Truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ : chương 14

Trang chủ
Spoil
Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ
Chương 14
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn hắn chằm chằm, tôi lật chiếc túi da sang trọng ra. 

“Thêm đây. Có thể tính vào được chứ?”

Nhìn thấy vũ khí bí mật của tôi rơi khỏi túi, người đàn ông lại bắt đầu cười. 

“Như thế nào?”

“Chắc chắn sẽ rất khó có được, trừ khi người là Công nương.”

Vật phẩm tôi lấy ra là một viên đá mana cấp cao có thể chuyển sang màu xanh lam. 

Bởi vì những viên đá mana cao cấp, được khai thác trong Đế Chế, luôn nằm trong bảng xếp hạng của Hiệp hội Pháp sư, viên đá mana màu xanh giống như một biểu tượng cho sự hỗ trợ của tôi; có một người cha là chủ nhân của Hiệp hội.

‘May là mình đã trộm một cái để đề phòng.’

Ngoài sức mạnh tài chính của mình ra, tôi còn có một người ủng hộ được gọi là Công tước Seymour. 

“Giờ đến lượt ngài thể hiện sự sáng tạo của mình rồi.”

Biểu cảm do dự trong giây lát, hắn lấy ra một cái túi màu đỏ thẫm từ trong ngăn kéo. 

Điều thú vị là có ba viên đá mana cao cấp loại nhỏ được gắn vào sợi dây buộc chiếc túi. 

“Ta hi vọng là nó theo đúng ý thích của Công nương.”

“Cái túi này là gì?”

“Là một chiếc túi có kết hợp với ma thuật mở rộng không gian, ma thuật làm nhẹ và ma thuật triệu hồi.”

Cho dù có lục tìm trong trí nhớ của Deborah nhiều đến mức nào thì tôi cũng không thấy có món đồ nào có chức năng tuyệt vời như vậy.

Nó có phải vật phẩm quý hiếm mà dạo gần đây tôi mới nghe nói đến không nhỉ? 

“Người có thể lưu trữ tối đa 50 kho tiền vàng lớn trong chiếc túi này. Không có rủi ro mất mát. Người có thể triệu hồi nó bằng cách ấn định các giá trị trong lòng bàn tay. Và khi đầy tiền vàng thì nó sẽ nặng khoảng 1 pound.”

“Đừng bảo, ngài tự làm nó đấy?”

“Chính xác.”

Tôi ngưỡng mộ sự tiện lợi của chiếc túi này. 

Với chiếc túi này, giống như kiểu bản thân đang sở hữu một ngân hàng nhỏ. 

“Cái túi này. Đưa ta đi.”

Tôi đã nói một cách chân thành. 

“Ta sẽ làm một cái cho người.”

Thương chủ bắt đầu viết hợp đồng cho một quỹ bí mật. 

Tuy nhiên, trong hợp đồng có một điều khoản là không được tiết lộ bất cứ thứ gì liên quan đến chiếc túi ra bên ngoài. 

Có vẻ hắn ta không muốn ý tưởng sử dụng ma thuật để quản lý quỹ bí mật bị lan truyền ra ngoài. 

‘À há. Hắn đang sử dụng chiếc túi này như một công cụ trốn thuế.’

Chắc hẳn thương chủ đang giấu số tiền đen có được từ các giao dịch bất hợp pháp trong tiếc túi ma thuật này. 

Và như thế, hắn muốn tôi giữ bí mật. 

“Nhưng… có lý do gì để khiến nó là một cái túi không?”

Thương chủ nghiêng đầu trong khi tôi thì thầm trong suy nghĩ.

“Bởi vì sự tiện lợi là tốt.”

"Tiện lợi là tốt, nhưng bị giới hạn số lượng vàng ta có thể giấu khiến nó kém hiệu quả hơn…”

Khoảnh khắc tôi nói câu đó, khoé miệng thương chủ cứng lại.

Tôi cảm thấy bực bội khi bầu không khí lạnh lẽo tràn qua, giống như lần đầu tiên tôi gặp hắn.

‘Tại sao, hắn bảo mình phải giữ bí mật, nên mình đã gợi ý cho hắn biết là mình đã nhận ra hắn là một kẻ trốn thuế.’

