Truyện Vô Địch Tiên Đế : chương 11 : chữa bệnh

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Vô Địch Tiên Đế
Chương 11 : Chữa bệnh
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Dương trần nhìn nàng một lúc sau đó thở dài , đỡ nàng ngồi dậy trên mặt đất

Hắn mở phá vọng ngân mâu ra nhìn tới nhìn lui sau đó nỉ non nói

“ nữ nhân này cũng hơi mạnh mẽ a như thế mà vẫn nhịn được ngay cả ta nhìn cũng muốn nhức cả răng đây này , hầu hết lục phủ ngũ tạng của nàng như bị kết một tầng băng ngay cả kinh mạch cũng như thế a , sợ không đến năm sau tầng băng này lan đến tim nàng cho dù ta toàn thịnh cũng chỉ kéo dài hơi tàn cho nàng thế sống cũng không được bao lâu đi , thật là nữ nhân đáng thương ”

Một thân thể yếu đuối như thế lại chịu được cơn đau dằn vặt mỗi đêm khiến hắn cũng giơ ngón tay lên khen

“ Ài , quyết định thôi người cố chịu đau một tí , đau dài không bằng đau ngắn ta giúp người hấp thu một nửa vậy ”

hắn sợ khi động thủ kích hoạt băng linh tiên thiên thể nàng chịu không được mà thân vẫn đạo tiêu, thế còn cứu làm cái rắm


Hắn đành nhận một nửa thống khổ , nếu không bệnh chữa không được mà người vong thì uổng công

Hắn lấy từ nhẫn trữ vật ra một bình đan dược , sau đó đổ vào tay một viên đan dược màu xanh dương , trên đan này đầy đan văn tản ra khí tức lạnh thấu xương , sau đó đặt vào miệng nàng .

Hai tay hắn ấn thủ pháp sau đó đặt lên vai nàng , dược liệu bắt đầu công hiệu nó lan ra khắp cơ thể nàng khiến thân thể nàng tỏ ra vầng quang mang màu xanh lạnh lẽo , một phần quang mang này truyền cho Dương trần như muốn đóng băng hắn , nên hắn đành dùng hỗn độn thể để hấp thu

2 canh giờ sau

Dị tượng xảy ra , phương viên mười vạn dặm lúc này hầu hết mọi thứ đều đóng băng không có gì thoát được

Dương trần phun ra ngụm máu , hắn vẫn xem thường tiên thiên thể , lần này thương thế hắn khá nặng

Mà nhân hoạ được phúc hắn nhờ hỗn độn thể thôn phệ bớt quang mang màu xanh này nếu không hắn cũng bị đóng băng

thu lại hai tay của mình hắn thở ra trọc khí

“ đúng thật tiên thiên thể mạnh mẽ như thế , ngay cả ta cũng bị phản phệ , sợ là mấy ngày ta không dùng được tu vi mà nếu ta không thôn phệ bớt sợ ngay cả kiếm vực cũng bị nàng cho đóng băng đi ”

hắn thở nhẹ một hơi ra từ trước đến nay tiên thiên thể mạnh đến rối tinh rối mù mặc dù bị thương khá nặng nhưng cũng đáng

mà tu vi của hắn nhờ thôn phệ tầng băng này tự tăng lên kiếm giả cửu trọng thiên mà căn cơ vô cùng vững chắc

Lau đi vệt máu trên khóe miệng hắn đứng lên nhìn nàng một cái thấy nàng sắc mặt hồng hào không còn trắng bệch như lúc nãy

hắn khoác áo bào đen lên vai quay người bước đi

Nhưng lúc này thiếu nữ này mơ hồ tỉnh “ ưmm” nàng nhẹ mở mắt ra đầu óc nàng còn mờ mịt sau đó chợt giật mình nhìn cơ thể mình thấy trang phục bị rách ruới lại nhìn sang một thân ảnh áo bào đen đang đi nhíu mày hét lên

“ Nguời đứng lại cho ta ”

Dương trần đang đi bỗng nghe tiếng hét hắn dừng lại nhưng cũng không quay lại nhìn nàng , a ngu mới quay lại bị thấy thì coi như xong

“ người có chuyện gì không “

Nàng mắt rưng rưng như muốn khóc nhưng vẫn cố bình tĩnh hét lên

“ người là ai , người đã làm gì ta , hu hu phụ thân ta sẽ không tha cho người ”

Hắn thở dài nữ nhân này đúng phiền phức hở tí là khóc nguời muốn biết ta làm gì thì tự mà xem chính mình a hỏi ta làm gì , tốt nhất nên chạy trước ở lại thêm tí nữa phiền phức tự đến cho mà xem

