Truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A - Lạc Tiểu Phái : chương 71

Trang chủ
Xuyên Không
Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A - Lạc Tiểu Phái
Chương 71
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thẩm Tiện vừa đi vào phòng liền thấy Lâm Thanh Hàn quay lưng về phía cô, Lâm Thanh Hàn giống như không muốn để ý đến cô, Thẩm Tiện vừa bực mình vừa buồn cười, vừa rồi không thể hoàn toán trách cô nha, Thanh Hàn cũng rất chủ động mà.

Thẩm Tiện cười khẽ nằm lên phần giường của mình, sau đó xê dịch cơ thể về phía Lâm Thanh Hàn, vòng tay ôm lấy Lâm Thanh Hàn, sau đó kéo người kia vào ngực mình, "Thanh Hàn, chị cũng không biết Điềm Điềm sẽ thức dậy đi vệ sinh, với cả, không phải chị đã giải thích với Điềm Điềm rồi sao? Con còn chưa tỉnh ngủ, ngày mai nhất định không nhớ".

Lâm Thanh Hàn đột nhiên quay người lại, trừng Thẩm Tiện một cái: "Lỡ như con không quên thì sao? Đồ đáng ghét nhà chị, sau này có Điềm Điềm ở nhà phải chú ý đúng mực".

Thẩm Tiện cười khẽ, gật gật đầu, nhỏ giọng thuận theo: "Đúng đúng đúng, là chị không đúng mực, sau này sẽ chú ý, bà Thẩm đừng tức giận nữa được không?".

Lâm Thanh Hàn bình tĩnh nhìn Thẩm Tiện vài lần, thoáng nghiêng người qua hôn lên khóe môi Thẩm Tiện, lẩm bẩm: "Không tức giận, em sợ Điềm Điềm học hư".

Thẩm Tiện phụt cười một tiếng, "Điềm Điềm mới bao tuổi? Yên tâm đi, con nhỏ như vậy, ngay cả công tác nghĩa là gì cũng không biết".

Lâm Thanh Hàn nhích người xuống dưới, chui vào ngực Thẩm Tiện, bàn tay nắm nhẹ vào góc áo Thẩm Tiện, hai bên tai đỏ rực, mở miệng nói: "Bây giờ không có Điềm Điềm, không sợ con học hư".

Thẩm Tiện lập tức hiểu ý Lâm Thanh Hàn, nhẹ nhàng hôn lên trán Lâm Thanh Hàn, dọc theo sóng mũi, một đường hôn xuống cánh môi, nụ hôn của Thẩm Tiện bắt trở nên gấp gáp, hô hấp cũng trở nên dồn dập, vừa hôn vừa đẩy Lâm Thanh Hàn nằm xuống, hương cam ngọt và hoa quế Long Tỉnh bắt đầu hòa quyện trong không khí, hình thành một loại mùi thơm đặc trưng.

Thẩm Tiện thoáng lùi về phía sau để Lâm Thanh Hàn thở, ánh mắt lưu luyến nhìn người trước mặt mình.

Lâm Thanh Hàn cả khuôn mặt đang đỏ ửng, ánh mắt như chất chứa sương mù mênh mông, cô thở dốc vài hơi, ánh mắt nóng rực nhìn về phía Thẩm Tiện, một tay chống đỡ cơ thể, một tay nhẹ ôm lấy chiếc cổ trắng nõn của Thẩm Tiện kéo gần về phía mình, sau đó đưa môi của bản thân lên.

Biểu cảm mặt Thẩm Tiện trở nên dịu dàng, cô rất thích Thanh Hàn chủ động, Thẩm Tiện nghiêng đầu, nụ hôn càng trở nên mãnh liệt.

Lâm Thanh Hàn buông vạt áo Thẩm Tiện ra, tay nhẹ nhàng vuốt ve phần eo Thẩm Tiện, Thẩm Tiện cảm nhận được động tác của Lâm Thanh Hàn thì càng ra sức hôn, vạt áo không biết từ khi nào đã bị mở ra, hương sắc tình cảm trong phòng đã dày đặc.

