Truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ : chương 06:

Trang chủ
Spoil
Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ
Chương 06:
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tôi xuất hiện trong thư phòng của Công tước cùng một phụ tá, một câu hỏi đã nảy lên trong đầu Công tước Seymour. 

“Việc gì đã khiến ngươi bất ngờ đến thư phòng này?”

Nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Công tước, tôi nắm chặt nắm đấm của mình lại một lần nữa. 

Bất cứ khi nào bắt gặp đôi mắt lạnh lùng đó, tôi cảm thấy bản thân đã bị thu nhỏ lại. 

‘Mình không sợ. Đây là người cấp tiền. Một người cấp tiền là gì? Phải thật là tốt.’

Tôi thôi miên bản thân nhiều lần và lịch sự nói lời chào. 

“Mặc dù đã muộn như vậy rồi, đá mana trong thư phòng vẫn được dùng, nên con đã mang một ít trà và một số món giải khát. Con nghe nói người đang gắng sức vì công việc trong mấy ngày này ạ.”

“Từ khi nào mà ngươi lại lo lắng cho ta.”

Công tước, người vừa khịt mũi, gõ vào gạt tàn để rũ bỏ đống tro tàn. 

‘Trông ông rất tuyệt khi làm thế đấy.’

Cảnh tượng này giống như cảnh trong một bộ phim, nên tôi gần như đã mất trí trong giây lát.

“Sao còn thẫn thờ đứng đó? Ngồi xuống đi?”

Bị mỉa mai như thể đang gọi món cho một vị khách, Công tước Seymour đứng dậy khỏi ghế và ngồi vào bàn trà.

Có vẻ như lá thư của Công tước phu nhân mà tôi đưa cho ông ta hôm trước đã có vai trò nhất định, vì thực tế là ông ta đã không đuổi tôi đi khi tôi đột nhiên xuất hiện. 

Tôi nhanh chóng đứng đối diện với ông ta. 

Ngay sau khi tôi ngồi đối diện với Công tước, người phụ tá, đang mang khay trà trên tay, đặt ly trà đen mà anh ta đã pha và đồ giải khát lên bàn. Tôi cảm thấy ánh mắt lo âu của người phụ tụ ở sau lưng. 

‘Mình sẽ không gây bất kỳ rắc rối nào. Mọi người thực sự không tin tưởng mình nhỉ.’

Tôi đã nhờ phụ tá, người đã gặp ở vườn hoa lần trước, gọi cho tôi khi Công tước rơi vào trạng thái kiệt sức nhất. 

Sau hai ngày không thấy hồi âm, thì buổi chiều hôm nay, anh ta bất ngờ đến gặp tôi.

‘Thứ năm. Đó là ngày mệt mỏi nhất trong tuần.’

“Thưa Công nương. Từ 11 giờ đến 1 giờ sáng, chủ nhân sẽ có giờ uống trà. Đó là thời gian ngài ấy mệt mỏi nhất. Người không nên chống lại ngài ấy. Tôi cầu xin người ạ.”

“Ta hiểu rồi.”

“Tôi tin người, thưa Công nương, nên tôi mới nói với người ạ.”

“Ta đã nói ‘Ta hiểu rồi.’ bảy lần rồi đấy.”

Mặc dù tôi đã thề nhiều lần là sẽ không gây bất kỳ rắc rối nào, nhưng người phụ tá vẫn lo lắng tôi có thể sẽ làm việc ngu ngốc nào đó. 

Trong khi đấy, Công tước bắt đầu nhấp một ngụm trà mà không nói lời nào. 

Có vẻ ông ta đang chờ đợi xem tôi có kế hoạch gì.

‘Tất nhiên, ông ta sẽ không nghĩ mình chỉ đến đây để uống trà với ông ta.’

Đúng như dự đoán, từ tầng lớp Công tước tàn nhẫn.

Lòng thầm tặc lưỡi, tôi bưng một đĩa bánh tráng miệng ra trước mặt ông ta. 