Nàng nhìn hắn đợi một câu trả lời nhưng hắn vẫn tiếp tục đi , một thân ảnh cô độc lặng lẽ đến và đi dường như nàng không biết hắn đã cứu mạng mình mà bị thương nặng

Hắn đã đi một lúc lâu nhưng để lại một câu cuối cùng khiến nàng mờ mịt ngơ ngác

“ nhân quả ta đã trả xong , còn ta làm gì thì tự nguời đi kiểm chứng , từ nay người là long , còn ta chỉ là con kiến , nên nhớ đừng bao giờ tìm ta ”

Hắn đến lặng lẽ đến và đi cũng như thế , có lẽ số phận hắn như thế và hắn chấp nhận không cần bất kì ai biết về mình


Bóng lưng hắn đã khuất sau màn đêm , nhưng nàng vẫn khóc , nàng cũng khống hiểu vì sao mình khóc , nàng biết hắn không làm gì mình nhưng nàng không kiềm được nước mắt mình rơi xuống

Một thiếu nữ tựa như tiên tử đang ngồi trong cánh rừng đầy băng tuyết khóc , cảnh tượng này bất kì ai chứng kiến cũng xúc động muốn ôm và an ủi nàng

thế mà tên trời đánh tiểu bạch kiểm này lại bỏ đi

10 phút sau


một thân ảnh người trung niên đi tới , hắn đang tò mò tại sao thời tiết này lại có băng tuyết trong rừng
thật khó hiểu đã thế còn lạnh ngay cả ta cũng sắp run đây này phải biết với tu vi của hắn thì miễn nhiễm với thời tiết ,khi tiến đến gần thấy nữ nhi đang khóc hắn sửng sốt một tí giờ này người không ngủ ra ngồi khóc như bị trai bỏ thế này a nhìn cũng quá giống đi không lẽ tên nào làm xong bỏ đi thật khốn nạn a

mặt hắn nổi lên sát khí nhưng cũng đạm mạc tiến đến hỏi

“ Linh nhi người sao lại khóc , còn chuyện này là sao người yên tâm phụ thân làm chủ cho người ”

Hắn nói rất bình tĩnh , nhưng trong lòng lại gấp đến không tả nổi a mẹ nó tên nào làm xong phủi đít bỏ đi để nữ nhi mình khóc thử hỏi hắn có tức không thằng này vô trách nhiệm đến thế

“ không không sao là ta nhớ mẫu thân nên khóc thôi ”

Nàng cố ép nuớc mắt không rơi , sợ phụ thân nổi điên giết khắp kiếm vực

Sự thật là thế phụ thân nàng tu vi kiếm sư đỉnh phong , mà kiếm vực chỉ có một người đánh ngang tay phụ thân nàng , sợ ông ấy nổi điên kiếm vực không ai ngăn nổi

“ người nóiii cho ta , đừng giấu ta , ta già nhưng không bị mù mắt nếu người không nói hôm nay ta lật tung cả kiếm vực để tra ra chuyện này ”

Hắn hét lên khiến cả ngọn núi run rẩy chim bay tán loạn , nữ nhi mình nuôi bao lâu mà sao đầu óc lại ngu thế để tên kia làm xong phủi đít đi còn bao che cho hắn

ngay cả nàng cũng sợ hãi lần đầu ông ấy tức giận đến thế

“ hu hu phụ thân người bình tĩnh , ta nói mà “

Nàng mới ngừng khóc một tí nhưng phụ thân hét lên khiến nàng run rẩy nước mắt lại tự động rơi xuống, uỷ khuất kể lại .

“ hừ , người nói hắn không làm gì người thế vết máu này là sao hả ”

Một vết máu lớn còn đọng trên mặt đất ai liếc mắt cũng thấy không lẽ mắt hắt bị mù đi

“ hu hu ta không biết , nhưng mà hắn không làm gì ta mà phụ thân người bình tĩnh lại đi ”

Nàng mặc dù còn khóc nhưng mắt vẫn không giấu đi nổi sự tinh nghịch này

“ được rồi Linh nhi người về phòng trước đi kẻo thương thế người bị ảnh hưởng yên tâm ta sẽ bắt tên này về chịu trách nhiệm ”

Hắn trấn an nàng , nhưng mắt sát ý không tắt đi , hắn sẽ tra rõ chuyện này ngay tại địa bàn của mình lại để người khác lộng hành như thế , chuyện này truyền ra ngoài mặt mũi tông chủ của hắn để đâu, đã thế làm xong phủi đít bỏ đi ta mà bắt được không chụp chết hắn mới lạ

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vô Địch Tiên Đế

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả bachcongtu012.
Bạn có thể đọc truyện Vô Địch Tiên Đế Chương 11 : Chữa bệnh được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vô Địch Tiên Đế sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close