Truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ : chương 13

Trang chủ
Spoil
Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ
Chương 13
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối muộn, một tuần trước. 

Đó cũng là khoảnh khắc khi tôi tự vả bản thân trước nhận xét trắng trợn của Công tước rằng 40 triệu won chỉ bằng 1 xu.

Tôi đang băn khoăn không biết phải làm gì với viên kim cương hồng mà Công tước đã tặng cho tôi. 

‘Kể cả khi mình có đeo nó cẩn thận thì cũng không thể nào có chuyện mình bán lại nó. Mình không chắc.’

Mặc dù mục đích ban đầu của nó chỉ là phụ kiện, nhưng tôi không có ý định mang thứ này đi khắp mọi nơi. 

Nếu tôi đeo chiếc vòng cổ này và bước đi một cách kiêu hãnh trong Học Viện và trong các buổi xã giao thường kỳ, tôi sẽ chỉ chọc tức Philap, con cá của nữ chính, người đã không đấu giá thành công nó. 

Tôi có thể là một nữ phụ phản diện, nhưng tôi không muốn chọc đến nhân vật chính. 

Nó còn tệ hơn khi dây vào nữ chính, người có tài năng thu hút mọi thứ xui xẻo. 

Nói thật, tôi muốn huy động vốn bằng cách bán lại nó. 

Nhưng mà, nếu viên kim cương hồng duy nhất của Đế Chế này được mang lên sàn đấu giá, thì kiểu gì tin này cũng sẽ đến tai Công tước. 

'Công tước rất khắt khe, điên mất thôi.'

Nếu tôi bán viên ngọc, thì sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của ông ta, và ông ta có thể nghĩ tôi đang coi thường sự chân thành của ổng. 

Còn cả việc tuyệt thực và cấm túc nữa, hành động đưa viên kim cương hồng lên sàn đấu giá không giống Deborah tí nào. 

Cuối cùng thì, cho đến khi tìm được cách loại bỏ viên kim cương hồng này, thì tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đeo nó trong các sự kiện gia đình. 

‘Mình chỉ cần đeo vài lần trước mặt Công tước là được.’

Trong nguyên tác, nó là phụ kiện để giúp vẻ ngoài của nữ chính được nổi bật tại Học Viện, nhưng giờ thì, em nó gặp nhầm chủ nhân rồi. 

‘Tất nhiên, có còn hơn không. Hiển nhiên mà.’

Tôi nhìn viên ngọc màu hồng được chế tác tỉ mỉ, trong lòng thầm ngưỡng mộ, sau đó lại mở hộp đựng ngọc ra, cất nó vào trong. 

Có lẽ vì đây là một món đồ quý giá và đắt tiền nên cái hộp đựng cũng được thiết kế sang trọng theo; và ngay cả chứng chỉ chất lượng bên trong cũng không được bình thường. 

Đột nhiên, tôi tò mò không biết viên ngọc này nặng bao nhiêu carat, nên tôi với lấy chiếc phong bì nhung được trang trí theo trường phái tân nghệ thuật ra xem. 

Phong bì được dán bằng sáp niêm phong trông giống như vàng nung chảy. 

Khi đang cạo con dấu vàng cần thận vì không muốn làm hỏng chiếc phong bì xinh đẹp, tôi nheo mắt nhìn con dấu in trên đó. 

“Cái này là cái gì?”

Có một hình in mờ trên dấu niêm phong, khiến tôi phân vân không biết nó là cái gì; nhưng khi nhìn gần hơn, nó trông như một chú mèo có đuôi. 

“Hử…?”

Khoảnh khắc nhìn thấy hình dạng đó, một cảm giác khó chịu mà tôi không thể nào bỏ qua bắt đầu lởn vởn trong đầu, giống như có đá nhỏ trong giày . 

‘Có ai có con dấu như vậy xuất hiện trong tiểu thuyết không nhỉ?’

Người dân của Đế Chế Azutea thể hiện sở thích, niềm tin hoặc đặc điểm của Thương Hội và các gia đình thông qua các con dấu.

Cũng giống như nhà Seymour thể hiện nét khác biệt trong mối quan hệ huyết thống của họ thông qua hình rắn hai đầu. 

Đó là lý do tại sao tôi nghĩ nó có thể liên quan đến một nhân vật hoặc một nhóm người đã từng xuất hiện trong tiểu thuyết. 

‘Một con mèo? Ai đã dùng nhỉ? Ai ta?’

Vừa suy nghĩ vừa vén tóc lên, chợt tôi nhớ tới một cảnh trong tiểu thuyết có con dấu này xuất hiện, nên tôi liền nhổm người dậy.

“Blancia!”

Sự nhận ra đường đột này dường như làm một dòng điện kỳ lạ chạy khắp cơ thể cô. 

Con mèo có đuôi là con dấu được thương chủ Blancia sử dụng khi thực hiện một thoả thuận thoả đáng. 

