CHƯƠNG 326
Lúc này Tĩnh Như đột nhiên nở nụ cười, nụ cười vô cùng yêu mị.
“Vậy anh giết em đi, em bây giờ đang ở dưới kiếm của anh, anh có thể dễ dàng giết em, ra tay đi!”
Tĩnh Như liếc nhìn Cửu Thiên một cái nhìn đầy yêu mị.
Chỉ là lúc này ở trên mặt của cô ta vẫn còn vết lõm do thanh kiếm của Cửu Thiên tạo ra. Vì vậy, hành động này của cô ta trông rất… quỷ dị.
Cửu Thiên nhìn cô ta không nói lời nào.
Tĩnh Như ngẩng đầu lên, đột nhiên hất tóc, lại còn nhẹ nhàng cởi quần áo ra, lộ ra bờ vai và một mản da thịt trắng nõn.
Quần áo bị hất sang một bên, nếu không nhìn vết lõm ở trên mặt, thì dáng vẻ của Tĩnh Như bây giờ quả thực có sức cám dỗ rất lớn.
“Cửu Thiên, xem ra anh vẫn không quên được em. Cũng đúng, hai chúng ta thanh mai trúc mã, hoa trước dưới ánh trăng, anh làm sao có thể dễ dàng quên em như vậy được. Cửu Thiên, anh có muốn nối lại tình xưa không? Hiện tại em có thể làm tất cả, thật ra thì cũng chỉ là để anh có thể trở về bên cạnh em. Anh có biết không?”
Tĩnh Như vừa nói xong, trong mắt lại có ít nước mắt.
Tĩnh Như giãy giụa đứng lên, sức mạnh của trọng kiếm Vô Phong đã thu lại, nên lực áp chế ở trên người cô ta cũng từ từ biến mất.
Cửu Thiên thì vẫn bình tĩnh nhìn cô ta như cũ, trọng kiếm vẫn để ở cổ họng cô ta, không hề thu kiếm lại.
Nhưng Tĩnh Như dường như không nhìn thấy trọng kiểm ở trong tay hắn.
Cô ta vẫn muốn tiến tới gần Cửu Thiên, hơn nữa tay phải nắm hạt châu đã lặng lẽ để ở sau lưng.