Khi tình cảm bắt đầu mãnh liệt, cả hai nhất thời không khống chế được bản thân, chờ đến khi cả hai ngủ thì thời gian đã rất khuya, thế nên sáng hôm sau, Thẩm Tiện vậy mà không thức dậy theo đồng hồ sinh học, cho đến khi chuông báo thức của điện thoại vang lên, Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn mới từ trên giường ngồi dậy, vội vàng mặc quần áo vào, sau đó Thẩm Tiện nhanh chân đi rửa mặt nấu bữa sáng, Lâm Thanh Hàn thì nhanh chân đi thay quần áo, rửa mặt cho nhóc con.

Bởi vì thời gian tương đối gấp gáp nên Thẩm Tiện quyết định làm mì sợi, cũng may nhóc con không kén ăn, mặc dù ăn mì sợi nhưng vẫn ăn rất ngon lành.

Thẩm Tiện ngồi một bên buồn cười lau miệng cho nhóc con, mỉm cười nói: "Ăn chậm một chút, cũng không có ai giành đồ ăn với con".

"Mommy nấu ăn ngon!". Nhóc con nói, học theo người lớn giơ ngón cái cho Thẩm Tiện khiến cho Thẩm Tiện vui vẻ cười không ngừng.

"Được rồi, dẻo miệng". Thẩm Tiện xoa xoa bím tóc nhỏ của nhóc con, mỉm cười nói.

Sau khi ăn bữa sáng, Thẩm Tiện vẫn như trước lái xe chở nhóc con và Lâm Thanh Hàn đi học đi làm, chỉ là khi Lâm Thanh Hàn đến phòng làm việc thì có không ít người dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô.

Hàn Nhụy vội vàng đi lên hỏi Lâm Thanh Hàn, "Thanh Hàn, cha mẹ chị sao rồi?".

Lâm Thanh Hàn đặt túi xách lên bàn, sau đó nói: "Sợ bóng sợ gió một hồi, chị dẫn họ đi kiểm tra rồi, không có việc gì".

"Thanh Hàn, hôm qua, sau khi chị đi khỏi bệnh viện có không ít người bàn tán chuyện của chị, chị đừng quan tâm những người đó, bọn họ chỉ biết khua môi múa mép".

"Yên tâm đi, chị hiểu, cảm ơn em Hàn Nhụy, ở bệnh viện chị cũng không có mấy người bạn có thể nói chuyện".

Hàn Nhụy vỗ vỗ vai Lâm Thanh Hàn, nói: "Trời ạ, có gì mà cảm ơn, đều là bạn bè với nhau".

Quả nhiên, không lâu sau Lâm Thanh Hàn liền nghe được người khác đang nhỏ giọng bàn tán chuyện của mình, số lượng tham gia còn không ít, Lưu Văn Văn và Triệu Tình cầm đầu một đám người tụ tập lại với nhau nói gì đó, kể từ lần đó Lưu Văn Văn và Triệu Tình đi ăn cơm với Lục Kiến Bạch, cái nhìn của bọn họ với Lục Kiến Bạch coi như hoàn toàn tan vỡ, bọn họ không bao giờ nói mấy lời như 'bác sĩ Lục là người đẹp trai nhất thế giới' nữa, nhưng cái này cũng không khiến bọn họ ngừng chán ghét Lâm Thanh Hàn.

"Này, nghe nói chưa? Cha mẹ Lâm Thanh Hàn bị HIV, tôi thấy Lâm Thanh Hàn cũng không sạch sẽ gì, sau này mọi người vẫn nên cách xa Lâm Thanh Hàn một chút đi, đám người nhà của cô ta đều là loại gì người gì không biết?". Lưu Văn Văn hạ giọng nói với mọi người xung quanh.