Không giống như những nhân vật khác trong tiểu thuyết, thương chủ Blancia sử dụng một số con dấu để bí mật thể hiện tâm trạng của hắn. 

Cảnh này xuất phát từ một chương mà Thái tử đóng vai rất tích cực. 

Bởi vì thương chủ Blancia là quân sư của Thái tử mà. 

Trong tiểu thuyết, Thái tử vội vàng tìm đến thương chủ và đưa ra yêu cầu bất cứ khi nào có chuyện.

“Deborah vẫn tiếp tục quấy rối Mia. Ta muốn loại bỏ cô ả xấu xa đó nhưng không dễ, vì cô ta là hậu duệ nhà Seymour. Nếu ngươi tìm ra cách để loại bỏ cô ta, ta sẽ đưa cho ngươi những gì ngươi muốn.”

Thái tử, người muốn ghi điểm với Mia, đã ra lệnh cho thương chủ Blancia tìm ra điểm yếu của Deborah. 

Theo yêu cầu của anh ta, thương chủ Blancia bí mật tung tin đồn rằng có cách để nguyền rủa người mà người ta ghét, dẫn đến việc Deborah liên lạc với phù thuỷ.

Deborah thật chí còn tạo ra một con búp bê bị nguyền rủa trông giống nữ chính, cuối cùng cũng bị mắc vào cái bẫy mà thương chủ Blancia giăng ra. 

“Hừm, đây là một con búp bê nguyền rủa. Ta nên tận dụng thứ khủng khiếp này như thế nào đây?”

Giống như được đút thìa, Thái tử đặt câu hỏi mà không để ý, và thương chủ đã cướp tiền vàng từ tay anh ta. 

“Sẽ dễ dàng hơn nếu ngài buộc cô ta tội mạo phạm thánh thần.”

“Đúng! Ngay cả danh gia vọng tộc như Seymour cũng chỉ là con người trước sự tôn nghiêm và uy quyền của thần thánh.”

Thái tử đã thưởng rất nhiều tiền và đất đai cho thương chủ, người đã tạo ra bằng chứng thuyết phục để đưa Deborah ra xét xử.

Con mèo với chiếc đuôi nhô cao là con dấu được sử dụng bởi thương chủ Blancia khi niêm phong giấy đăng ký đất đai mà hắn nhận từ Thái tử. 

“Ồ, đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi sử dụng dấu niêm phong hình mèo đó. Ta nghĩ đó chỉ là một món đồ chơi vì ngươi thậm chí còn chẳng động vào nó.”

“Haha, ta đặc biệt sử dụng nó khi đạt được một thoả thuận thoả đáng.”

“Con dấu được sử dụng trong những dịp đặc biệt có hình một con mèo. Bất ngờ thật, ngươi thuộc tuýp con gái.”

“Đó là một con dấu mô tả thanh niên, không giống sao?”

Hoàng tử bật cười, rồi ngẩn người, xen kẽ giữa con thú vàng bên cạnh thương chủ và con dấu mèo. 

“Ngươi đùa ta à. Nhưng, một con mèo duỗi thẳng đuôi có nghĩa là gì?”

“Ban đầu giá là 10 đồng vàng, nhưng ta cảm thấy tốt nên sẽ giải thích cho ngài nếu ngài đưa ta 9 đồng vàng và 99 đồng bạc. Đó là mức giá đặc biệt dành cho Thái tử.”

"Nếu cứ thế này thì ta phá sản mất. Thôi, không hỏi nữa."

Sau khi thành công nhớ lại tất cả những cuộc trò chuyện vụn vặt của họ, tôi hít một hơi thật sâu trong khi nắm lấy phần tim của mình, đang đập mạnh đến mức đau tai. 

“Bình tĩnh, bình tĩnh nào.”

Nhưng tôi quá kích động để có thể bình tĩnh được. 

Tôi muốn gặp thương chủ Blancia, nên đã dựng lại nội dung của cuốn tiểu thuyết cho đến khi đau cả đầu. 

Xé phong bì ra, tôi mở giấy chứng chỉ chất lượng của viên ngọc này với đôi tay run rẩy. 

“... nó ở đây.”

Đúng như dự đoán, tên và địa chỉ của cửa hàng trang sức đã bán viên kim cương hồng này được viết ở mặt sau của giấy chứng nhận. 

Nghĩ mình có thể liên lạc với Blancia, một tổ chức bí mật, thông qua địa chỉ này, lòng tôi lại bắt đầu căng phồng lên vì mong đợi. 

‘Chìa khoá gian lận toàn năng của Thái tử. Không có quy tắc nào bảo mình không được sử dụng nó.'

Nhờ trí thông minh vượt trội và khả năng làm trò của thương chủ Blancia, Thái tử đã có được vai diễn nổi bật nhất trong số các anh cá trong tiểu thuyết và nhận được sự ủng hộ của nhiều độc giả. 

