ở ngay trước mặt của con gái nói ra những lời như vậy, trong lòng của Trần Lâm không khỏi cảm thấy vô cùng tức giận.

Nhưng mà, lúc này anh cố kiềm chế lại sự phẫn nộ ở trong lòng, chỉ dùng lấy ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đối phương, sau đó chậm rãi nói ra.

“Vậy thì thế nào?”

Nghe được lời này của anh, lại thấy được thái độ vô cùng bình tĩnh của Trần Lâm, nhất thời trong lòng của Tô Ánh Nguyệt hơi thoáng có chút kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, cô ta liền nhịn không được, bật cười thành tiếng. Bởi vì, cô ta cho rằng bản thân đang nắm lấy điểu yếu của Trần Lâm, chỉ cần cô ta dùng chút thủ đoạn, lập tức có thể để anh đi vào khuôn phép. Hơn nữa, biểu hiện bình tĩnh này của Trần Lâm, hơn phân nửa chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi.

Thế nên, lúc này cô ta mới liếc mắt nhìn về phía cô bé Khánh Ngọc, lúc này hơi có một chút hoảng sợ, đang trốn ở phía sau lưng của cha nó.

“Anh thật sự muốn tôi đem hết tất cả những chuyện xấu xa trước đây của anh nói ra ở trước mặt con gái của anh hay sao?”

Nghe thế, Trần Lâm không khỏi đưa mắt nhìn về phía Khánh Ngọc. Sau đó, anh hơi cúi thấp người xuống, vỗ nhẹ lên trên đầu của con bé.



“Con gái, con đứng ở đây đợi bố một chút. Để bố đi qua bên kia nói chuyện với cô ấy một lúc. Sau khi nói chuyện xong, bố sẽ trở lại đưa con về nhà. Như thế con có chịu không?”

Đối với lời nói của Trần Lâm, cô bé Khánh Ngọc vẫn rất tin tưởng. Thế nên, cô bé lúc này mới liền gật đầu đáp lại.

“Vâng, con biết rồi bố ạ!”

“Con gái của bố rất ngoan!”

Lại đưa tay vuốt vuốt lên trên đầu của con gái một lúc, lúc này Trần Lâm mới đứng dậy, liếc mắt nhìn về phía Tô Ánh Nguyệt.

“Nơi này quả thật là không thích hợp để tôi với cô nói chuyện. Nhưng mà, tôi cũng không muốn rời con bé quá xa. Như vậy đi, phía trước có một chỗ công viên, tôi với cô có thể đến đó để nói chuyện.”

Dứt lời, Trần Lâm cũng không thèm để ý đến phản ứng của Tô Ánh Nguyệt, anh trực tiếp đi thẳng về phía công viên, cách vị trí của con gái anh khoảng chừng hơn một trăm mét. Lúc này, anh mới lần nữa dừng lại.

Thấy thế, Tô Ánh Nguyệt có chút nhíu mày. Nhưng suy nghĩ một hồi, cô ta cảm thấy Trần Lâm cũng không dám dở trò gì với mình ở một nơi công cộng. Thế nên, cô ta cũng bắt đầu đuổi theo, đi tới sau lưng của anh, dừng lại cách anh khoảng chừng hai, ba mét.

“Được rồi, hiện tại thì cô có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi, tôi cũng không có thời gian để lằng nhằng với cô.”

Dùng ngữ khí vô cùng thiếu kiên nhẫn, Trần Lâm nhìn thẳng về phía Tô Ánh Nguyệt nói ra.

Mà nghe được lời nói này của anh, sắc mặt của Tô Ánh Nguyệt hơi thoáng hiện lên một tia tức giận. Chỉ có điều, cô ta cũng không thật sự quá mức để ý, chỉ khẽ nhếch môi, lạnh lùng nói ra.

“Tôi là bạn thân của tổng giám đốc, cũng là cổ đông của công ty này. Tôi không muốn một người giống như anh, làm ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty chúng tôi. Chính vì thế, tôi yêu cầu anh hãy tránh xa tổng giám đốc ra càng xa càng tốt. Cho dù anh có thật sự là cha ruột của con gái cô ấy, hoặc là chồng trên danh nghĩa của tổng giám đốc. Thì chỉ cần anh đồng ý với đề nghị vừa rồi của tôi, tôi có thể chu cấp cho anh một số tiến lớn, đủ để cho anh chuyển đến một thành phố mới làm lại cuộc đời.”

Vừa nói, Tô Ánh Nguyệt vừa từ bên trong túi xách lấy ra một tấm sét ngân hàng, có trị giá năm trăm triệu đồng, đưa tới trước mặt của Trần Lâm.