"Đúng vậy, mỗi ngày đều giả vờ thanh cao, người trong nhà đều là loại người trời ơi đất hỡi, không khác gì đám lưu manh vô lại, tới bệnh viện cũng không biết nhỏ giọng một chút, lớn tiếng làm ồn ào ngoài cổng bệnh viện".

"Ha ha, nhìn cô ta mỗi ngày đều tỏ vẻ thanh cao, cười chết".

Lâm Thanh Hàn cầm tài liệu trên tay, đi ngang qua nói: "Làm sao vậy? Có cái gì buồn cười?".

Đám người đang tụ tập ở đó lập tức tan ra.

Lưu Văn Văn nhíu mày, lẩm bẩm: "Làm sao? Còn không cho người khác nói chuyện?".

Lâm Thanh Hàn cười một tiếng, "Nói xấu sau lưng người khác còn có thể lý lẽ hùng hồn như vậy? Cô muốn nói thì cứ nói to một chút, nếu là nói ra sự thật thì không có gì, nếu không phải, tôi cũng có thể kiện cô tội phỉ báng".

"Cô dám hù dọa chúng tôi, cô cho rằng chúng tôi sẽ bị cô dọa sợ sao?". Lưu Văn Văn còn muốn nói tiếp gì đó nhưng lại bị Triệu Tình cản lại.

Tuy Triệu Tình chán ghét Lâm Thanh Hàn nhưng cô ta cũng biết Thẩm Tiện bây giờ có tiền, Lâm Thanh Hàn nói muốn kiện, nói không chừng sẽ thật sự đi tố cáo.

"Được rồi, Văn Văn, chúng ta đi thôi". Triệu Tình túm chặt Lưu Văn Văn, kéo người đi mất.

Hai người này đã đi, mấy y tá trẻ tuổi khác cũng chỉ muốn đi nhiều chuyện một chút, thấy Lâm Thanh Hàn nghe được, ai cũng cảm thấy rất xấu hổ, bọn họ nhanh chóng tan đi.

Lâm Thanh Hàn thở dài, xoay người đi về phòng làm việc.

Bên kia, Lục Kiến Bạch gần đây vẫn luôn mơ một giấc mộng, trong mộng, người cùng Lâm Thanh Hàn ở bên nhau chính là anh ta, người có sự nghiệp thành công cũng là anh ta, anh ta bực bội đứng dậy đi vào nhà tắm, sau đó lại bị một giọng nói vang lên trong đầu dọa sợ.

"Lâm Thanh Hàn đúng ra là của cậu, mau cướp cô ấy về".

Lục Kiến Bạch run rẩy hỏi: "Cậu là ai?".

"Tôi là linh hồn của quyển sách này, thế giới này chính là thế giới trong một quyển sách, hiện tại có người muốn bóp méo tình tiết trong sách, hơn nữa người đó đã bóp méo hơn phân nửa, còn tiếp tục như vậy tôi sẽ biến mất, mà anh cũng sẽ đi sang một con đường khác không giống với tình tiết trong sách".

"Cậu nói, thế giới tôi đang sống là một quyển sách? Sao có thể?". Lục Kiến Bạch hiển nhiên vẫn còn chưa tin được.

"Đúng vậy, dựa theo tình tiết trong sách, anh sẽ thông đồng cùng Thẩm Tiện diễn một tuồng kịch, cuối cùng sẽ cùng Lâm Thanh Hàn ở bên nhau". Giọng nói đó lại lần nữa vang lên trong đầu Lục Kiến Bạch.

"Sao cậu có thể biết tôi mơ thấy cái gì?". Lục Kiến Bạch hỏi.

"Bởi vì tôi chính là linh hồn của quyển sách này, nhưng tôi vẫn luôn bị một lực lượng khác áp chế, hiện tại tôi đã rất yếu ớt, anh là nam chính của quyển sách này, có thể xoay chuyển tình thế hay không phải dựa vào anh". Giọng nói trong đầu lại vang lên lần nữa.