Nói thật, tất cả những gì Thái tử làm là quăng tiền cho thương chủ Blancia rồi bắt hắn làm việc này việc nọ… Phần quan trọng nhất không có gì ngoài một sự sắp đặt lớn, nhưng Thái tử vẫn là số một trong mỗi lần được bình bầu.

‘Mình cũng muốn làm ăn với thương chủ Blancia.’

Deborah đã ở một vị trí mà cô không thể sử dụng tốt nguồn nhân lực tài năng của Công tước, do đã đánh mất danh tiếng vì hành vi xấu xa của mình. 

Công tước Seymour chỉ chu cấp cho Deborah ba thứ: phí duy trì phẩm giá, người hầu hạ cô ấy, và hộ vệ.

Không có ai để dựa dẫm, đối với cô, thương chủ Blancia giống như một cơn mưa đã chờ đợi từ rất lâu. 

Định nghĩa một trận đấu tuyệt vời nào.

Một người có khả năng làm mọi thứ không một chút do dự nếu bạn cho hắn ta thật nhiều tiền và tôi, người có nhiều tiền.

Bên cạnh đó, nếu Thái tử đã trọng dụng hắn, thì chắc hắn rất giỏi giữ bí mật. 

‘Làm thế nào để tìm được cửa hàng của thương chủ mới là vấn đề…’

Trong tiểu thuyết có cảnh, sau khi vào cửa hàng do Blancia điều hành, Thái tử đã nói mật mã bí mật cho người đưa tin trong vai quản lý cửa hàng. 

Thật không may, không có tên hay thông tin về địa điểm cụ thể nào được mô tả trong tiểu thuyết. 

Không chỉ có một hoặc hai cửa hàng trong Đế Chế rộng lớn này. Quá liều lĩnh khi đến thăm từng nơi một, nói ra mật mã bí mật. 

Tuy nhiên, hôm nay, tôi đã tìm thấy manh mối về vị trí của thành viên thuộc Thương Hội Blancia trong giấy chứng chỉ chất lượng của viên ngọc. 

‘Mình nghĩ cửa hàng trang sức bán viên kim cương hồng có liên quan với Blancia.’

Tôi đã gặp may. 

Tôi không thể tin rằng mình, một người luôn dễ dãi, lại trúng số như thế này. 

Dù không có uống caffeine, nhưng tay và chân tôi vẫn run rẩy, nên đêm đó thậm chí tôi còn không ngủ được. 

Nhưng, đối với thương chủ Blancia ngay trước mặt này, tôi đã cố không thể hiện sự phấn khích của mình. 

Rõ ràng là nếu thể hiện nó, tôi sẽ bị coi thường. 

‘Giờ mình sẽ kết thúc cuộc sống dễ dãi này.’

Tất nhiên, các đường nét trên gương mặt của Deborah rất lạnh lùng khiến cô ấy nhìn trông mạnh mẽ ngay cả khi cô ấy đang vô cảm. 

Tôi vừa mở miệng vừa làm ‘biểu cảm lạnh lùng’ mà bản thân đã tập luyện trước gương. 

“Nếu ngài muốn biết, đưa ta 99 đồng vàng đi. Vốn dĩ giá gốc là 100 đồng vàng, nhưng vì ta có thứ muốn hỏi ngài nên sẽ giảm giá cho ngài 1 đồng vàng.”

“Hahahaha!”

Khi tôi bắt chước lời thoại của hắn ta trong cuốn tiểu thuyết, thương chủ, người đang chớp chớp mắt với vẻ vô hồn, đột nhiên bắt đầu cười như điên. 

Tôi ngạc nhiên về độ rộng của bờ vai đang run lên của hắn. 

Vì hắn là người buôn thông tin, cộng thêm định kiến trong tiểu thuyết nói rằng hắn ta sẽ thuộc dạng nhỏ con; nhưng phần thân trên của hắn ta, được che phủ bởi chiếc áo choàng đen, trông lớn hơn so với hộ vệ của tôi. 

‘Hắn đang tập thể dục à? Hắn có thể làm mọi thứ di chuyển mà không cần chạm vào, có vẻ hắn biết cách sử dụng ma thuật. Hắn là cái quái gì vậy?’

Khi tôi nhìn hắn ta từ trên xuống dưới với cảm giác nghi ngờ, ánh mắt bọn tôi đã chạm nhau. 

Thương chủ mở miệng, mỉm cười. 

“Ta thề, Công nương là vị khách hàng đầu tiên khơi dậy được sự tò mò của ta. Nên đã khiến ta quên mất nhiệm vụ của mình là một người buôn bán thông tin. Ta xin lỗi.”

"..."

“Vậy, Công nương có yêu cầu gì mà lại lặn lội đường xa đến đây?”

Tôi từ từ nhớ lại nội dung những yêu cầu mà mình đã sắp xếp trong đầu. 

Tôi mở miệng, khi đối mặt với anh ta, người hơi nheo mắt lại. 

“Yêu cầu đầu tiên…”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Spoil    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả 망고킴.
Bạn có thể đọc truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ Chương 13 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close