Tôi có thể giả vờ như mình không biết, nhưng mọi chuyện vẫn cứ tiếp diễn nên tôi quyết định nói tiếp, gần như không thể giữ được vẻ mặt vô cảm thêm nữa.

“Nếu ta có kiến thức tốt về ma thuật không gian như ngài, thay vì làm một cái túi như thế này, ta sẽ mua một hòn đảo ở một quốc gia có thuế suất thấp nhất và lập nên một doanh nghiệp ma ở đó.”

Tôi nói như thể mục đích của tôi khi mua cái túi chứa quỹ bí mật này cũng là để trốn thuế. 

Hành động như một kẻ đồng loã có thể làm giảm sự tỉnh táo của tên đàn ông này.

“Vì có thể dễ dàng đến và đi bằng thuật dịch chuyển tức thời, ngài có thể quản lý những thỏi vàng trên một hòn đảo xa xôi; và với việc kinh doanh ma mà ngài lập nên trên hòn đảo đó, ngài có thể khiến dòng tiền trở nên phức tạp. Việc điều tra thuế khoá ở một hòn đảo không dễ dàng gì để thực hiện, nên đó không phải một việc tốt sao?”

Nếu thuật dịch chuyển tức thời được thêm vào, ngay cả các tập đoàn tài phiệt ở thế kỷ 21 cũng sẽ khóc mếu máo mà tạo ra một góc khuất về thuế khoá. 

Đôi mắt của thương chủ sáng lên trước những lời nói của tôi. 

Hắn ta gõ bàn một lúc, với vẻ mặt lo lắng. 

“Đó là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng hiện tại lại không thể di chuyển với khoảng cách quá xa, chẳng hạn như việc băng qua đại dương, bằng thuật dịch chuyển. Nếu được pháp sư bậc 9 thực hiện mới khả thi.” 

“Ta hiểu.”

Ngay cả Công tước Seymour, pháp sư vĩ đại nhất của Đế Chế, cũng không thể vượt qua bức tường bậc 7.

Ý hắn là gì, bậc 9. Có nghĩa là sẽ không thể trừ khi bạn là một con rồng huyền thoại. 

“Nhưng nó thật sáng tạo. Hơn cả cái túi mà ta đã làm.”

Bỗng nhiên, thương chủ nói hắn sẽ không nhận bất kỳ khoản tiền nào cho việc tạo ra cái túi chứa quỹ bí mật.

Để đổi lại ‘sự sáng tạo’ mà tôi đã cho hắn thấy. 

‘Oh yeah. Mình may thiệt.’

Tôi nhận ra rằng kiến thức rộng rãi và hời hợt mà mình đã tích luỹ được trong kiếp trước, khi thực hiện các bài báo trên xe buýt về tất tần tận các môn nghệ thuật tự do, có thể là một món hàng đắt giá để giao dịch với thương chủ Blancia. 

Giá trị của chiếc túi ma thuật, thứ khiến cô rùng mình, cũng được kiếm được ngay lập tức thông qua ý tưởng ‘trốn thuế’.

Từ viên kim cương hồng rơi vào tay cô, đến vụ giao dịch với thương chủ Blancia. 

Khi vận may tiếp tục nở rộ như trúng số độc đắc, niềm tin bất ngờ được bùng lên. 

“Sẽ rất khó để tìm được một vị khách vừa có tiền, vừa có quyền, vừa có óc sáng tạo như ta.”

Hắn cười sự tự mãn của tôi. 

“Cả sự hài hước nữa. Người có tất cả bốn yếu tố. Không… năm mới đúng nhỉ?”

Hắn ta lẩm bẩm gì đó, tôi nghiêng đầu thắc mắc. 

“Ngài vừa nói gì vậy?”

“Không có gì.”

Người đàn ông này, đặt các hợp đồng cho ba yêu cầu vào trong một phong bì, bắt đầu nấu chảy sáp niêm phong màu đen với ngọn lửa phát ra từ đầu ngón tay hắn. 

Sau đó, hắn nhặt một trong số hàng chục con dấu đang xếp trên bàn, đặt lên lớp sáp đó rồi gỡ ra. 

Hình ảnh được in trên sáp niêm phong là một con thiên nga. 