Nhìn thấy tấm sét này, trong lúc nhất thời Trần Lâm có chút nhịn không được muốn bật cười. Anh thật sự không hiểu, đối phương lấy đâu ra tự tin như thế, nghĩ dùng tiền để đem anh đuổi đi?

Hơn nữa, cô ta chẳng qua chỉ là một thư ký mà thôi, còn chưa có đủ tư cách để thay mặt Châu Ngọc Ánh làm ra chuyện này.



“Mặc dù tôi không biết cô lấy đâu ra tự tin, lại nghĩ dùng tiền để xua đuổi tôi. Hơn nữa, tôi thật sự có chút khó hiểu, cô là thư ký của tổng giám đốc, vẫn là mẹ của cô ấy? Cô có quyền gì lại dám xen vào đời tư của cô ấy?”

“Anh…”

Bị Trần Lâm nói đến có chút á khẩu, lúc này sắc mặt của Tô Ánh Nguyệt không khỏi bắt đầu đỏ bừng lên. Nhưng ngay sau đó, cô ta cũng lột xuống mặt nạ giả tạo của mình, bắt đầu cùng với Trần Lâm giằng co.

“Mặc kệ là lý do gì, hiện tại tôi hỏi anh một lần cuối, anh có chấp nhận yêu cầu của tôi hay không? Nếu như anh đồng ý, thì số tiền này sẽ là của anh. Còn không, thì anh hãy chờ đợi đấy, lập tức sẽ có người đến để xử lý anh!”

“Ồ, đây là cô đang uy hiếp tôi?!”

Vừa cười, hai mắt của Trần Lâm hơi khẽ híp lại, trong ánh mắt của anh dần dần hiện rõ một tian guy hiểm.

“Uy hiếp thì như thế nào? Tổng giám đốc cũng không phải là loại người như anh có thể nhúng chàm. Đây là tôi muốn tốt cho anh, thế nên mới đến đây nhắc nhở anh. Nếu như anh đã không muốn lĩnh tình, vậy thì anh hãy cứ ở đó mà chờ đi. Qua ngày hôm nay, để tôi xem anh có còn kiêu ngạo được như thế nữa hay không?!”

Nói xong lời này, giống như có chút chán ghét, không muốn tiếp tục ở cùng với Trần Lâm để nói chuyện, Tô Ánh Nguyệt quay người lại dự định bỏ đi. Nhưng lúc này, Trần Lâm đột nhiên cất tiếng, hô lên.

“Khoan đã!”

Nghe được tiếng hô này của anh, trong lòng của Tô Nguyệt Ánh nhất thời đắc ý cười lạnh. Chỉ là, trên khuôn mặt của cô ta lại không lộ ra một chút biểu tình nào, ngược lại có phần thiếu kiên nhẫn, trừng mắt nhìn lấy Trần Lâm.

“Hiện tại thì anh đã biết hối hận rồi sao?”

Thế nhưng, lời này của cô ta còn chưa có nói ra khỏi miệng, Trần Lâm đã cầm lấy tờ chi phiếu nhẹ nhàng ném tới.

Động tác của anh nhìn như rất đơn giản, nhưng tờ chi phiếu lại vô cùng chuẩn xác, rơi ở trên tay của Tô Ánh Nguyệt.

“Cầm lại tờ chi phiếu này, trở về sửa lại nhân cách của cô. Tôi cũng không muốn ở bên cạnh của tổng giám đốc, lại xuất hiện một kẻ vừa xấu lại vừa có tâm hồn bẩn thỉu giống như cô!”

Nói xong lời này, anh cũng không thèm để ý đến vẻ mặt tràn đầy giận dữ của Tô Ánh Nguyệt, trực tiếp xoay người quay trở về bên cạnh con gái.



“Anh đứng lại đó cho tôi, anh nói ai vừa bẩn vừa xấu. Anh có gan thì đứng lại cho tôi!”

Lúc này, Tô Ánh Nguyệt giống như phát điên, liên tục gào thét không ngừng. Chỉ có điều, Trần Lâm cũng chẳng thèm phản ứng đến đối phương. Ngược lại, trên mặt anh treo lấy nụ cười tràn đầy áy náy, nhìn về phía con gái của mình, nói ra.

“Con gái của bố, con có chờ bố lâu lắm hay không?”

Đối với mệnh lệnh của Trần Lâm, tài xế lái xe taxi vô cùng nghiêm túc đáp lại. Người khác có thể không nhận ra được người này, nhưng đây là một trong số thành viên bên trong tổ chức mà Trần Lâm tự mình thành lập, hầu hết các ngõ ngách ở thành phố Tân Hải, không có bất kỳ nơi nào mà không có người của anh.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Quân sự    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Mạc Khúc Ca Hành.
Bạn có thể đọc truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành Chương 46: Uy hiếp được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close