“Chắc người rất đói, nên ở đây đã có một số đồ ăn nhẹ. Đây là bánh tart ở cửa hàng bánh tráng miệng nổi tiếng nhất ở huyện Yones mấy ngày này ạ.”

Món bánh tart chanh được mang đến hôm nay là món ăn đầy ắp kỷ niệm của Công tước. 

Ông ta không thích đồ ngọt nên khi hẹn hò với vợ ở trung tâm thành phố, dường như ông ta chỉ ăn bánh tart chanh, một thứ chua nhiều hơn đồ ngọt. 

‘Cuốn nhật ký rất hữu ích.’

“Đồ ngọt vào nửa đêm. Ta không thích vì nó khiến ta cảm thấy đầy hơi.”

Công tước lẩm bẩm bằng một giọng trẻ con. 

“Bánh tart này sẽ phù hợp với khẩu vị của người.”

“Làm sao mà ngươi có thể không thích sở thích của cha mình khi ở độ tuổi này?”

Càu nhàu với sự phản đối, cuối cùng Công tước cũng chia chiếc bánh tart thành những miếng nhỏ và cắn một miếng. 

Sau khi nếm thử, Công tước, người đã im lặng trong khi gương mặt biểu thị cảm xúc khá khó hiểu, đã rửa trôi dư vị bằng một tách trà. 

“Phải có lý do gì khiến ngươi đến đây lúc nửa đêm. Ngươi muốn nhận phần thưởng vì đã tìm thấy lá thư trong vườn hoa?”

Ông ta nhếch môi, mỉa mai. Đó là biểu hiện rõ nhất về cái tính cách rõ xấu xa của ông ta. 

“Tất nhiên, lá thư mà người tìm thấy là một món đồ vô giá. Nhưng nếu ngươi vì viên kim cương hồng, thì về đi. Ta sẽ không thay đổi lời nói của mình. Nếu ta đã nói ‘không’, thì đó là ‘không’.”

“Con đến đây không phải để yêu cầu đổi lại một thứ gì khác.”

Công tước hơi nhướng mày.

“Thế?”

“Con đến bởi vì con có một thứ muốn đưa cho người.”

“Đưa ta?”

Công tước có vẻ nghi ngờ, có lẽ vì Deborah trước giờ luôn ‘yêu cầu’, nhưng cô ấy chưa bao giờ ‘đưa’ cả. 

Tôi cẩn thận đặt tách trà xuống và rút trong túi ra một lá thư. 

Ngay khi nhìn thấy tờ giấy màu tím nhạt, đôi mắt đang kiệt quệ của Công tước bỗng sáng lên. 

“Cái này, đừng nói với ta là, một lá thư?”

“Chính xác là nó ạ.”

“Tại sao thứ đó…”

Công tước hỏi, đồng thời suy nghĩ về điều gì đó. 

“Chẳng lẽ lá thư ngươi tìm thấy, không chỉ có một?”

Ông ta vui mừng, với khuôn mặt sôi nổi hẳn. 

“Đúng vậy ạ.”

Có khá nhiều thư trong cái hộp.

Công tước phu nhân vốn trầm tính và không giỏi trong việc bày tỏ cảm xúc nên đã không thể diễn tả chúng thành lời.

Trong nhật ký của bà ấy, bà ấy viết mình không có can đảm, và Công tước thì bận đến mức những lá thư như lời phàn nàn cứ chất chồng lên nhau.

Tuy nhiên, cũng có những lời nói rằng một ngày nào đó, bà ấy muốn lấy ra những ký ức đã phai mờ và bà ấy có với Công tước và điểm tô lại cho chúng. 

Có lẽ, phu nhân đã nghĩ đến việc chôn những lá thư như chiếc hộp thời gian và lấy ra nó một lần nữa để tưởng nhớ, khi bà ấy đã lớn và trưởng thành hơn. 

“... những lá thư. Ngươi có bao nhiêu?”

Công tước đang rất phấn khích và hỏi với giọng run rẩy. 