‘Nó có nghĩa gì?’

Tôi hơi bối rối. 

Không sử dụng con dấu mèo có đuôi có nghĩa là hắn không thấy hài lòng với thoả thuận của tôi.

‘Mình không biết nên giải thích nó theo hướng tốt hay xấu đây.’

Điều đó có nghĩa là tôi sẽ kiếm được nhiều giao dịch hơn, hoặc cũng có thể là hắn không muốn tiếp tục giao dịch với tôi nữa. 

‘Nếu hắn cắt đứt thoả thuận, mình sẽ không còn cách nào để đến đây.’

Nơi này được liên kết bằng thuật dịch chuyển tức thời, nên tôi không tài nào đoán ra vị trí của nơi này là nơi nào.

“Công nương.”

Hắn lên tiếng, trong khi tôi đang nóng cả ruột.

“... hử?”

“Nếu người tò mò về tiến độ của các yêu cầu, thì đừng đến quận Atra, mà hãy đến gặp người đưa tin ở quận Yones.”

Hắn ta ghi lại địa chỉ của một cửa hàng nằm trong quận nơi mà các quý tộc cấp cao cư trú. 

‘Là Maisond.’

Tôi giật mình trước cái tên quen thuộc này.

Maisond chính là cửa hàng bánh tráng miệng nổi tiếng nhất ở quận Yones mà Deborah rất thích. 

Nơi mà những người hầu của gia đình quý tộc phải xếp hàng từ 3 giờ sáng để có thể mua được những món bánh tráng miệng chất lượng hàng đầu do nghệ nhân bậc thầy của Hoàng gia làm ra. 

Deborah cảm thấy hài lòng khi cô ấy ăn 77 món bánh tráng miệng từ cửa hàng đó trong suốt thời gian diễn ra tiệc trà. 

Nhờ vậy, mà tôi đã gặp may.

Không chỉ Diana mà còn có cả Maisond; tôi không ngờ chúng đều là cửa hàng do thương chủ Blancia quản lý.

‘Mình nghĩ hắn chỉ là một kẻ buôn bán thông tin, nhưng hắn thực sự giàu có.’

Kỹ năng kinh doanh cũng thật ngoài sức tưởng tượng. 

Tôi tặc lưỡi và đứng dậy khỏi chỗ ngồi, tay cầm một chiếc túi rỗng chỉ chứa hợp đồng. 

“Nếu có yêu cầu, ta có thể đến bất cứ lúc nào chứ?”

Tôi hỏi một cách rụt rè trước khi bước qua cánh cửa hình vòm. 

Thì do hơi lo lắng về con dấu thiên nga đó. 

Trước câu hỏi của tôi, hắn ta nheo mắt thành hình trăng lưỡi liềm.

“Một khách hàng giàu có luôn được chào đón.”

Lúc đó tôi mới thấy nhẹ nhõm.

Tóm được kẻ lừa đảo toàn năng của Thái tử… không, tên mưu mô mới đúng. 

Là một người xa lạ không có ai để tin tưởng, sự tồn tại của thương chủ chắc chắn sẽ khiến tôi yên tâm.

Vẻ mặt lạnh lùng mà tôi cố gắng duy trì cứ dần phai nhạt đi, khiến tôi vội vàng quay người bước nhanh đến lối ra,

***

“Nếu có yêu cầu, ta có thể đến bất cứ lúc nào chứ?”

Isidor lặng lẽ nhìn chằm chằm vào đôi mắt tuyệt đẹp của Deborah, liên tưởng đến những viên hồng ngọc, và mở miệng.

“Một khách hàng giàu có luôn được chào đón.”

Trong khoảnh khắc, dường như đôi môi đỏ mỏng vốn cứng như băng từ trước đến giờ của cô đã nở một nụ cười nhạt.

Tuy nhiên, cô lại quay người đi thật nhanh và bước đến lối ra, như để che giấu vẻ mặt hiếm hoi đó, nên hắn không chắc cô có thực sự mỉm cười không.

Rất nhanh, Công nương đã biến mất khỏi tầm mắt với âm thanh sắc bén của tiếng đóng cửa.

Isidor nhìn cánh cửa đã đóng chặt và dựa lưng vào ghế.