Lục Kiến Bạch thay quần áo ngồi lên sô pha, "Nhưng bây giờ tôi có thể làm cái gì? Thẩm Tiện đã mở công ty, hơn nữa công ty của cô ta phát triển ngày càng tốt, công ty của nhà tôi nếu còn không nghĩ ra biện pháp giải quyết thì sẽ phá sản, biện pháp duy nhất tôi có thể nghĩ đến chính là liều mạng".

"Liều mạng thì không cần, công ty Thẩm Tiện có một người tên là Khang Hải, ông ta phụ trách hạng mục video ngắn trong công ty Thẩm Tiện, Thẩm Tiện rất coi trọng hạng mục này, nhưng Khang Hải lại không hài lòng Thẩm Tiện, anh nghĩ cách tiếp cận Khang Hải, lấy được hạng mục video ngắn trước, chuyện còn lại anh chỉ có thể dựa vào chính bản thân". Giọng nói ở trong đầu Lục Kiến Bạch ngày càng trở nên suy yếu.

Lục Kiến Bạch còn muốn hỏi gì đó nhưng trong đầu đã không còn vang lên giọng nói vừa nãy.

Cùng lúc đó, trong đầu Thẩm Tiện cũng vang lên giọng nói máy móc của hệ thống, "Kỳ lạ, rõ ràng đã xóa bỏ, sao lại cảm giác được dao động?".

Thẩm Tiện còn đang ngồi xử lý văn kiện, bị âm thanh của hệ thống làm hoảng sợ, vội vàng nói ở trong đầu: "Sao vậy? Cậu đột nhiên nói chuyện làm tôi sợ nhảy dựng".

"Trước đó linh hồn của quyển sách này đã bị chúng tôi xóa bỏ, nhưng vừa rồi thế giới này có một chút dao động, tôi đoán là không có xóa sạch sẽ, bây giờ tôi báo tin cho nhân viên quản lý để họ cẩn thận xóa bỏ lần nữa, mấy ngày gần đây ký chủ chú ý một chút, tôi sợ dao động vừa rồi sẽ gây bất lợi cho ký chủ". Hệ thống ở trong đầu Thẩm Tiện nhắc nhở.

Thẩm Tiện gật gật đầu, "Ừ, tôi sẽ chú ý, chỉ cần hạng mục video ngắn không có vấn đề là được, tôi có thể nhanh chóng gom đủ mười triệu cho ba mua thuốc, đúng rồi, cậu có thể giúp tôi để ý hạng mục video ngắn hay không? Tôi sợ có chuyện bất trắc xảy ra".

"Có thể, một ngày quan sát giúp ký chủ sẽ yêu cầu ký chủ chi trả một ngàn đồng làm thù lao, nể tình là bạn bè lâu ngày với ký chủ, tôi có thể giảm giá cho ký chủ, thanh toán tổng cộng năm mươi ngàn, tôi giúp ký chủ nhìn chằm chằm hạng mục đến khi kết thúc". Cái miệng nhỏ của hệ thống dùng giọng nói máy móc bla bla nói không ngừng.

"Được rồi, vẫn là cậu biết kiếm tiền". Thẩm Tiện bĩu môi chuyển tiền đến tài khoản của hệ thống.

"Mong ký chủ tiếp tục nỗ lực, tuy rằng hệ thống có một thời gian dài ngủ đông nhưng vẫn luôn chú ý hướng đi của ký chủ, ký chủ làm rất tốt, hệ thống tin tưởng ký chủ có thể đạt được max điểm hảo cảm của nhân vật mấu chốt, cố lên".

"Vậy đi, tổ trưởng Khang, để tỏ thành ý, tối nay chúng ta gặp mặt một lần, đến lúc đó mặt giáp mặt nói, yên tâm, tôi và Thẩm Tiện có thù oán, cô ta đoạt người phụ nữ của tôi, tôi nhất định không bỏ qua cô ta".

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A - Lạc Tiểu Phái

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lạc Tiểu Phái.
Bạn có thể đọc truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A - Lạc Tiểu Phái Chương 71 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A - Lạc Tiểu Phái sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close