“... thời gian sẽ cho người tìm ra là có bao nhiêu lá thư ạ, thưa cha.”

Ông ta đột ngột nhướng mày trước câu trả lời thận trọng của tôi.

“Có ý gì?”

“Đúng nghĩa đen thôi ạ.”

“Ý ngươi là sẽ không đưa những lá thư cho ta? Cho đến khi ta đưa ngươi viên kim cương đó?”

Điều đó có nghĩa là con bé này sẽ chuyển những lá thư cho ông từ từ theo thời gian, nhưng khi lọt vào tai Công tước thì nó có vẻ giống một lời đe doạ hơn. 

“Việc đó không có nghĩa là một cái gì đó trẻ con thế đâu ạ.”

Ông ta giao tiếp bằng ánh mắt, và với tay lấy trà. 

“... nghe chẳng giống ngươi.”

Không giống tôi.

Tôi cảm thấy sởn gai ốc trước những lời khó nghe, nhưng tôi lại bỏ vài viên đường và trà và lái chủ đề đi.

“Loại trà này có vị đắng và mùi thơm nồng, nên con nghĩ sẽ có một số loại madeleine sẽ phù hợp với nó hơn là một cái bánh tart chanh.”

“Lần sau, ta sẽ bảo người chuẩn bị một ít trà thanh hoặc cacao. Đây là một loại bia mạnh, nếu uống quá nhiều ngươi sẽ không thể ngủ ngon được.”

‘Không thể nào. Ông ta đang lo lắng cho mình?’

Vào lúc đó, tôi cảm thấy tia hy vọng nhỏ nhoi rằng mối quan hệ của tôi với người cấp xiền… à không, với Công tước có thể cải thiện một chút.

“Con sẽ chỉ uống một nửa thôi. Cảm ơn cha đã quan tâm.”

“Công tước khịt mũi trước lời nói của tôi, ngay lập tức chặn cửa. 

“Liên quan sao? Ta sợ ngươi sẽ nói gì đó sau đấy vì ta không ngủ được và sắc mặt ta xấu.”

Đúng như dự đoán, ông ta không phải một tên dễ xơi.

Nhưng rồi một lần nữa, Công tước Seymour trong tiểu thuyết đã kiên quyết làm ngơ, ngay cả khi con gái ông ta bị đưa ra xét xử vì tội mạo phạm Nữ thần.

Đây là cách cảm xúc sâu sắc lướt qua.

Mối quan hệ giữa cha và con gái khôi phục lại chỉ sau một lá thư không phải việc dễ dàng.

‘Haiz.’

Tôi nhấp một ngụm trà đen đậm đặc, xen kẽ giữa chua và ngọt, và nói khi trà chỉ còn lại một nửa.

“Thưa cha. Giờ cũng muộn rồi, con sẽ đi ạ.”

“Được rồi.”

“Tôi sẽ hộ tống người, thưa Công nương.”

Phụ tá, người đã lo lắng suốt từ đầu đến giờ vì sợ tôi sẽ làm việc gì đó khiến Công tước khó chịu, đã nói với vẻ mặt thoải mái hơn nhiều.

Chính lúc đó.

Công tước Seymour đột nhiên đứng dậy và theo tôi ra khỏi thư phòng. 

“Ta đã ngồi làm việc quá lâu, cơ thể căng cứng nên ta cần đi dạo chút.”

‘Mình không có hỏi mà?’

Dĩ nhiên, do sợ nên tôi không dám nói to. 

“Có vẻ như thời tiết đã ấm lên chút. Ngươi có nghĩ vậy không?”

Công tước đột nhiên nói với phụ tá. 

“Vâng, thời tiết này rất thích hợp để đi dạo ạ.”

Một hơi thở trắng toát bay ra từ miệng phụ tá. 

‘Trời lạnh quá, mình sắp chết rồi, ông đang làm gì thế hả.’

Mang một chiếc khăn choàng dày, tôi vội vã bước đi.