‘Giờ chỉ còn lại những câu hỏi của ta.’

Hắn lầm bầm, dùng đầu ngón tay nghịch ngợm hình thiên nga được in trên dấu niêm phong màu đen.

Thiên nga đen.

Bất ngờ hoàn toàn; nhưng vì bằng cách nào đó, cô đã xuất hiện trước mặt hắn, nên hắn không còn lựa chọn nào ngoài việc chấp nhận cô.

Khoảnh khắc hắn đối mặt với Công nương, người đang cưng nựng Cookie cũng như khi đôi mắt đỏ đó nhìn vào hắn, phần nào đó trong hắn đã bị chấn động vì cú sốc như thể bản thân đã nhìn thấy một con thiên nga đen.

‘... cô ấy khác với những tin đồn mà mình đã nghe.’

Deborah Seymour có… bầu không khí khác thường đó khi đối mặt với cô ấy?

Theo những gì Isidor hiểu thông qua thông tin mà hắn thu thập được, thì Công nương nhà Seymour là một người hung bạo, vô dụng và bất tài.

Cảm giác tự ti của cô ấy quá nặng khiến cho danh tiếng của cô ấy rơi xuống đáy xã hội.

Tuy nhiên, Deborah ở trước mặt hắn hoàn toàn khác với con người mà hắn tưởng tượng trong đầu thông qua những thông tin và tin đồn. 

‘Hẳn là do bầu không khí của cô ấy. Đây là lần đầu tiên Cookie thể hiện sự quan tâm đến người khác ngoài mình…’

Tuy nhiên, cuộc trò chuyện càng kéo dài, Isidor càng nhận ra hắn đã đánh giá sai về cô.

Tất nhiên, như lời đồn đại, nó không thể nói rằng cô ấy có nhân cách tốt được. 

Cô ấy có biểu hiện lạnh lùng như băng, cô ấy sẽ nhìn chằm chằm vào hắn bất cứ khi nào cô không hài lòng với thoả thuận, và thậm chí còn dùng cách nói mỉa mai việc sẽ nói cho hắn biết cách cô đã thuần hoá Cookie với giá 99 đồng vàng với chiết khấu 1 đồng vàng.

Đột nhiên, một tràng cười chết lặng thoát ra.

Hắn không biết mình sẽ nhận lại được cách mỉa mai mà hắn thường dùng cho khách hàng của mình.

‘Khía cạnh đó đã khiến cô ấy trở nên hấp dẫn.’

Hắn không có cơ hội để nhàm chán vì hắn không thể đoán ra được cô ấy sẽ nổi bật ở đâu.

Trên hết, yêu cầu cuối cùng đó đã khiến hắn mất cảnh giác.

Bởi vì nó giống như yêu cầu một trong những bí mật kinh doanh của hắn.

Tại thời điểm hắn do dự, một viên đá mana đã xuất hiện từ trong túi của cô.

Thông minh và giàu có, sáng tạo và quyền lực.

Isidor nổi hứng dạy cô cách quản lý các quỹ bí mật, vì cách trả đũa của Công nương thật thông minh và rất thú vị.

Tuy nhiên, đó chưa phải hồi kết.

‘Mua một hòn đảo ở một quốc gia có thuế thấp và thành lập một doanh nghiệp ma…’

Hắn có nên nói cô là một trong những ác nữ xấu xa nhất trong Đế Quốc không?

Phương thức trốn thuế mà cô ấy đề xuất vừa tài tình vừa thâm hiểm. 

Trên hết, phạm vi ứng dụng rất rộng.

Ngay cả khi nó không phải là một hòn đảo, nếu hàng chục cơ sở kinh doanh ma được dựng lên trong ngôi đền, cũng như được đền cai quản, trong lãnh địa tự quản của Helleia, và thao túng các sổ cái để có thêm lợi nhuận, thì Hoàng đế Azutea sẽ khó để theo dõi được các khoản thuế.

Một phương pháp trốn thuế lớn hơn hẳn và tài tình hơn so với việc sử dụng ma thuật không gian để giấu các thỏi vàng.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy được cảm giác thất bại khi đang kinh doanh.

Đồng thời, sự tò mò về khách hàng của hắn càng lớn hơn, đúng như dự đoán. 