Bầu không khí xung quanh im lặng đến nặng nề.

Công tước đi đến trước nơi tôi ở và quay trở về thư phòng với phụ tá. 

“Nghỉ ngơi chút đi. Ta sẽ gặp ngươi mọi lúc mọi nơi.”

Để lại những lời như vậy.

***

Kể từ hôm đó, tôi đã liên tục đưa ra những yêu cầu với thư ký.

Để liên lạc với tôi khi Công tước Seymour đang kiệt quệ vì công việc của ổng. 

Sau đó, tôi đã đến thăm Công tước hai lần và đưa cho ông ta một lá thư.

‘Trong vòng một tuần, mình đã đưa cho ông ta hai lá thư.’

Ban đầu, không có mong muốn có được những thứ vật chất thông qua những lá thư.

Vì có rất nhiều thư, nên tôi nghĩ giờ cần ưu tiên khôi phục mối quan hệ rạn nứt giữa cha và con gái, bằng cách lấy đây làm cái cớ để tăng cơ hội gặp Công tước. 

Tuy nhiên, có vẻ tôi chưa đến gần ông ta cho lắm, nhưng tôi đã ném nhiều lá thư đi.

‘Trong khi chờ đợi, món tráng miệng rất ngon.’

Ăn một chiếc bánh socola tan chảy trong miệng, Công tước cười khúc khích một cách yếu ớt, khi đọc những lá thư tôi đưa cho ông ta. 

Bị vợ ám ảnh, ông ta dường như không quan tâm rằng tôi vẫn đang ngồi ngay trước mặt ông ta.

‘Cảm giác mình là người đưa thư ấy…’

Socola trên chiếc bánh tan chảy trong miệng ông ta một cách ngu ngốc, và Công tước đột nhiên để lá thư xuống. 

Sau đó, ông ta uống trà một lúc và nhìn tôi.

Cảm xúc trong đôi mắt đó khác hẳn với trước đây, khiến tôi trở nên bồn chồn. 

Tại sao ông ta lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?

“Deborah. Không có cách nào ngươi đến và đưa cho ta một lá thư bất cứ khi nào ta mệt mỏi, đúng chứ?”

“Vâng, đúng ạ.”

“Vậy thì tại sao? Là do ngươi muốn có được viên kim cương chỉ có một trong đất nước này?”

Ông ta hỏi như thể đang thử tôi.

‘Phải trả lời thật tốt.’

Nếu tôi lỡ nói quá nhiều, Công tước sẽ lạ nghi ngờ ý định của tôi mất.

Tôi đã có quãng thời gian khó nói, vì tôi đang suy nghĩ rất nhiều.

“Bởi vì con là con gái của George Seymour và Marien Seymour. Con nghĩ mình nên là sợi dây liên kết giữa hai người.”

Tôi đã nói, sử dụng lời chào đầu tiên từ bức thư này.

“...!”

Công tước giật mình vì lời nói của tôi.

Sau đó, ông ta im lặng một lúc. Tôi lo lắng, tay hơi xoa nhau trong khi nuốt khan.

Người phá vỡ bầu không khí im lặng này trước chính là Công tước Seymour. 

“Cuối tuần ngươi có thời gian không?”

Tất nhiên là có.

Phải làm gì đây, khi tôi ở vị trí mà tôi thậm chí còn không thể ra ngoài vì đó là lệnh của Công tước?

Nhưng chỉ ở nhà không có nghĩa là nó sẽ khó chịu.

Là một người ở nhà, nơi này đối với tôi chính là thiên đường trên quả đất.

Một cuộc sống mà bạn có thể ăn ngon, ngủ khi thích, lăn lộn trên chiếc giường êm ái, đi dạo trong khu vườn không khác gì cung điện và được chăm sóc thẩm mỹ nữa.

 ‘Mỗi ngày đều ly kỳ và vui vẻ. Giàu có mà không làm gì là tốt nhất.’

“Con có ạ.”

Tôi đáp lại ngay lập tức.