Các khách hàng của Isidor trong khi chờ đợi đã di chuyển và phản ứng như những gì hắn đoán, giống như con ngựa trên bàn cờ.

Thế nhưng, Công nương Deborah đã xâm nhập vào đầu não mà không báo trước và đã bỏ đi, chỉ để lại hàng loạt câu hỏi.

Làm thế nào mà người lại tìm thấy hắn, bí quyết để thuần hoá Cookie hèn nhát ngay tức thì là gì, tại sao người lại cố gắng tạo quỹ bí mật bằng cách bán viên kim cương hồng; hắn tò mò về nhiều thứ.

Ngay cả khi hắn tò mò, hắn thậm chí còn không thể đặt câu hỏi vì hắn là người buôn bán thông tin… 

“Ta không thể chịu nổi sự tò mò mà.”

Những lời thì thầm của Isidor xua tan đi lớp sương mù dày đặc giăng đầy văn phòng, và một người đàn ông đã đợi sẵn trong bóng tối từ từ bước tới.

“Công tử. Tôi có nên tiếp tục điều tra về Deborah Seymour không ạ?”

Isidor lắc đầu trước câu hỏi của Miguel Drein, một trong những chư hầu của gia tộc Visconti.

“Lâu lắm rồi ta mới được vui thế này, vậy sao ngươi lại can thiệp vào?”

“... đừng nói với tôi là ngài sẽ đích thân điều tra?”

“Học viện sẽ sớm mở cửa. Ngay cả khi không muốn, bọn ta cũng sẽ đụng mặt nhau thường xuyên.”

Chủ nhân của anh ta, người có thói quen nói rằng hắn không có gì để học ở Học Viện, đã đi khắp nơi để đưa hối lộ để có thể được nhắm mắt làm ngơ việc hắn vắng mặt trong học kỳ trước.

“... Ngài định đến Học Viện ư? Ngài tiêu tiền của mình như vậy?”

“Sẽ chẳng hại gì nếu hình thành quan hệ với cô con gái nổi tiếng của Công tước Seymour.”

“Chẳng phải ngài nói đã có tất cả mối quan hệ cần thiết rồi sao? Ngài cũng nói giờ ngài đang tập trung vào mối quan hệ với Thái tử mà…”

Isidor giả vờ như không nghe thấy anh ta nói gì và nhẹ nhàng xoa đầu Cookie.

“Ta sẽ tìm hiểu cách cô ấy thuần hoá Cookie dễ thương của ta mà không tốn dù chỉ một đồng. Đây là một vấn đề của niềm tự hào về thông tin.”

Nhìn Isidor, người dường như đang ôm mối hận không hề nhỏ, Miguel đành phải nuốt nước mắt vào trong.

Anh ta không biết tại sao hắn đột nhiên muốn kết thân với Công nương Deborah, mặc dù hắn ta mắc chứng sợ thần bí và không muốn tiếp xúc với phụ nữ do cực kỳ ác cảm với họ.

Có chút nghi ngờ nhưng dù sao thì cô ta cũng chỉ là một Công nương.

Cô ta dường như không đủ quan trọng để chủ nhân của anh ta đích thân hành động và dành ra thời gian quý báu của hắn.

‘Đôi khi ngài ấy khó đoán thật.’

Mặc dù Isidor tính toán rất ghê gớm, nhưng đôi khi hắn ta cũng bốc đồng và cư xử theo ý thích. Hắn là một kẻ hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Tin chắc rằng chủ nhân của mình có thể có một mục tiêu lớn mà anh không biết, Miguel mở miệng.

“Nhưng ngài định tiếp cận người ta như thế nào?”

Isidor nhún vai, tháo chiếc vòng có chứa ma thuật thay đổi hình dạng ra.

Sau đó, mái tóc màu nâu xám của hắn chuyển sang màu vàng, như thể bị ánh nắng làm tan chảy vậy, và khuôn mặt như tượng sáp với ấn tượng mờ nhạt kia đã biến thành một người đàn ông đẹp trai với vẻ ngoài hào hoa chỉ cần nhìn một lần cũng khó có thể quên được.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Spoil    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả 망고킴.
Bạn có thể đọc truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ Chương 14 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close