“Vậy chúng ta hãy ra ngoài dùng bữa.”

“... ra ngoài?”

“Đúng vậy.”

“Còn, việc cấm túc…”

“Giờ ngươi có thể ra ngoài rồi, vì trong thời gian cấm túc, ngươi không có gây ra bất kỳ rắc rối nào.”

“... vâng. Cảm ơn cha.”

“Kỳ thật. Ngươi không hạnh phúc như ta nghĩ.”

Tôi sởn gai ốc trước lời nhận xét sắc bén của Công tước. Tay tôi đẫm mồ hôi. Hơi lo lắng, tôi cầm tách trà lên và viện đại cái cớ.

 “C-Con rất vui. Thật ra, con hơi ngạc nhiên một chút vì sự hào phóng của người. Ngay cả khi không đi ra ngoài, con vẫn rất vui khi có thời gian dùng trà cùng cha ạ.”

Trong lúc tâm trí hỗn loạn, những lời tâng bốc đã lộ liễu lộ ra.

Công tước cũng ho vài lần và cau mày, như thể đó chỉ là dịch vụ thôi.

“Ngươi muốn cái quái gì hả? Nếu có thì cứ thành thực mà nói. Ta hơi lo lắng rồi đấy.”

“Đó không phải ý định của con.”

“Thế, vậy...”

Công tước, người đang cố nói gì đó, tặc lưỡi nhìn chiếc đồng hồ bỏ túi ngay khi nghe thấy tiếng gõ cửa.

Có vẻ như cuộc họp với các thuộc hạ đã được lên lịch, vào buổi chiều.

Công tước phải tìm vấn đề nghị sự cho cuộc họp, nên tôi đã rời thư phòng trước.

‘Tâm trạng ngày hôm nay tiến triển khác với lần trước. Việc mình được miễn cấm túc cũng nên coi là một dấu hiệu tích cực.’

Tôi chỉ là mệt mỏi một chút.

Đối mặt với vị Công tước lạnh lùng đó, không dễ dàng tẹo nào.

‘Hết năng lượng rồi. Dù sao cả hôm nay cũng cố gắng hết mình rồi, giờ về phòng nghỉ ngơi thôi.’

Tôi đã dặn người hầu mua những cuốn tiểu thuyết ăn khách nhất vừa được ra mắt mấy hôm nay.

Nghĩ rằng mình nên đọc một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, tôi lê bước từ hành lang thư phòng đi, thì nghe thấy tiếng nói lớn đến từ phía đối diện.

Belreck Seymour và các thuộc hạ của anh ta đang đi theo nhóm, theo hướng của tôi.

“Đúng là một cách đi bộ ngu ngốc. Thật đáng thương.”

Belreck, đang nhìn trên nhìn dưới tôi, nhỏ giọng nói.

“Đừng có gây náo động ở đây ở kia, im lặng giống một con cừu non ấy. Đây mới là cách cư xử đạt chuẩn nhỉ?”

Belreck thì thầm vào tai tôi, huých vai tôi một cái.

Các thuộc hạ của anh ta đã biến mất sau khi chào tôi một cái cho có, mà không phải là cách chào chuẩn mực.

‘Tên khốn đó, tại sao anh ta lại gây chiến chứ?’

Tôi, một người thích những gương mặt xinh đẹp, cảm thấy không hài lòng hơn là việc đẹp trai.

Theo một nghĩa nào đó, thì anh ta là chàng trai tuyệt vời lắm đấy.

Với tâm trạng buồn cười, tôi nhìn về phía sau của Belreck và đi về khu nhà của mình.

Trong phòng học, có hàng đống sách và tiểu thuyết lãng mạn mà tôi đã sai người hầu mua khi chạy việc vặt cho.

‘Tìm thấy rồi!’

Ngồi trong phòng học, đọc sách nửa ngày, tôi mỉm cười tự mãn.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Spoil    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả 망고킴.
Bạn có thể đọc truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ Chương 06: được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao? - Truyện chữ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close